Thập Niên 70 Vợ Chồng Lười
-
Chương 41: Phấn Đấu 3
Phiền muộn trong lòng, Lý Thúy Phân đẩy Từ Hà xuống giường: “Nằm cùng Đầu Hổ đi, đêm nay em ngủ cùng Tiểu Cốc.”
Từ Hà: ...
Khó hiểu, tối nay ăn thuốc súng?
Lý Thúy Phân phiền lòng, Từ Xuyên cũng phiền lòng.
Dưới ánh đèn, Từ Xuyên vò đầu bứt tóc tổ chức ngôn ngữ viết thư cho chị cả anh.
Trình Bảo Châu cẩn thận từng li từng tí bôi kem dưỡng da lên mặt, bôi xong quay đầu lại nhìn Từ Xuyên còn chưa nhúc nhích nửa chữ.
“Này, chị cả anh sẽ thật sự bao che anh sao?” Cô đi tới hiếu kỳ hỏi.
Từ Xuyên gật đầu. Nhưng đồng thời, chị cả anh cũng gửi một lá thư về, dặn dò anh đi đường ngay, ra đồng kiếm công việc thật tốt.
Song song đó, kèm với thư đến còn có tiền giấy. Từ Xuyên thật lòng không muốn tiền giấy của chị cả anh, nhà chị cả anh thực ra cũng không quá dư giả.
Trình Bảo Châu suy nghĩ nói: “Vậy thì sao, chị cả anh gửi tiền cho anh, anh cũng gửi ít đồ cho chị là được.”
Từ Xuyên cười nhạo: “Sau đó chúng anh gửi qua lại?”
Trình Bảo Châu khó hiểu nhìn anh: “Nếu anh có tiền, chị gái anh tất nhiên sẽ không lại gửi tiền giấy cho anh.”
Từ Xuyên sững sờ.
Anh ngồi bên bàn một lúc lâu, cuối cùng viết lả tả xong thư, cởi áo khoác dựa vào giường.
Trình Bảo Châu đưa tay ra ngoài chăn, cảm thấy ớn lạnh sau đó chọc chọc anh: “Anh muốn đọc sách thì mặc áo khoác vào đi, nếu không sẽ dễ bị cảm.”
Nói xong, cô chuẩn bị đi ngủ.
Ở thời đại này chỉ có kem dưỡng da, Trình Bảo Châu phải ngủ đủ giấc để dưỡng da.
Lòng Từ Xuyên chợt ấm áp, vuốt đầu cô nói: “Em yên tâm, anh nhất định sẽ cho em một mái nhà đẹp.”
Trình Bảo Châu bĩu môi: “Có tiền trước nhất anh nên trả nợ cho đội đi.”
Cô vừa mới biết được, hóa ra Từ Xuyên còn thiếu đại đội một khoản tiền. Tuy hằng năm anh không xuống ruộng, nhưng lương thực trên đầu người vẫn luôn lãnh.
Năm nay bởi vì nguyên nhân trong nhà công phân ít đi, Từ Xuyên ở riêng anh còn mượn thêm lương thực trong đội. Những lương thực này phải trả lại bằng công, nếu như không có công, chỉ có thể trả lại bằng tiền.
Từ Xuyên nghẹn lời, một lát sau thở dài nói: “Tiền sẽ trả, nhà cũng sẽ có.”
Cuộc sống, sao khó khăn thế này.
Dưới áp lực nặng nề, Từ Xuyên chưa bao giờ vươn lên cũng hiếm thấy bắt đầu hoạch định tương lai của mình.
Trong không gian, anh không cần hệ thống thúc giục, chủ động bắt đầu học tập.
Kế hoạch kiếm tiền lâu dài, anh lựa chọn món ngọt ---- bánh trứng.
Ừm, vừa mới bắt đầu rất hăng hái.
Nhưng tính hăng hái này, đang trên đường đánh trứng lại dần dần biến mất sạch sẽ.
Hệ thống: [... Kí chủ chỉ cần kiếm đủ điểm tích lũy, có thể mua máy đánh trứng trong trung tâm thương mại.]
Từ Xuyên đang ngồi trong góc, giống như con cá chết, tay phải rũ xuống dưới mặt đất, luôn cảm thấy cánh tay anh đã bị tàn phế.
“Máy đánh trứng? Máy đánh trứng là cái gì?” Anh hỏi.
Hệ thống chuyển video máy đánh trứng, Từ Xuyên ngã gục cả kinh ngồi dậy!
Ông trời, vẫn còn có loại đồ chơi này nha!
Từ Xuyên trợn to hai mắt, chỉ tiếc sau khi nhìn thấy bên cạnh để tiêu chí 100 điểm tích lũy...
Để anh chết đi.
Cái đầu này của anh phát triển không như ý, Trình Bảo Châu bên kia ngược lại tiến độ rất nhanh.
Hôm nay vẫn được chia dược liệu, mặc dù có nhiều kiến thức cô đã quên, nhưng tóm lại đã học qua, lấy lại lần nữa cũng không khó như vậy.
Lần này số lượng dược liệu còn nhiều hơn gấp đôi so với hôm qua, nhưng thời gian Trình Bảo Châu cần xấp sỉ gần ngày hôm qua. Chờ chia đống này xong, cô xin hệ thống chia một đống nữa.
Từ Hà: ...
Khó hiểu, tối nay ăn thuốc súng?
Lý Thúy Phân phiền lòng, Từ Xuyên cũng phiền lòng.
Dưới ánh đèn, Từ Xuyên vò đầu bứt tóc tổ chức ngôn ngữ viết thư cho chị cả anh.
Trình Bảo Châu cẩn thận từng li từng tí bôi kem dưỡng da lên mặt, bôi xong quay đầu lại nhìn Từ Xuyên còn chưa nhúc nhích nửa chữ.
“Này, chị cả anh sẽ thật sự bao che anh sao?” Cô đi tới hiếu kỳ hỏi.
Từ Xuyên gật đầu. Nhưng đồng thời, chị cả anh cũng gửi một lá thư về, dặn dò anh đi đường ngay, ra đồng kiếm công việc thật tốt.
Song song đó, kèm với thư đến còn có tiền giấy. Từ Xuyên thật lòng không muốn tiền giấy của chị cả anh, nhà chị cả anh thực ra cũng không quá dư giả.
Trình Bảo Châu suy nghĩ nói: “Vậy thì sao, chị cả anh gửi tiền cho anh, anh cũng gửi ít đồ cho chị là được.”
Từ Xuyên cười nhạo: “Sau đó chúng anh gửi qua lại?”
Trình Bảo Châu khó hiểu nhìn anh: “Nếu anh có tiền, chị gái anh tất nhiên sẽ không lại gửi tiền giấy cho anh.”
Từ Xuyên sững sờ.
Anh ngồi bên bàn một lúc lâu, cuối cùng viết lả tả xong thư, cởi áo khoác dựa vào giường.
Trình Bảo Châu đưa tay ra ngoài chăn, cảm thấy ớn lạnh sau đó chọc chọc anh: “Anh muốn đọc sách thì mặc áo khoác vào đi, nếu không sẽ dễ bị cảm.”
Nói xong, cô chuẩn bị đi ngủ.
Ở thời đại này chỉ có kem dưỡng da, Trình Bảo Châu phải ngủ đủ giấc để dưỡng da.
Lòng Từ Xuyên chợt ấm áp, vuốt đầu cô nói: “Em yên tâm, anh nhất định sẽ cho em một mái nhà đẹp.”
Trình Bảo Châu bĩu môi: “Có tiền trước nhất anh nên trả nợ cho đội đi.”
Cô vừa mới biết được, hóa ra Từ Xuyên còn thiếu đại đội một khoản tiền. Tuy hằng năm anh không xuống ruộng, nhưng lương thực trên đầu người vẫn luôn lãnh.
Năm nay bởi vì nguyên nhân trong nhà công phân ít đi, Từ Xuyên ở riêng anh còn mượn thêm lương thực trong đội. Những lương thực này phải trả lại bằng công, nếu như không có công, chỉ có thể trả lại bằng tiền.
Từ Xuyên nghẹn lời, một lát sau thở dài nói: “Tiền sẽ trả, nhà cũng sẽ có.”
Cuộc sống, sao khó khăn thế này.
Dưới áp lực nặng nề, Từ Xuyên chưa bao giờ vươn lên cũng hiếm thấy bắt đầu hoạch định tương lai của mình.
Trong không gian, anh không cần hệ thống thúc giục, chủ động bắt đầu học tập.
Kế hoạch kiếm tiền lâu dài, anh lựa chọn món ngọt ---- bánh trứng.
Ừm, vừa mới bắt đầu rất hăng hái.
Nhưng tính hăng hái này, đang trên đường đánh trứng lại dần dần biến mất sạch sẽ.
Hệ thống: [... Kí chủ chỉ cần kiếm đủ điểm tích lũy, có thể mua máy đánh trứng trong trung tâm thương mại.]
Từ Xuyên đang ngồi trong góc, giống như con cá chết, tay phải rũ xuống dưới mặt đất, luôn cảm thấy cánh tay anh đã bị tàn phế.
“Máy đánh trứng? Máy đánh trứng là cái gì?” Anh hỏi.
Hệ thống chuyển video máy đánh trứng, Từ Xuyên ngã gục cả kinh ngồi dậy!
Ông trời, vẫn còn có loại đồ chơi này nha!
Từ Xuyên trợn to hai mắt, chỉ tiếc sau khi nhìn thấy bên cạnh để tiêu chí 100 điểm tích lũy...
Để anh chết đi.
Cái đầu này của anh phát triển không như ý, Trình Bảo Châu bên kia ngược lại tiến độ rất nhanh.
Hôm nay vẫn được chia dược liệu, mặc dù có nhiều kiến thức cô đã quên, nhưng tóm lại đã học qua, lấy lại lần nữa cũng không khó như vậy.
Lần này số lượng dược liệu còn nhiều hơn gấp đôi so với hôm qua, nhưng thời gian Trình Bảo Châu cần xấp sỉ gần ngày hôm qua. Chờ chia đống này xong, cô xin hệ thống chia một đống nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook