[Thập Niên 70] Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh
-
Chương 1: Muốn làm vợ Nghiêm Dặc (1)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Tiểu Ngọc, cô còn chần chừ cái gì chứ, xe Jeep của bộ đội đã đến cửa thôn."
Tạ Tiểu Ngọc mới vừa trở về từ trạm y tế thị trấn, phải đi tắt qua một đoạn sườn núi để đến làng, bỏ lỡ xe Jeep của bộ đội đang chờ ở đầu thôn.
Thím Hoài Hoa còn gấp vội vàng hơn cả Tạ Tiểu Ngọc, thúc giục cô nhanh một chút: “Nhanh lên nếu đoàn xe đi, con sẽ không còn cơ hội rời khỏi thôn Thanh Sơn."
Tạ Tiểu Ngọc là cháu gái nhỏ của trưởng thôn, trưởng thôn trước khi chết để cho chồng của thím Hoài Hoa làm chi thư thôn, để cho hai người chăm sóc Tạ Tiểu Ngọc, để cô không bị lòng dạ đen tối của bác trai bác gái làm hại.
Cô gái nhỏ ngọt ngào cười một tiếng, giọng nói giống như chuông bạc, ngọt ngào giòn tan: “Cảm ơn thím, con biết rồi."
Nụ cười này của Tạ Tiểu Ngọc, giống như hoa mùa xuân nở rộ, cô gái này cũng quá xinh đẹp, da trắng, đôi mắt như tranh vẽ, thím Hoài Hoa cũng nhìn đến đôi mắt long lanh, càng không nói người con trai bên cạnh bà.
Thím Hoài Hoa nhìn qua người con trai đang ngây người bên cạnh: “Cả thôn đều biết Tiểu Ngọc thích Nghiêm Dặc, bây giờ gia đình Nghiêm Dặc kháng cáo, thôn Thanh Sơn cũng không thể giữ lại được Tạ Tiểu Ngọc."
Trần Khánh Phong ngại ngùng đến đỏ mặt, anh âm thầm thích Tạ Tiểu Ngọc, bị mẹ nhìn ra.
Trong thôn, những người thanh niên chưa lập gia đình, cũng đều âm thầm thích Tạ Tiểu Ngọc xinh đẹp, anh cũng không ngoại lệ.
Nhưng Tạ Tiểu Ngọc chỉ thích Nghiêm Dặc.
....
Nghiêm Dặc so với những người thanh niên khác trong thôn đều tuấn tú, ưu tú hơn, nghe nói trước khi xuống thôn quê thì chính là học sinh cấp ba, sức lực cũng rất lớn, trong mỏ đá, không có ai kiếm được công phân nhiều như anh.
Tạ Tiểu Ngọc chỉ tặng cho Nghiêm Dặc một cái bánh xếp hành lá thơm phức, cùng với trứng gà luộc.
Coi như vậy, Trần Khánh Phong lại lo lắng thay cho Tạ Tiểu Ngọc: "Bác của cậu ấy vui vẻ thu dọn đồ đạc, có phải cũng muốn đến Bắc Kinh?"
Thím Hoài Hoa dè bĩu: "Gia đình dán da chó, ỷ là có danh nghĩa cha mẹ nuôi của Tạ Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc làm vợ của Nghiêm Dặc, bọn họ cũng sẽ không vào được quân đội."
Trên đời cũng có loại mặt dày như thế, giống như keo dán, dính vào muốn gỡ cũng gỡ không hết.
Tạ Tiểu Ngọc nếu là đi cùng Nghiêm Dặc, gia đình thuốc dán da chó này dán lên, cuộc sống của Tiểu Ngọc ở nhà chồng cũng không tốt được.
Nếu cô không đi, đứa con trai như hổ lang của chủ nhiệm hội ủy kia, ý định đối với Tạ Tiểu Ngọc chắc chắn chưa từ bỏ.
Thím Hoài Hoa cũng thay Tạ Tiểu Ngọc thấy tình thế khó xử, nha đầu đó phải làm sao.
Nhưng keo dán da chó không bỏ được, Tạ Tiểu Ngọc cũng rời đi cùng với Nghiêm Dặc, ở lại thôn Thanh sơn, cô chính là một miếng thịt heo dính thạch anh nằm trên thớt, không biết sẽ bị nhà nào gieo họa.
Gia đình keo dán chó đó, liền đưa bọn họ tới Bắc Kinh cũng được.
Thím Hoài Hoa nói: "Tiểu Ngọc, nếu Nghiêm phó sư đoàn hỏi con muốn cái gì, con nhất định phải nói, làm vợ của Nghiêm Dặc!"
...
Tạ gia hôm nay còn náo nhiệt hơn cả ngày tết, trong sân đặt bảy tám bọc quần áo lớn, Tạ Đại Sơn và Điền Quế Liên, đây là chuẩn bị có ý định ỷ lại Tạ Tiểu Ngọc.
Chị họ của cô Tạ Đại Mỹ nói: "Mẹ, trong đại viện quân đội cái gì cũng được phát, mấy thứ ca lọ, tách trà, bàn chải đánh răng kia không cần."
Bác lớn Tạ Đại Sơn nói: "Tiểu Ngọc sao còn chưa quay về, ai đi tìm thử đi, tôi đi đến cửa thôn xem sao chứ sợ xe Jeep của bộ đội rời đi."
"Tiểu Ngọc, cô còn chần chừ cái gì chứ, xe Jeep của bộ đội đã đến cửa thôn."
Tạ Tiểu Ngọc mới vừa trở về từ trạm y tế thị trấn, phải đi tắt qua một đoạn sườn núi để đến làng, bỏ lỡ xe Jeep của bộ đội đang chờ ở đầu thôn.
Thím Hoài Hoa còn gấp vội vàng hơn cả Tạ Tiểu Ngọc, thúc giục cô nhanh một chút: “Nhanh lên nếu đoàn xe đi, con sẽ không còn cơ hội rời khỏi thôn Thanh Sơn."
Tạ Tiểu Ngọc là cháu gái nhỏ của trưởng thôn, trưởng thôn trước khi chết để cho chồng của thím Hoài Hoa làm chi thư thôn, để cho hai người chăm sóc Tạ Tiểu Ngọc, để cô không bị lòng dạ đen tối của bác trai bác gái làm hại.
Cô gái nhỏ ngọt ngào cười một tiếng, giọng nói giống như chuông bạc, ngọt ngào giòn tan: “Cảm ơn thím, con biết rồi."
Nụ cười này của Tạ Tiểu Ngọc, giống như hoa mùa xuân nở rộ, cô gái này cũng quá xinh đẹp, da trắng, đôi mắt như tranh vẽ, thím Hoài Hoa cũng nhìn đến đôi mắt long lanh, càng không nói người con trai bên cạnh bà.
Thím Hoài Hoa nhìn qua người con trai đang ngây người bên cạnh: “Cả thôn đều biết Tiểu Ngọc thích Nghiêm Dặc, bây giờ gia đình Nghiêm Dặc kháng cáo, thôn Thanh Sơn cũng không thể giữ lại được Tạ Tiểu Ngọc."
Trần Khánh Phong ngại ngùng đến đỏ mặt, anh âm thầm thích Tạ Tiểu Ngọc, bị mẹ nhìn ra.
Trong thôn, những người thanh niên chưa lập gia đình, cũng đều âm thầm thích Tạ Tiểu Ngọc xinh đẹp, anh cũng không ngoại lệ.
Nhưng Tạ Tiểu Ngọc chỉ thích Nghiêm Dặc.
....
Nghiêm Dặc so với những người thanh niên khác trong thôn đều tuấn tú, ưu tú hơn, nghe nói trước khi xuống thôn quê thì chính là học sinh cấp ba, sức lực cũng rất lớn, trong mỏ đá, không có ai kiếm được công phân nhiều như anh.
Tạ Tiểu Ngọc chỉ tặng cho Nghiêm Dặc một cái bánh xếp hành lá thơm phức, cùng với trứng gà luộc.
Coi như vậy, Trần Khánh Phong lại lo lắng thay cho Tạ Tiểu Ngọc: "Bác của cậu ấy vui vẻ thu dọn đồ đạc, có phải cũng muốn đến Bắc Kinh?"
Thím Hoài Hoa dè bĩu: "Gia đình dán da chó, ỷ là có danh nghĩa cha mẹ nuôi của Tạ Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc làm vợ của Nghiêm Dặc, bọn họ cũng sẽ không vào được quân đội."
Trên đời cũng có loại mặt dày như thế, giống như keo dán, dính vào muốn gỡ cũng gỡ không hết.
Tạ Tiểu Ngọc nếu là đi cùng Nghiêm Dặc, gia đình thuốc dán da chó này dán lên, cuộc sống của Tiểu Ngọc ở nhà chồng cũng không tốt được.
Nếu cô không đi, đứa con trai như hổ lang của chủ nhiệm hội ủy kia, ý định đối với Tạ Tiểu Ngọc chắc chắn chưa từ bỏ.
Thím Hoài Hoa cũng thay Tạ Tiểu Ngọc thấy tình thế khó xử, nha đầu đó phải làm sao.
Nhưng keo dán da chó không bỏ được, Tạ Tiểu Ngọc cũng rời đi cùng với Nghiêm Dặc, ở lại thôn Thanh sơn, cô chính là một miếng thịt heo dính thạch anh nằm trên thớt, không biết sẽ bị nhà nào gieo họa.
Gia đình keo dán chó đó, liền đưa bọn họ tới Bắc Kinh cũng được.
Thím Hoài Hoa nói: "Tiểu Ngọc, nếu Nghiêm phó sư đoàn hỏi con muốn cái gì, con nhất định phải nói, làm vợ của Nghiêm Dặc!"
...
Tạ gia hôm nay còn náo nhiệt hơn cả ngày tết, trong sân đặt bảy tám bọc quần áo lớn, Tạ Đại Sơn và Điền Quế Liên, đây là chuẩn bị có ý định ỷ lại Tạ Tiểu Ngọc.
Chị họ của cô Tạ Đại Mỹ nói: "Mẹ, trong đại viện quân đội cái gì cũng được phát, mấy thứ ca lọ, tách trà, bàn chải đánh răng kia không cần."
Bác lớn Tạ Đại Sơn nói: "Tiểu Ngọc sao còn chưa quay về, ai đi tìm thử đi, tôi đi đến cửa thôn xem sao chứ sợ xe Jeep của bộ đội rời đi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook