“A a a không được rồi…a nơi đó…không a a a a đúng, là kia a a a a…chậm chút a a a nhanh…”“Hư hư hư~” Cố Khuynh Châu bị khoái cảm cực hạn nhấn chìm, anh ta mất ý thức đại khái còn giữ lại được một tia lý trí bé nhỏ không đáng kể, cho nên anh ta vùi đầu vào gối, chỉ hy vọng mình đừng phát ra âm thanh khiến anh ta nhục nhã như vậy nữa.

Không biết thao bao lâu, lại đổi mấy tư thế, Chu Uý Kì cuối cùng cũng vui sướng bắn ở trong cơ thể anh ta, lúc này cả người Cố Khuynh Châu giống như ngất rồi nằm liệt ở trên giường không nhúc nhích.

Ánh mắt tan rã, mặt nạ trên mặt lúc vừa vào đã bị Chu Uý Kì kéo xuống rồi, Chu Uý Kì vẫn thích nhìn biểu cảm trên mặt anh ta, bởi vì những biểu cảm người khác không thể thấy đó là vì mình, anh thích nhìn dáng vẻ anh ta bị mình thao đến chết đi sống lại, nhẫn nhịn mà lại không khống chế nổi vui thích.

Nhưng bây giờ anh ta ướt đẫm mồ hôi nằm liệt ở trên giường, dưới thân một mảnh hỗn độn, trên giường, trên người anh ta khắp nơi đều là tinh dịch của hai người, hoặc là của anh ta nhiều hơn, bởi vì Chu Uý Kì hầu như đều bắn trong cơ thể anh ta.

Lúc này miệng cúc huyệt đã bị thao đến mở ra, ướt át mềm mại, đến thịt non bên trong cũng có thể nhìn thấy một chút, tinh dịch lấp đầy bên trong, cuối cùng sau khi Chu Uý Kì rút côn thịt ra thì đạt được giải phóng, lập tức chảy ra từng dòng.


“Hô ưm~” Cố Khuynh Châu vô ý thức nức nở, anh ta đang thở dốc, cũng đang khôi phục lý trí.

Chu Uý Kì đứng dậy vỗ vỗ mông anh ta, Cố Khuynh Châu đến động cũng lười động, anh ta không biết mình trêu chọc phải tên ma vương này như thế nào, nhưng anh ta đã sớm nhận rõ một sự thật, đó chính là anh ta tuyệt đối không phải đối thủ của tên ma vương này, vì vậy cho dù anh ta cố gắng thế nào cũng vô dụng, còn không bằng nằm yên chịu thao, ngày sau có cơ hội rồi tính.

Chu Uý Kì thao sướng rồi, cho nên cả người thoải mái đi vào phòng tắm, Cố Khuynh Châu bị để lại trên giường cùng một mảnh hỗn độn, tiếp tục khôi phục lý trí.

Nhưng không ngờ rằng mọi chuyện khiến hai người đều rất bất ngờ, hơn nữa vô cùng trùng hợp.

Tiếng nước rào rào rào vang lên, cách hai phòng cho nên Chu Uý Kì không nghe thấy, anh đi vào phòng tắm không bao lâu, cửa phòng bọn họ liền bị mạnh mẽ đẩy ra, bốn người đàn ông vạm vỡ mặc áo đen đeo kính râm đi vào, nhìn ra là vệ sĩ của một nhân vật lớn, và một người bọn họ quen thuộc, một người đàn ông trung niên mập mạp-tổng tài Tập đoàn XX.

Vừa nãy bị Chu Uý Kì lạnh giọng từ chối, đặc biệt là một tiếng “cút” kia rõ ràng là đắc tội người ta rồi, cộng thêm người đàn ông này vẫn luôn mơ ước Cố Khuynh Châu, cho nên đối với người mặt mũi thân hình tương tự này càng động lòng hơn.

Dưới hai nguyên nhân như vậy, tổng tài XX đưa người đến phòng của Chu Uý Kì.

Chỉ là rất không khéo, Chu Uý Kì đúng lúc đi tắm, sau khi Cố Khuynh Châu nghe thấy tiếng, phản ứng đầu tiên của anh ta chính là đeo chiếc mặt nạ ở đầu giường lên, sau đó hoảng loạn kéo chăn che cơ thể mình lại.

Anh ta biết người đến không phải Chu Uý Kì, cũng biết ở đây có quá nhiều người không biết sống chết mơ ước thân thể của anh ta, cho nên anh ta đề phòng.

Hơn nữa bi thương chính là, trong nháy mắt ý thức được nguy hiểm đó, suy nghĩ đầu tiên của anh ta lại là tìm Chu Uý Kì bảo vệ.


Đáng buồn bao nhiêu, rõ ràng tất cả những điều này đều là tên khốn nạn kia tạo ra, nhưng lúc quan trọng lại nghĩ anh có thể bảo vệ anh ta.

Mà càng khiến Cố Khuynh Châu tuyệt vọng là, người đến lại là kẻ đối đầu với anh ta, tổng tài Tập đoàn XX ghê tởm kia.

“Ồ, thỏ con, lại gặp nhau rồi.

” Tổng tài XX vào cửa chỉ nhìn thấy Cố Khuynh Châu nằm trên giường lộ ra mặt nạ và hai cái tai thỏ, sau đó mơ hồ nghe thấy tiếng trong phòng tắm.

Lập tức vui mừng, ngay sau đó ra hiệu cho bốn vệ sĩ: “Đưa cậu ta đi nhanh lên.

”Cố Khuynh Châu lập tức hoảng hốt, mở miệng muốn gọi Chu Uý Kì, nhưng những người đó được huấn luyện, một tên đàn ông nhanh chóng lao qua bịt miệng anh ta lại, những người khác đồng thời kéo chăn ra.

“Thao!” Trong nháy mắt, mắt tổng tài XX tràn ngập tơ máu rồi, hình ảnh quá đẹp, bé thỏ này rõ ràng là vừa mới bị chủ nhân của anh ta hung hăng thao một trận, dưới thân một mảnh hỗn độn.

Hơn nữa dáng người thật sự rất tuyệt, thao lên chắc chắn sướng chết mất.

Không chỉ ông chủ bọn họ, bốn tên đàn ông vạm vỡ cũng bị hình ảnh này kích thích đến trừng lớn mắt, thiếu chút nữa chảy máu mũi ngay tại chỗ.


Nhưng Cố Khuynh Châu lại nhục nhã đến muốn chết rồi, anh ta rốt cuộc đã làm nên tội gì mà phải chịu nỗi nhục như vậy? Anh ta ghê tởm nhìn đối thủ một mất một còn này, mà càng đáng sợ là, nếu để bọn họ nhìn thấy mặt của mình, biết thân phận của anh ta, anh ta không thể tưởng tượng sẽ phải chịu nhục nhã như nào.

Nếu là như vậy, Cố Khuynh Châu tình nguyện chết!“Hai người các cậu nhanh đưa cậu ta đi, hai người kia ở lại, đánh chết tên tiểu tử trong phòng tắm kia.

” Tổng tài XX vội vàng nói, mục đích của ông ta rất đơn giản, một là sủng nhi thỏ con này, còn lại là giáo huấn Chu Uý Kì.

“Hô hô~” Cố Khuynh Châu hoảng loạn liều mạng giãy giụa, nhưng anh ta bị bịt rất chặt, vốn dĩ không phát ra tiếng được.

Tổng tài XX lại nheo mắt nhìn anh ta: “Thật là kỳ lạ, đến mắt cũng giống như vậy?” Nói xong ông ta nhìn vệ sĩ bịt mồm Chu Uý Kì: “Lấy mặt nạ của cậu ta ra.

”Cố Khuynh Châu lập tức trừng lớn mắt, trong đầu lập tức chỉ có một suy nghĩ, đó chính là tuyệt vọng, chính là chết.

Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, tay của vệ sĩ đã nắm lấy mặt nạ, một tiếng quát lạnh băng quen thuộc vang lên sau người bọn họ.

“Buông anh ấy ra!”.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương