Dòng khí di chuyển một vòng quanh lồng ngực rồi dần tiêu tán trong lục phủ ngũ tạng, mang đến một cảm giác ấm áp thoải mái.

“Hô, vẫn là Viên quyền thích hợp với ta nhất”

Lương Cừ lau đi lớp mồ hôi mỏng trên trán.

Nhiều ngày trôi qua như vậy, hắn đã học xong toàn bộ Luyện pháp, khí cảm trong lồng ngực ước chừng đã lớn bằng hơn nửa đôi đũa , tiến bộ tăng nhanh dị thường, đồng thời đối với chữ “Pháp” trong Võ đạo hắn cũng có hiểu biết sâu hơn.

Rất nhiều việc, nếu không tự mình trải nghiệm sẽ khó mà phát hiện ra bí mật trong đó.

Luyện Tam quyền pháp lâu như vậy, Lương Cừ cũng đã tổng kết ra được một ít tác dụng của căn cốt, đơn giản mà nói, thật ra mỗi một bộ công pháp đều có một hoặc nhiều tỉ lệ dáng người hoàn mỹ, hắn gọi đó là tính tương thích.

Cũng giống như hắn có tay vượn, eo ong, chân bọ ngựa, vô cùng hợp với Viên quyền trong Tam quyền pháp, khi luyện chẳng khác gì bài thi có sẵn đáp án, lần nào cũng đạt điểm tuyệt đối, tốc độ tu luyện tất nhiên cũng nhanh hơn.

Hai môn quyền pháp khác là Hổ quyền và Hạc quyền lại không có tính tương thích như vậy, mỗi lần luyện đều cảm giác chỉ được 60 đến 80 điểm, sau thời gian dài tích lũy, sự chênh lệch càng ngày càng rõ ràng.

Giống như Lý Lập Ba, Viên quyền của hắn đại khái khoảng 85 điểm.

Còn Trần Kiệt Xương thì lại tương thích với Hổ quyền hơn, nhưng cũng chỉ ở trình độ khoảng 90 điểm.

Nhưng đứng tấn trong công pháp có thể sửa được, chỉ cần có người có đủ trình độ tới chỉ đạo là có thể tiến hành điều chỉnh ở một mức độ nhất định, nâng cao độ tương thích.

Đấy gọi là núi không thấy ta thì ta tự đi tìm núi.

Đáng tiếc, Hồ Kỳ, Hồ sư huynh không làm được điều này, còn về phần Lỗ Thiếu Hội thì càng không cần bàn đến, dù cho có biết hắn có khả năng cũng lười nói, toàn bộ Võ quán Dương thị này, nghe nói cũng chỉ có Dương Sư là có thể nâng cao thành tích, năm ngày cuối cùng của mỗi tháng, Võ Đồ trong Võ quán đều tới thỉnh giáo những vấn đề này.

Một người thầy tốt quả thật vô cùng quan trọng.

Đương nhiên, ngoại trừ những yếu tố bên ngoài như tỉ lệ dáng người, độ tương thích ra thì để khảo nghiệm khả năng luyện võ của ngươi vẫn còn những yếu tố ẩn giấu khác nữa, tất cả cộng lại mới là người có tư chất toàn diện.

Điển hình nhất là tỉ lệ dáng người của ngươi không chuẩn, nhưng khí huyết trời sinh hùng hậu, hoặc là có ngộ tính siêu tuyệt, có thể tự sửa đổi công pháp, dẫn khí rèn thể, những thứ này đều không thể dựa vào sờ xương mà nhìn ra được, hoặc có thể nói là không thể hoàn toàn nhìn ra được.

Những người như vậy khi tu luyện cũng có thể làm ít được nhiều, có thể đạt tới con số siêu cao 100 điểm!

Đây cũng là lý do vì sao Hồ Kỳ nói dù tỉ lệ dáng người của ngươi không tốt nhưng cũng không quan trọng, không đại biểu cho tư chất toàn diện của một người, kể cả ngươi có tỉ lệ cực kỳ kém nhưng khi luyện vẫn vô cùng nổi bật, nhanh hơn tất cả những người khác.

Trong lòng Lương Cừ không khỏi cảm khái về tính đa dang giữa người với người, chỉ có nỗ lực gấp bội mới có thể tạo ra kỳ tích.

Đáng tiếc sau ba ngày đi học võ, hơn 100 văn kiếm được lần trước lại tiêu hết, còn không làm việc nữa sẽ không có cơm ăn.

Nếu không phải hôm nay lúc đến đây, nghe Hướng sư huynh nói, buổi chiều hoặc buổi tối, Dương Sư sẽ tới thì sau khi học xong Hạc quyền hắn đã quay về chuẩn bị chèo thuyền ra khơi rồi. Giờ chỉ có thể chờ Dương Sư tới rồi về sau.

Thật hâm mộ đám nhà giàu.

Lương Cừ nhìn về phía hơn mười vị Võ Đồ ở phía bên kia, sau khi gia nhập Võ quán hắn mới phát hiện ra cũng chỉ có mấy người nhà nghèo bọn họ mới đóng 7 lượng bạc, những người còn lại ít nhất đều đóng 10 lượng bạc, bọn họ đến đây học võ không cần phải quan tâm đến làm việc, không cần cách mấy ngày lại phải đi làm công kiếm tiền, hiệu suất luyện tập cao hơn không chỉ vài lần.

“Nói mới nhớ, lâu rồi không thấy Trương nấm đầu nhỉ”

“Aiz, đúng vậy, mấy hôm trước nộp thuế cũng không thấy hắn đâu, không phải là trốn luôn rồi đấy chứ?”

“Không đến mức vậy đâu, hắn ngày nào cũng đi tống tiền khắp nơi, lại chẳng có ai dám chọc vào hắn, còn sợ không nộp nổi thuế sao?”

Ở bên cạnh, hai người Lý Lập Ba và Trần Kiệt Xương đang ngồi nghỉ ngơi gần bồn hoa, nói chuyện phiếm với nhau, không biết vì sao lại nhắc tới Trương nấm đầu.

Nghe được từ ngữ mấu chốt, Lương Cừ liền dựng thẳng lỗ tai lên.

Trần Kiệt Xương khó chịu nói:

“Ngươi quản hắn làm gì, không thấy chẳng phải càng tốt sao, hắn cũng chẳng phải hạng người tốt đẹp gì”

“Cũng đúng”. Lý Lập Ba không nghĩ nhiều, ánh mắt đảo qua một vòng xung quanh:

“Này, ngươi nhìn xem, bên kia thế mà lại có mấy tiểu cô nương, ui, người dẫn đầu trông thật mạnh mẽ”

“Đừng nhìn ngó lung tung, nói không chừng người ta lại có thân phân lớn gì đó, ngươi để ý chút đi”

“Chỉ nhìn một chút thôi mà…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương