Cơm trưa là Kỷ Nghênh Hạ cùng đại tẩu Đinh Hiểu Mạn cùng nhau làm.

Bà nội Kỷ sắc mặt u ám ngồi ở cửa phòng chính, đợi cho tất cả mọi người làm việc trở về, sắc mặt bà cũng không chuyển biến.Lý Mai Anh thấy bà lão sắc mặt không đúng, nháy mắt với con dâu, nhưng bà ngày thường nghiêm túc quá mức, con dâu sợ bà nên không tiếp nhận ánh mắt của bà.


Lý Mai Anh khẽ cắn môi, ghé vào tai con dâu hỏi:- “Có chuyện gì xảy ra a, ta nháy mắt với ngươi mà ngươi như thế nào không nhìn thấy a?”Đinh Hiểu Mạn ngơ ngác nhìn mẹ chồng, nháy mắt cái gì a? Cô một mực đang bận bịu bưng bát, rửa chén đĩa, không có chú ý tới những thứ khác.Lý Mai Anh liếc cô ta một cái, con dâu này thực sự là không tri kỷ, chỉ có con gái tốt, dứt khoát trực tiếp hỏi:- “ Bà ngươi làm sao vậy, khuôn mặt đó giống núi Trường Bạch, ai chọc giận bà ?”Đối với mẹ chồng, bà ta vẫn có chút sợ, dù sao lúc vừa gả tới, mẹ chồng nắm giữ quyền quản lý trong nhà, về sau bà ta sinh hài tử, mới tốt chút.Đinh Hiểu Mạn mê mang lắc đầu, nàng buổi sáng làm xong việc nhà, rồi nghỉ ngơi, không có phát hiện bà nội có cái gì không đúng!Lý Mai Anh liếc cô một mắt, tiếc hận bước đi.

Này thật là cô con dâu vừa xui xẻo vừa thiếu thông minh.Kỷ Nghênh Hạ ở bên cạnh nhìn, âm thầm cười lạnh, Đại bá mẫu cũng coi như là tốt số , mặc dù bà ta hà khắc, nhưng mẹ chồng bà ta lại là người biết lý lẽ, con dâu chất phác biết chuyện lại hiếu thuận, bà ta còn không biết đủ, ngại cái này ngại kia.

Cô thường xuyên nghe được Đại bá mẫu mắng con dâu thiếu thông minh, ngu đần giống như heo.


Bà ta cũng không suy nghĩ một chút, nếu như đại tẩu khôn khéo, như thế nào có thể nhịn được bà.Rau, thức ăn cùng bát đũa đã bưng lên bàn, lúc này Kỷ Nghênh Xuân đã trở về.

Cô ta vốn là nghĩ lặng lẽ trở về nhà, nhưng bà nội Kỷ canh giữ ở trước cửa, giống như là môn thần, cô ta liền bị bắt quả tang.Bà nội Kỷ cười híp mắt nói:- “Nha, cháu gái lớn nhà chúng ta đi làm về rồi? Cháu bận rộn từ sáng đến tối, kiếm được bao nhiêu công điểm?”Kỷ Nghênh Xuân chột dạ nhìn mẹ, mặc dù mẹ cô thương cô nhưng dù sao đây cũng là vùng nông thôn, bà đã sớm nhìn không quen cô cả ngày chơi bời lêu lổng, cho nên không thèm để ý cô.- “ Bà nội......”- “Đừng gọi ta là bà nội, ta không có tư cách làm bà nội của ngươi!”Bà nội Kỷ thu liễm nụ cười, sắc mặt âm trầm nói.Kỷ Nghênh Xuân miết miệng, thầm nghĩ, không cho kêu thì không kêu! Ai hiếm lạ đâu!- “ Mẹ, làm sao vậy?......!Nghênh Xuân, con lại chọc giận bà nội con à?”Từ khi Kỷ Đại bá trở về thì nhìn thấy thần sắc của mẹ không đúng, còn muốn hỏi, nhưng còn chưa kịp hỏi, hắn đã nghe mẹ hắn nổi giận với con gái hắn.- “Ăn cơm đi, ăn cơm xong ta lại nói với ngươi!”Bà nội Kỷ không có trả lời Kỷ Đại bá.Cả nhà yên lặng ăn cơm, ai cũng không dám lên tiếng, chỉ sợ chọc bà cụ không vui.Cơm nước xong xuôi, Đinh Hiểu Mạn cùng Kỷ Nghênh Hạ đi rửa chén, Kỷ Nghênh Xuân thấy tình hình không ổn nên cũng đi theo giúp đỡ.- “Kỷ Nghênh Xuân, ngươi ở lại!”Bà nội Kỷ nhìn thấy Kỷ Nghênh Xuân muốn chạy trốn đi, lạnh lùng nói.- “Bà ......!Bà, cháu đi giúp rửa bát!”Kỷ Nghênh Xuân nhắm mắt nói.- “Hừ, trước đó cũng không thấy ngươi rửa chén, hôm nay ngươi không rửa, chị dâu ngươi cùng Nghênh Hạ cũng làm xong!”Bà nội Kỷ liếc mắt nhìn Kỷ Nghênh Xuân nói.Kỷ Đại bá không không hiểu nên liếc nhìn vợ đang đảo mắt nhìn đi chỗ khác, mím môi nhìn mẹ nói.


Hắn mím môi một cái, nhìn về phía mẹ hắn, nói:- “ Mẹ, đến cùng là chuyện gì?”Bây giờ là giữa trưa, vừa mới ăn cơm, cũng không để cho người ta nghỉ một lát, bọn hắn làm việc cả buổi sáng, có thể không mệt sao?Bà nội Kỷ nhìn bạn già, lại nhìn một chút hai vợ chồng con trai lớn, nói:- “ Ta đây có hai con trai và hai con gái trong đời, ta tự hỏi cho tới bây giờ tận lực xử lý sự việc công bằng, không có thiên hướng đứa nào, cũng không bạc đãi đứa nào, như vậy Kỷ Cao Hoa, ta chỉ muốn hỏi anh một chút, với tư cách là con trai cả trong gia đình này, anh đối xử với ruột thịt duy nhất của em trai mình như thế nào, hả?”Vừa nói, đôi mắt của bà nội Kỷ hơi đỏ lên.Ông nội Kỷ bên cạnh lạch cạch lạch cạch hút tẩu thuốc, nghe bà lão nói như vậy liền cụp mắt xuống, trầm mặc hơn .Kỷ Đại bá giật mình, nói:- “ Mẹ, con thế nào? Hạ Hạ không phải vẫn đang tốt?”Hắn tự hỏi, hắn không có bạc đãi cháu gái.- “ Anh thế nào?”Bà nội Kỷ nhìn con trai cả, hơi mỉm cười:- “Cao Hoa ơi Cao Hoa, con tự hỏi bản thân, con có thực sự tốt với Hạ Hạ không? Nếu con nói con đối với Hạ Hạ tốt, tại sao trong thôn khắp nơi đều đang nói chuyện Hạ Hạ thay thế Nghênh Xuân lập gia đình, để cả thôn đều biết, con nghĩ con muốn làm cái gì? Chuyện này, ta không hỏi vợ ngươi, cũng không hỏi con gái ngươi, ta chỉ hỏi ngươi, ngươi - vị chủ gia đình này, ngươi nghĩ làm cái gì? Hả?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương