Mợ Đường vội vàng không ngừng hái đậu xuống bỏ vào giỏ rau, đậu này rất xanh tốt, thừa dịp chưa già thì hái xuống rồi rửa sạch, bất kể là làm mì hay là xào rau đều cực thơm.

Mợ Đường đang hăng hái, cậu cả Đường nâng quần từ trong phòng đi ra, hắn nhìn vào trong sân, thuận miệng nói: "Làm gì còn mưa đâu.

""Cũng không phải là chỉ mưa một đêm, còn chưa dừng lại đâu.


"Mợ Đường xách giỏ rau từ trong sân trở về, đem giỏ rau đặt trở lại phòng bếp, tự mình múc nước rửa mặt bên bể nước.

Đúng lúc này, cửa phòng phía đông kêu lên một tiếng, vẻ mặt tiều tuỵ của Lâm Vãn Thanh từ trong phòng đi ra, cả người dường như không còn tí sức lực nào, thều thào hô một tiếng “Mợ ơi.

”Mợ Đường thấy Lâm Vãn Thanh rời giường, liền cười nói sáng nay ăn mì đậu, vừa định để cô rửa tay thì nghe thấy Lâm Vãn Thanh che miệng, sau đó ho khụ khụ một cái.


"Thanh Thanh, con làm sao thế? Sáng sớm sắc mặt liền không tốt, có phải là bị cảm lạnh rồi hay không?” Mợ Đường vội vàng lau tay, đi lên sờ trán Lâm Vãn Thanh một cái, đúng là có hơi nóng lên, miệng liền lẩm bẩm: "Thanh Thanh, con đây là bị sốt rồi, nhất định là ngày hôm qua trời mưa cho nên con mới bị cảm lạnh, vậy là không được rồi, con mau trở về phòng nằm đi, đợi lát nữa ăn cơm, mợ sẽ mang thuốc vào cho con nhé.

”Lời nói lải nhải của mợ Đường tràn đầy sự quan tâm, khiến cho mặt Lâm Vãn Thanh nóng lên, nhưng cô vẫn lắc đầu: "Dì út nói hôm nay muốn đến huyện thành mua váy, nếu con không đi thì dì ấy sẽ rất tức giận.

""Thu Đào đi huyện mua váy, cần con đi theo làm gì!? Bản thân lớn như vậy rồi, lại còn làm dì út, đi đến huyện thành mà còn muốn cháu mình đi theo nữa sao? Thật sự là càng lớn càng kỳ cục! Thanh Thanh, con đừng sợ, cứ việc trở về phòng nằm đi, có chuyện gì thì mợ sẽ giúp con gánh vác!”Mợ Đường nói liền một mạch, bà ấy được gả đến nhà họ Đường cũng nhiều năm rồi, đối với cô em chồng Đường Thu Đào này, tính tình rất quái đản, không dễ ở chung nên đã sớm sinh đầy oán hận.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương