Thanh Xuân Cho Anh
-
Chương 17: Bắt đầu sóng gió
*****
-" Tiểu Bình "
Giản Bình vứa bước ra khỏi cổng trường...đã thấy Trần Kiệt đứng đợi sẳn...Gần nửa tháng nay ngày nào cũng như vậy...Cô cũng không biết làm sao cho phải...thật sự cô cảm giác Trần Kiệt lần này gặp lại rất khác lạ...
-" Anh Tiểu Kiệt hôm nay em phải về nhà"
Nụ cười trên môi Trần Kiệt cứng ngắt.....Anh ta mím môi...rồi nắm tay Giản Bình đưa cho cô túi lớn túi nhỏ đồ ăn anh ta vừa mua...
-" Không sao...Em cầm lấy những món này là món em thích...anh vừa mới mua..em đem về mà ăn...Anh đi đây..."
Giản Bình vốn sống tình cảm...nhìn vào trong các túi....nào là bắp ran...hoành thánh chiên...còn có cả kem xoắn ốc...Mấy món này đã lâu lắm rồi cô không được ăn...Trương Hải không cho cô chạm đến vì anh nói không tốt cho sức khỏe...giờ nhìn lại mới thấy mình thèm biết bao...
Giản Bình cảm động...ái nái nhìn Trần Kiệt...
-" Cám ơn anh..."
Chú Ngô chạy xe đến...bốp kèn in ỏi.... Giản Bình vẫy tay chào tạm biệt....Trần Kiệt mỉm cười hiền hậu nhìn cô...đến chiếc xe chạy khuất...nụ cười đó được thay thế bằng cái nhếch môi...
-" Tiểu Bình "
Giản Bình vứa bước ra khỏi cổng trường...đã thấy Trần Kiệt đứng đợi sẳn...Gần nửa tháng nay ngày nào cũng như vậy...Cô cũng không biết làm sao cho phải...thật sự cô cảm giác Trần Kiệt lần này gặp lại rất khác lạ...
-" Anh Tiểu Kiệt hôm nay em phải về nhà"
Nụ cười trên môi Trần Kiệt cứng ngắt.....Anh ta mím môi...rồi nắm tay Giản Bình đưa cho cô túi lớn túi nhỏ đồ ăn anh ta vừa mua...
-" Không sao...Em cầm lấy những món này là món em thích...anh vừa mới mua..em đem về mà ăn...Anh đi đây..."
Giản Bình vốn sống tình cảm...nhìn vào trong các túi....nào là bắp ran...hoành thánh chiên...còn có cả kem xoắn ốc...Mấy món này đã lâu lắm rồi cô không được ăn...Trương Hải không cho cô chạm đến vì anh nói không tốt cho sức khỏe...giờ nhìn lại mới thấy mình thèm biết bao...
Giản Bình cảm động...ái nái nhìn Trần Kiệt...
-" Cám ơn anh..."
Chú Ngô chạy xe đến...bốp kèn in ỏi.... Giản Bình vẫy tay chào tạm biệt....Trần Kiệt mỉm cười hiền hậu nhìn cô...đến chiếc xe chạy khuất...nụ cười đó được thay thế bằng cái nhếch môi...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook