"Thằng ba, hạt dưa con dùng miệng cắn thì tự mình căn, đừng để cùng một chỗ."

Đứa thứ ba chớp chớp đôi mắt to tròn, "Vì sao chứ."

Đứa thứ hai ghét bỏ một câu, "Ai muốn ăn nước miếng của em chứ."

"Hừ, vậy thì em tự mình anh." Hàm răng nhỏ mềm mại của đứa thứ ba giống như một con sóc nhỏ, răng rắc cắn hạt dưa.

Hạ Huân nghỉ ngơi một lúc rồi đứng dậy đi làm lò nướng.

Nhìn làm được không khác lắm, Hạ Huân lập tức đi gọi cô tới, "Em thấy thế nào?"

Kiều Tĩnh An nhìn trái nhìn phải, "Nhìn cũng được đấy, anh lấy chút củi đến đốt thử xem, tôi đi trộn bột mì."

Trong phòng ba anh em đã lột được hai chén dưa nhỏ, "Làm không tệ, đợi lát nữa cho các con ăn thêm hai miếng."

Cách làm bánh hạt dưa rất nhiều, có loại chỉ dùng hạt dưa và đường trộn lại với nhau, cũng có loại hạt dưa nhào vào bên trong bột. Hôm nay cô làm hạt dưa rất đơn giản, trải ra một lớp bột mì mỏng, cho hạt dưa vào, nướng ra không những giòn ngon mà còn tiết kiệm bột mì.

Vào bếp một chuyến, lấy hai bát bột mì ra ngoài.

Đầu tiên đổ dầu ngô, đường trắng và một chút muối vào khuấy đều, khuấy gần được rồi thì cho thêm vào một lượng lòng trắng trứng thích hợp, lòng đỏ trứng gà để lại tối nấu canh.

Lòng trắng trứng trộn vào gần như được rồi, lại cho thêm bột mì, trộn đều lên, bột trộn ra hơi loãng lại có chút dính là được rồi.

Lấy hai cái khay nướng lớn ra rồi đặt trên bàn.

Hạ Huân đi vào, "Lò nướng anh thấy không thành vấn đề, đốt cũng không khác lắm."

"Đốt thêm một lát nữa đi, nhiệt độ lò phải cao hơn một chút."



Hạ Huân thấy cô phết một lớp dầu trên khay nướng, dùng thìa nhỏ múc bột thành một viên tròn nhỏ, trên mặt lại rắc hạt dưa, trông rất lưu loát, cứ như đã làm vô số lần.

"Em tìm đâu ra đĩa sắt lớn như vậy?"

Kiều Tĩnh An chuyên chú làm bánh, ánh mắt cũng không nhấc lên, "Nhiều năm trước mua ở phương nam, mua rất nhiều, ở nhà mợ còn có mấy cái."

Chuẩn bị xong bánh quy thì chỉ huy Hạ Huân đem ra lò nướng, đặt ở dưới lò, dùng gậy bọc vải dọn sạch tro trong lò một chút, đem hai cái khay nướng lớn bỏ vào, bịt kín miệng lò.

Khoảng mười phút sau thì kéo khay nướng ra, mùi thơm ngon của hạt dưa tỏa ra, cả sân cũng phiêu đãng. Vỏ ngoài của bánh dưa có màu nâu sẫm, nướng vừa tới.

Ba đứa trẻ chạy tới, "Mẹ ơi, đã ăn được chưa?"

Kiều Tĩnh An nhanh tay lẹ mắt ngăn cản đứa nhỏ hấp tấp: "Đợi lát nữa, đừng sờ vào, nóng phỏng tay con có tin không?"

Đứa thứ hai vội vàng rụt tay lại, giấu ở sau lưng.

"Thằng cả, giúp mẹ đi lấy mấy cái lá, phía trên lót một miếng vải."

Đứa lớn chạy về phòng lấy lá, cũng không lâu lắm, chốc lát là đã chạy trở về.

Kiều Tĩnh An cười tủm tỉm nhận chiếc lá, xoa xoa cái đầu nhỏ của đứa trẻ, "Đứa trẻ ngoan."

Đứa lớn cười ngượng ngùng, khó có thể mỉm cười thành tiếng.

Nhiệt độ đã nguội đi không ít, hạt dưa trên bánh nướng mỏng giòn tan, lại còn không ít.

Sau khi để nguội hết rồi, cắn một miếng xuống, hạt dưa giòn tan, cái miệng nhỏ của đứa thứ ba mới ăn được một miếng, nửa còn lại đã rơi xuống đất.

Cái miệng nhỏ của đứa thứ ba mếu máo, đôi mắt đỏ lên, muốn khóc.



Đứa lớn vội vàng dỗ dành nó, "Em xem, rơi trên tảng đá, còn sạch sẽ có thể ăn được."Nhặt lên nhét vào tay nó.

Đứa thứ ba lúc này mới nở nụ cười.

Kiều Tĩnh An nhét một miếng vào miệng Hạ Huân, Hạ Huân ăn hai miếng, "Còn không nói, nướng ra còn rất ngon."

Kiều Tĩnh An nhướng mày, "Vậy còn cần phải nói. Lò nướng không chỉ có thể nướng bánh quy, mà còn có thể nướng gà, vịt quay, lợn quay, cho dù là cái gì có thể được nướng."

Nghe thấy cô nói như vậy, đứa thứ hai cũng thèm đến chảy nước miếng,"Cha, nghe bọn họ nói trên núi phía sau chúng ta có gà rừng thỏ rừng, chúng ta lên núi bắt đi, để mẹ nướng cho chúng ta."

"Cha của con không rảnh, hơn nữa gà rừng thỏ rừng chạy rất nhanh, cái chân ngắn này của con cũng đừng mong có thể đuổi được."

Hạ Huân nói, "Chờ mùa đông rồi nói sau, mùa đông gà rừng, thỏ rừng bị lạnh không thể cử động, vận khí tốt có thể nhặt được gà rừng, thỏ rừng trong tổ tuyết."

"Còn có thể nhặt?" Đứa thứ hai trợn to hai mắt, không dám tin.

Kiều Tĩnh An cười, "Chờ mùa đông con sẽ biết."

Hạ Huân trừng mắt với ba đứa nhỏ, "Đừng có nghĩ lén chạy ra ngoài, ở nhà giúp mẹ con làm thêm chút việc."

Đứa thứ hai không phục nữa,"Con có lên núi nhặt củi trở về."

"Ông đây mỗi ngày mệt gần chết, kiếm tiền mua lương thực cho các ngươi ăn, ngươi nhặt chút củi cha còn phải biểu dương sao?"

Đứa thứ hai cảnh giác, vội vàng cười nịnh nọt nói, "Không cần biểu dương, không cần biểu dương, đều là con nên làm."

Kiều Tĩnh An nói, "Được rồi, lấy thêm chút củi, chúng ta lại nướng thêm hai lò."

Chốc lát sau lại nướng ra hai lò bánh hạt dưa, trong chậu còn dư lại một ít bột mì, Kiều Tĩnh An tìm một nắm khoai lang khô, thái nhỏ rắc vào bột, nướng ra cũng rất thơm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương