Hạ Huân suy nghĩ một chút về công việc mấy ngày nữa, mới nói, "Chạng vạng ngày mốt anh sẽ trở về sớm một chút."

Kiều Tĩnh An gật gật đầu, người đàn ông này không từ chối đã là tốt lắm rồi. Buổi chiều đi tặng quà đáp lễ, xem người ta trồng nhiều rau củ quả như vậy còn có lương thực, hỏi mới biết được đều là phụ nữ dẫn lũ trẻ trong nhà đi gieo hạt, thu hoạch, chuyện này cô cũng chưa từng làm.

Sân sau nhà cô không rộng lắm, cô chỉ định trồng một ít rau ăn là được, lương thực đi mua hoặc là nghĩ cách khác.

Ngày hôm sau trời chưa sáng cô đã rời giường, đun một nồi nước sôi, luộc năm quả trứng gà, lấy năm quả trứng ra trong tủ chỉ còn lại ba quả.

Mấy ngày nay không có thịt, cô làm nhiều nhất chính là trứng, trong không gian cũng không có hàng tồn kho, hôm nay phải đi bổ sung một chút.

Trứng luộc xong thì lấy ngũ cốc trái cây tự làm từ trong tủ.

Hạ Huân cũng rời giường theo cô, Kiều Tĩnh An nhìn anh một cái, ngâm hai bát ngũ cốc một lớn một nhỏ, cô vừa ăn xong thì đã nghe thấy chị dâu Tôn ở dưới sườn núi hô xuất phát.

Kiều Tĩnh An vội vàng đi ra, vội vàng dặn dò Hạ Huân, "Lúc em đi thì đi tắm cho mấy đứa nhỏ, nước sôi rất nóng, đừng để đứa lớn tự mình làm. Tới buổi trưa thì anh cứ ăn ở căn tin của anh."

"Biết rồi, em mau đi đi."

Bên ngoài trời đã chậm rãi sáng lên, Kiều Tĩnh An bước nhanh xuống chân núi, cùng chị dâu Tôn một đường đi ra ngoài bắt xe, đi đến bên ngoài đường lớn thì người càng ngày càng nhiều.

Chị dâu Tôn nói, "Hai ngày nay mới nhận được tiền lương và vé, hôm nay người vào thành ngược lại rất nhiều."



Bây giờ đường đi không tốt lắm, xe chỉ lái hơi nhanh một chút đã run lắc không được, hơn chín giờ mới đến thành, tiểu binh lái xe dặn dò mấy vị chị dâu mới tới, chậm nhất hai giờ chiều là tập hợp trở về.

Sau khi xuống xe, Kiều Tĩnh An muốn thử đến chợ đen bên này, tìm cớ tách ra với đại bộ đội.

Tìm chợ đen cô chính là cao thủ, đi theo một bác gái có chút mập mạp xách giỏ, đi vài con hẻm là đã tìm được chợ đen.

Chợ đen của một địa phương căn cứ vào lương thực trồng trọt ở địa phương khác nhau, chút hơi khác một chút, ví dụ như gạo nhiều ở phía nam, còn phía bắc nhiều lúa mì, nhưng đại bộ phận vẫn lấy lương thực chủ yếu làm chủ.

Vào ban ngày, khuôn mặt trắng sáng của cô quá nổi bật. Cô lập tức vào không gian thay đổi một bộ xiêm y to lớn làm bằng vải xám, tìm một cái khẩu trang màu đen che nửa mặt dưới lại.

Trang phục che lấp như vậy ở chợ đen tương đối phổ biến, dù sao có nhiều hơn một người nhận ra thì sẽ có thêm một tầng nguy hiểm.

Kiều Tĩnh An đi vào, người ta cũng không chú ý đến cô.

Đại khái nhìn những thứ người ta bán, mì gạo làm sẵn được ưa chuộng nhất, nhất là mì trắng, gạo, giá cả rất đắt đỏ, người mua cũng nhiều. Bên tiệm bán mì trắng, một người đàn ông cao lớn đang bán lúa mì.

Lúa mì là lúa mì tốt, nhưng vẫn phải mài nhỏ ra, người dân trong thành phố không mấy mặn mà cho lắm.

"Chị ơi, chị xem lúa mì này của tôi này, đây là lúa mì mới, đầy ắp..."



Người bán nói một đống lời, nhưng người ta vẫn không chịu mua, lướt qua rồi đi.

Kiều Tĩnh An đi qua, "Anh bán giá như thế nào?"

Nhìn thấy có người mua, đôi mắt của người đàn ông cao lớn sáng lên, "Hai hào, vừa nhìn thấy cô chính là biết hàng, lúa mì này của tôi..."

"Được rồi, bên ngoài giá bột mì như thế nào ai mà không biết? Anh còn bán hai hào, lúa mì này của anh là bán cho quỷ à?"

Cuối cùng trả giá nửa ngày, một hào năm mua hai túi lúa mì của mình. Người đàn ông cao lớn này vẫn không nghĩ tới chị gái ăn mặc xám xịt như vậy lại là khách hàng sộp.

Kiều Tĩnh An bảo anh ta bê lúa mì đi vào hai con hẻm rồi thả xuống, người đàn ông cao lớn cũng không hỏi nhiều, bỏ xuống là đi, ngay cả bao tải cũng đưa cho cô.

Nhìn xem hai đầu không có người, cô nhanh chóng đem đồ đạc thu vào trong không gian, sau đó lại lượn trở về, nhìn thấy trứng gà thì lập tức mua, lục tục thu hơn một trăm quả trứng gà mới dừng tay lại. Giá cả giao động từ một xu năm đến hai xu.

Ở cuối ngõ nhìn thấy một gia đình bán trứng vịt lộn, để ở bên trong ổ rơm, từng lớp từng lớp rải mùn cưa. Kiều Tĩnh an toàn mua hết, chuẩn bị mang về ướp làm trứng vịt muối.

Bàn tay lớn này của cô thu hút ánh mắt của mọi người, Kiều Tĩnh An cũng không dám ngây ngốc đứng ở đây lâu, vác trứng gà bước nhanh đi, ra khỏi ngõ nhỏ thay xiêm y, trong túi áo lập tức trống không.

Vừa rồi nghe ông lão bên trong nói cách hai con phố còn có một cái chợ đen lớn hơn một chút, cô nhìn phương hướng, bước nhanh tìm qua.

Bên này bán đồ phong phú hơn một chút, ngoại trừ bán lương thực thì còn có bán bịch bột chiết xuất từ lúa mạch nha, gà, vịt, cá, hạt giống bắp cải, có một tiệm thu hút ánh mắt người khác nhất, ở đó bày một cái quầy, phía trên đặt không ít thịt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương