Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn Tật
-
Chương 12: Nhóm Lửa
Nhóm dịch: Bánh Bao
Đến lúc đó trực tiếp nói ba cô dặn dò là được.
Cô vui vẻ đứng lên, từ trong phòng ba mẹ lấy đường trắng cất trong tủ ra, ba mẹ nguyên chủ cũng không giấu diếm mấy thứ này, chìa khóa để ở đâu cô cũng đều biết.
Trong phòng bếp đậu xanh đang ngâm, giờ đây đã sớm có thể nấu rồi.
Chỉ là... nhóm lửa...
Túc Kiều Kiều với khuôn mặt nhỏ nhắn dùng diêm đánh lửa, nhưng hết lần này tới lần khác còn chưa đốt được thì đã sắp cháy đến tay mình, cô sợ hãi dập lửa, lại đi châm một cây khác.
Đại Bảo năm tuổi nghe thấy động tĩnh, dụi mắt lại đây, nhìn thấy cảnh tượng này, thẳng thừng la hét: “Cô, cô làm như vậy không được, lãng phí củi, bị bà nội nhìn thấy sẽ mắng đó!
Túc Kiều Kiều rụt cổ lại: “Nếu không cháu đến thử xem?”
Đại Bảo lập tức chạy tới, ngoan ngoãn nhận lấy que củi, đồng thời nhỏ giọng nói: “Cô, canh đậu xanh kia có thể cho cháu uống một ngụm không?”
Trước kia cô bọn họ pha nước đường luôn không cho bọn họ, nhưng hôm nay cô nhìn tương đối hiền lành, thằng bé nhịn không được hỏi một câu.
“Đương nhiên có thể!” Túc Kiều Kiều cười tủm tỉm gật đầu.
“Hay quá!” Đại Bảo lập tức vui vẻ, tay chân nhanh nhẹn châm lửa đốt.
Túc Kiều Kiều liền đi rửa nồi, thêm nước, những chuyện này không khó, chính là về mặt phân lượng có chút nắm chắc không đúng chỗ, có điều nhà Tống Thanh Hàm ở bên cạnh thôn, hơn nữa tất cả mọi người đều đi làm, hẳn là cũng chỉ có năm sáu người, còn có người trong nhà làm việc, hai cái bình ấm hẳn là đủ rồi.
...
Nửa giờ sau, canh đậu xanh ngọt ngào nấu xong, có điều hơi nóng.
Bây giờ đã là tháng năm, còn là buổi chiều, mặt trời chiếu sáng, rất nóng.
Túc Kiều Kiều cảm thấy không thể để cho người làm việc ở thời tiết này còn uống đồ nóng, vì thế cố ý tốn không ít sức lực múc nước lạnh từ trong giếng ra, dùng chén lớn sạch sẽ đựng canh đậu xanh nấu xong nhanh chóng hạ nhiệt.
Làm đi làm lại hai lần như thế, mãi cho đến khi canh đậu xanh hoàn toàn nguội lạnh, lúc này cô mới đổ vào trong bình.
Đến lúc đó trực tiếp nói ba cô dặn dò là được.
Cô vui vẻ đứng lên, từ trong phòng ba mẹ lấy đường trắng cất trong tủ ra, ba mẹ nguyên chủ cũng không giấu diếm mấy thứ này, chìa khóa để ở đâu cô cũng đều biết.
Trong phòng bếp đậu xanh đang ngâm, giờ đây đã sớm có thể nấu rồi.
Chỉ là... nhóm lửa...
Túc Kiều Kiều với khuôn mặt nhỏ nhắn dùng diêm đánh lửa, nhưng hết lần này tới lần khác còn chưa đốt được thì đã sắp cháy đến tay mình, cô sợ hãi dập lửa, lại đi châm một cây khác.
Đại Bảo năm tuổi nghe thấy động tĩnh, dụi mắt lại đây, nhìn thấy cảnh tượng này, thẳng thừng la hét: “Cô, cô làm như vậy không được, lãng phí củi, bị bà nội nhìn thấy sẽ mắng đó!
Túc Kiều Kiều rụt cổ lại: “Nếu không cháu đến thử xem?”
Đại Bảo lập tức chạy tới, ngoan ngoãn nhận lấy que củi, đồng thời nhỏ giọng nói: “Cô, canh đậu xanh kia có thể cho cháu uống một ngụm không?”
Trước kia cô bọn họ pha nước đường luôn không cho bọn họ, nhưng hôm nay cô nhìn tương đối hiền lành, thằng bé nhịn không được hỏi một câu.
“Đương nhiên có thể!” Túc Kiều Kiều cười tủm tỉm gật đầu.
“Hay quá!” Đại Bảo lập tức vui vẻ, tay chân nhanh nhẹn châm lửa đốt.
Túc Kiều Kiều liền đi rửa nồi, thêm nước, những chuyện này không khó, chính là về mặt phân lượng có chút nắm chắc không đúng chỗ, có điều nhà Tống Thanh Hàm ở bên cạnh thôn, hơn nữa tất cả mọi người đều đi làm, hẳn là cũng chỉ có năm sáu người, còn có người trong nhà làm việc, hai cái bình ấm hẳn là đủ rồi.
...
Nửa giờ sau, canh đậu xanh ngọt ngào nấu xong, có điều hơi nóng.
Bây giờ đã là tháng năm, còn là buổi chiều, mặt trời chiếu sáng, rất nóng.
Túc Kiều Kiều cảm thấy không thể để cho người làm việc ở thời tiết này còn uống đồ nóng, vì thế cố ý tốn không ít sức lực múc nước lạnh từ trong giếng ra, dùng chén lớn sạch sẽ đựng canh đậu xanh nấu xong nhanh chóng hạ nhiệt.
Làm đi làm lại hai lần như thế, mãi cho đến khi canh đậu xanh hoàn toàn nguội lạnh, lúc này cô mới đổ vào trong bình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook