Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn Tật
-
Chương 18: Ba Mẹ Nuôi Em!
Nhóm dịch: Bánh Bao
“Ai da, con gái con thật tri kỷ!” Tôn Phương bị dỗ đến choáng váng, ngay cả chiến tranh lạnh với chồng mình cũng quên mất, lôi kéo Túc Chính Dương kích động nói: “Ba nó à, ông mau nhìn Kiều Kiều nhà chúng ta kìa, đúng là chu đáo làm sao!”
“Kiều Kiều ngoan, cái này cho con, cầm đi mua kẹo ăn.” Túc Chính Dương từ trong túi lấy năm đồng đưa cho con gái.
Nguyên chủ nhất định sẽ nhận, Túc Kiều Kiều cũng không từ chối.
Rót đủ canh đậu xanh cho người, Túc Kiều Kiều liền cầm nửa bình còn lại đi tìm hai anh và chị dâu, đạu xanh của bọn họ ít hơn một chút, cũng có rất nhiều.
Trương Thiến khôn khéo, nửa điểm không nỡ chịu thiệt, uống canh đậu xanh ngọt ngào này cũng không thỏa mãn, ánh mắt rơi vào trong ấm đun nước, mất hứng nói: “Kiều Kiều, sao còn có một cái bình vậy? Cái này đưa cho ai thế?”
Túc Kiều Kiều cười rót canh đậu xanh cho hai anh trai, cũng không giấu giếm, thuận miệng nói: “Cái đó em đưa cho Tống Thanh Hàm.”
Trương Thiến dừng một chút, hoài nghi nói: “Em thật sự muốn gả cho cậu ta sao?”
Chị ta vô cùng nóng nảy, nếu gả qua, về sau có khi người đàn ông nhà mình và nhị phòng sẽ phải cùng nhau nuôi hai ông bà già và gia đình em chồng ư?
“Chân của Tống Thanh Hàm đã gãy rồi, sau này làm việc khẳng định không được, em muốn gả qua thì phải chịu khổ, nghe chị dâu một câu, cầu tình với ba, chúng ta...”
“Được rồi, đừng nói nữa!” Túc Kiến Hoa nhíu mày ngắt lời vợ mình, không vui nói: “Kiều Kiều gả hay không đâu có liên quan đến em, đừng bận tâm!”
“Túc Kiến Hoa, anh có ý gì? Em còn không phải vì tốt cho anh, nếu em ba thật sự gả cho Tống Thanh Hàm, sau này chính là anh nuôi...” Trương Thiến lập tức đen mặt gào lại.
Anh hai, chị dâu hai liếc nhau, vội vàng uống hết nước, lại chạy tới vớt một ít đậu xanh còn lại ra ăn, hoàn toàn thờ ơ đối với việc này.
Túc Kiều Kiều nở nụ cười: “Chị dâu yên tâm, em sẽ không để cho anh cả nuôi đâu, nhưng bảo ba mẹ nuôi em, còn chưa có ai có thể nói gì, chị cũng đừng bận tâm!”
“Ai da, con gái con thật tri kỷ!” Tôn Phương bị dỗ đến choáng váng, ngay cả chiến tranh lạnh với chồng mình cũng quên mất, lôi kéo Túc Chính Dương kích động nói: “Ba nó à, ông mau nhìn Kiều Kiều nhà chúng ta kìa, đúng là chu đáo làm sao!”
“Kiều Kiều ngoan, cái này cho con, cầm đi mua kẹo ăn.” Túc Chính Dương từ trong túi lấy năm đồng đưa cho con gái.
Nguyên chủ nhất định sẽ nhận, Túc Kiều Kiều cũng không từ chối.
Rót đủ canh đậu xanh cho người, Túc Kiều Kiều liền cầm nửa bình còn lại đi tìm hai anh và chị dâu, đạu xanh của bọn họ ít hơn một chút, cũng có rất nhiều.
Trương Thiến khôn khéo, nửa điểm không nỡ chịu thiệt, uống canh đậu xanh ngọt ngào này cũng không thỏa mãn, ánh mắt rơi vào trong ấm đun nước, mất hứng nói: “Kiều Kiều, sao còn có một cái bình vậy? Cái này đưa cho ai thế?”
Túc Kiều Kiều cười rót canh đậu xanh cho hai anh trai, cũng không giấu giếm, thuận miệng nói: “Cái đó em đưa cho Tống Thanh Hàm.”
Trương Thiến dừng một chút, hoài nghi nói: “Em thật sự muốn gả cho cậu ta sao?”
Chị ta vô cùng nóng nảy, nếu gả qua, về sau có khi người đàn ông nhà mình và nhị phòng sẽ phải cùng nhau nuôi hai ông bà già và gia đình em chồng ư?
“Chân của Tống Thanh Hàm đã gãy rồi, sau này làm việc khẳng định không được, em muốn gả qua thì phải chịu khổ, nghe chị dâu một câu, cầu tình với ba, chúng ta...”
“Được rồi, đừng nói nữa!” Túc Kiến Hoa nhíu mày ngắt lời vợ mình, không vui nói: “Kiều Kiều gả hay không đâu có liên quan đến em, đừng bận tâm!”
“Túc Kiến Hoa, anh có ý gì? Em còn không phải vì tốt cho anh, nếu em ba thật sự gả cho Tống Thanh Hàm, sau này chính là anh nuôi...” Trương Thiến lập tức đen mặt gào lại.
Anh hai, chị dâu hai liếc nhau, vội vàng uống hết nước, lại chạy tới vớt một ít đậu xanh còn lại ra ăn, hoàn toàn thờ ơ đối với việc này.
Túc Kiều Kiều nở nụ cười: “Chị dâu yên tâm, em sẽ không để cho anh cả nuôi đâu, nhưng bảo ba mẹ nuôi em, còn chưa có ai có thể nói gì, chị cũng đừng bận tâm!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook