Thánh Tuyền Tầm Tung
Chương 22-1: Mộ Mô Kim (1)

Dịch: Antimage

Tôi nghĩ thầm, nơi bộ lạc dã nhân này có thể có bảo vật gì chứ, thứ đáng giá nhất cũng chỉ là mặt nạ vàng ba mắt, hơn nữa cũng đã tặng đi mất rồi. Bốn mắt chạy đến trước mặt tôi, giơ tập tài liệu lên cao, nhịn không được bắt đầu phun nước bọt: "Trong lúc rảnh rỗi, tôi liền chạy tới lều của Vu Y bọn hắn nhìn qua một chút, không nghĩ tới ta lại tìm được. Cậu mau nhìn xem, thứ nàu có chữ Trung này".

Cả tôi và mập mạp đều cho rằng mình nghe nhầm, liền vội vàng nhận lấy quyển da cừu thoạt nhìn rách nát không chịu nổi kia lên xem, đây là một tập tài liệu dày, được chia làm nhiều bộ phận, đã bị người ta dùng ruột dê phơi khô để bọc. Mặt bìa của nó được vẽ một thứ giống với bùa mô kim hình trăng rằm. Tôi chưa lật xem đã đoán được toàn bộ bí mật được ẩn trong tập tài liệu này, ôm cổ bốn mắt:" Đồng chí bốn mắt, cậu thật vĩ đại! Thứ này đối với chúng ta thật sự rất quan trọng!".

Bốn mắt cười hì hì tới bên đống lửa, mập mạp với bốn mắt sợ quấy rầy tôi đang nghiên cứu, đều lẳng lặng ngồi yên ở một bên, tôi tốn hơn nửa đêm để đọc cái bản dùng tiếng Crane, tiếng Trung, và cả Tiếng Anh xen lẫn quyển da cừu, sau đó dần dần đem chuyện Vu Y Crane đặt qua một bên.

Mập mạp không ngừng hỏi tôi có chuyện gì, tôi thấy kì lạ: "Nói ra sợ các cậu không tin, nếu không có tập tài liệu trong tay, tôi sợ cũng chẳng tin nổi trên thế giới có việc trùng hợp như thế, đây chính là duyên phận."

Bốn mắt đẩy cái kính mắt trên sống mũi:" Chưởng quầy, anh cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa, nói mau, đến cùng là chuyện gì xảy ra."

Tôi nhìn qua sắc bạc dần hiện lên trên bầu trời, cuống họng giảm thấp xuống nói:" Chôn cất Vu Y trong động và với thổ dân Crane cũng có điểm bất đồng, bọn họ đều là người đời sau thổ dân địa phương và một đám người Thanh mạt đi đãi vàng."

Tôi vùa nói một câu, mập mạp đã mừng rỡ không ngậm miệng được: "Lão Hồ, tôi còn không biết cậu sao, lại bắt đầu nói bậy mê sảng gạt người rồi. Bọn hắn từng tên một đều chẳng khác nào đám quỷ sừng dài mặc quần áo, tại sao có thể là Trung Hoa tử tôn như chúng ta được?"

Tôi lắc đầu, vỗ một cái vào tập tài liệu trong tay, sau đó mở ra trong đó một tờ: "Trong này đều nói đến biến cố của một tòa cổ mộ Amazonian trong rừng"

Trong thời kỳ Thanh mạt, tư tưởng mới tràn vào khiến người người trong nước mở rộng tầm mắt, có bốn tên giang hồ dưới cơ duyên xảo hợp đã làm quen với một người buôn đồ cổ ở Nam Dương, cả đám kết nhóm ngồi trên phà, lên kế hoạch đến châu Mỹ móc tiền. Bởi vì cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, đám người này đều cảm thấy ở trong nước cả đời, không bằng ra biển đánh cuộc một lần. Lúc ấy cái tên người Nam Dương kia đối với tình huống ở châu Mỹ cũng là kiến thức nửa vời, ngay cả Nam Mĩ với Bắc Mĩ cũng không phân biệt nổi, chỉ nghe biết là người ngoại quốc nói Mĩ Quốc khắp nơi đều là vàng, đời sống sinh hoạt vô cùng hạnh phúc tốt đẹp. Kết quả một đoàn người đần độn, u mê đã đến rừng Nam Mĩ, bốn tên giang hồ chưa từng gặp qua việc đời mới biết mình bị lừa gạt, tên Nam Dương vì tự bảo vệ mình, đành phải nói với bọn họ rằng nói mình học qua Tương Địa Khám Hưng Phong Thủy thuật, đã tìm được một tòa cổ mộ của Hoàng Đế ngoại quốc, chỉ cần mọi người cùng đi phát tài. Bất quá hắn không dám tố cáo những người khác, Phong Thủy bí thuật của bản thân là từ trong miệng Thuyết Thư tiên sinh nghe được, chỉ biết là thiên hạ đạo mộ quật phần giả (nhóm người trộm mộ trong thiên hạ), Mô Kim là lớn nhất. Vì vậy hắn tự xưng mình là Mô Kim Giáo Úy, có thể tầm long điểm huyệt, đào mồ đổ đấu.

Bốn tên kia chỉ cần có thể phát tài làm giàu, cũng mặc kệ rút cuộc là đào vàng hay là đào cổ mộ, tạm thời buông tha cho tên Nam Dương kia, để cho hắn đi khắp nơi tìm ngôi mộ trong truyền thuyết kia. Xem như là tổ tiên tên Nam Dương kia đốt hương tích đức, vài ngày sau lại có thể tìm được chỗ một cái huyệt mộ. Cả năm tên đều vô cùng vui mừng, nhưng rồi không ngờ, bản thân bọn chúng lại đào phải tòa mộ quỷ quái này.

Chuyện xưa nói đến đây, tôi liền dừng lại, bốn mắt nghe đến xuất thần, thúc giục tôi đọc tiếp. Tôi liền vỗ vỗ tay, bất đắc dĩ nói: "Phía dưới hết rồi. Chữ Trung nhiều như vậy chủ yếu là nói về mấy việc linh tinh. Còn dư lại đều là loạn ngữ viết như gà bới. Nếu cậu hiểu thì cứ xem."

Mập mạp túm lấy tập tài liệu, lật trước lật sau xem, cuối cùng lại ném nó xuống đất:" Đây không phải vô nghĩa vô nghĩa sao, nói một nửa, đằng sau xem mãi cũng chẳng hiểu. Bốn mắt nhà cậu nói, cái này có phải là rảnh rỗi đến mức nhức đít, tự kỉ ngồi viết lung tung không?"

Bốn mắt hô to oan uổng, tôi vì giải vây cho hắn nên nói:" Chúng ta lên núi cũng bị như vậy, đầu hắn lại chưa từng bị cửa kẹp qua." Tôi lại suy nghĩ, đem việc này liên hệ với phần vị cắt, tôi liền suy đoán được, có thể là năm người này động chạm vào cơ quan gì đó trong mộ huyệt nên bị nguyền rủa, có kẻ chết tại chỗ, rơi vào kết cục người chẳng ra người - quỷ chẳng ra quỷ, những người khác cũng không dám đi ra khỏi rừng rậm, sợ rằng bản thân sau khi chết lại mọc sừng quỷ, bị cho là yêu quái liền hủy thi diệt tích, cuối cùng chấp nhận tha hương cầu thực, thông hôn với thổ dân địa phương, lại dựa vào thủ đoạn lừa gạt hãm hại, các cậu rõ rồi đấy từ xưa, Thần Tiên, La Hán lớn lên đều khác người thường. Bọn chúng đều tự phong là thần sứ, sau khi chết sẽ trở về Thiên Quốc, kì thực là vì che giấu bản thân sau khi chết sẽ bị biến dị. Tôi nhặt quyển da cừu lên lật một tờ tranh vẽ rách nát không chịu nổi:" Các cậu nhìn cái trên bản đồ mộ thất này, có phải rất quen mắt hay không?"

Mập mạp tinh mắt, liếc cái là nhận ra đây là mộ Vu Y chúng ta vừa mới bò qua:" A! Mộ thất phía dưới như thế nào lại có một tầng nữa?"

Tôi cười nói: ""Đúng vậy, cái mộ Vu Y này chỉ là một cái nóc, một thất chính thức nằm dưới hang đá phía dưới, đây là có người cố ý tạo ra một bố cục Phong Thủy kim kê ấp trứng, khiến người ta lẫn lộn."

Mập mạp nghe xong thấy phấn chấn hẳn: " Tôi biết ngay, trong mộ bên cạnh làm sao có thể không có vật bồi táng, tạo ra một động thi thể hù dọa người ta à nha! Đi, chúng ta mau vào xem, nói không chừng một động đầy bảo bối đang chờ chúng ta đấy."

Bốn mắt nhíu mày một cái: "Chưởng quầy, anh không cảm thấy ngôi mộ này có vấn đề hay sao?"

" Đương nhiên là có, tôi hoài nghi, cái hố này do đám Thanh mạt kia đào lên"

Ba người chúng tôi yên lặng trong chốc lát, quyết định chờ sau khi đầu trọc tỉnh lại mới quyết định. Ba ngày sau, được Vương Thiểu chiếu cố, đầu trọc cũng đã tỉnh lại. Tôi đem việc phát sinh lúc sau kể lại cho hắn giảng lại một phen. Hắn cũng rất hứng thú với cái hố Bách Quỷ kia. Chúng tôi đem tên tù trưởng kia hỏi ý kiến, sau đó lại đem nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi nói cho đầu trọc, một người thông dịch kết hợp với một người thông dịch, nghe xong mỗi người đều choáng váng đầu óc. Chấn thương của Trọc đầu còn chưa khỏi hẳn, trình độ ngôn ngữ của thổ dân lại có hạn, thế nhưng lại thu được một tin tức trọng yếu: " Mặt nạ của tù trưởng dùng kim trượng đổi lấy từ một tên da vàng, khoảng ba ngày trước"

Tôi vội vàng hỏi kim trượng là cái gì? Tên kia dáng người ra sao, tại sao phải dùng mặt nạ ba mắt để đổi lấy cái kim trượng kia? Tù trưởng lại bị tôi dọa cho khiếp sợ, ấp úng cả buổi, đầu trọc nói: "Cái trượng kia chỉ là là một cây côn bình thường, Vu Y bình thường dùng để đánh hạ nhân, tù trưởng thấy hắn đã chết, lại có người chấp nhận dùng cái mặt nạ đẹp để đổi, hắn liền đáp ứng."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương