Thanh Xuân Này Có Cậu
-
15: Chương Mười Lăm
Sáng nay thể dục chúng tôi được chơi tự do nên đám bạn tôi kéo nhau ra một góc sân trường mà đánh cầu lông, ban đầu là chơi team 2 vs 2 nhưng phối hợp như đấm vào mặt nhau nên chúng tôi quyết định là đấu solo, Nhã với tôi, Duyên với cái Ngọc Yến, bạn nó
"Chơi với"
"Ai chơi với mày? Bị đau mắt đỏ nên mình tạm bo xì nhau nhé bạn hiền"
Tên Tấn Kiệt nó bị nhiễm đau mắt đỏ nhưng tức cái nó không chịu đeo kính hay mang khẩu trang thế thì ai dám chơi cùng nó, bố sư thằng điên.
"Đứng xa màaa, cho tao chơi với"
"Vô mà chơi"
Tôi cũng biết Tấn Kiệt nó mê con Nhã nên thôi, đâu thể làm kì đà cản mũi với cũng do chưa ăn sáng nên tôi nhường vợt cho nó chơi cùng Nhã còn tôi thì ngồi vừa xem vừa ăn.
Nhưng mà buồn cười thật, các bạn cũng biết con trai thường đánh mạnh lắm đúng không? Tấn Kiệt nó cũng thế, lực đánh của nó mạnh nhưng cái Nhã thì nó đánh nhẹ và cũng không đánh được với ai mà dùng lực mạnh thế là Tấn Kiệt nó phải đánh vừa nhẹ vừa thấp để có thể chơi cùng crush, nhìn cứ buồn cười kiểu sao ấy.
"Tấn Kiệt khoái chơi với đám con gái vậy mày?"
"Eo có đâu, nó chỉ thích chơi với ai đó của nó thôi"
Đức Vũ vừa đá bóng bên kia thì thấy Tấn Kiệt chơi cầu lông cùng chúng tôi nên nó cũng vác mặt hóng hớt xem, tôi thì đứng cạnh nó trêu trêu tên si tình nhỏ bạn tôi Tấn Kiệt đó
"Bớt nói nhảm đi con l*n"
Nhã nó nghe tôi nói vậy liền phang tôi cái vợt nó đang cầm, thông cảm, bé nó được cái xinh nhưng thần kinh hơi nhiều, nó đ*o xót con m* gì tôi đâu, phang như phang dép vào mặt ăn trộm.
Tuy tôi có né được nhưng tôi vẫn ăn vạ nó, tật ăn vạ khó bỏ mà.
"Đauuuuu"
"Nhã, sao mày ném nó mạnh vậy!?"
Đức Vũ gắt giọng lên mà hỏi cái Nhã, rồi nó cũng chạy ra chỗ tôi, còn Nhã thì mồm mở ra tính phun thêm vài lời yêu thương thì lập tức ngậm lại khi nhìn Đức Vũ cầm cái vợt cạnh tôi lên mà nói rằng.
"Mày ném nó mạnh vào con Thanh Hạ lỡ gãy vợt sao?"
"Phụt- Haha"
Chúng nghe thế liền cười phá lên, cười vào cái suy nghĩ ảo tưởng của tôi vừa lúc nãy.
"Cút m* mày đi thằng ch*"
"Haha thôi, tao đùa chút.
Tao mượn vợt chơi với thằng Kiệt trận."
"Chơi thì chơi đi, bày đặt hỏi, hỏi cái l*n"
Tôi tức giận chửi nó nhưng hai thằng đó chơi thì tôi vẫn ngồi chăm chú xem, công nhận ngang tài ngang sức thật, xem chúng nó tôi như mở mang tầm mắt vậy, cái cách đánh của hai đứa nó cứ lôi cuốn kiểu gì ấy.
Đánh mãi điểm cũng chỉ huề, không phân thắng bại được nên lại chuyển về chơi team 2, Đức Vũ với Nhã, Duyên với Tấn Kiệt, còn chúng tôi ngồi xem.
Nhưng mà kiểu tất cả đều không thể phối hợp ăn ý, đang đánh 2 vs 2 nhưng cứ ngỡ là đánh 1 vs 1 ấy, nhìn cũng khá ngán.
Một lúc sau thì 2 thằng khác ra chơi cùng rồi 4 thằng chơi với nhau, thề, lúc này mới là team 2 thực thụ này, đánh đã mắt vãi cả l*n, phối hợp ăn ý nhìn mê vãi.
"Mẹ Đức Vũ slay vãi c*t"
"Biết simp rồi, im lặng coi đi"
Má ơi còn gì tuyệt hơn được ngồi ngắm crush tập trung một cái gì đó đâu, nhìn đẹp trai hẳn.
Được một lúc thì 2 thằng kia nghỉ, lúc này tôi mới xuống chơi cùng Đức Vũ, ban đầu tôi cũng không dám chung team với nó nên chọn chung team cùng Tấn Kiệt nhưng chẳng biết vì lý do nào mà lúc sau nó lại chuyển qua chung team với tôi.
Chúng tôi chơi vui lắm, tuy không quá ăn ý nhưng tôi lại cảm giác hạnh phúc với khoảng khắc này.
"Nghĩ lại trước đây mình với anh ấy cũng là bộ đôi ăn ý nhất khi chơi cầu lông..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook