Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)
-
Chương 5
(Trư Bà Long = Cá sấu Dương Tử)
Đơn giản như vậy thôi sao?
Tám mươi văn về tay dễ như vậy sao? Tương đương với một ngày làm việc của ngư dân?
Thần sắc Lương Cừ trở nên phấn chấn, cứ đơn giản như vậy mà có tám mươi văn tiền trong tay, thật sự khiến cho người khác muốn ngừng cũng không được.
Tuy nhiên quả thực rất mệt, khống chế dòng nước ba mươi cân xong, cũng giống như chạy bộ quãng đường một nghìn mét vậy, bụng của hắn lại bắt đầu trở nên cồn cào.
Sau khi dung hợp với Trạch Linh, tố chất cơ thể của hắn cũng tăng lên một chút, nhưng dù sao, nền tảng ban đầu của hắn cũng quá kém, cho nên vẫn cảm thấy yếu vô cùng.
Tranh thủ lúc màn đêm vẫn còn đang bao phủ, Lương Cừ quyết định nghỉ ngơi một chút, sau đó sẽ thử lại lần nữa.
Trần thúc một ngày thu về tám mươi văn nhưng vẫn cảm thấy túng quẫn là bởi vì hắn còn có con nhỏ, trong nhà còn có người già cần phải phụng dưỡng, còn Lương Cừ không vướng bận gì cả, thu nhập này tuyệt đối không ít, nhưng hắn vẫn muốn thử xem đêm nay có thể thành công lần thứ hai hay không.
Nửa canh giờ sau, Lương Cừ lại lần nữa xuống nước.
Nhờ vào thiên phú của Thủy Hầu Tử, thể lực của hắn ở trong nước tiêu hao vô cùng ít, hắn bơi ra ngoài một trăm mét, thể lực phải tiêu hao cũng chỉ như đi bộ hai ba trăm mét. Thời gian nín hơi cũng kéo dài lên đến tận bảy phút, không phải chỉ đứng yên một chỗ mà là bơi qua bơi lại trong vòng bảy phút, thực sự khiến người khác phải kinh ngạc.
Đáng tiếc, lúc nãy bắt được cá đù vàng dường như đã dùng hết sự may mắn của ngày hôm nay, dù đã liên tiếp phải ngoi lên bốn năm lần, bơi cũng phải đến nửa canh giờ nhưng Lương Cừ cũng chỉ ở giữa đường nhìn thấy một con cá mú có giá khoảng một trăm văn mà thôi.
Cá mú không có giá trị cao như cá đù vàng, đáng giá một trăm văn là do nó có trọng lượng lớn, gần mười cân.
Một cân cá mười cân lực, cá lớn tới mười cân nếu đột nhiên phát lực thì cũng phải lên tới gần trăm cân khí lực.
Dựa vào trạng thái hiện tại của Lương Cừ, thêm vào đó năng lực điều khiển nước cũng chỉ có ba mươi cân, đối phó với nó vẫn khá tốn sức, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương bơi đi.
“Xem ra lần sau nên mang theo thanh trường mâu, như vậy có thể đối phó được với những con cá có hình thể hơi lớn, nhưng mà cá chết không có giá cao như cá sống, mình cũng không có lưới đánh cá….”
Trong lúc Lương Cừ đang suy tư, bất tri bất giác đã bơi đi xa, vậy mà đã bơi đến một vùng nước khá nông, tuy nói là nông nhưng cũng sâu đến mười mấy mét.
“Ồ, ở đây vậy mà lại có củ sen?”
Đặt chân lên đáy hồ, trong nhận thức của Lương Cừ đột nhiên xuất hiện một thân cây, sau khi tới gần, hắn cẩn thận nhìn kỹ mới phát hiện ra hóa ra là một củ sen.
Ở nơi sâu dưới nước mười mấy mét lại có thể có củ sen sao?
Lương Cừ không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Đã là thực vật, dù nổi trên mặt nước hay chìm dưới mặt nước, sự sinh trưởng của chúng nó đều không thể tách rời khỏi quang hợp và hô hấp, nước càng sâu càng không có lợi cho hai quá trình này.
Củ sen là loại thực vật có yêu cầu tương đối cao về ánh sáng và hô hấp, theo như những gì mà Lương Cừ biết, chỉ cần nước sâu quá hai mét thôi là củ sen đã không sống nổi rồi.
Nhận thấy sự bất thường trong hoàn cảnh sinh trưởng của củ sen, Lương Cừ lại cảm thấy hưng phấn.
Thực vật không thể tách rời khỏi quang hợp và hô hấp, nhưng đó là đối với loài thực vật bình thường, còn đối với một ít Bảo Thực, đương nhiên không nằm trong số này.
Thế giới này thật sự có sức mạnh siêu phàm!
Củ sen trước mắt hắn có thể sinh trưởng ở sâu dưới nước như vậy, tất phải có chỗ bất phàm, hắn nghe nói Triệu lão gia ở thị trấn sát cạnh bên có một đầm nước lạnh, sâu mấy chục mét, ở dưới đáy có mọc củ ấu, ăn vào có thể kéo dài tuổi thọ, đối phương dựa vào thứ này mà đã lôi kéo được hai vị Võ Giả, không biết là thật hay giả nữa.
Chính mình vậy mà cũng có thể đụng phải vật như vậy?
Lương Cừ lập tức bơi dọc theo thân củ sen, kiểm tra qua liền phát hiện củ sen này thật không nhỏ, đã bơi hơn mười mét còn chưa tìm thấy phần đầu, đương lúc hắn muốn tiếp tục bơi đi, một vật to lớn lại mơ hồ đột nhiện xuất hiện trong cảm giác của hắn.
Thứ gì vậy?
Thật là lớn!
Lương Cừ nhanh chóng dừng lại, kéo dãn khoảng cách với nó.
Đối phương cũng không phản ứng gì, dường như còn chưa phát hiện ra hắn.
Đối mặt với củ sen có khả năng là Bảo Thực, Lương Cừ hơi do dự một chút, hắn không lựa chọn rời đi mà cẩn thận bơi vòng quanh để tiến hành cảm nhận trong nước.
Đối phương đang ẩn náu trong lớp bùn, rất dài, khoảng hai mét, nhưng không phải là cá, có bốn chân, cái đuôi cũng rất dài, thân hình khá tinh tế…
Ở ngoài phạm vi ba mét, hắn chỉ có thể cảm nhận được hình dạng hết sức mơ hồ của đối phương, nhưng hình tượng quá mức sống động này khiến Lương Cừ phải trừng lớn mắt.
Đó là một con Trư Bà Long!
Trư Bà Long là cách gọi dân gian, theo tiếng địa phương thì nó là cá sấu, chẳng qua Trư bà Long là cách gọi chung đối với toàn bộ các loài cá sấu của ngư dân, trong sông Giang Hoài cũng không chỉ có một loại cá sấu, Lương Cừ không biết con ở dưới lớp bùn kia là chủng loại gì.
Ở khu vực phụ cận, thường thấy nhất có lẽ là cá sấu Thái Hoa chăng?
Nguyên thân đã từng nhìn thấy cá sấu Thái Hoa, Lương Cừ cảm giác nó cũng không khác biệt lắm so với cá sấu Dương Tử ở kiếp trước, hình thể không quá lớn, con trưởng thành cũng chỉ dài hai mét, nặng hơn ba mươi cân.
Hình thể này kỳ thật cũng không tính là gì đối với người trưởng thành, cân nặng cũng là một điểm yếu chí mạng, nhưng đấy là ở trên mặt đất, còn hiện tại lại đang ở dưới nước, đặc biệt là Lương Cừ còn chỉ là một thiếu niên suy dinh dưỡng, cân nặng của hắn cũng không lớn hơn bao nhiêu so với nó.
Huống hồ…
“Con cá sấu Thái Hoa này lại nằm ngay bên cạnh củ sen, chẳng lẽ nó biết củ sen này có lợi đối với nó sao?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook