Hoài An, huyện Chiêu Bình, đại đội Hồng Tinh.
"Tiểu Vận, em tin anh đi, chúng ta cùng rời khỏi đây thì chắc chắn sẽ có được cuộc sống tốt.
”
"Anh Nam, em cũng muốn đi cùng anh, anh Nam, anh đợi em nhé, đêm nay chúng ta sẽ đi cùng nhau.
”
"Được, Vận Nhi, đêm nay anh sẽ chờ em ở cổng thôn.
”
Trong bụi lau, Lê Thanh Thanh mở to mắt nhìn, không hề buồn ngủ chút nào, giọng nói vừa rồi chẳng phải là của chị họ mình hay sao?
Chị ấy muốn bỏ trốn!
Còn muốn bỏ trốn với người ta!
Nhưng mà, người bỏ trốn với chị ấy là ai?
Lê Thanh Thanh âm thầm rẽ bụi cỏ sang một bên, vừa định nhìn xem tên đàn ông kia là ai mà dám lừa chị họ bỏ trốn!
Rẽ được một chút, không nhìn rõ lắm, chỉ nhìn thấy đường nét mơ hồ.
"Ò ó o.
”
Động tác của hai người bên kia dừng lại: "Ai? Ai ở đó?’
Lê Thanh Thanh bị dọa đến mức ngồi im không dám nhúc nhích.
Nhìn lại, Lê Thanh Thanh thấy một con gà rừng đang đứng bên cạnh chân mình, trong lòng cô ấy nói thầm thật là xui xẻo.
Nhưng nếu đã bị phát hiện, vậy thì cũng đừng trách tao không khách sáo, mày tự làm tự chịu đi.
Lê Thanh Thanh bỗng bổ nhào qua tóm được con gà rừng, đồng thời cũng khiến bản thân lộ ra trước mặt Lê Vận.
Vỗ nhẹ lông gà dính trên người, Lê Thanh Thanh thoải mái đứng lên, quay đầu lại nhìn Lê Vận đứng phía sau cô ấy với vẻ mặt do dự.
Nhìn thấy Lê Thanh Thanh xoay người, cô ta mỉm cười nói: "Thanh Thanh à, sao em không ở nhà mà chạy ra đây làm gì?”
Lê Thanh Thanh xách con gà rừng lên lắc lư trước mặt Lê Vận: "Chị họ, nhà em lâu rồi không được ăn thịt, em thèm nên đi bắt gà rừng đấy.
”
Lê Vận nghi ngờ nhìn thoáng quá, đúng là gà rừng: "Vậy lúc nãy em có nghe thấy gì không?”
"Em vừa đến thôi, may ghê cơ, mới tới đã bắt được một con gà rừng, em đang định về nhà đây.
Chị họ, chị đến đây làm gì thế?”
Lê Vận nhanh chóng tỏ vẻ người lớn: "Chị có làm gì đâu, chị cũng muốn bắt gà rừng như em thôi, nhưng mà chưa bắt được.
”
Trong mắt cô ta không khỏi lộ ra khát vọng với con gà rừng: "Thanh Thanh à, hay là chúng ta về cùng nhau nhé.
”
Lê Thanh Thanh chần chừ một lúc nhưng nghĩ đối phương là chị gái có quan hệ máu mủ với mình, chắc là sẽ không làm gì mình đâu nên đã đồng ý.
Đi đến bờ sông, Lê Thanh Thanh thấy Lê Vận càng đi càng chậm, tụt xuống phía sau mình, thế là cô ấy quay đầu lại gọi: "Chị họ, đi nhanh lên chút đi, em đang vội về giết gà đây!”
Đùi gà lớn! Tối nay có đùi gà lớn ăn rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook