Thanh Xuân Cho Anh
-
Chương 4: Trở lại gặp anh
****
Giản Bình lăn qua lộn lại...làm cách nào cũng không ngủ được...Cô thở dài ngồi dậy...ôm chiếc gối vào người...nhìn ánh lửa le lói trong chiếc đèn dầu...mà lòng cô trùng xuống...lời nói ái nái từ chối của Dì Trần giờ này vẫn còn vang bên tai...
-" Tiểu Bình...Dì thật sự xin lỗi cháu...nhưng năm nay năm cuối của Tiểu Giản...Dì...Dì không muốn nó bị phân tâm..Với lại nó nhờ học bổng mới được đi du học...Cho là bên Mỹ nó có làm thêm cũng không đủ tiền giúp cháu...Còn tiền của dì cháu cũng biết rồi đấy...năm nay rau màu không được mùa...dì cũng không có tiền để giúp được cháu..Dì thật lòng xin lỗi cháu...Dì.."
-" Dì à...cháu hiểu mà..tại do cháu suy nghĩ không chu đáo..."
Giản Bình thở dài...vén tấm rèm che cửa sổ...nhìn ra bầu trời đen kịt ngoài kia..giống như tương lai của chính mình..Từng hơi lạnh của đêm len lõi thổi vào..làm cả người cô gái nhỏ run lên...nước mắt nóng hổi cũng nhẹ nhàng lăn dài trên má....
Giản Bình lăn qua lộn lại...làm cách nào cũng không ngủ được...Cô thở dài ngồi dậy...ôm chiếc gối vào người...nhìn ánh lửa le lói trong chiếc đèn dầu...mà lòng cô trùng xuống...lời nói ái nái từ chối của Dì Trần giờ này vẫn còn vang bên tai...
-" Tiểu Bình...Dì thật sự xin lỗi cháu...nhưng năm nay năm cuối của Tiểu Giản...Dì...Dì không muốn nó bị phân tâm..Với lại nó nhờ học bổng mới được đi du học...Cho là bên Mỹ nó có làm thêm cũng không đủ tiền giúp cháu...Còn tiền của dì cháu cũng biết rồi đấy...năm nay rau màu không được mùa...dì cũng không có tiền để giúp được cháu..Dì thật lòng xin lỗi cháu...Dì.."
-" Dì à...cháu hiểu mà..tại do cháu suy nghĩ không chu đáo..."
Giản Bình thở dài...vén tấm rèm che cửa sổ...nhìn ra bầu trời đen kịt ngoài kia..giống như tương lai của chính mình..Từng hơi lạnh của đêm len lõi thổi vào..làm cả người cô gái nhỏ run lên...nước mắt nóng hổi cũng nhẹ nhàng lăn dài trên má....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook