Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
-
C3: Chanh chấp với hội bắt nạt
Tới giờ ăn trưa,Ôn Dương liền vào thang máy đi lên tầng bốn tìm kiếm lớp 11A6, khi Ôn Dương tìm thấy lớp 11A6, liền ngó đầu vào trong tìm kiếm người quen, mấy anh chị lớp 11 thấy cô thì túm tắc khen là đáng yêu,ai cũng muốn véo má Ôn Dương một cái,có một chị gái bận đồng phục trắng hỏi cô:
"Bé đáng yêu, em đang tìm ai sao, có cần bọn chị tìm giúp không nè"
Ôn Dương liền cười cười khiến con tim của mấy anh chị đó như bại liệt,lập tức muốn bắt về nuôi,Ôn liền nói:
"Chị có biết Cố Thanh không ạ, em đang tìm anh ấy"
Chị gái đó liền nói:
"Chị biết chứ bọn chị đều là bạn học của cậu ấy nè,em là em gái của cậu ấy sao"
"Không ngờ Cố Thanh lại có em gái đáng yêu như vậy đó nha"
"Nhà cậu ấy đúng là sinh khéo thật,cậu ấy đã đẹp, tới em gái còn đẹp hơn nữa chứ"
Mấy chị ở đấy liền xôn xao,Ôn Dương chỉ cười,chị gái kia liền nói:
"Cậu ấy có buổi live show nên đã đi rồi,anh trai của bé là người nổi tiếng mà"
Ôn Dương nghe vậy cũng gật đầu cảm ơn các chị rồi rời đi,mấy học sinh lớp 11 lúc này mới nhận ra Ôn Dương đang bận đồng phục lớp 10, liền nghĩ sau này sẽ còn cơ hội gặp nhiều lần.Ôn Dương liền lủi thủi một mình đi xuống phòng ăn,mọi người ở phòng ăn thấy cô đều nhìn chằm vì vẻ đáng yêu của Ôn Dương,Ôn Dương mặc kệ họ đi tới gọi một phần cơm, rồi đem ra bàn ngồi ăn.Lúc này cả đám con trai liền nhốn nháo cả cái phòng ăn bên ngoài bước vào một nhóm nữ sinh tập bốn năm người,cô bạn nữ đi đầu bận đồng phục trắng chắc là học lớp 11,cô bạn này có mái tóc màu nâu tô điểm là đôi mắt màu xanh của biển cả, khiến cả đám con trai rung động nhốn nháo cả lên,Ôn Dương không để tâm lắm chỉ muốn ăn nhanh phần ăn rồi rời khỏi, vì có linh cảm không tốt, nhóm bạn nữ đó tới lấy đồ ăn rồi đi về phía bàn ăn của Ôn Dương,kiêu ngạo hất tóc nói:
"Cút,chỗ này là của bọn chị đấy,em gái năm nhất"
Ôn Dương liền cười nói:
"Tại sao phải đi ạ,trong khi còn rất nhiều chỗ chống, với hình như cái bàn và cái ghế này cũng không viết tên của chị mà,... nhỉ "
Ôn Dương nhấn mạnh câu cuối một luồn sát khí khổng lồ toả ra từ cô,có sức uy hiếp vô cùng lớn, nhưng Ôn Dương vẫn giữ nụ cười khiến đám nữ sinh đấy phải rùng mình, nhưng bọn họ vẫn không sợ hãi,cô gái khác trong nhóm hắng giọng cười mỉa mai:
"Chó ngồi đây làm ô uế nên mới không cho ngồi, biết điều thì cút sang chỗ khác"
Ôn Dương nhìn mọi người xung quanh xem ra không ai muốn giúp đỡ,Ôn Dương chỉ im lặng đứng lên bưng khay cơm đến bàn khác ngồi,bất lực nghĩ "Tự cứu mình vậy ài"
Ôn Dương đến bàn khác ngồi họ lại tiếp tục gây hấn, một cô gái trong nhóm đó đi tới chỗ Ôn Dương đang ngồi nói:
"Mày cũng không được ngồi chỗ này,mày dám trả treo với Cẩm tỷ, thì nên ngồi chỗ dành cho chó"
Sau câu nói của cô gái đó cả nhóm nữ sinh đó liền cười phá lên,Ôn Dương không muốn để tâm đến họ chỉ im lặng lần nữa đứng lên chuyển chỗ ngồi,ngồi đối diện một hai nam sinh có bận đồng phục màu trắng,một người có mái tóc cùng đôi mắt màu xanh biển đậm,ngũ quan tuấn tú, nhưng người khác nhìn vào đều phải sợ hãi.Người kia thì có mái tóc và đôi mắt màu đen điển trai nhìn tuy lạnh lùng nhưng không đáng sợ bằng người kia.Mọi người trong phòng ăn đều giật mình nhận ra hai nam sinh này là ai,hội hoa khôi nhìn bọn họ say đắm vì họ đẹp trai,cô gái có mái tóc nâu,đôi mắt xanh kia lập tức nói:
"Em gái năm nhất đừng ngồi chỗ đó"
Cô ta làm ra dáng vẻ ngoan hiền,lên tiếng nói đỡ,Ôn Dương thấy thái độ của mấy người này kỳ lạ, thì liền nhìn hai nam sinh này, rồi nhìn lại Bích Cẩm, đang e thẹn thì cũng hiểu ra vấn đề.Ôn Dương cũng lười nghe họ, chỉ tập trung ăn phần ăn của mình,hai nam sinh từ nãy giờ khá ngạc nhiên, nhưng cũng không có phản ứng gì nhiều,nam sinh có mái tóc cùng đôi mắt màu xanh đậm kia nãy giờ chỉ nhìn cô đang vội vàng ăn.Bích Cẩm lúc này lộ ra vẻ ghen ghét nhìn Ôn Dương,sau đó ngại ngùng dùng ánh mắt e thẹn nhìn Hàn Diệt Phong cậu nam sinh có mái tóc cùng đôi mắt màu xanh biển đậm nói:
"Diệt Phong cậu đừng giận, có lẽ em ấy không biết các cậu là ai nên mới vậy,để mình nói em ấy nhé"
Bích Cẩm vừa nói xong thì hai cô bạn trong nhóm đã lên lớn tiếng quát Ôn Dương:
"Mày còn ăn,mày có biết họ là ai không,đồ dân thường thấp kém lại dám ngồi cùng họ sao"
Ôn Dương bơ bọn họ chỉ tập trung ăn cho nhanh để chạy, chứ mấy người mê trai thì mê, đừng lôi cô vào,cô ghét nhất là mấy chuyện nữ nhi tình trường phiền phức chết đi được,ngồi đây thêm một lát nữa đảm bảo sẽ lây thói xấu.
"Bé đáng yêu, em đang tìm ai sao, có cần bọn chị tìm giúp không nè"
Ôn Dương liền cười cười khiến con tim của mấy anh chị đó như bại liệt,lập tức muốn bắt về nuôi,Ôn liền nói:
"Chị có biết Cố Thanh không ạ, em đang tìm anh ấy"
Chị gái đó liền nói:
"Chị biết chứ bọn chị đều là bạn học của cậu ấy nè,em là em gái của cậu ấy sao"
"Không ngờ Cố Thanh lại có em gái đáng yêu như vậy đó nha"
"Nhà cậu ấy đúng là sinh khéo thật,cậu ấy đã đẹp, tới em gái còn đẹp hơn nữa chứ"
Mấy chị ở đấy liền xôn xao,Ôn Dương chỉ cười,chị gái kia liền nói:
"Cậu ấy có buổi live show nên đã đi rồi,anh trai của bé là người nổi tiếng mà"
Ôn Dương nghe vậy cũng gật đầu cảm ơn các chị rồi rời đi,mấy học sinh lớp 11 lúc này mới nhận ra Ôn Dương đang bận đồng phục lớp 10, liền nghĩ sau này sẽ còn cơ hội gặp nhiều lần.Ôn Dương liền lủi thủi một mình đi xuống phòng ăn,mọi người ở phòng ăn thấy cô đều nhìn chằm vì vẻ đáng yêu của Ôn Dương,Ôn Dương mặc kệ họ đi tới gọi một phần cơm, rồi đem ra bàn ngồi ăn.Lúc này cả đám con trai liền nhốn nháo cả cái phòng ăn bên ngoài bước vào một nhóm nữ sinh tập bốn năm người,cô bạn nữ đi đầu bận đồng phục trắng chắc là học lớp 11,cô bạn này có mái tóc màu nâu tô điểm là đôi mắt màu xanh của biển cả, khiến cả đám con trai rung động nhốn nháo cả lên,Ôn Dương không để tâm lắm chỉ muốn ăn nhanh phần ăn rồi rời khỏi, vì có linh cảm không tốt, nhóm bạn nữ đó tới lấy đồ ăn rồi đi về phía bàn ăn của Ôn Dương,kiêu ngạo hất tóc nói:
"Cút,chỗ này là của bọn chị đấy,em gái năm nhất"
Ôn Dương liền cười nói:
"Tại sao phải đi ạ,trong khi còn rất nhiều chỗ chống, với hình như cái bàn và cái ghế này cũng không viết tên của chị mà,... nhỉ "
Ôn Dương nhấn mạnh câu cuối một luồn sát khí khổng lồ toả ra từ cô,có sức uy hiếp vô cùng lớn, nhưng Ôn Dương vẫn giữ nụ cười khiến đám nữ sinh đấy phải rùng mình, nhưng bọn họ vẫn không sợ hãi,cô gái khác trong nhóm hắng giọng cười mỉa mai:
"Chó ngồi đây làm ô uế nên mới không cho ngồi, biết điều thì cút sang chỗ khác"
Ôn Dương nhìn mọi người xung quanh xem ra không ai muốn giúp đỡ,Ôn Dương chỉ im lặng đứng lên bưng khay cơm đến bàn khác ngồi,bất lực nghĩ "Tự cứu mình vậy ài"
Ôn Dương đến bàn khác ngồi họ lại tiếp tục gây hấn, một cô gái trong nhóm đó đi tới chỗ Ôn Dương đang ngồi nói:
"Mày cũng không được ngồi chỗ này,mày dám trả treo với Cẩm tỷ, thì nên ngồi chỗ dành cho chó"
Sau câu nói của cô gái đó cả nhóm nữ sinh đó liền cười phá lên,Ôn Dương không muốn để tâm đến họ chỉ im lặng lần nữa đứng lên chuyển chỗ ngồi,ngồi đối diện một hai nam sinh có bận đồng phục màu trắng,một người có mái tóc cùng đôi mắt màu xanh biển đậm,ngũ quan tuấn tú, nhưng người khác nhìn vào đều phải sợ hãi.Người kia thì có mái tóc và đôi mắt màu đen điển trai nhìn tuy lạnh lùng nhưng không đáng sợ bằng người kia.Mọi người trong phòng ăn đều giật mình nhận ra hai nam sinh này là ai,hội hoa khôi nhìn bọn họ say đắm vì họ đẹp trai,cô gái có mái tóc nâu,đôi mắt xanh kia lập tức nói:
"Em gái năm nhất đừng ngồi chỗ đó"
Cô ta làm ra dáng vẻ ngoan hiền,lên tiếng nói đỡ,Ôn Dương thấy thái độ của mấy người này kỳ lạ, thì liền nhìn hai nam sinh này, rồi nhìn lại Bích Cẩm, đang e thẹn thì cũng hiểu ra vấn đề.Ôn Dương cũng lười nghe họ, chỉ tập trung ăn phần ăn của mình,hai nam sinh từ nãy giờ khá ngạc nhiên, nhưng cũng không có phản ứng gì nhiều,nam sinh có mái tóc cùng đôi mắt màu xanh đậm kia nãy giờ chỉ nhìn cô đang vội vàng ăn.Bích Cẩm lúc này lộ ra vẻ ghen ghét nhìn Ôn Dương,sau đó ngại ngùng dùng ánh mắt e thẹn nhìn Hàn Diệt Phong cậu nam sinh có mái tóc cùng đôi mắt màu xanh biển đậm nói:
"Diệt Phong cậu đừng giận, có lẽ em ấy không biết các cậu là ai nên mới vậy,để mình nói em ấy nhé"
Bích Cẩm vừa nói xong thì hai cô bạn trong nhóm đã lên lớn tiếng quát Ôn Dương:
"Mày còn ăn,mày có biết họ là ai không,đồ dân thường thấp kém lại dám ngồi cùng họ sao"
Ôn Dương bơ bọn họ chỉ tập trung ăn cho nhanh để chạy, chứ mấy người mê trai thì mê, đừng lôi cô vào,cô ghét nhất là mấy chuyện nữ nhi tình trường phiền phức chết đi được,ngồi đây thêm một lát nữa đảm bảo sẽ lây thói xấu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook