Thập Niên 60: Đại Viện Dưỡng Oa Ký
-
Chương 50
“Đây chính là hệ thống tưới tiêu mà em nói hả?”
“Đúng vậy.” Liễu Tố Tố đứng lên.
“Nhiệt độ ở khu vực của chúng ta cao, đất cũng khô hạn. Nếu tưới nước trực tiếp lên cây không những vừa làm mệt nhọc mà còn gây lãng phí. Bằng cách này, nước có thể trực tiếp tưới lên rễ cây, sẽ làm tăng tỷ lệ sử dụng mà nước cũng không bị văng ra xung quanh quá nhiều. Vì vậy cỏ dại sẽ không dễ mọc xen vào hoa màu, không những tiết kiệm được công sức làm cỏ mà chất dinh dưỡng trong đất cũng không bị mất đi…”
Hàn Liệt chăm chú lắng nghe những gì cô nói, trong đầu anh chỉ còn lại giọng nói của cô.
Có lẽ ngay cả chính bản thân Liễu Tố Tố cũng không biết rằng khi nói những chuyện này sự thông minh, thông tuệ của cô cùng ánh mắt tự tin kiên định khiến cả người của cô như tỏa sáng lấp lánh, nhìn cô như thế này, Hàn Liệt đã không thể dời ánh mắt đi nhìn điều gì khác ngoài cô nữa.
Sau khi Liễu Tố Tố nói xong, cô quay người nhìn về phía anh bằng ánh mắt sáng ngời: “Anh cảm thấy thế nào?”
Hàn Liệt gật đầu: “Bây giờ anh có thể hiểu tại sao đoàn trưởng Trương lại chọn em vào làm rồi.”
Ngay cả anh, người không biết công việc đồng áng bao giờ, sau khi nghe Liễu Tố Tố nói cũng cảm thấy phương pháp tưới tiêu này rất khả thi.
Trong lòng anh lúc này ngoài cảm giác đồng tình và tán thưởng ý tưởng của cô thì càng thêm kinh ngạc, anh không ngờ Liễu Tố Tố lại am hiểu những kiến thức này, đã vậy còn có thể làm ra hệ thống tốt như vậy.
Hàn Liệt rõ ràng không có mở lời khen ngợi cô, nhưng Liễu Tố Tố lại đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ: “Đi thôi, chúng ta về nhà đi.”
Tuy rằng bây giờ không có muỗi, nhưng trong bụi cỏ có rất nhiều côn trùng nhỏ, đứng ở trong đó một lúc chân đã rất ngứa.
Hàn Liệt cũng đứng lên, trên đường đi về anh quay sang nói với Liễu Tố Tố: “Nếu có người dị nghị, nói lung tung về em, em phải nói cho anh biết.”
Anh đã biết lý do tại sao Liễu Tố Tố được vào làm trong sở quân vụ, nhưng người khác lại không biết, hiện tại có lẽ đoàn trưởng Trương cũng đang tính giữ bí mật chuyện này, chưa muốn thông báo rõ ràng với mọi người. Như vậy, chắc chắn cô sẽ bị một số người bàn tán sau lưng, cho rằng cô dựa vào quan hệ mờ ám để được vào làm trong trụ sở này.
Chuyện này nếu xảy ra trên người Hàn Liệt, anh sẽ chỉ cảm thấy cây ngay không sợ chết đứng, dù có bị nghi ngờ cũng không sao, nhưng anh không muốn Liễu Tố Tố phải chịu điều tiếng oan ức như vậy.
Liễu Tố Tố hiểu ý, cười nói: “Anh đừng lo lắng, đoàn trưởng Trương chưa nói là vì em chưa thể hoàn chỉnh hệ thống này, sợ nói ra làm mọi người mừng hụt một phen, nếu có thể hoàn thành xong, thật sự giải quyết được vấn đề, chắc chắn em sẽ không giấu giếm mà công bố với mọi người liền.”
Hôm nay, sĩ quan hậu cần vừa ra khỏi phòng, Liễu Tố Tố đã tranh thủ trao đổi với đoàn trưởng Trương rất lâu, đoàn trưởng Trương càng nói chuyện thì càng thấy hứng thú với hệ thống của cô, lập tức phê duyệt cho Liễu Tố Tố đi làm ngay.
Liễu Tố Tố cũng đang mong chờ cơ hội này, đương nhiên sẽ không từ chối, nhưng cô cũng không giấu giếm mà nói thẳng: “Hiện tại cháu còn gặp một chút vấn đề, chính là về ống tre.”
Ống tre không khó làm nhưng vì làm bằng tre nên chắc chắn không dùng được lâu, nếu phơi nắng dầm mưa dễ sẽ bị mục, hơn nữa thân tre lại quá giòn không chịu được lực tác động quá lớn, nếu một chỗ bị hư khi muốn thay thế sẽ tốn rất nhiều công sức. Do đó, muốn làm hệ thống tưới tiêu cho toàn quân khu này, dùng ống tre là điều hoàn toàn không nên.
Thứ hai là vấn đề về nguồn nước, Liễu Tố Tố có thể sử dụng suối trên núi cho hệ thống tưới tiêu trong ruộng của cô là vì ruộng của cô gần núi, thế núi từ cao xuống thấp, chỉ cần làm đường ống theo địa thế này, có nước vào ống thì sẽ tự chảy xuống. Diện tích ruộng cũng không lớn lắm nên lưu lượng nước của khe suối trên núi vẫn có thể cung cấp đầy đủ, nhưng muốn làm cho toàn quân khu thì phải cải tiến hệ thống hơn mới được.
Đoàn trưởng Trương đang hưng phấn nghe vậy cũng bình tĩnh lại nói: “Cháu nói đúng, nguồn nước thì dễ giải quyết, có thể dùng nước sông, mua thêm mấy cái máy bơm nước về là được, nhưng còn đường ống thì biết dùng vật liệu gì bây giờ?”
Có rất nhiều vật liệu có thể thay thế được như ống nhựa, ống thép và thậm chí cả ống cao su đều được, Liễu Tố Tố có thể kể ra vài cái, nhưng vấn đề lớn nhất là bây giờ vật liệu khan hiếm, những thứ này đi đâu mà tìm?
Đoàn trưởng Trương cũng không nóng vội, ông nói Liễu Tố Tố cứ đi làm các công việc cần thiết khác trước đi, sau đó sẽ bàn bạc tiếp vấn đề này.
Về đến nhà, Liễu Tố Tố bắt tay vào vẽ một bản phác thảo cho khu nhà vệ sinh của gia đình, cô đã muốn sửa lại phòng tắm từ lâu rồi nhưng liên tiếp xảy ra một vài việc gấp khác nên đã bị trì hoãn đến nay.
“Đúng vậy.” Liễu Tố Tố đứng lên.
“Nhiệt độ ở khu vực của chúng ta cao, đất cũng khô hạn. Nếu tưới nước trực tiếp lên cây không những vừa làm mệt nhọc mà còn gây lãng phí. Bằng cách này, nước có thể trực tiếp tưới lên rễ cây, sẽ làm tăng tỷ lệ sử dụng mà nước cũng không bị văng ra xung quanh quá nhiều. Vì vậy cỏ dại sẽ không dễ mọc xen vào hoa màu, không những tiết kiệm được công sức làm cỏ mà chất dinh dưỡng trong đất cũng không bị mất đi…”
Hàn Liệt chăm chú lắng nghe những gì cô nói, trong đầu anh chỉ còn lại giọng nói của cô.
Có lẽ ngay cả chính bản thân Liễu Tố Tố cũng không biết rằng khi nói những chuyện này sự thông minh, thông tuệ của cô cùng ánh mắt tự tin kiên định khiến cả người của cô như tỏa sáng lấp lánh, nhìn cô như thế này, Hàn Liệt đã không thể dời ánh mắt đi nhìn điều gì khác ngoài cô nữa.
Sau khi Liễu Tố Tố nói xong, cô quay người nhìn về phía anh bằng ánh mắt sáng ngời: “Anh cảm thấy thế nào?”
Hàn Liệt gật đầu: “Bây giờ anh có thể hiểu tại sao đoàn trưởng Trương lại chọn em vào làm rồi.”
Ngay cả anh, người không biết công việc đồng áng bao giờ, sau khi nghe Liễu Tố Tố nói cũng cảm thấy phương pháp tưới tiêu này rất khả thi.
Trong lòng anh lúc này ngoài cảm giác đồng tình và tán thưởng ý tưởng của cô thì càng thêm kinh ngạc, anh không ngờ Liễu Tố Tố lại am hiểu những kiến thức này, đã vậy còn có thể làm ra hệ thống tốt như vậy.
Hàn Liệt rõ ràng không có mở lời khen ngợi cô, nhưng Liễu Tố Tố lại đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ: “Đi thôi, chúng ta về nhà đi.”
Tuy rằng bây giờ không có muỗi, nhưng trong bụi cỏ có rất nhiều côn trùng nhỏ, đứng ở trong đó một lúc chân đã rất ngứa.
Hàn Liệt cũng đứng lên, trên đường đi về anh quay sang nói với Liễu Tố Tố: “Nếu có người dị nghị, nói lung tung về em, em phải nói cho anh biết.”
Anh đã biết lý do tại sao Liễu Tố Tố được vào làm trong sở quân vụ, nhưng người khác lại không biết, hiện tại có lẽ đoàn trưởng Trương cũng đang tính giữ bí mật chuyện này, chưa muốn thông báo rõ ràng với mọi người. Như vậy, chắc chắn cô sẽ bị một số người bàn tán sau lưng, cho rằng cô dựa vào quan hệ mờ ám để được vào làm trong trụ sở này.
Chuyện này nếu xảy ra trên người Hàn Liệt, anh sẽ chỉ cảm thấy cây ngay không sợ chết đứng, dù có bị nghi ngờ cũng không sao, nhưng anh không muốn Liễu Tố Tố phải chịu điều tiếng oan ức như vậy.
Liễu Tố Tố hiểu ý, cười nói: “Anh đừng lo lắng, đoàn trưởng Trương chưa nói là vì em chưa thể hoàn chỉnh hệ thống này, sợ nói ra làm mọi người mừng hụt một phen, nếu có thể hoàn thành xong, thật sự giải quyết được vấn đề, chắc chắn em sẽ không giấu giếm mà công bố với mọi người liền.”
Hôm nay, sĩ quan hậu cần vừa ra khỏi phòng, Liễu Tố Tố đã tranh thủ trao đổi với đoàn trưởng Trương rất lâu, đoàn trưởng Trương càng nói chuyện thì càng thấy hứng thú với hệ thống của cô, lập tức phê duyệt cho Liễu Tố Tố đi làm ngay.
Liễu Tố Tố cũng đang mong chờ cơ hội này, đương nhiên sẽ không từ chối, nhưng cô cũng không giấu giếm mà nói thẳng: “Hiện tại cháu còn gặp một chút vấn đề, chính là về ống tre.”
Ống tre không khó làm nhưng vì làm bằng tre nên chắc chắn không dùng được lâu, nếu phơi nắng dầm mưa dễ sẽ bị mục, hơn nữa thân tre lại quá giòn không chịu được lực tác động quá lớn, nếu một chỗ bị hư khi muốn thay thế sẽ tốn rất nhiều công sức. Do đó, muốn làm hệ thống tưới tiêu cho toàn quân khu này, dùng ống tre là điều hoàn toàn không nên.
Thứ hai là vấn đề về nguồn nước, Liễu Tố Tố có thể sử dụng suối trên núi cho hệ thống tưới tiêu trong ruộng của cô là vì ruộng của cô gần núi, thế núi từ cao xuống thấp, chỉ cần làm đường ống theo địa thế này, có nước vào ống thì sẽ tự chảy xuống. Diện tích ruộng cũng không lớn lắm nên lưu lượng nước của khe suối trên núi vẫn có thể cung cấp đầy đủ, nhưng muốn làm cho toàn quân khu thì phải cải tiến hệ thống hơn mới được.
Đoàn trưởng Trương đang hưng phấn nghe vậy cũng bình tĩnh lại nói: “Cháu nói đúng, nguồn nước thì dễ giải quyết, có thể dùng nước sông, mua thêm mấy cái máy bơm nước về là được, nhưng còn đường ống thì biết dùng vật liệu gì bây giờ?”
Có rất nhiều vật liệu có thể thay thế được như ống nhựa, ống thép và thậm chí cả ống cao su đều được, Liễu Tố Tố có thể kể ra vài cái, nhưng vấn đề lớn nhất là bây giờ vật liệu khan hiếm, những thứ này đi đâu mà tìm?
Đoàn trưởng Trương cũng không nóng vội, ông nói Liễu Tố Tố cứ đi làm các công việc cần thiết khác trước đi, sau đó sẽ bàn bạc tiếp vấn đề này.
Về đến nhà, Liễu Tố Tố bắt tay vào vẽ một bản phác thảo cho khu nhà vệ sinh của gia đình, cô đã muốn sửa lại phòng tắm từ lâu rồi nhưng liên tiếp xảy ra một vài việc gấp khác nên đã bị trì hoãn đến nay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook