Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)
-
Chương 16
Lương Cừ có thể cảm nhận cực hạn mà tinh thần mình có thể chịu đựng được, ước chừng trong khoảng hai đến ba con ‘Không Thể Động’, để đảm bảo chắc ăn, hắn có thể khống chế thêm một con Thủy thú có trình độ không sai biệt lắm với ‘Không Thể Động’.
Mùa thu nước lạnh, Không Thể Động hành động chậm chạp, không có khả năng bắt được cá, nếu không phải bị Lương Cừ sử dụng, nó đã sớm chìm vào giấc ngủ đông rồi, một mạch ngủ đến đầu xuân luôn.
Hiện tại một người một thú hợp lực với nhau, không chọn loại cá quý có giá trị, một ngày cũng chỉ bắt được số cá có giá 30 văn, cũng không phải không muốn bắt loại cá có giá hơn nhưng hắn lo rằng nếu cứ bắt mãi sẽ bị phát hiện ra manh mối.
Dù có muốn bắt, cũng phải bắt những con như cá đốm đầu hổ có giá trị tính bằng lượng bạc.
Chèo thuyền đến gần khu vực có củ sen, Lương Cừ vỗ mái chèo xuống mặt nước.
Sau khi nhận được tín hiệu, Không Thể Động liền xuất hiện ở mạn thuyền với vài cọng rong nước ở trên đầu, dùng chân sau gãi gãi phần eo, mí mắt động đậy.
Lương Cừ cởi bỏ quần áo, cầm lấy một cây trường mâu bằng gỗ rồi lặn xuống nước.
Không Thể Động đung đưa chiếc đuôi dài, bơi ở bên cạnh hắn, cọng rong trên đầu bị dòng nước cuốn đi, một người một thú cùng nhau thăm dò tứ phía.
Ánh sáng ở dưới nước khá yếu, khu vực nước cạn còn có thể nhìn thấy phía đáy và một ít rong, nhưng nếu đến khu vực nước sâu thì trong tầm mắt chỉ là một mảnh tối đen, muốn thăm dò được hoàn cảnh xung quanh chủ yếu dựa vào cảm giác.
Từng còn cá hay gặp bơi qua bên người, Lương Cừ không dao động chút nào, mục tiêu hôm nay của hắn là một trợ thủ đắc lực thứ hai.
Hắn để ý tới phương hướng tiến lên phía trước của mình, tránh để bản thân không tiến vào khu vực nước sâu.
Ở khu nước cạn đôi khi cũng có Thủy thú có thể hình thể lớn, nhưng sẽ không dài quá 4 mét, có thể đảm bảo an toàn, nhưng khu nước sâu thì lại không giống thế, nghe ngư dân thế hệ trước chia sẻ, ở nơi đó quái vật gì cũng có.
Sau khi cùng với Không Thể Động tìm kiếm một canh giờ, Lương Cừ không thu hoạch được gì cả, không phải không có cá lớn, nhưng tất cả đều không phải loài cá ăn thịt hung mãnh.
Nhưng hắn cũng không nhụt chí, người ta câu cá, chỉ với một cái ghế gấp, một cái cần câu, một cái ao nông mà cũng có thể ngồi cả ngày, như hắn nào đã đâu vào đâu.
Khi hắn lại lần nữa lặn xuống, bơi ngang qua một con cá trắm cỏ, một thân ảnh mơ hồ thật lớn đột nhiên xuất hiện rồi biến mất khỏi phạm vi cảm giác của Lương Cừ, con cá trắm cỏ kia cũng biến mất theo đó!
Nhanh quá!
Lương Cừ cả kinh, nắm chặt lấy trường mâu, nhanh chóng gọi Không Thể Động tới hỗ trợ.
Thân ảnh mơ hồ cảm giác được kia ít nhất cũng phải dài 2 mét, quả thật vô cùng to lớn.
Không Thể Động nhanh chóng vẫy đuôi đi tới bên cạnh Lương Cừ, không ngừng xoay quanh người hắn, tránh cho hắn bị tập kích đột ngột.
Lương Cừ vốn cho rằng chỉ là tình cờ, không ngờ bóng đen kia lại đột nhiên xoay người lại, một lần nữa xuất hiện trong phạm vi cảm giác của hắn, bắt đầu bơi vòng quanh hắn.
Lòng vòng ngay sát phạm vi cảm giác của hắn, thi thoảng mấy lần tiến vào trong phạm vi 3 mét, Lương Cừ cuối cùng cảm giác được đối phương là chủng loại gì, là một con cá nheo sáu râu!
Cá nheo sáu râu dài hai mét cũng không thường thấy, loài cá này có tính khí hung dữ, khi tấn công, đầu tiên nó sẽ huy động vây ngực để tạo ra một cơn lốc xoáy khiến cho con mồi mất đi phương hướng, sau lại mở ra cái miệng cực lớn kia của mình, tựa như một chiếc máy hút bụi, hút con mồi vào trong miệng và nuốt trọn lấy nó.
Hắn nghe nói, ở thị trấn Nghĩa Hưng từng có một đứa nhỏ rơi xuống nước, sau đó liền bị cá nheo sáu râu này ăn mất!
Không nghi ngờ gì nữa, con cá nheo sáu râu trước mắt này đã coi Lương Cừ trở thành con nồi của nó!
Con cá này cũng thật dũng mãnh, dài 2 mét, nặng gần 50 cân, vậy mà lại dám cùng lúc tấn công một người một cá sấu.
Vừa lúc con cá nheo này lại phù hợp với mọi yêu cầu, hắn liền quyết định chọn nó.
Rầm một tiếng, cá nheo lăn trong nước sát với mặt sông, Lương Cừ lập tức ra lệnh cho Không Thể Động tiến lên, cá sấu di động chậm nhưng công kích lại cực nhanh, tựa như một thanh chủy thủ đâm vào trái tim, chỉ trong phút chốc đã chặn đứng con cá nheo sáu râu kia.
Cá nheo xoay người tránh né, Không Thể Động lại lắc mình đuổi kịp, chỉ trong nháy mắt, nó liền vung lên chiếc đuôi cứng như sắt của mình nện lên phần đầu của cá nheo.
Phần đầu của cá nheo sáu râu liền đẫm máu, nó xoay người lại, đâm vào phần bụng mềm của Không Thể Động, nhưng không có chút tác dụng nào, Không Thể Động lại nhân cơ hội này dùng móng vuốt sắc bén của mình cào vào phần vây của cá nheo.
Lương Cừ ở bên cạnh nín thở, đôi mắt khẽ run lên, nhìn chằm chằm vào trận chiến, khi cá nheo đang vùng vẫy, hắn liền điều khiển một dòng nước cuốn lấy vây đuôi của nó, đây là một lần chặn đánh vô cùng chuẩn xác.
Cá nheo sáu râu mất đi cân bằng, Không Thể Động căn chuẩn cơ hội cắn vào cái đuôi của nó!
Cá nheo điên cuõng giãy giụa, ý đồ muốn thoát khỏi Không Thể Động, Lương Cừ cắt ngón tay lên hòn đá đang cầm trong tay, máu tươi phân tán trong nước tạo thành một dòng máu, hắn thuận theo dòng nước, thả người ra sau lưng cá nheo, mái tóc tán loạn như một làn khói đen, ba ngón tay đồng thời đưa ra, vẽ xuống phù khống chế thủy thú!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook