Thập Niên 70 Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp
-
Chương 36: Bình Xịt Hơi Cay
An Tri Hạ ngồi bên cạnh anh, chống cằm lên, khó hiểu nhìn anh trai.
Hai người là anh em song sinh long phượng, tuy là sinh đôi khác trứng nhưng dù sao cũng cùng cha cùng mẹ, nhìn qua cũng giống nhau sáu bảy phần. An Tri Hạ vóc người cao lớn, từ khi rời nhà đã không còn bị bỏ đói, dáng vẻ gầy gò cũng có cải thiện, không còn giống như một cây gậy thô nữa. Sau khi được cô kiên trì chườm nóng, bôi thuốc mỡ mỗi ngày, phần lớn vết nứt da của anh đã lành lại, lộ ra vẻ ngoài điển trai tuấn tú, mày rậm mắt to.
Hàng răng trắng đều tăm tắp của anh khi cười nhìn rất chói mắt, cộng thêm mấy chục năm chịu ảnh hưởng văn hóa, anh tự nhiên có khí chất mọt sách được dân làng kính trọng.
"Anh, vừa rồi em nghe thấy con gái nhà trưởng thôn đến, anh không mời người ta vào nhà ngồi một chút sao?" Cô thăm dò hỏi.
An Tri Thu cả mặt ngơ ngác: "Hả? Tới rồi sao? Anh không để ý nữa, buổi chiều bận quá nên hoa mắt."
Được lắm, anh trai chỉ tỏ ra cẩn thận trong chuyện của cô, bình thường cũng là một người đàn ông thẳng thắn.
"Em về phòng trước, anh, anh cũng đi ngủ sớm một chút đi." An Tri Hạ phủi mông rời đi, vừa định tiến vào phòng, đã trông nhìn thấy bên cạnh lóe lên một bóng người.
Trái tim cô chợt sợ hãi co rút vào trong, vừa lùi lại vừa lập tức cầm một chai bình xịt hơi cay trên tay, không chút do dự phun ra.
Người tới vô thức nắm chặt cổ tay cô, đang định hạ giọng nói: "Là tôi…"
Nhưng lại không biết rằng thứ cô đang cầm trên tay không phải là con dao hay cây gậy mà là một bình xịt hơi cay, phun thẳng vào mặt, da thịt, hai mắt và cổ họng khắp nơi đều có cảm giác đau rát, khiến cả người anh ta khó chịu cong thành con tôm, không ngừng ho khan hắt xì liên tục.
An Tri Hạ dường như vừa kịp phản ứng, lớn tiếng gọi anh trai.
An Tri Thu chạy vội ra ngoài, nhìn thấy người đang cuộn tròn như quả bóng thì kéo em gái lại kiểm tra một lượt: "Sao vậy?"
"Người kia hình như là thanh niên trí thức Hàng, anh ta đột nhiên đứng trước mặt em, em giật mình sợ hãi nên đã phun bình xịt hơi cay vào người anh ta. Kết quả như thế này đây."
Nhiếp Nghĩa Xương cũng nghe thấy tiếng động, nhanh chóng đi lấy một chậu nước, giúp đỡ bạn mình rửa mặt.
"Thanh niên trí thức Tiểu An, trong sân của chúng ta có nhiều người như vậy, làm gì có ai đui mù mà chui vào làm chuyện xấu? Hơn nữa em trực tiếp gọi người là được rồi, sao lại dùng bình xịt hơi cay phun cậu ấy?" Đây là lần đầu tiên anh ấy nghiêm nghị trách cứ, phun vào mắt người ta, gọi là đùa giỡn sao?
An Tri Hạ được anh trai bảo vệ sau lưng, cô tức giận nói: "Nếu mà anh ta đường đường chính chính ra ngoài chào hỏi, thì em có cần vậy không? Ai bảo tự nhiên trốn trong bóng tối rồi đột nhiên vọt tới trước mặt em, một tay nắm lấy cổ tay em, một tay còn định bịt miệng em nữa. Nếu em bị anh ta bịt miệng thì còn có thể lên tiếng nói sao?"
Hàng Hướng Lỗi đã rửa mắt nhiều lần, uống đầy một bụng nước nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự khó chịu kia. Anh ta cắn răng, khàn giọng gầm nhẹ nói: "Tôi… tôi bị điên mới muốn lợi dụng cô! Tại tôi sợ cô kêu to làm mọi người hiểu lầm thôi."
Nước mũi và nước mắt không tự chủ được chảy xuống, anh ta chưa từng chật vật như vậy bao giờ.
"Thanh niên trí thức Hàng." An Tri Thu cũng xanh mặt: "Anh sợ bị người khác hiểu lầm thì có thể tùy tiện bịt miệng, giữ cánh tay người ta sao?"
"Rồi sao?" Hàng Hướng Lỗi lại rửa thêm lần nữa, triệu chứng nhẹ đi rất nhiều, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh: "Cô ta sẽ kích động kêu to, sau đó trách tôi hủy hoại thanh danh, ỷ lại vào tôi à?"
"Tại sao tôi phải ỷ lại vào anh? Anh có gia cảnh tốt, ngoại hình đẹp, là do cha mẹ anh cho, liên quan gì đến anh? Anh làm lái máy kéo trong thôn, suốt ngày ngắm cảnh không mệt, chỉ kiếm được bảy tám cái công điểm, còn không nhiều bằng một nàng dâu kiếm được nữa."
Lời của tác giả: Các bạn thân mến, các chất có trong bình xịt hơi cay đều là thành phần tự nhiên có tính kích thích mạnh chiết xuất từ ớt, hạt tiêu nguyên chất và chiết xuất mù tạt. Rửa lại bằng nước sạch nhiều lần, sau đó không chạm vào mắt, khoảng mười phút là có thể thuyên giảm, làm dịu mắt.
Khác: Thanh danh của phụ nữ ở thời đại này rất quan trọng…
Hai người là anh em song sinh long phượng, tuy là sinh đôi khác trứng nhưng dù sao cũng cùng cha cùng mẹ, nhìn qua cũng giống nhau sáu bảy phần. An Tri Hạ vóc người cao lớn, từ khi rời nhà đã không còn bị bỏ đói, dáng vẻ gầy gò cũng có cải thiện, không còn giống như một cây gậy thô nữa. Sau khi được cô kiên trì chườm nóng, bôi thuốc mỡ mỗi ngày, phần lớn vết nứt da của anh đã lành lại, lộ ra vẻ ngoài điển trai tuấn tú, mày rậm mắt to.
Hàng răng trắng đều tăm tắp của anh khi cười nhìn rất chói mắt, cộng thêm mấy chục năm chịu ảnh hưởng văn hóa, anh tự nhiên có khí chất mọt sách được dân làng kính trọng.
"Anh, vừa rồi em nghe thấy con gái nhà trưởng thôn đến, anh không mời người ta vào nhà ngồi một chút sao?" Cô thăm dò hỏi.
An Tri Thu cả mặt ngơ ngác: "Hả? Tới rồi sao? Anh không để ý nữa, buổi chiều bận quá nên hoa mắt."
Được lắm, anh trai chỉ tỏ ra cẩn thận trong chuyện của cô, bình thường cũng là một người đàn ông thẳng thắn.
"Em về phòng trước, anh, anh cũng đi ngủ sớm một chút đi." An Tri Hạ phủi mông rời đi, vừa định tiến vào phòng, đã trông nhìn thấy bên cạnh lóe lên một bóng người.
Trái tim cô chợt sợ hãi co rút vào trong, vừa lùi lại vừa lập tức cầm một chai bình xịt hơi cay trên tay, không chút do dự phun ra.
Người tới vô thức nắm chặt cổ tay cô, đang định hạ giọng nói: "Là tôi…"
Nhưng lại không biết rằng thứ cô đang cầm trên tay không phải là con dao hay cây gậy mà là một bình xịt hơi cay, phun thẳng vào mặt, da thịt, hai mắt và cổ họng khắp nơi đều có cảm giác đau rát, khiến cả người anh ta khó chịu cong thành con tôm, không ngừng ho khan hắt xì liên tục.
An Tri Hạ dường như vừa kịp phản ứng, lớn tiếng gọi anh trai.
An Tri Thu chạy vội ra ngoài, nhìn thấy người đang cuộn tròn như quả bóng thì kéo em gái lại kiểm tra một lượt: "Sao vậy?"
"Người kia hình như là thanh niên trí thức Hàng, anh ta đột nhiên đứng trước mặt em, em giật mình sợ hãi nên đã phun bình xịt hơi cay vào người anh ta. Kết quả như thế này đây."
Nhiếp Nghĩa Xương cũng nghe thấy tiếng động, nhanh chóng đi lấy một chậu nước, giúp đỡ bạn mình rửa mặt.
"Thanh niên trí thức Tiểu An, trong sân của chúng ta có nhiều người như vậy, làm gì có ai đui mù mà chui vào làm chuyện xấu? Hơn nữa em trực tiếp gọi người là được rồi, sao lại dùng bình xịt hơi cay phun cậu ấy?" Đây là lần đầu tiên anh ấy nghiêm nghị trách cứ, phun vào mắt người ta, gọi là đùa giỡn sao?
An Tri Hạ được anh trai bảo vệ sau lưng, cô tức giận nói: "Nếu mà anh ta đường đường chính chính ra ngoài chào hỏi, thì em có cần vậy không? Ai bảo tự nhiên trốn trong bóng tối rồi đột nhiên vọt tới trước mặt em, một tay nắm lấy cổ tay em, một tay còn định bịt miệng em nữa. Nếu em bị anh ta bịt miệng thì còn có thể lên tiếng nói sao?"
Hàng Hướng Lỗi đã rửa mắt nhiều lần, uống đầy một bụng nước nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự khó chịu kia. Anh ta cắn răng, khàn giọng gầm nhẹ nói: "Tôi… tôi bị điên mới muốn lợi dụng cô! Tại tôi sợ cô kêu to làm mọi người hiểu lầm thôi."
Nước mũi và nước mắt không tự chủ được chảy xuống, anh ta chưa từng chật vật như vậy bao giờ.
"Thanh niên trí thức Hàng." An Tri Thu cũng xanh mặt: "Anh sợ bị người khác hiểu lầm thì có thể tùy tiện bịt miệng, giữ cánh tay người ta sao?"
"Rồi sao?" Hàng Hướng Lỗi lại rửa thêm lần nữa, triệu chứng nhẹ đi rất nhiều, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh: "Cô ta sẽ kích động kêu to, sau đó trách tôi hủy hoại thanh danh, ỷ lại vào tôi à?"
"Tại sao tôi phải ỷ lại vào anh? Anh có gia cảnh tốt, ngoại hình đẹp, là do cha mẹ anh cho, liên quan gì đến anh? Anh làm lái máy kéo trong thôn, suốt ngày ngắm cảnh không mệt, chỉ kiếm được bảy tám cái công điểm, còn không nhiều bằng một nàng dâu kiếm được nữa."
Lời của tác giả: Các bạn thân mến, các chất có trong bình xịt hơi cay đều là thành phần tự nhiên có tính kích thích mạnh chiết xuất từ ớt, hạt tiêu nguyên chất và chiết xuất mù tạt. Rửa lại bằng nước sạch nhiều lần, sau đó không chạm vào mắt, khoảng mười phút là có thể thuyên giảm, làm dịu mắt.
Khác: Thanh danh của phụ nữ ở thời đại này rất quan trọng…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook