===========

Lý Chính Ngọc khoác lên mình thường phục thêu bằng chỉ tơ màu sắc tươi sáng, trâm ngọc phản chiếu ánh sáng khiến mái tóc được vấn lên của nàng dường như phát ra ánh sáng của ngọc trai và bảo thạch.


Rõ ràng là một bộ trang phục rất nổi bật, màu sắc rực rỡ như lửa, nhưng người mỹ nhân mỉm cười nhẹ nhàng này lại có khí chất cực kỳ xa cách và lạnh lùng.

Người ta nhìn vào, thứ đầu tiên họ thấy thường không phải là y phục của nàng mà là dung mạo của nàng.

Dung mạo của nàng như vầng trăng non trong sáng, như cây hoa tuyết trắng xóa, từ vẻ trong trẻo mà sinh ra nét rực rỡ, mang theo một vẻ đẹp sắc sảo chiếm lấy tâm hồn người đối diện, khiến họ vừa run rẩy vừa nảy sinh những ảo tưởng vô lý, lại vừa trong ảo tưởng mà dự đoán được nỗi thống khổ và rối rắm của sự trầm luân.

Dưới hoa mẫu đơn, luôn luôn sẽ chết rất nhiều người.

Lý Chính Ngọc không hiểu đạo lý này, theo nàng xem ra, dưới quyền lực và lưỡi dao mới có nhiều oan hồn.


Cho nên khi hệ thống đề nghị nàng dùng dung mạo để quyến rũ những kẻ quyền cao chức trọng trong thế giới nhỏ để hoàn thành nhiệm vụ, nàng đã cười khẩy một tiếng, thủ đoạn này nàng khinh thường không thèm dùng.

Nếu như hệ thống không có dùng trường sinh cùng thành lập vương triều đến hấp dẫn nàng, thì so với thay nhiệm vụ đối tượng hoàn thành tâm nguyện của bọn họ, nàng càng muốn ở lại nguyên thế giới làm hoàng đế hơn.

Trong lúc hoàn thành nhiệm vụ, thời gian của Nguyên Thế Giới bị tạm dừng, cho nên nàng không cần sắp xếp bất cứ chuyện gì.

Nhiệm vụ thứ nhất nàng chọn một cái thế giới cổ đại, cùng nàng sinh hoạt hoàn cảnh tương tự, có thể hạ thấp độ khó để nàng thích ứng.

Cơ hồ chỉ là trong nháy mắt, khi tỉnh lại, nàng đã ngồi ở trên Kim Loan Điện.

Nhìn thấy trên bàn trang giấy viết đã hoàn thành, nàng trong nháy mắt phản ứng lại, đây là kỳ thi đình.

Nàng đã từng nhiều lần đích thân tới trường thi vào ngày thi đình, chủ trì các sĩ tử.

Lúc này kỳ thi đình sắp kết thúc, nàng cẩn thận kiểm tra nội dung trên giấy, thầm khen nguyên thân đã viết rất tốt.


Sau khi xác nhận bài thi đã viết xong, nàng cùng các cử nhân đến cửa Đông Gác nộp bài, sau đó từ cửa này đi ra ngoài.

Hệ thống: " Ta hiện tại đem nội dung vở kịch cùng nguyên thân ký ức truyền cho ngươi.

Quyền hạn của bộ nhiệm vụ chúng ta rất lớn, tên và thân thể đều đã được thay thế thành của ngươi.

"

" Nguyên thân đi đâu rồi? "

Hệ thống nói: " Nàng đã hoàn thành một cuộc đời, đi đầu thai rồi.

Bây giờ thế giới này đã được tái thiết lập lại, đây là cơ hội mà nàng ta đã dùng một nửa vận khí công đức của mình để đổi lấy.

"




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương