Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trần Nham nắm chặt lấy tay mẹ Trần: “Mẹ, mẹ khoan hãy sợ đã, đợi con bàn bạc với Hiểu Tuệ rồi nói tiếp.”

Một lúc sau, hai đứa em gái ríu ra ríu rít trở về, nghe nói Trần Nham sắp kết hôn thì em lớn Trần Lam có hơi lo lắng, cô bé sắp tốt nghiệp trung học rồi, mà có rất nhiều gia đình đều không cho con gái tiếp tục đi học, hoặc là phải đi tìm một công việc thời vụ để làm, hoặc là đợi đến mười tám, mười chín tuổi sẽ gả đi cho người ta, có khi nào chị dâu sẽ không cho cô bé đi học không?.

“Anh cả, chị dâu có biết em và Tiểu U còn đang đi học không?” Trần Lam cau mày hỏi.

“Sao lại không biết, khi anh đi tìm bà mối thì đã nói rõ ràng hết rồi, khi bọn anh gặp mặt anh đã nói lại một lần nữa, cô ấy còn nói con gái nên phải nên học nhiều vào, còn nói sau này để cho hai đứa dạy nhiều thêm cho cô ấy.” Trần Nham biết em cả lo lắng điều gì nên cười nói: “Yên tâm đi, anh khẳng định rằng sẽ để cho em đi học.”

“Em có lo lắng đâu.” Bỏ bát đũa xuống Trần Lam quay về phòng.

Tương đối mà nói rằng, em út Trần U tỏ ra rất có tâm, chị dâu còn chưa gặp qua lần nào, vẫn chưa biết tính cách ra làm sao, nhưng anh cả vẫn là anh cả của bọn họ mà: “Vậy khi nào hai người kết hôn?” Trần U khẽ hỏi.



“Cuối tuần này đến nhà cô ấy, đến lúc đó sẽ bàn bạc ngày tháng kết hôn, điểm số của em có chưa? Đưa anh xem.” Trần Nham nhìn bảng điểm của Trần U liền chau mày: “Bài kiểm tra ngữ văn được năm mươi điểm, điểm chuẩn còn không đạt được, cứ tiếp tục như thế này thì thi không lên nỗi trường Trung học đâu.”

Trần U lấy lại bài thi: “Lần này em phát huy không tốt, lần sau nhất định sẽ được tám mươi điểm trở lên.”

“Lúc trước thành tích của Trần U rất tốt, sao bây giờ lại kém như vậy? Thạch Đầu, lúc không có chuyện gì thì dạy bù nhiều thêm cho em út, dù sao thì cũng phải học cho xong Trung học.” Mẹ Trần dọn dẹp bát đũa, nhớ đến việc con trai sắp kết hôn, lại đề xuất chuyện đổi phòng.

Nhà họ Trần chỉ có một căn, khi ba Trần vẫn còn sống thì nữa phòng sau ngăn thành ba phòng, cái lớn là mười mét vuông, ông ấy và mẹ Trần ở, nhỏ là hai cái một cái sáu mét vuông, một cái bốn mét vuông, cái to hơn một chút có đặt một cái giường tầng, là phòng của Trần Lam và Trần U, nhỏ là phòng của Trần Nham đang ở, cả giường cũng không kê được, chỉ là mấy cái rương gỗ kê sát nhau thành giường.

Lúc trước thì chỉ có mỗi Trần Nham, cứ sống tạm vậy không quan tâm lắm, bây giờ anh ấy sắp kết hôn mà hai người thì chật quá, quan trọng nhất là phòng của hai đứa Trần Lam chỉ cách một tấm bảng gỗ, trở mình thôi thì phòng bên cạnh cũng có thể nghe thấy, vợ chồng trẻ, có những động tĩnh mà cặp đôi mới cưới đâu có thể để cho cô gái trẻ nghe được.

“Không chỉ có mỗi vấn đề phòng to hay nhỏ, dù sao cũng phải quan tâm hai đứa em gái chứ? Mẹ còn muốn ôm cháu sớm một chút, hơn nữa thật sự mẹ không có gạt con, mẹ thích phòng nhỏ hơn, với một cái giường và chỉ có một mình mẹ, mẹ yên tâm.” Sau khi ba Trần mất, mẹ Trần đã nói đến chuyện đổi phòng với Trần Nham, nhưng anh ấy mãi cũng không chịu, nhân cơ hội anh ấy sắp kết hôn phải nhanh chóng đổi phòng mới được, thật sự bà ấy thích phòng nhỏ hơn.

“Anh, anh cứ đổi phòng với mẹ đi, mẹ thật sự thích phòng nhỏ đấy.” Trần U đột nhiên thò đầu ra nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương