“Được, cháu cứ dọn dẹp nhà cửa trước.

Ngày kia là bắt đầu đi làm rồi, có việc gì thì cứ nói với thím Ái Hoa và chú, đừng ngại nhé.”

“Vâng, cháu biết rồi.

À, chú Phương, cháu có chút đồ, phiền chú giúp cháu gửi cho các bác đã giúp cháu xây nhà.

Cháu không nấu được bữa cơm cảm ơn, chỉ có chút quà này thôi.” Ninh Thư nói rồi chạy về phòng lấy những phần quà đã chuẩn bị sẵn từ sáng, mỗi người một cân đường đỏ và một cân bột mì.

Trưởng thôn biết rằng nếu Ninh Thư đã mang ra thì sẽ không chịu lấy lại, nên ông nhận lấy: “Thay mặt họ cảm ơn cháu nhé,” rồi ông mang quà đi cất.

Ninh Thư cũng không vội chuyển đồ ngay, mà chỉ mang chậu rửa mặt và một chiếc khăn đến nhà mới để bắt đầu dọn dẹp.

Nhà mới của Ninh Thư có một cái sân rộng, phía trước có một giếng nước.

Ở giữa sân là ba gian nhà, gian giữa là bếp và phòng khách, bên trái và bên phải là hai phòng ngủ.

Phía sau là mảnh đất riêng và nhà vệ sinh, còn có một nhà kho để chứa củi.

Tường quanh sân được xây khá cao.

Ninh Thư quyết định sẽ ở trong phòng bên trái, còn phòng bên phải sẽ dùng làm kho.


Cả hai phòng đều có giường đắp đất (kháng), bếp ở giữa có một bếp lò lớn với ba chỗ đặt nồi, hai chỗ lớn và một chỗ nhỏ.

Hệ thống lò sưởi còn kết nối với hai kháng và một tường lửa, giữ ấm cho mùa đông.

Phòng ngủ khá rộng nhưng hiện tại chỉ có một chiếc kháng, những đồ nội thất khác phải do Ninh Thư tự sắm sửa.

Cô lấy một thùng nước từ giếng trong sân, lau sạch bụi bẩn trên kháng và bếp.

Sau đó, Ninh Thư bắt đầu lập danh sách những món đồ cần mua: một chiếc tủ kháng, một tủ quần áo, một bàn kháng, một bàn để trong phòng ngủ, một bàn để trong phòng khách, vài chiếc ghế, một giá để bát đũa và gia vị trong bếp, một thùng đựng gạo, và một thùng đựng nước.

Sau khi ghi chép xong, cô nhìn đồng hồ thấy đã hơn 3 giờ chiều, liền quyết định đi lấy hành lý về.

Ninh Thư trở lại nhà trưởng thôn, thấy mấy đứa trẻ đang chơi đùa trong sân, cô tìm Phương Trân Trân.

“Trân Trân, chị sẽ chuyển đồ của mình đi bây giờ nhé.”

“Chị Ninh, chị sắp chuyển đi rồi ạ?” Trân Trân tỏ vẻ không muốn chị dời đi.

“Đúng rồi, nhà chị đã xong rồi, chị phải chuyển đi thôi.

Em có thời gian thì đến chơi với chị nhé.”

“Vâng, chị Ninh.”


Sau khi nói chuyện với Trân Trân, Ninh Thư vào phòng lấy hành lý chưa mở ra từ hôm trước, rồi mang về nhà mới.

Khi về đến nhà, Ninh Thư đặt đồ xuống và định đến nhà thợ mộc trong thôn để đổi một số đồ dùng.

Trưa nay, thím Ái Hoa đã chỉ cho cô biết nhà thợ mộc.

Ninh Thư đến trước cổng nhà

thợ mộc họ Trương và gọi lớn: “Chú Trương ơi, có nhà không ạ?”

“Vào đi, cửa không khóa đâu,” một giọng nói từ trong sân vọng ra.

“Chú Trương, cháu là Ninh Thư, thanh niên trí thức mới đến.

Cháu muốn đổi một số đồ đạc ạ,” Ninh Thư cẩn thận dùng từ “đổi” thay vì “mua” vì thời bấy giờ không được phép giao dịch buôn bán tự do.

“Cháu muốn đổi những gì?” chú Trương hỏi.

“Cháu muốn đổi hai tủ kháng, một tủ quần áo, một bàn kháng, hai chiếc bàn, bốn cái ghế.

Chú có giá để bát đũa và gia vị, cùng thùng đựng gạo và thùng đựng nước không ạ?”

“Giá để bát đũa và gia vị thì có, đồ cháu cần đều ở trong căn phòng kia, vào đó chọn đi.

Còn thùng gạo và thùng nước thì phải mua ở hợp tác xã.”

“Vâng, cảm ơn chú,” Ninh Thư nói rồi bước vào phòng để chọn đồ.

Sau một hồi, cô đã chọn được những món mình cần.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương