“A ——”Trên đầu truyền đến đau đớn, Lâm Tiểu Nguyệt duỗi tay vỗ trán, sờ đến một cái cục to ở trên đầu!Là do vừa rồi nguyên chủ đâm tường để lại.

Đứng dậy, Lâm Tiểu Nguyệt đi đến cửa phòng, lộ ra một đôi mắt to ngập nước, nhìn ra ngoài sân.

Trong viện, hai hộ gia đình đang tiến hành giao dịch.

Lâm Tiểu Nguyệt thấy nam nhân cầm đầu cầm một đống tiền trong tay.

Người phụ nữ tên Tú Anh tiến vào phòng đối diện, khi đi ra thì trong tay cũng cầm một đống phiếu và một bao tải đồ.

Khoảng cách quá xa, Lâm Tiểu Nguyệt thấy không rõ lắm.

Chỉ nghe được nam nhân nói: “19.


9 đồng tiền, 10 phiếu gạo, 5 phiếu vải, 10 cân bột ngô.

Đồ vật đều ở chỗ này.

Về sau nha đầu kia liền tính có chạy về nhà thì mấy người cũng phải bắt nó về đây!”Lâm Tiểu Nguyệt biết, ‘nha đầu kia’ trong miệng người đàn ông kia chính là cô.

Cho nên, cô là bị nhà mẹ đẻ nghèo dùng 19.

9 khối bán tới đây.

Trong lòng Lâm Tiểu Nguyệt lạnh lẽo.

Tuy rằng biết đây là thân thế được định sẵn của nguyên chủ Lâm Tiểu Nguyệt, nhưng mà, tưởng tượng đến người bị bán chính là cô, Lâm Tiểu Nguyệt vẫn thấy mũi chua xót, hốc mắt phiếm hồng.

Cô nhìn về phía người nam nhân đối diện, người lấy tiền là người nhà mẹ đẻ, phụ nữ kiểm kê từng tờ tiền và phiếu, nhanh nhẹn thu vào túi: “Được, chúng tôi đi đây”.


Động tác lấy tiền quá nhanh.

Không có tình cảm …Thấy tình cảnh này, Lâm Tiểu Nguyệt thở ra một hơi nặng nề, nước mắt cá sấu vừa rồi thiếu chút nữa muốn chảy ra liền lập tức bị thu trở về.

Nhà mẹ để như vậy, cắt đứt quan hệ cũng tốt.

Trong viện, người nhà mẹ đẻ của Lâm Tiểu Nguyệt thu hết tất cả đồ vật, xoay người liền đi rồi, liền xem cũng không xem Lâm Tiểu Nguyệt một cái.

Dù sao, đây không phải là gả con gái, mà là bán con gái.

Tuy rằng không biết nhà mẹ đẻ đến tột cùng là nghèo tới mức nào mà đến nỗi phải bán con gái đi.

Nhưng Lâm Tiểu Nguyệt rõ ràng, kể từ thời khắc này, cô và nhà mẹ đẻ sẽ không còn quan hệ nữa.

Trong sách viết như vậy.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương