Tô Mạt vừa hồi tưởng vừa thầm lên kế hoạch.Đầu tiên, vai chính bình thường đều sẽ có hào quang vai chính, để đề phòng bị hào quang vai chính ảnh hưởng, bỏ mạng lần nữa, tốt nhất cô đừng liên lạc với Dương Tố Vân nữa.Ngoài ra, chính là vấn đề chăm sóc cha mẹ.Cô sống ở mạt thế cũng bình thường, vật tư trong không gian không nhiều.
Những thứ như lương thực, cô có dị năng, ngược lại không cần lo lắng.
Nhưng đồ dùng, đồ trong không gian của cô chênh lệch quá xa với thời đại này, rất nhiều thứ đều không thể lấy ra dùng.Trong trí nhớ của cô, lúc nguyên chủ xuống nông thôn, ngoài tiền phiếu và quần áo, gần như không mang theo gì.
Cho nên đồ dùng cần sắm sửa không ít.Cô cũng không rõ tình huống của huyện Thanh Khê, đồ cũng không biết có thể mua đủ một lần không.Mua đồ tạm thời không nói, muốn đưa đồ tới chuồng bò, cũng không phải chuyện dễ dàng.Đưa đồ mới chắc chắn không được, còn phải làm cũ đi.Hơn nữa chỗ chuồng bò không trữ đồ được.
Lúc cô đưa lương thực, mỗi lần đều không thể đưa nhiều, nếu không cha mẹ không có chỗ để không nói, bị người ta phát hiện lại là một mối họa lớn.Những chuyện này đều cần tốn thời gian làm, như vậy, cô ở điểm thanh niên trí thức rất không tiện.Cô phải nghĩ cách ra khỏi điểm thanh niên trí thức, tốt nhất là tự xây một căn nhà hoặc thuê một căn nhà trống ở trong thôn sống một mình.Nhưng hiện giờ điểm thanh niên trí thức rất rộng rãi, không tới mức chật chội, không có lý do thích hợp, sợ là đại đội trưởng sẽ không duyệt.Cô phải nghĩ cách chu toàn.Còn có, chính là chuyện của bác cả.
Phải mau chóng viết thư bảo ông ấy đừng bôn ba nữa, đề phòng bị người khác bắt bí.
Bây giờ bác cả là chỗ dựa của nhà họ Tô bọn họ, tuyệt đối không thể ngã.Có ông ấy ở đây, sau này nếu có cơ hội có thể vận tác về thành phố trước, cũng sẽ dễ hơn rất nhiều.Thời gian cấp bách, nhiệm vụ nặng nề, chuyện phải làm rất nhiều, cô phải nhanh chóng khỏe lại.Tô Mạt dùng dị năng yếu ớt, bao quanh mình một vòng, thân thể suy yếu lập tức cảm thấy tốt hơn rất nhiều.Tuy dị năng mộc hệ của cô là thiên hướng trồng trọt, nhưng hàm chứa sức sống cực mạnh, tuy không thể chữa trị cho người khác, nhưng điều lý bản thân vẫn không thành vấn đề.Đáng tiếc, dị năng mộc hệ của cô hình như đã từ cấp sáu biến thành trạng thái v vừa mới thức tỉnh.Lúc ở cấp sáu, cô có thể một lần thôi sinh một hạt giống táo kết quả ba lần.
Nhưng ở trạng thái vừa thức tỉnh, thôi sinh một cây rau, đoán chừng cũng cần ba bốn lần mới được.Việc này quá chậm chạp, sự tình cấp bách, vẫn phải nâng cấp dị năng trước.Trong không gian của cô còn có một số tinh hạch, nhưng đều thuộc cấp cao, không phù hợp dùng cho dị năng vừa thức tỉnh.
May mà dị năng mộc hệ của cô là loại biến dị, có thể thông qua hấp thu sức sống của thực vật để nhận được năng lượng.Như vậy, cô chỉ cần tìm cơ hội lén lút hấp thụ sức sống của một số thực vật, sau đó sử dụng dị năng nhiều một chút, dị năng mộc hệ sẽ có thể dần thăng cấp.Dị năng không gian, cô tạm thời vẫn chưa biết nâng cấp thế nào.
Nhưng không gian vừa thức tỉnh, cũng to cỡ một căn phòng, hiện tại cô cũng không có bao nhiêu đồ, tạm thời vẫn đủ dùng.Đợi sau này tìm tiếp, xem thử có phương thức gì có thể khiến dị năng không gian thăng cấp không.
Tuy không gian của cô không thể ở được, nhưng không gian của cô là tĩnh tại, trữ lương thực là tốt nhất.Ngay lúc Tô Mạt suy nghĩ, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân và tiếng của một người phụ nữ.“Anh ba, em nói anh nghe, nếu hôm nay cô ấy còn không tỉnh nữa, em không lo được cho cô ấy đâu, em cũng chỉ xin nghỉ hai ngày.”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook