Thanh Xuân Cho Anh
-
Chương 10: Nỗi sợ
***
Dưới ánh đèn vàng mang hơi hướng thuần bí...Hai người đàn ông cao lớn ngồi đối diện..phong thái đỉnh đạc...
-" Nào chúc mừng cậu..đã dọn dẹp sạch sẽ bọn Kim Chính "
Trình Viện nhếch môi...cụng nhẹ vào ly rượi đỏ của Trương Hải...hai người ngả cổ uống một hơi sạch loáng...
-" Mình không ngờ cả hàng trắng tên Kim Chính đó lại dính phải..."
-" Không nhờ thế sao mình dễ dàng tóm gọn được hắn..."
Trương Hải gật đầu đồng ý...
-" Này...thứ cậu cần...đem về lấy công với bảo bối nhà cậu đi "
Trịnh Viện đẩy tập tài liệu đến trước mặt..Trương Hải.
Ngày đó ở bãi biển, Trình Viện biết suy đoán của mình sẽ không sai...Đến khi chứng kiến...cảnh cô nhóc đấy ở nhà Trương Hải...anh biết suy nghĩ của mình là đúng...Vì Trương Hải không dễ dàng cho một ai ở cùng anh nếu người ấy không đặc biệt...
Công việc của Trương Hải rất cần sự yên tĩnh..đặc biệt bảo mật tuyệt đối...nhưng anh lại dám chứa chấp một người mới quen biết ở nhà mình...phải có một tình cảm đặc biệt nào đó mới làm được như vậy...Haiz người ta nói khi lạc vào lưới tình...người thông minh IQ sẽ giảm đi rõ rệt...
-" Cám ơn cậu..."
Trương Hải cầm tập tài liệu trong tay...nghĩ đến vẻ mặt nhóc con khi thấy cái này sẽ vui biết bao...từ bao giờ cảm xúc của cô đã hoàn toàn chi phối cảm xúc của anh thế này...nhưng anh có nên giao nó cho cô hay không...
-" Thôi cậu về đi....nhìn khuôn mặt cậu...mình chẳng tâm tình nào uống rượu"
Trình Viện cau mày khó chịu với Trương Hải...ngồi nơi đây mà suy nghĩ trôi về đâu...Thật chán mà...
-" Ơ..cậu về thật đấy à..."
-" Ừ...Có cần mình kêu cho cậu mấy em chân dài không?"
Mắt thấy Trương Hải...lấy áo...ý định rời đi.
Vẻ mặt nôn nóng như muốn chớp mắt là có thể về đến nhà...Trình Viện lấy chân đạp mạnh cái ghế về phía Trương Hải...
-" Hừ...Cậu biến cho đẹp trời đi "
Trương Hải..lấy chân chặn ngang chiếc ghế....cười cười...
-" Uống ít thôi...cậu cũng nên tìm một người quản tính xấu của cậu đi"
Nói rồi thong thả ra cửa...làm lơ vẻ mặt cáu giận của Trình Viện....
Dưới ánh đèn vàng mang hơi hướng thuần bí...Hai người đàn ông cao lớn ngồi đối diện..phong thái đỉnh đạc...
-" Nào chúc mừng cậu..đã dọn dẹp sạch sẽ bọn Kim Chính "
Trình Viện nhếch môi...cụng nhẹ vào ly rượi đỏ của Trương Hải...hai người ngả cổ uống một hơi sạch loáng...
-" Mình không ngờ cả hàng trắng tên Kim Chính đó lại dính phải..."
-" Không nhờ thế sao mình dễ dàng tóm gọn được hắn..."
Trương Hải gật đầu đồng ý...
-" Này...thứ cậu cần...đem về lấy công với bảo bối nhà cậu đi "
Trịnh Viện đẩy tập tài liệu đến trước mặt..Trương Hải.
Ngày đó ở bãi biển, Trình Viện biết suy đoán của mình sẽ không sai...Đến khi chứng kiến...cảnh cô nhóc đấy ở nhà Trương Hải...anh biết suy nghĩ của mình là đúng...Vì Trương Hải không dễ dàng cho một ai ở cùng anh nếu người ấy không đặc biệt...
Công việc của Trương Hải rất cần sự yên tĩnh..đặc biệt bảo mật tuyệt đối...nhưng anh lại dám chứa chấp một người mới quen biết ở nhà mình...phải có một tình cảm đặc biệt nào đó mới làm được như vậy...Haiz người ta nói khi lạc vào lưới tình...người thông minh IQ sẽ giảm đi rõ rệt...
-" Cám ơn cậu..."
Trương Hải cầm tập tài liệu trong tay...nghĩ đến vẻ mặt nhóc con khi thấy cái này sẽ vui biết bao...từ bao giờ cảm xúc của cô đã hoàn toàn chi phối cảm xúc của anh thế này...nhưng anh có nên giao nó cho cô hay không...
-" Thôi cậu về đi....nhìn khuôn mặt cậu...mình chẳng tâm tình nào uống rượu"
Trình Viện cau mày khó chịu với Trương Hải...ngồi nơi đây mà suy nghĩ trôi về đâu...Thật chán mà...
-" Ơ..cậu về thật đấy à..."
-" Ừ...Có cần mình kêu cho cậu mấy em chân dài không?"
Mắt thấy Trương Hải...lấy áo...ý định rời đi.
Vẻ mặt nôn nóng như muốn chớp mắt là có thể về đến nhà...Trình Viện lấy chân đạp mạnh cái ghế về phía Trương Hải...
-" Hừ...Cậu biến cho đẹp trời đi "
Trương Hải..lấy chân chặn ngang chiếc ghế....cười cười...
-" Uống ít thôi...cậu cũng nên tìm một người quản tính xấu của cậu đi"
Nói rồi thong thả ra cửa...làm lơ vẻ mặt cáu giận của Trình Viện....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook