Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới
-
Chương 73: Đường trở về ở nơi nào???
Đại sảnh đường Gióng ngồi vào chủ vị đợi cho mấy người Lý Thông cũng ngồi trở về vị trí của mình, Ngô Ngạn đứng sau lưng sư phụ của mình, ngũ yêu lúc này đã đứng gia nhập vào đội ngũ Yêu đường làm phó đường chủ thì đứng sau lưng Tiểu Thanh.
Gióng nhìn mọi người một lượt suy ngẫm một chút cất lời:
- bây giờ chúng ta sẽ bàn bạc một chút về phương hướng tiếp theo của Việt Tông, chúng ta đã tuyển trạch được những đệ tử đầu tiên nên cần có hệ thống tu luyện phù hợp để không lãng phí nhân tài, bên cạnh đó chúng ta đã chính thức tuyên bố với thế nhân về sự tồn tại của Việt Tông nên cần làm ra chuẩn bị.
Chúng nhân hiểu tầm quan trọng của chuyện này nên chăm chú lắng nghe:
- Vâng, xin công tử dạy bảo.
Gióng gật đầu ngón tay nhỏ gõ nhịp trên chủ toạ:
- Đầu tiên, là chúng ta cần lập ra các khu vực để phục vụ công tác thí luyện cho các đệ tử của bản môn, Thạch Sanh chuyện này sau hôm nay ngươi cùng người của Yêu đường đi tìm kiếm các khu vực xung Việt Tông lập ra các khu thí luyện cho các bậc đệ tử tạm thời là Luyện Khí với Trúc Cơ đi, các yêu thú trong đấy không được quá mạnh so với tu vi của đệ tử. Ừm hơn một đại cảnh giới trở xuống, sử dụng pháp trận quây lại.
- Tiểu Thanh và những người Yêu đường chọn ra các yêu thú Thức Hiên sơn tu vi từ trúc cơ trở lên có tu chất tốt một chút đưa lên núi bồi dưỡng, còn Ngũ yêu phụ trách phối hợp nhưng trong thời gian này các ngươi đừng hiện bản thể ở trước mặt người khác, không nhất định không được để người khác biết các ngươi là yêu thú.
- Lý Thông ngươi lập chế độ nhiệm vụ tầm bảo hay săn giết yêu thú, và phát thưởng hợp lý một chút không được quá dễ dàng, cũng đừng quá vô lý vượt xa tầm thực lực của đệ tử, đặc biệt không nên yêu cầu vào quá sâu Vạn Tượng. Bên cạnh đó mở các lôi đài để các đệ tử cọ sát thực chiến, dựng các thiên tài bảng, mỹ nhân bảng, nội bảng, ngoại bảng... để chúng đệ tử có thêm động lực cạnh tranh.
- Về phần Thiên Việt thương thì liên hệ với hai nhà Bình thị, Kim thị mở thêm hệ thống đấu giá hội, ừm mở thêm vài tửu lâu cho đệ tử ngươi bán rượu đi, Thiên Việt nên mở rộng tầm ảnh hưởng ở Lam Nhiên từ đó vươn tay tới các thành trấn khác như vậy mới đủ cũng ứng cho sự phát triển của Việt Tông sau này.
- Còn Hắc Tuyên, ngươi mở một Tụ Sát lâu nhận các nhiệm vụ ám sát vừa để thao luyện đệ tử vừa kiểm soát thông tin. Mở rộng hệ thống gián điệp người đưa tin ở các nơi trong thành Lam Nhiên, ta muốn ngươi phải nắm được mọi thông tin nhanh nhất có thể khi nó sảy ra tại thành Lam Nhiên này, và đặc biệt chú ý tới nhất cử nhất động của các phương thế lực.
- Các ngươi cho người giám sát chặt chẽ các tông môn cho ta. Ta không tin Việt Tông phát triển bọn chúng sẽ để yên, ta không muốn gây thù chuốc oán kiếm kẻ thù nhưng nếu chúng không chịu ngoan ngoãn thì nhổ hết gốc rễ chúng lên cho ta.
- Bên cạnh đó các ngươi không được lơ là tu luyện nâng cao tu vi của chính mình, nên nhớ rằng chỉ có thực lực mới có thể nắm giữ được quyền chủ động của bản thân, chặng đường phía trước các ngươi là người đi đầu không thể không có tự vì cường hoành nhớ rõ chưa??
Đám người nghe Gióng phân phó nhiệm vụ thì từng người nhớ kỹ việc của bản thân phải làm, từng người đứng dậy chắp tay cung kính đồng thành:
- vâng thưa công tử.
Gióng đứng dậy:
- Giờ tất cả giải tán đi trước hết thu xếp chỗ các tân đệ tử mới, có gì thì cho người đến báo cho ta, làm việc thì làm việc nhưng nhớ đừng lơ là tu luyện.
Mọi người trong sảnh chắp tay cung kính hành lễ rồi quay người rời đi làm nhiệm vụ mình được giao, Gióng nhìn mọi người rời đi hết chỉ còn lại một mình trong sảnh đường rộng rãi, có chút hiu quạnh, suy nghĩ một chút thì cất bước khỏi Chủ Sơn.
Gióng đi bộ trên con đường đá độc trên sườn Chủ sơn, vừa đi xuống xem xét xung quanh, chủ sơn là một ngọn núi cao cây cối rậm rạp vốn núi này đã xây dựng nhà ở cho các đệ tử hạch tâm nhưng vì hiện tại chưa có nên vẫn để nguyên sơ vắng vẻ, đường đi xuống là những bậc thang đá kéo dài từ chân lên đến đỉnh núi.
Gióng tản bộ cũng phải mất một lúc mới có thể xuống đến chân núi, Hai gã hộ vệ đứng gác dưới núi thấy Gióng thì chắp tay cung kính:
- Công tử.
Gióng gật đầu:
- Các ngươi cứ làm việc đi, ta đi dạo một lát.
- vâng.
Hai gã đáp rồi đứng gác thật nghiêm chỉnh, hai gã đều có tu vi trúc cơ được tuyển từ quân của Lục Lâm bang trước kia, quân số của Lục Lâm bang và Ngũ Lang trại đều được sàng lọc rồi cử vào những vị trí thích hợp.
Gióng bước đi chắp tay sau lưng ngắm ngía khắp các nơi trong tông môn từ Sảnh nhiệm vụ nơi các đệ tử tiếp nhận nhiệm vụ, Tàng Thư lâu nơi đệ tử vào tìm kiếm bí tịch, công pháp tu luyện. Sảnh đổi thưởng nơi khi đệ tử hoàn thành nhiệm vụ đến để đổi lấy vật phẩm được thưởng hay lấy các vật phẩm được phân phát hàng tháng.
Dược phòng nơi khám và chữa thương cho các đệ tử, Tửu Lâu khu ăn uống của đệ tử và các Chấp sự, Dược viên nơi trồng các loại dược thảo cũng ứng của Dược phòng, Tháp Tu luyện nơi để đệ tử vào tu luyện, Luyện Khí thất nơi để tiến hành luyện chế binh khí....
Ở trung tâm tông môn là một quảng trường rộng rãi ở giữa quảnh trường có những bia đá lớn đặt trên lưng rùa chúng xếp lại với nhau thành một vòng tròn, những rìa những bia đá này được trạm trổ hoa văn thường thấy trên trống đồng.
Trên bia ghi tác dụng của chúng như Nhiệm vụ bảng, Đấu trường bảng, Vạn hoa bảng, Thiên tháp bảng, Cống hiến bảng, Thiên tài bảng... Trên các bảng chưa được ghi tên ai cả hiển nhiên vừa mới được dựng lên trước đó không lâu.
Trước những bia đá này có tấm biển hiệu thông báo:
" Các bảng trên ghi xếp hạng của các đệ tử bản môn, năm tháng một lần sẽ được chỉnh lý một lần và bạn thưởng theo thứ tự xếp hạng, các đệ tử muốn được lưu danh trên bảng để mọi người khác kính ngưỡng nên ra sức nhiều hơn."
Chúng đệ tử đứng bị kín lại đọc thông báo này, nhìn bia xếp hạng cao chót vót gấp mấy lần người chúng mà trở nên hào hứng nắm chặt bàn tay quay trở về mà ra sức từ luyện để mẫu chóng có thể xuất hiện đánh tự của mình trên đó.
Gióng đi lòng vòng quan sát cũng mất gần cả buổi chiều, mọi thứ khiến Gióng khá hài lòng nhưng thầm nghĩ vẫn phải cải thiện nhiều, Những nơi Gióng đi qua gặp không ít đệ tử, họ thấy Gióng đều cúi đầu chào cung kính hành lễ.
Họ không tuy không biết thân phận Gióng ra sao, nhưng chỉ biết các vị Đường chủ cũng phải cung kính mà đối sử với tiểu công tử này, những nữ đệ tử dõi theo yêu thích nhưng ngại thân phận không dám lại gần, Gióng thấy chúng nhân cung kính thì gật đầu thi thoảng vẫy vẫy tay với chúng nữ khiến họ đỏ mặt thẹn thùng.
Tiểu Thanh cùng Kim Thiềm lên Chủ sơn không thấy Gióng thì liền phi hành từ trên Chủ sơn xuống tìm kiếm một lượt.
Chúng đệ tử thấy hai nàng thì cung kính hành lễ, tuy Kim Thiềm mới đến nhưng đã có thông báo từ trước nên họ cũng không xa lạ:
- Đệ tử Bái kiến Thanh đường chủ, Bái kiến Kim phó đường chủ.
- Tốt, không cần quá đa lễ trở về nhớ chăm chỉ tu luyện.
- vâng.
Hai nàng gật đầu với với chúng đệ tử, cảm ứng được vị trí của Gióng liền nhanh chóng xuất hiện bên cạnh, rồi yểu điệu thục nữ nhún chân hạ thấp người như thị nữ mở miệng:
- Công tử về dùng cơm thôi! Mọi người đang chờ rồi!
Gióng cười cười:
- Các nàng phải bế ta trở về ah, đi cả buổi có chút mỏi chân rồi!
Tiểu Thanh cười hoa nở giữa mùa xuân nhẹ nhàng bế công tử vào lòng:
- Công tử, lần sau đi đâu báo Tiểu Thanh một tiếng, Tiểu Thanh đưa người đi chợ đỡ mỏi mệt.
- Ân, ta đã biết nhưng nàng cũng không thể vì vậy mà lỡ làng việc tông môn được.
Gióng gật đầu đồng ý nằm trong lòng Tiểu Thanh duỗi người, lúc này nhìn Gióng không khác gì một hài tử bình thường.
Kim Thiềm có chút ngượng ngùng thẹn thùng:
- Công tử, Thanh đường chủ Tiểu Kim có thể bế công tử được không?
Tiểu Thanh mắt nhìn Gióng ý hỏi, Gióng gật đầu:
- Cũng được, ta còn chưa được tiểu Kim bế lần nào đây này.
Tiểu Kim e lệ bế Gióng trong lòng, nâng niu thận trọng. Gióng cười nỏi nhỏ vào tai nàng:
- Không cần phải căng thẳng như vậy đâu, ta cũng không sợ ngã ah, ta không có ăn thịt nàng đâu.
- Dạ.
Gióng nghĩ lại chuyện Ngũ yêu nói nếu đi bên cạnh mình có thể giúp cải tạo huyết mạch của chúng thì nhìn Kim Thiềm nói:
- Sau này ngoài lực từ luyện nàng có thể ở bên cạnh ta, nếu việc này đúng như nàng nói có tác dụng với nàng thì ta chịu khổ một chút là được.
- Dạ, đa tạ công tử, tiểu Kim nhất định phục thị công tử thật tốt.
Kim Thiền má trở nên phớt hồng gật đầu đa tạ rồi bế Gióng cùng Tiểu Thanh ngự không về chủ sơn, để lại đám đệ tử trẻ tuổi nhìn theo tấm tắc càng kỳ lạ về thân phận vị công tử nhỏ tuổi này.
Chủ sơn tất cả mọi người đã tụ tập trở lại đông đủ dựng một bàn tiệc giữa sân để ăn mừng thành công tuyển trạch đệ tử đầu tiên và tẩy trần cho những người đi xa về cũng như chào đón người mới.
Một buổi tối rôm rả chè chén vui vẻ vang tiếng hát ca trên chủ sơn phong, Thạch Sanh từng ngón tay thô ráp điêu luyện gảy trên những dây đàn cũ, Tiểu Thanh, Kim Thiềm, Xuân Mai góp vui bằng những điệu múa thướt tha như tiên nữ hạ phàm trần.
Đêm dần buông...
Việt Tông dần chìm trong màn đêm tĩnh mịch...
Như thể Thần Long chìm vào trong giấc ngủ chờ đạp mây tía vào sớm bình minh...
Gióng đứng trên chủ sơn nhìn lên thiên khung tự hỏi:
- Đường trở về ở nơi nào??
Gióng nhìn mọi người một lượt suy ngẫm một chút cất lời:
- bây giờ chúng ta sẽ bàn bạc một chút về phương hướng tiếp theo của Việt Tông, chúng ta đã tuyển trạch được những đệ tử đầu tiên nên cần có hệ thống tu luyện phù hợp để không lãng phí nhân tài, bên cạnh đó chúng ta đã chính thức tuyên bố với thế nhân về sự tồn tại của Việt Tông nên cần làm ra chuẩn bị.
Chúng nhân hiểu tầm quan trọng của chuyện này nên chăm chú lắng nghe:
- Vâng, xin công tử dạy bảo.
Gióng gật đầu ngón tay nhỏ gõ nhịp trên chủ toạ:
- Đầu tiên, là chúng ta cần lập ra các khu vực để phục vụ công tác thí luyện cho các đệ tử của bản môn, Thạch Sanh chuyện này sau hôm nay ngươi cùng người của Yêu đường đi tìm kiếm các khu vực xung Việt Tông lập ra các khu thí luyện cho các bậc đệ tử tạm thời là Luyện Khí với Trúc Cơ đi, các yêu thú trong đấy không được quá mạnh so với tu vi của đệ tử. Ừm hơn một đại cảnh giới trở xuống, sử dụng pháp trận quây lại.
- Tiểu Thanh và những người Yêu đường chọn ra các yêu thú Thức Hiên sơn tu vi từ trúc cơ trở lên có tu chất tốt một chút đưa lên núi bồi dưỡng, còn Ngũ yêu phụ trách phối hợp nhưng trong thời gian này các ngươi đừng hiện bản thể ở trước mặt người khác, không nhất định không được để người khác biết các ngươi là yêu thú.
- Lý Thông ngươi lập chế độ nhiệm vụ tầm bảo hay săn giết yêu thú, và phát thưởng hợp lý một chút không được quá dễ dàng, cũng đừng quá vô lý vượt xa tầm thực lực của đệ tử, đặc biệt không nên yêu cầu vào quá sâu Vạn Tượng. Bên cạnh đó mở các lôi đài để các đệ tử cọ sát thực chiến, dựng các thiên tài bảng, mỹ nhân bảng, nội bảng, ngoại bảng... để chúng đệ tử có thêm động lực cạnh tranh.
- Về phần Thiên Việt thương thì liên hệ với hai nhà Bình thị, Kim thị mở thêm hệ thống đấu giá hội, ừm mở thêm vài tửu lâu cho đệ tử ngươi bán rượu đi, Thiên Việt nên mở rộng tầm ảnh hưởng ở Lam Nhiên từ đó vươn tay tới các thành trấn khác như vậy mới đủ cũng ứng cho sự phát triển của Việt Tông sau này.
- Còn Hắc Tuyên, ngươi mở một Tụ Sát lâu nhận các nhiệm vụ ám sát vừa để thao luyện đệ tử vừa kiểm soát thông tin. Mở rộng hệ thống gián điệp người đưa tin ở các nơi trong thành Lam Nhiên, ta muốn ngươi phải nắm được mọi thông tin nhanh nhất có thể khi nó sảy ra tại thành Lam Nhiên này, và đặc biệt chú ý tới nhất cử nhất động của các phương thế lực.
- Các ngươi cho người giám sát chặt chẽ các tông môn cho ta. Ta không tin Việt Tông phát triển bọn chúng sẽ để yên, ta không muốn gây thù chuốc oán kiếm kẻ thù nhưng nếu chúng không chịu ngoan ngoãn thì nhổ hết gốc rễ chúng lên cho ta.
- Bên cạnh đó các ngươi không được lơ là tu luyện nâng cao tu vi của chính mình, nên nhớ rằng chỉ có thực lực mới có thể nắm giữ được quyền chủ động của bản thân, chặng đường phía trước các ngươi là người đi đầu không thể không có tự vì cường hoành nhớ rõ chưa??
Đám người nghe Gióng phân phó nhiệm vụ thì từng người nhớ kỹ việc của bản thân phải làm, từng người đứng dậy chắp tay cung kính đồng thành:
- vâng thưa công tử.
Gióng đứng dậy:
- Giờ tất cả giải tán đi trước hết thu xếp chỗ các tân đệ tử mới, có gì thì cho người đến báo cho ta, làm việc thì làm việc nhưng nhớ đừng lơ là tu luyện.
Mọi người trong sảnh chắp tay cung kính hành lễ rồi quay người rời đi làm nhiệm vụ mình được giao, Gióng nhìn mọi người rời đi hết chỉ còn lại một mình trong sảnh đường rộng rãi, có chút hiu quạnh, suy nghĩ một chút thì cất bước khỏi Chủ Sơn.
Gióng đi bộ trên con đường đá độc trên sườn Chủ sơn, vừa đi xuống xem xét xung quanh, chủ sơn là một ngọn núi cao cây cối rậm rạp vốn núi này đã xây dựng nhà ở cho các đệ tử hạch tâm nhưng vì hiện tại chưa có nên vẫn để nguyên sơ vắng vẻ, đường đi xuống là những bậc thang đá kéo dài từ chân lên đến đỉnh núi.
Gióng tản bộ cũng phải mất một lúc mới có thể xuống đến chân núi, Hai gã hộ vệ đứng gác dưới núi thấy Gióng thì chắp tay cung kính:
- Công tử.
Gióng gật đầu:
- Các ngươi cứ làm việc đi, ta đi dạo một lát.
- vâng.
Hai gã đáp rồi đứng gác thật nghiêm chỉnh, hai gã đều có tu vi trúc cơ được tuyển từ quân của Lục Lâm bang trước kia, quân số của Lục Lâm bang và Ngũ Lang trại đều được sàng lọc rồi cử vào những vị trí thích hợp.
Gióng bước đi chắp tay sau lưng ngắm ngía khắp các nơi trong tông môn từ Sảnh nhiệm vụ nơi các đệ tử tiếp nhận nhiệm vụ, Tàng Thư lâu nơi đệ tử vào tìm kiếm bí tịch, công pháp tu luyện. Sảnh đổi thưởng nơi khi đệ tử hoàn thành nhiệm vụ đến để đổi lấy vật phẩm được thưởng hay lấy các vật phẩm được phân phát hàng tháng.
Dược phòng nơi khám và chữa thương cho các đệ tử, Tửu Lâu khu ăn uống của đệ tử và các Chấp sự, Dược viên nơi trồng các loại dược thảo cũng ứng của Dược phòng, Tháp Tu luyện nơi để đệ tử vào tu luyện, Luyện Khí thất nơi để tiến hành luyện chế binh khí....
Ở trung tâm tông môn là một quảng trường rộng rãi ở giữa quảnh trường có những bia đá lớn đặt trên lưng rùa chúng xếp lại với nhau thành một vòng tròn, những rìa những bia đá này được trạm trổ hoa văn thường thấy trên trống đồng.
Trên bia ghi tác dụng của chúng như Nhiệm vụ bảng, Đấu trường bảng, Vạn hoa bảng, Thiên tháp bảng, Cống hiến bảng, Thiên tài bảng... Trên các bảng chưa được ghi tên ai cả hiển nhiên vừa mới được dựng lên trước đó không lâu.
Trước những bia đá này có tấm biển hiệu thông báo:
" Các bảng trên ghi xếp hạng của các đệ tử bản môn, năm tháng một lần sẽ được chỉnh lý một lần và bạn thưởng theo thứ tự xếp hạng, các đệ tử muốn được lưu danh trên bảng để mọi người khác kính ngưỡng nên ra sức nhiều hơn."
Chúng đệ tử đứng bị kín lại đọc thông báo này, nhìn bia xếp hạng cao chót vót gấp mấy lần người chúng mà trở nên hào hứng nắm chặt bàn tay quay trở về mà ra sức từ luyện để mẫu chóng có thể xuất hiện đánh tự của mình trên đó.
Gióng đi lòng vòng quan sát cũng mất gần cả buổi chiều, mọi thứ khiến Gióng khá hài lòng nhưng thầm nghĩ vẫn phải cải thiện nhiều, Những nơi Gióng đi qua gặp không ít đệ tử, họ thấy Gióng đều cúi đầu chào cung kính hành lễ.
Họ không tuy không biết thân phận Gióng ra sao, nhưng chỉ biết các vị Đường chủ cũng phải cung kính mà đối sử với tiểu công tử này, những nữ đệ tử dõi theo yêu thích nhưng ngại thân phận không dám lại gần, Gióng thấy chúng nhân cung kính thì gật đầu thi thoảng vẫy vẫy tay với chúng nữ khiến họ đỏ mặt thẹn thùng.
Tiểu Thanh cùng Kim Thiềm lên Chủ sơn không thấy Gióng thì liền phi hành từ trên Chủ sơn xuống tìm kiếm một lượt.
Chúng đệ tử thấy hai nàng thì cung kính hành lễ, tuy Kim Thiềm mới đến nhưng đã có thông báo từ trước nên họ cũng không xa lạ:
- Đệ tử Bái kiến Thanh đường chủ, Bái kiến Kim phó đường chủ.
- Tốt, không cần quá đa lễ trở về nhớ chăm chỉ tu luyện.
- vâng.
Hai nàng gật đầu với với chúng đệ tử, cảm ứng được vị trí của Gióng liền nhanh chóng xuất hiện bên cạnh, rồi yểu điệu thục nữ nhún chân hạ thấp người như thị nữ mở miệng:
- Công tử về dùng cơm thôi! Mọi người đang chờ rồi!
Gióng cười cười:
- Các nàng phải bế ta trở về ah, đi cả buổi có chút mỏi chân rồi!
Tiểu Thanh cười hoa nở giữa mùa xuân nhẹ nhàng bế công tử vào lòng:
- Công tử, lần sau đi đâu báo Tiểu Thanh một tiếng, Tiểu Thanh đưa người đi chợ đỡ mỏi mệt.
- Ân, ta đã biết nhưng nàng cũng không thể vì vậy mà lỡ làng việc tông môn được.
Gióng gật đầu đồng ý nằm trong lòng Tiểu Thanh duỗi người, lúc này nhìn Gióng không khác gì một hài tử bình thường.
Kim Thiềm có chút ngượng ngùng thẹn thùng:
- Công tử, Thanh đường chủ Tiểu Kim có thể bế công tử được không?
Tiểu Thanh mắt nhìn Gióng ý hỏi, Gióng gật đầu:
- Cũng được, ta còn chưa được tiểu Kim bế lần nào đây này.
Tiểu Kim e lệ bế Gióng trong lòng, nâng niu thận trọng. Gióng cười nỏi nhỏ vào tai nàng:
- Không cần phải căng thẳng như vậy đâu, ta cũng không sợ ngã ah, ta không có ăn thịt nàng đâu.
- Dạ.
Gióng nghĩ lại chuyện Ngũ yêu nói nếu đi bên cạnh mình có thể giúp cải tạo huyết mạch của chúng thì nhìn Kim Thiềm nói:
- Sau này ngoài lực từ luyện nàng có thể ở bên cạnh ta, nếu việc này đúng như nàng nói có tác dụng với nàng thì ta chịu khổ một chút là được.
- Dạ, đa tạ công tử, tiểu Kim nhất định phục thị công tử thật tốt.
Kim Thiền má trở nên phớt hồng gật đầu đa tạ rồi bế Gióng cùng Tiểu Thanh ngự không về chủ sơn, để lại đám đệ tử trẻ tuổi nhìn theo tấm tắc càng kỳ lạ về thân phận vị công tử nhỏ tuổi này.
Chủ sơn tất cả mọi người đã tụ tập trở lại đông đủ dựng một bàn tiệc giữa sân để ăn mừng thành công tuyển trạch đệ tử đầu tiên và tẩy trần cho những người đi xa về cũng như chào đón người mới.
Một buổi tối rôm rả chè chén vui vẻ vang tiếng hát ca trên chủ sơn phong, Thạch Sanh từng ngón tay thô ráp điêu luyện gảy trên những dây đàn cũ, Tiểu Thanh, Kim Thiềm, Xuân Mai góp vui bằng những điệu múa thướt tha như tiên nữ hạ phàm trần.
Đêm dần buông...
Việt Tông dần chìm trong màn đêm tĩnh mịch...
Như thể Thần Long chìm vào trong giấc ngủ chờ đạp mây tía vào sớm bình minh...
Gióng đứng trên chủ sơn nhìn lên thiên khung tự hỏi:
- Đường trở về ở nơi nào??
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook