Thập Niên 70 Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
-
Chương 49
Mất thời gian tận ba ngày, Diệp Ngưng Dao mới luyện được đến trình độ chữ viết giống nhau như đúc với chữ viết của nguyên chủ lúc trước, cô lưu loát viết ba tờ giấy bỏ vào phong thư, sau đó đeo ba lô trên lưng đi đến thôn ủy.
Lưu Vĩnh Xuân cùng Mạnh Nghênh Võ thấy cô tới đều cảm thấy kinh ngạc.
Bởi vì lời nói cùng việc làm của Diệp Ngưng Dao lúc trước thật sự không giống với người thường, cho nên Lưu Vĩnh Xuân có ấn tượng rất sâu sắc đối với cô.
“Cô gái, cô tới nơi này có việc gì thế?”
“Bí thư chi bộ Lưu, đây là thư tự đề xuất của tôi, tôi cảm thấy tôi vô cùng thích hợp với vị trí kế toán này.” Diệp Ngưng Dao móc ra phong thư đưa cho ông ấy: “Phiền ngài xem xét lại xem có thể cho tôi một cơ hội nữa hay không?”
“Không phải chúng tôi đã kêu cô trở về chờ tin tức sao? Sao cô lại tới nữa vậy?” Mạnh Nghênh Võ chống nạnh hai tay, cố ý xụ mặt hù dọa nói: “Cô làm như vậy là trái với kỷ luật, cẩn thận tôi trừ công điểm của cô đấy.”
Lưu Vĩnh Xuân hướng về phía hắn ta mà xua xua tay, sau đó tiếp nhận thư, cười ha hả mà giải vây: “Không có nghiêm trọng đến như vậy, để tôi xem qua thử đã.”
Diệp Ngưng Dao lộ vẻ tươi cười, thiệt tình nói một câu: “Cảm ơn ngài.”
Lưu Vĩnh Xuân từ phong thư lấy ra bức thư tự tiến cử của cô ra xem, bút tích có hình Long Xà đập vào mắt, đáy mắt xẹt qua một tia kinh diễm: “Đây là do cô viết thật sao?!”
Bởi vì quá mức kích động, âm thanh phát ra của ông có hơi run rẩy.
“Đúng vậy, là tôi viết.” Diệp Ngưng Dao thẳng thắn lộ ra một chút kiêu ngạo, đồng thời đem phản ứng của bí thư chi bộ thôn thu vào trong mắt.
Xem ra những điều Phó Thập Đông nói đều là sự thật, nếu việc này thành công, cô nhất định sẽ mời anh đi ăn cơm!
“Ừ, rất tốt! Đặc biệt tốt!” Nếu không phải trong văn phòng còn có Mạnh Nghênh Võ ở đó, ông thật sự muốn lấy kính lúp lại đây nghiên cứu thật kỹ một chút.
Lưu Vĩnh Xuân cùng Mạnh Nghênh Võ thấy cô tới đều cảm thấy kinh ngạc.
Bởi vì lời nói cùng việc làm của Diệp Ngưng Dao lúc trước thật sự không giống với người thường, cho nên Lưu Vĩnh Xuân có ấn tượng rất sâu sắc đối với cô.
“Cô gái, cô tới nơi này có việc gì thế?”
“Bí thư chi bộ Lưu, đây là thư tự đề xuất của tôi, tôi cảm thấy tôi vô cùng thích hợp với vị trí kế toán này.” Diệp Ngưng Dao móc ra phong thư đưa cho ông ấy: “Phiền ngài xem xét lại xem có thể cho tôi một cơ hội nữa hay không?”
“Không phải chúng tôi đã kêu cô trở về chờ tin tức sao? Sao cô lại tới nữa vậy?” Mạnh Nghênh Võ chống nạnh hai tay, cố ý xụ mặt hù dọa nói: “Cô làm như vậy là trái với kỷ luật, cẩn thận tôi trừ công điểm của cô đấy.”
Lưu Vĩnh Xuân hướng về phía hắn ta mà xua xua tay, sau đó tiếp nhận thư, cười ha hả mà giải vây: “Không có nghiêm trọng đến như vậy, để tôi xem qua thử đã.”
Diệp Ngưng Dao lộ vẻ tươi cười, thiệt tình nói một câu: “Cảm ơn ngài.”
Lưu Vĩnh Xuân từ phong thư lấy ra bức thư tự tiến cử của cô ra xem, bút tích có hình Long Xà đập vào mắt, đáy mắt xẹt qua một tia kinh diễm: “Đây là do cô viết thật sao?!”
Bởi vì quá mức kích động, âm thanh phát ra của ông có hơi run rẩy.
“Đúng vậy, là tôi viết.” Diệp Ngưng Dao thẳng thắn lộ ra một chút kiêu ngạo, đồng thời đem phản ứng của bí thư chi bộ thôn thu vào trong mắt.
Xem ra những điều Phó Thập Đông nói đều là sự thật, nếu việc này thành công, cô nhất định sẽ mời anh đi ăn cơm!
“Ừ, rất tốt! Đặc biệt tốt!” Nếu không phải trong văn phòng còn có Mạnh Nghênh Võ ở đó, ông thật sự muốn lấy kính lúp lại đây nghiên cứu thật kỹ một chút.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook