Ông nội Thẩm và bà nội Thẩm thấy nhóm người mẹ ruột, anh trai và chị dâu của Lưu Nguyệt đang tới nên đương nhiên không thể giả vờ như không thấy gì được.Bà nội Thẩm rất nhiều tình đi lên chào đón, “Chị sui, đã lâu chưa gặp!”Mẹ ruột của Lưu Nguyệt cũng chính là Tiêu Kiến Phương biết chuyện này không thể trút giận lên ông bà thông gia cho nên cũng không trực tiếp gạt tay của bà nội Thẩm ra, “Đại Hoa, chút nữa hai chị em mình ôn chuyện với nhau sau.

Lần này bọn chị đến đây là muốn tìm người của đại phòng.”Bà nội Thẩm cười khổ, “Em biết rồi, chuyện này đúng thật là do chúng nó lỗ mãng.


Chị sui đừng quá tức giận, để em gọi chúng nó ra cho chị.”Bà nội Thẩm gọi người ra nhưng không có người nào trong đại phòng xuất hiện cả, đợi đến khi ông nội Thẩm sắp mất bình tĩnh thì Thẩm Đại Lực mới chậm rãi đi đến.Lưu Nguyệt cười lạnh, giọng nói rất lớn, “Chị dâu cả và Thẩm Bích Liên có muốn ra đây không, hay định để chúng tôi vào tận nơi mời ra?”Quỷ mới biết lời mời trong miệng Lưu Nguyệt là mời như nào, thấy mình không thoát được nên Trương Tố Cầm và Thẩm Bích Liên chỉ có thể ra khỏi phòng.

Nhìn thấy ở ngoài có nhiều người vây quanh như vậy nên để sắc mặt tốt hơn một chút rồi căng da đầu làm ra bộ dáng như thể không biết chuyện gì, “Gì thế….Chuyện gì đang xảy ra vậy.”“Hai người giả ngu như vậy để làm gì, tôi đã sớm nói qua vụ thu hoạch chúng tôi sẽ đến để giải quyết, đừng có ở đây mà giả vờ kiểu như không biết chuyện gì vậy.”“Em chồng, kia có phải người đã đẩy Ni Nhi nhà chúng ta không?” Chị dâu bên nhà mẹ đẻ của Lưu Nguyệt chỉ thẳng vào mặt Thẩm Bích Liên hỏi.“Đúng vậy, chính là con tiểu tiện nhân này!” Dưới ánh mắt run bần bật của Thẩm Bích Liên, Lưu Nguyệt không chút khách khí mà nói thẳng ra.“Còn nói làm cái gì nữa, cứ đánh đi rồi nói.” Chị dâu thứ hai Tạ Quyên cũng nói.Vì thế ba chị em dâu cũng mặc kệ tất cả mọi chuyện, Hà Ái Phân xông lên kéo Thẩm Bích Liên đến bên người mình, không nói hai lời mà đánh luôn.Chờ đến khi Thẩm Bích Liên ngay cả âm thanh xin tha cũng không nói ra được, họ mới rời đi.


Ngay cả Thẩm Thính Hồng cũng thấy có chút “đồng tình” đối với bộ dáng thê thảm của Thẩm Bích Liên.Nhóm mợ thật sự dũng mãnh!Ba người mợ cũng không bận tâm việc Thẩm Bích Liên có phải con gái hay không, cứ tiếp thẳng vào mặt.

Khiến cho máu mũi của Thẩm Bích Liên chảy ròng ròng, cả người chỗ trắng chỗ tím như bảng pha màu vậy.“Trời đất ơi còn coi luật pháp ra gì không? Thích thì đánh người, tôi phải báo công an, cần thiết phải báo công an!” Trương Tố Cầm đối xử với đứa con gái Thẩm Bích Liên này không tệ tuy rằng vẫn yêu thương con trai hơn nhưng chỉ có hai đứa nhỏ, cũng coi như công bằng,Lúc này nhìn Thẩm Bích Liên bị đánh đến thân tàn ma dại như vậy đương nhiên trái tim của người mẹ bắt đầu đau đớn.Lưu Nguyệt lập tức nắm tóc của Trương Tố Cầm, “Hiện tại biết thương con gái của mình rồi à? Thế con gái của bà là người, còn con gái của tôi không phải người sao? Lúc Thẩm Bích Liên đẩy con gái tôi vào cục đá, sao lại không nghĩ như vậy?”“Ôi chao! Hoá ra đây là mẹ ruột của tiểu tiện nhân à? Tôi còn tưởng rằng bọn họ không quen biết nhau cơ! Vừa nãy lúc chúng tôi đánh người còn không dám đến giằng co, lúc này mọi chuyện xong xuôi mới dám nhảy ra ngoài.” Người nói chuyện chính là mợ ba Hồ Tiểu Tuệ, cũng có thể coi là cao thủ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương