Thân thể có thể khôi phục, nhưng nhà lão Đường cho dù có làm thế nào cũng không khôi phục lại như trước được.

Cậu cả Đường là con trưởng, mợ Đường là con dâu trưởng, hơn phân nửa gánh nặng chiếu cố lão Đường đều rơi vào vai người bọn họ, Vương Xuân Hoa là một bà mẹ kế, đã cùng trải qua hai mươi năm với lão Đường, lại còn sinh ra Đường Thu Đào.

Hiện tại không có khả năng ly hôn, tựa như chính miệng bà ta nói, lão Đường nên bỏ qua mọi chuyện mà sống đi.

Về phần Đường Thu Đào, cô ta vẫn còn ở trong đả kích, không lấy lại tinh thần được, trải qua chuyện này, thanh danh của hai mẹ con Vương Xuân Hoa ở trong thôn hoàn toàn bị thối rữa rồi.


Dường như giữa các nhà hàng xóm với nhau không có tường, cũng không có vách ngăn, tuy rằng cậu cả Đường cực lực che giấu, nhưng người trong thôn vẫn biết rất rõ lời cãi nhau của người nhà họ Đường, biết được chuyện Đường Thu Đào trộm lấy tiền cứu mạng của cháu gái, Vương Xuân Hoa cho cháu gái kế ăn cơm thiu.

Sau khi cậu hai Đường biết lão Đường không có mệnh hệ gì, quyết định dẫn Lâm Vãn Thanh trở về huyện thành, người nhà họ Đường đều biết lần này là cậu hai thật sự bỏ tâm ra mà làm , trước kia cả nhà cậu hai ở huyện thành, ngày lễ tết còn phải về quê thăm, về sau sợ là sẽ không trở về nữa.

Cháu gái đi theo cậu hai về huyện thành, cậu cả Đường cũng thấy yên tâm hơn, mợ Đường cảm thấy việc cháu gái không ở nhà rất tốt.


Chỉ là một nhà cậu hai tổng cộng sáu người còn ở chen chúc nhau trong hai gian lầu ống chật hẹp, trong nhà cũng không thể nào cho thêm Lâm Vãn Thanh ở được.

Ngay khi cậu hai Đường và mợ đang trở nên khó xử, thương lượng cách mở rộng ban công thành một căn phòng nhỏ cho Lâm Vãn Thanh ở, bà mối bên cạnh đã tới cửa.

Bác gái đến giới thiệu đối tượng cho Lâm Vãn Thanh.

******Nhà chồng bác gái bên cạnh họ Hách, cũng làm công nhân ở xưởng thép huyện, hàng xóm trong nhà đều gọi bà Hách là bác gái.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương