Thánh Mẫu Xứng Với Ma Tôn
-
Chương 10
Bên trong thư phòng.
Ngồi trên thư án, Đỗ Trạch Hàn suy nghĩ lại những lời mà nữ yêu cùng mấy yêu binh kia. Bọn họ đều có chung một câu trả lời. Rốt cuộc người đứng đằng sau chuyện này là ai? Kẻ nào lại có thể tùy tiện đặt người ở bên cạnh hắn như vậy? Từ trong miệng bọn lại không tra được gì về 'người kia'.
--- ------ -------
Ngày hôm sau.
Vị Thánh Mẫu nào đó vốn luôn sống trong an nhàn thầm lặng một mình vậy mà bây giờ chỉ mới một ngày mà đã cảm thấy bức rức khó chịu.
Không còn nhìn thấy tên kia nữa khiến cho nàng cảm giác như thiếu mất một thứ gì đó. Tên kia chỉ mới bước vào nhà của nàng trong một đêm mà bây giờ nơi đâu cũng có thể thấy được hình bóng của hắn.
Đọc cuốn sách mà mình yêu thích cũng không khiến nàng cảm thấy vui vẻ hơn. Tuy thật sự không muốn công nhận nhưng chỉ mới 2 tháng mà Đỗ Trạch Hàn đã thật sự xâm nhập vào cuộc sống vốn luôn yên tĩnh mấy vạn năm nay của nàng rồi.
Lúc này ở một phía khác của Tiên giới.
Chư tiên cùng nhau tụ hộp lại thảo luận chuyện đang xảy ra ở Ma giới. Chỉ trong một đêm nhưng tin tức Ma Vương tiền nhiệm khi trước đã đào thoát thành công. Chuyện này vốn là chuyện của Ma giới nhưng đây thật sự là một việc kinh thiên động địa nha.
Cứ nghĩ mà xem, chỉ nội bàn luận về quan hệ của Ma Vương tiền nhiệm và Ma Tôn bây giờ cũng đã đủ thấy rắc rối. Không những vậy, việc này còn liên quan đến hai người có quyền lực nhất Ma giới thì thật sự rất đáng để quan tâm.
Trong lòng chúng tiên luôn có một ý nghĩ rằng nếu Ma giới tự lục đục nội bộ thì hay biết mấy. Đối với mấy ngàn năm trở lại đây việc Ma giới trở nên hùng mạnh đã khiến Tiên giới phải cực kì e dè.
Từ thở hồng hoang vốn việc phân chia giai cấp trong tam giới đã rất rõ ràng. Tiên - Người - Yêu. Trong đó thần tiên luôn là người quyết định và ở ngôi vị cao, ma yêu lại là những kẻ ác bá, ác độc, cô hồn dã quỷ luôn làm chuyện xấu nên việc chúng xếp ở mức thấp kém cũng là chuyện thường tình. Bao đời Ma Vương cai trị đều phải e sợ Tiên giới. Nhưng sự thật lại đảo ngược vào mấy ngàn năm trước. Một tiểu yêu phép thuật cao cường đã soán ngôi Ma Vương và trở thành bá chủ của Ma giới. Từ khi tên tiểu yêu kia cai trị Ma giới, làm cho Ma giới ngày một mạnh mẽ hơn đến bây giờ. Cho dù hiện tại bọn tiểu yêu có nhìn thấy tiên khí của thần tiên cũng chẳng thèm e sợ mà kiêu ngạo ngẩng cao đầu. Việc này khiến tiên uy của bọn họ cực kỳ bị xúc phạm.
Nay Ma giới lục đục nội bộ khiến các vị tiên vốn có hiềm khích với Ma giới cực kỳ vui vẻ. Bọn họ chỉ cần ngồi đợi và xem mà bọn Ma giới đấu đá nhau đến lưỡng bại câu thương.
--- ------ ------ -----
Về tin tức của Quân Vương, Phạm Lôi theo chỉ dẫn của Vương bọn họ mà lần theo dấu vết ngược lại liền tìm thấy vài điểm đáng nghi. Theo điều tra, một ngày trước có một chiếc xe ngựa kỳ lạ đi qua thôn Mã. Những yêu dân trong thôn cảm thấy cực kỳ kì lạ nên bọn họ mới nhớ kĩ như vậy. Nhưng chiếc xe ngựa kia chỉ là đi ngang qua và mua thức ăn chứ không hề dừng lại nghĩ ngơi. Theo như vài người dân chỉ dẫn thì chiếc xe ngựa kì lạ kia chạy về hướng Bắc. Phạm Lôi liền dẫn theo một ngàn tinh binh truy lùng theo đi về hướng Bắc. Hắn cũng viết một phong thư trình bày tất cả nội dung điều tra rồi đưa cho quạ yêu đem về giao cho Đỗ Trạch Hàn.
Còn Đỗ Trạch Hàn bây giờ thì đang cực kỳ ưu phiền ngồi trong thư phòng. Chỉ mới một ngày một đêm nhưng hắn lại cực kỳ nhớ nàng. Nhớ nhung nhan xinh đẹo thoát tục kia, nhớ ánh mặt lạnh nhạt nhưng bao chứa sự dịu dàng bên trong, nhớ từng hành động từng cử chỉ của nàng..... Hắn thật sự là tương tư đến muốn điên rồi. Nhưng sự việc bây giờ trọng đại. Hắn thân là bá chủ một giới thì không thể nào bỏ mặc được. Vì vậy chỉ còn cách ngồi đây tương tư người trong mộng.
Lúc này cánh cửa sổ vốn được đóng kín lại có một làn gió lùa vào khiến cửa bật mở. Sau đó là một bóng dáng rực đỏ đập vào mắt của Đỗ Trạch Hàn. Trang phục sắc đỏ, mái tóc bạch kim óng ánh bới gọn phía sau. Trên đầu đội một mũ che gần hết gương mặt.
Thân hình, khí chất, cùng cảm nhận đều giống như trong mong nhớ của Đỗ Trạch Hàn. Hắn nhìn nữ nhân đang đứng giữa phòng của mình kia nhẹ giọng gọi “Tỷ tỷ!”
Thánh Mẫu quay đầu nhìn nam nhân đang trợn mắt lấp lánh nhìn nàng. Vừa nhìn qua lại thấy được biểu tình kích động cùng vui vẻ của hắn khiến nàng cảm thấy cực kỳ yên lòng. Trong lòng thầm nói: hình như không chỉ có mình nàng nhớ hắn thì phải.
“Ta đây.”
Chỉ mấy chữ đơn giản cũng đủ khiến Đỗ Trạch Hàn vui mừng đến tận trời. Hắn đứng dậy từ thư án rồi bước nhanh về phía bóng dáng đỏ rực kia.
“Sao tỷ lại đến đây? Tỷ đến đây thăm ta đó ư?” Người nào đó một ngày trước mặt còn lạnh băng nhưng bây giờ lại giống như đứa trẻ nhìn thấy đồ mình yêu thích xuất hiện liền vui vẻ nói huyên thuyên không ngừng.
Thánh Mẫu nhìn hắn, tuy nàng thật sự vui vẻ khi thấy hắn biểu hiện như vậy nhưng là vẫn gạt cánh tay đang bắt lấy vai mình ra. Vừa đi đến chiếc ghế ở chính giữ bàn tròn ngồi vừa nhàn nhạt nói.
“Lớn như vậy rồi chứ còn nhỏ gì. Đã trở thành Ma Tôn thì phải có khí phách của Ma Tôn. Đừng có mỗi lần thấy ta là ngươi cứ níu níu kéo kéo như vậy không thấy mất mặt à.”
Nhưng dường như nàng đã đánh giá thấp độ mặt dày của người nào đó rồi. Chỉ thấy Đỗ Trạch Hàn không vì lời nói của nàng mà mất hứng. Hắn còn hí ha hí hửng bước nhanh về phía nàng giọng nói trầm khàn quyến rũ nói “Không biết.” Mất mặt là gì hắn không quan tâm. Miễn sao nàng không chê hắn là được, còn những người khác nghĩ gì thì...... xin lỗi, hắn đây thật sự không có bản lĩnh lo hết.
Ngồi trên thư án, Đỗ Trạch Hàn suy nghĩ lại những lời mà nữ yêu cùng mấy yêu binh kia. Bọn họ đều có chung một câu trả lời. Rốt cuộc người đứng đằng sau chuyện này là ai? Kẻ nào lại có thể tùy tiện đặt người ở bên cạnh hắn như vậy? Từ trong miệng bọn lại không tra được gì về 'người kia'.
--- ------ -------
Ngày hôm sau.
Vị Thánh Mẫu nào đó vốn luôn sống trong an nhàn thầm lặng một mình vậy mà bây giờ chỉ mới một ngày mà đã cảm thấy bức rức khó chịu.
Không còn nhìn thấy tên kia nữa khiến cho nàng cảm giác như thiếu mất một thứ gì đó. Tên kia chỉ mới bước vào nhà của nàng trong một đêm mà bây giờ nơi đâu cũng có thể thấy được hình bóng của hắn.
Đọc cuốn sách mà mình yêu thích cũng không khiến nàng cảm thấy vui vẻ hơn. Tuy thật sự không muốn công nhận nhưng chỉ mới 2 tháng mà Đỗ Trạch Hàn đã thật sự xâm nhập vào cuộc sống vốn luôn yên tĩnh mấy vạn năm nay của nàng rồi.
Lúc này ở một phía khác của Tiên giới.
Chư tiên cùng nhau tụ hộp lại thảo luận chuyện đang xảy ra ở Ma giới. Chỉ trong một đêm nhưng tin tức Ma Vương tiền nhiệm khi trước đã đào thoát thành công. Chuyện này vốn là chuyện của Ma giới nhưng đây thật sự là một việc kinh thiên động địa nha.
Cứ nghĩ mà xem, chỉ nội bàn luận về quan hệ của Ma Vương tiền nhiệm và Ma Tôn bây giờ cũng đã đủ thấy rắc rối. Không những vậy, việc này còn liên quan đến hai người có quyền lực nhất Ma giới thì thật sự rất đáng để quan tâm.
Trong lòng chúng tiên luôn có một ý nghĩ rằng nếu Ma giới tự lục đục nội bộ thì hay biết mấy. Đối với mấy ngàn năm trở lại đây việc Ma giới trở nên hùng mạnh đã khiến Tiên giới phải cực kì e dè.
Từ thở hồng hoang vốn việc phân chia giai cấp trong tam giới đã rất rõ ràng. Tiên - Người - Yêu. Trong đó thần tiên luôn là người quyết định và ở ngôi vị cao, ma yêu lại là những kẻ ác bá, ác độc, cô hồn dã quỷ luôn làm chuyện xấu nên việc chúng xếp ở mức thấp kém cũng là chuyện thường tình. Bao đời Ma Vương cai trị đều phải e sợ Tiên giới. Nhưng sự thật lại đảo ngược vào mấy ngàn năm trước. Một tiểu yêu phép thuật cao cường đã soán ngôi Ma Vương và trở thành bá chủ của Ma giới. Từ khi tên tiểu yêu kia cai trị Ma giới, làm cho Ma giới ngày một mạnh mẽ hơn đến bây giờ. Cho dù hiện tại bọn tiểu yêu có nhìn thấy tiên khí của thần tiên cũng chẳng thèm e sợ mà kiêu ngạo ngẩng cao đầu. Việc này khiến tiên uy của bọn họ cực kỳ bị xúc phạm.
Nay Ma giới lục đục nội bộ khiến các vị tiên vốn có hiềm khích với Ma giới cực kỳ vui vẻ. Bọn họ chỉ cần ngồi đợi và xem mà bọn Ma giới đấu đá nhau đến lưỡng bại câu thương.
--- ------ ------ -----
Về tin tức của Quân Vương, Phạm Lôi theo chỉ dẫn của Vương bọn họ mà lần theo dấu vết ngược lại liền tìm thấy vài điểm đáng nghi. Theo điều tra, một ngày trước có một chiếc xe ngựa kỳ lạ đi qua thôn Mã. Những yêu dân trong thôn cảm thấy cực kỳ kì lạ nên bọn họ mới nhớ kĩ như vậy. Nhưng chiếc xe ngựa kia chỉ là đi ngang qua và mua thức ăn chứ không hề dừng lại nghĩ ngơi. Theo như vài người dân chỉ dẫn thì chiếc xe ngựa kì lạ kia chạy về hướng Bắc. Phạm Lôi liền dẫn theo một ngàn tinh binh truy lùng theo đi về hướng Bắc. Hắn cũng viết một phong thư trình bày tất cả nội dung điều tra rồi đưa cho quạ yêu đem về giao cho Đỗ Trạch Hàn.
Còn Đỗ Trạch Hàn bây giờ thì đang cực kỳ ưu phiền ngồi trong thư phòng. Chỉ mới một ngày một đêm nhưng hắn lại cực kỳ nhớ nàng. Nhớ nhung nhan xinh đẹo thoát tục kia, nhớ ánh mặt lạnh nhạt nhưng bao chứa sự dịu dàng bên trong, nhớ từng hành động từng cử chỉ của nàng..... Hắn thật sự là tương tư đến muốn điên rồi. Nhưng sự việc bây giờ trọng đại. Hắn thân là bá chủ một giới thì không thể nào bỏ mặc được. Vì vậy chỉ còn cách ngồi đây tương tư người trong mộng.
Lúc này cánh cửa sổ vốn được đóng kín lại có một làn gió lùa vào khiến cửa bật mở. Sau đó là một bóng dáng rực đỏ đập vào mắt của Đỗ Trạch Hàn. Trang phục sắc đỏ, mái tóc bạch kim óng ánh bới gọn phía sau. Trên đầu đội một mũ che gần hết gương mặt.
Thân hình, khí chất, cùng cảm nhận đều giống như trong mong nhớ của Đỗ Trạch Hàn. Hắn nhìn nữ nhân đang đứng giữa phòng của mình kia nhẹ giọng gọi “Tỷ tỷ!”
Thánh Mẫu quay đầu nhìn nam nhân đang trợn mắt lấp lánh nhìn nàng. Vừa nhìn qua lại thấy được biểu tình kích động cùng vui vẻ của hắn khiến nàng cảm thấy cực kỳ yên lòng. Trong lòng thầm nói: hình như không chỉ có mình nàng nhớ hắn thì phải.
“Ta đây.”
Chỉ mấy chữ đơn giản cũng đủ khiến Đỗ Trạch Hàn vui mừng đến tận trời. Hắn đứng dậy từ thư án rồi bước nhanh về phía bóng dáng đỏ rực kia.
“Sao tỷ lại đến đây? Tỷ đến đây thăm ta đó ư?” Người nào đó một ngày trước mặt còn lạnh băng nhưng bây giờ lại giống như đứa trẻ nhìn thấy đồ mình yêu thích xuất hiện liền vui vẻ nói huyên thuyên không ngừng.
Thánh Mẫu nhìn hắn, tuy nàng thật sự vui vẻ khi thấy hắn biểu hiện như vậy nhưng là vẫn gạt cánh tay đang bắt lấy vai mình ra. Vừa đi đến chiếc ghế ở chính giữ bàn tròn ngồi vừa nhàn nhạt nói.
“Lớn như vậy rồi chứ còn nhỏ gì. Đã trở thành Ma Tôn thì phải có khí phách của Ma Tôn. Đừng có mỗi lần thấy ta là ngươi cứ níu níu kéo kéo như vậy không thấy mất mặt à.”
Nhưng dường như nàng đã đánh giá thấp độ mặt dày của người nào đó rồi. Chỉ thấy Đỗ Trạch Hàn không vì lời nói của nàng mà mất hứng. Hắn còn hí ha hí hửng bước nhanh về phía nàng giọng nói trầm khàn quyến rũ nói “Không biết.” Mất mặt là gì hắn không quan tâm. Miễn sao nàng không chê hắn là được, còn những người khác nghĩ gì thì...... xin lỗi, hắn đây thật sự không có bản lĩnh lo hết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook