Thanh Xuân Bên Anh
-
Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
Sau khi thay xong bộ đồ, được chuyên gia trang điểm xong, cô bước ra làm các nhân viên ở đây ngớ người vì quá đẹp và quá quyến rũ, còn riêng Kì Lân thì cau mày biểu hiện rõ không vui vì quá hở hang.
Diệp Nhi mặc trên người chiếc chiếc váy body màu vàng kim sang trọng dài chưa đến đầu gối, xẻ một đường ở đùi. Hơn nữa cổ áo khoét sâu xuống làm lộ vòng một quyến rũ của cô, sau lưng là vải trong suốt làm lộ đôi lưng trần trắng muốt của cô. Khuôn mặt trang điểm đậm để phù hợp với bộ đồ, tóc được búi cao lên làm lộ ra chiếc cổ trắng ngần cùng sương quai xanh tinh tế. Mặc dù trông cô rất quyến rũ, nhưng Kì Lân lại không thích chút nào. Vì nó quá hở. Giờ phút này anh chỉ muốn thu nhỏ cô lại rồi nhét vào túi để không ai được ngắm nữa mà thôi. Anh vội đi đến cởi chiếc áo vest mình đang mặc trên người ra khoác lên người cô
- Đổi bộ khác
Anh suy nghĩ một chút rồi nói tiếp
- Chọn bộ nào kín đáo một chút, hợp với lứa tuổi của cô ấy thôi
Nhân viên lập tức gật đầu lấy ra cho cô một chiếc đầm cổ tròn ba lỗ kín đáo màu đỏ dài qua bắp chân. Anh hài lòng đưa cho cô sau đó đi chọn thêm giày và túi sách phối đồ cho cô. Nhân viên ở đây đều trố mắt lên nhìn. Họ chưa từng thấy anh tỉ mỉ chọn đồ cho người khác. Trước đây anh là con người rất lạnh lùng, ghét sự đụng chạm của người khác giới vậy mà bây giờ còn có cả tình nhân. Ôi ôi, thật không ngờ đấy
Đang nói chuyện thì giám đốc chi nhánh vội vàng xuống tiếp. Nghe nói con trai của chủ tịch và phu nhân tương lai ghé thăm nên ông vội vội vàng vàng bỏ hết công việc xuống tiếp đãi
- Cậu Mạc, cậu và phu nhân tương lai đến sao không báo cho tôi một tiếng. Thật ngại quá, vì không biết cậu đến nên tôi không tiếp cậu được từ sớm. Mong cậu bỏ qua
Anh hừ lạnh một tiếng, đúng là chỉ có cái mồm dẻo chỉ chuyên đi nịnh hót
- Ý ông là do tôi
Nghe anh nói vậy ông ta liền sua tay
- Không, không phải đâu. Ngài và phu nhân tương lai đến đây là vinh hạnh của chúng tôi rồi. Hân hạnh, hân hạnh.
Kì Lân không khỏi hừ lạnh, nhếch môi cười tà.
Đúng lúc này thì Diệp Nhi bước ra với một vẻ quyến rũ chết người nhưng lại không hở hang như ban nãy. Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhưng lại đậm nét ở sống mũi và mắt. Mái tóc được uốn xoăn và thả xuống nhẹ nhàng. Trông cực kì xinh đẹp. Kì Lân nhìn thấy Diệp Nhi xinh đẹp như vậy chỉ biết mỉm cười rồi bước đến xỏ giày vào chân cho cô tỉ mỉ. Đôi giày anh chọn cho cô là đôi giàu đỏ cao 5p có quai. Khi đeo vào chân cô rất đẹp và hợp với cô
Thấy cô giám đốc chi nháng liền lên tiếng chào
- Diệp tiểu thư, cô thật là xinh đẹp
Hình như sai sai gì đó, ông thấy có người nhìn chằm chằm mình. Là cậu Mạc, ông nói gì sai sao? Aaaaa thì ra là...
- À xin lỗi, là Mạc phu nhân tương lai
Khiếp, tôi chỉ có nói sai có tí xíu mà cậu ta đã nhìn với vẻ mặt sát khí như vậy. Sau này đắc tội gì với cậu ta chắc chẳng có chuyện gì tốt cả. Tốt nhất là nên tráng xa
Khuôn mạt của các nhân viên hết trắng rồi xanh. Phu...phu nhân. Mới nghe ông ta nói lần đầu họ có vẻ không tin, vì ông chưa nhìn thấy mặt người phụ nữ đó nên hiểu lầm Nhưng là lần này, ông ta đến chào hỏi đoàng hoàng, còn cung kính chào Diệp tiểu thư. Mà Diệp tiểu thư chẳng phải là hôn phu của cậu Mạc sao?? Mấy người họ chỉ biết ngớ người nhìn nhau,như không thể tin vào mắt mình. Không phải chứ, nãy các cô vừa dùng ánh mắt khinh thường nhìn cô ấy, lúc trang điểm còn cố tình nói to nhỉ là tình nhân bao nuôi để cô biết xấu hổ mà biết đường lui. Ai ngờ, chọc phải phu nhân tương lai của cậu Mạc. Nguy rồi, nguy rồi giờ phải làm sao
Diệp Nhi thấy thái độ này của mấy nhân viên không khỏi khinh thường. Ban nãy trong phòng trang điểm khi không có Kì Lân họ bàn tán cô này nọ là tình nhân bao nuôi, rồi là từ gà rừng muốn lên làm phượng hoàng... Cô nghe thấy mà muốn sặc cười. Gì chứ nhà cô không có thiếu tiền mà đi làm tình nhân bao nuôi. Vả lại coi vốn là phượng hoàng rồi, còn là hàng thật, chân chính đấy.
Chẳng thèm để ý đến bọn họ nữa Diệp Nhi khoác tay Kì Lân ra khỏi
- Mình đi thôi
Cũng đã sắp muộn tiệc rồi nên cô không muốn đôi co với bọn họ. Vả lại im lặng là thể hiện sự quý sờ tộc. Nên cô cứ để bọn họ sống trong lo sợ một tí đi.
Họ là sợ gì chứ? Là sợ mất việc đấy, còn sợ mất mạng nữa. Sỉ nhục con gái nhà họ Diệp, con dâu nhà họ Mạc không sợ mới là lạ ý. Nhưng cô lại im lặng không nói gì làm họ sợ hãi. Không biết cô muốn sử lí bọn họ như thê nào đây. Đúng là tạo nghiệt mà, tất cả chỉ tại cái miệng này thôi
Diệp Nhi mặc trên người chiếc chiếc váy body màu vàng kim sang trọng dài chưa đến đầu gối, xẻ một đường ở đùi. Hơn nữa cổ áo khoét sâu xuống làm lộ vòng một quyến rũ của cô, sau lưng là vải trong suốt làm lộ đôi lưng trần trắng muốt của cô. Khuôn mặt trang điểm đậm để phù hợp với bộ đồ, tóc được búi cao lên làm lộ ra chiếc cổ trắng ngần cùng sương quai xanh tinh tế. Mặc dù trông cô rất quyến rũ, nhưng Kì Lân lại không thích chút nào. Vì nó quá hở. Giờ phút này anh chỉ muốn thu nhỏ cô lại rồi nhét vào túi để không ai được ngắm nữa mà thôi. Anh vội đi đến cởi chiếc áo vest mình đang mặc trên người ra khoác lên người cô
- Đổi bộ khác
Anh suy nghĩ một chút rồi nói tiếp
- Chọn bộ nào kín đáo một chút, hợp với lứa tuổi của cô ấy thôi
Nhân viên lập tức gật đầu lấy ra cho cô một chiếc đầm cổ tròn ba lỗ kín đáo màu đỏ dài qua bắp chân. Anh hài lòng đưa cho cô sau đó đi chọn thêm giày và túi sách phối đồ cho cô. Nhân viên ở đây đều trố mắt lên nhìn. Họ chưa từng thấy anh tỉ mỉ chọn đồ cho người khác. Trước đây anh là con người rất lạnh lùng, ghét sự đụng chạm của người khác giới vậy mà bây giờ còn có cả tình nhân. Ôi ôi, thật không ngờ đấy
Đang nói chuyện thì giám đốc chi nhánh vội vàng xuống tiếp. Nghe nói con trai của chủ tịch và phu nhân tương lai ghé thăm nên ông vội vội vàng vàng bỏ hết công việc xuống tiếp đãi
- Cậu Mạc, cậu và phu nhân tương lai đến sao không báo cho tôi một tiếng. Thật ngại quá, vì không biết cậu đến nên tôi không tiếp cậu được từ sớm. Mong cậu bỏ qua
Anh hừ lạnh một tiếng, đúng là chỉ có cái mồm dẻo chỉ chuyên đi nịnh hót
- Ý ông là do tôi
Nghe anh nói vậy ông ta liền sua tay
- Không, không phải đâu. Ngài và phu nhân tương lai đến đây là vinh hạnh của chúng tôi rồi. Hân hạnh, hân hạnh.
Kì Lân không khỏi hừ lạnh, nhếch môi cười tà.
Đúng lúc này thì Diệp Nhi bước ra với một vẻ quyến rũ chết người nhưng lại không hở hang như ban nãy. Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhưng lại đậm nét ở sống mũi và mắt. Mái tóc được uốn xoăn và thả xuống nhẹ nhàng. Trông cực kì xinh đẹp. Kì Lân nhìn thấy Diệp Nhi xinh đẹp như vậy chỉ biết mỉm cười rồi bước đến xỏ giày vào chân cho cô tỉ mỉ. Đôi giày anh chọn cho cô là đôi giàu đỏ cao 5p có quai. Khi đeo vào chân cô rất đẹp và hợp với cô
Thấy cô giám đốc chi nháng liền lên tiếng chào
- Diệp tiểu thư, cô thật là xinh đẹp
Hình như sai sai gì đó, ông thấy có người nhìn chằm chằm mình. Là cậu Mạc, ông nói gì sai sao? Aaaaa thì ra là...
- À xin lỗi, là Mạc phu nhân tương lai
Khiếp, tôi chỉ có nói sai có tí xíu mà cậu ta đã nhìn với vẻ mặt sát khí như vậy. Sau này đắc tội gì với cậu ta chắc chẳng có chuyện gì tốt cả. Tốt nhất là nên tráng xa
Khuôn mạt của các nhân viên hết trắng rồi xanh. Phu...phu nhân. Mới nghe ông ta nói lần đầu họ có vẻ không tin, vì ông chưa nhìn thấy mặt người phụ nữ đó nên hiểu lầm Nhưng là lần này, ông ta đến chào hỏi đoàng hoàng, còn cung kính chào Diệp tiểu thư. Mà Diệp tiểu thư chẳng phải là hôn phu của cậu Mạc sao?? Mấy người họ chỉ biết ngớ người nhìn nhau,như không thể tin vào mắt mình. Không phải chứ, nãy các cô vừa dùng ánh mắt khinh thường nhìn cô ấy, lúc trang điểm còn cố tình nói to nhỉ là tình nhân bao nuôi để cô biết xấu hổ mà biết đường lui. Ai ngờ, chọc phải phu nhân tương lai của cậu Mạc. Nguy rồi, nguy rồi giờ phải làm sao
Diệp Nhi thấy thái độ này của mấy nhân viên không khỏi khinh thường. Ban nãy trong phòng trang điểm khi không có Kì Lân họ bàn tán cô này nọ là tình nhân bao nuôi, rồi là từ gà rừng muốn lên làm phượng hoàng... Cô nghe thấy mà muốn sặc cười. Gì chứ nhà cô không có thiếu tiền mà đi làm tình nhân bao nuôi. Vả lại coi vốn là phượng hoàng rồi, còn là hàng thật, chân chính đấy.
Chẳng thèm để ý đến bọn họ nữa Diệp Nhi khoác tay Kì Lân ra khỏi
- Mình đi thôi
Cũng đã sắp muộn tiệc rồi nên cô không muốn đôi co với bọn họ. Vả lại im lặng là thể hiện sự quý sờ tộc. Nên cô cứ để bọn họ sống trong lo sợ một tí đi.
Họ là sợ gì chứ? Là sợ mất việc đấy, còn sợ mất mạng nữa. Sỉ nhục con gái nhà họ Diệp, con dâu nhà họ Mạc không sợ mới là lạ ý. Nhưng cô lại im lặng không nói gì làm họ sợ hãi. Không biết cô muốn sử lí bọn họ như thê nào đây. Đúng là tạo nghiệt mà, tất cả chỉ tại cái miệng này thôi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook