Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới
-
Chương 60: Lý Thông chiến Gragas
Ánh mắt hiếu kỳ Gióng đánh giá gã bợm rượu này một chút rồi thôi, không muốn nhìn người khác quá làm gì nhất là ở những nơi rượu vào lời ra như này để tránh rắc rối không cần thiết.
- mời các vị khách quan dùng bữa..
Thức ăn đã được mấy tiểu nhị dọn lên đầy đủ trước khi rời đi không quên mời mọc, nhị nữ sau một ngày dài đi lại mệt mỏi nhìn một bàn thức ăn ngon miệng trước thì háo hức. Gióng khẽ mỉm cười, hai tiểu ny tử xinh đẹp vẫn còn trẻ con lắm.
Không muốn các nàng phải chờ đợi thêm nữa, Gióng bảo với mọi người:
- chúng ta dùng thôi!
Lý Thông kêu tiểu nhị lại nói:
- tiểu nhị, lấy cho chúng ta mấy cái bát uống rượu.
Tiểu nhị vâng lời chạy đi, lúc sau lấy lại mấy cái bát lớn, Lý Thông mở vò rượu ra rót đầy sáu cái bát rồi phân phối cho mọi người nói:
- công tử, đây là rượu Táo Mèo do chính tay ta nấu rất ngon đấy, một trăm phần là nguyên liệu tự nhiên, hôm nay chúng ta phải uống một chút để ăn mừng thế nào??
Gióng đứng lên ghế cầm bát giơ ra giữa bàn, mọi người hiểu ý đứng dậy cũng giơ bát ra chạm vào bát của của Gióng. Gióng nói:
- tốt chúng ta phải uống mừng thành công của Việt Tông ngày hôm nay. Bây giờ ta làm quản ca mọi người hô theo ta thế nào??
Chúng nhân gật đầu chờ đợi Gióng bắt giọng:
- một... Hai... Ba...
- dô......
- một... Hai... Ba...
- dô....
- một... Hai... Ba...
- uống...
- một... Hai... Ba..
- cạn.
Tiếng hô của mọi người làm vang dội cả tửu lầu, đám khách nhân các bàn đều nhìn về phía này bởi cách ăn mừng hô hào này chưa từng gặp qua, nó mang tới cảm giác rất khí thế.
Chén rượu chưa được uống sau tiếng cạn thì một tiếng động khác cất lên phá vỡ khung cảnh ăn mừng, Bàn của Gióng và chúng nhân tửu lâu nhìn về phía phát ra tiếng động. Đó chính là bàn của tên bợm rượu Tây vực, lúc này cái bàn đã bị hắn dùng thùng rượu đập nát, những người cùng uống rượu cùng hắn ban nãy nằm la liệt dưới đất.
Hắn bước qua những người đang nằm tiến về phía bàn của Gióng. Gióng và mọi người để bát rượu xuống nhìn hắn mà khá bất ngờ, ngẫm nghĩ tên này có ý gì?? muốn gây sự hay sao đây??
Gã bợm tiến đến bàn Gióng chẳng nói chẳng rằng cúi xuống đưa mũi xuống bát rượu của Lý Thông ngửi ngửi, mắt loé sáng thèm thuồng nói lẩm bẩm:
- rượu ngon đúng là rượu ngon, rất tốt không ngờ lại có thể gặp rượu ngon như vậy ở chỗ này.
Nói rồi hắn toan cầm lấy bát rượu hòng đưa bát rượu đổ vào miệng. Lý Thông đưa tay cầm lấy bát ngăn hắn uống có chút tức giận:
- thằng bợm, đây là rượu của lão tử. Ai cho ngươi uống?? Muốn chết...
Gã bợm đưa tay bát rượu kéo về phía mình:
- rượu ngon, ta thích uống đưa đây, ngươi còn mấy vò cơ mà!
Lý thông kéo lại:
- ta không cho, ta không cho...nào có cái lý như vậy??
Cả bàn Gióng ngẩn ngơ nhìn hai gã bợm tranh nhau rượu như trẻ con tranh đồ ngọt, Bát rượu bị hai người to béo kéo đi kéo lại một lúc thì bị nứt đôi rượu bị rớt hết xuống sàn.
Tên bợm tức giận chỉ thẳng mặt Lý Thông quát:
- tên béo chết bầm, ta uống một tí thì đã làm sao?? Ta trả tiền là được cần gì làm phí rượu như vậy?
Lý Thông tức giận không kém chỉ lại mắng:
- thằng bợm, rượu ta nấu phí hay không là quyền của ta. Ta không cho ngươi tranh, tranh cái mụ nội ngươi à??
- thằng thô tục như ngươi mà nấu được rượu ngon?? Ăn nói hàm hồ.
- thằng bợm như ngươi thì biết quái gì là ngon?? Chỉ là cái bọn nát bét toàn uống mấy thứ xàm xí.
Hài người gằm ghè nhấc bụng đùn đẩy nhau, Gióng ngồi trên ghế mỉm cười gã này cũng là một gã thú vị đây, ra chiều ngẫm nghĩ Gióng nghĩ ra một ý hay, vừa có thể giải quyết vấn đề lại có thể kết giao với hảo thủ này vì Gióng nhận ra gã này không đơn giản.
Gióng nói:
- Lý đường chủ đều là người lớn cả sao phải cãi nhau về một bát rượu cho thêm đói bụng. Ta có một ý để giải quyết việc này.
Gã bợm nhìn Gióng bất ngờ lên tiếng, Tên tiểu hài tử này có thể nói chuyện ở đây?? À khoan đường chủ?? Thuộc về tông môn sao??? Hắn lẩm bẩm trong đầu tuy tu vi hắn không tệ nhưng đối nghịch với thế lực tông môn là điều không sáng suốt, hắn uống nhiều rất nhiều nhưng không phải hắn ngốc.
Lý Thông nghe công tử nói vậy thì dừng tránh khí lại, tuy không biết người có ý gì nhưng vẫn cúi đầu hỏi lại:
- công tử, người có ý gì vậy???
Gióng cười nhẹ tay cầm vò rượu trên bàn nói:
- bây giờ hai người Đường chủ ra ngoài kia đánh một trận, Nếu vị này thắng thì Đường chủ cho hắn một vò rượu, dù sao rượu này ngươi nấu cũng vẫn còn nhiều cho đi một vò cũng không sao. Còn nếu đường chủ thắng vị này phải nói lời xin lỗi dù sao thì dù thì hành động của vị này lúc nãy không đúng. Thế nào?? vừa hay chút được một cục giận, người uống rượu đều là nam nhân hào sảnh đừng vì những chuyện không đâu mà lãng phí tâm tình.
Hai gã béo nhìn nhau rồi lại nhìn Gióng:
- công tử, ta chỉ sợ thằng bợm này không dám, ta thấy hắn chỉ là sâu rượu bờ bụi lấy đâu ra cái gọi là hào sảng??
- có người không dám ấy tên keo kiệt, ngon thì đấu với ta bà trăm hiệp xem ai sợ ai?
- dám thì đi...
- đi thì đi xem ngươi làm gì được ta?
Hai người xỉa xói nhau bước ra đường lớn, Gióng và chúng khách nhân trong sảnh bước ra theo xem. Hai người đứng đối diện nhau trên đường, người đi đường thấy sắp đánh nhau thì dẹp hết sang hai bên để coi náo nhiệt, thậm chí bắt đầu có người tiến hành đặt cược.
Hắc Tuyên được thần thức truyền âm của Gióng chỉ thị, tung cánh lên trên không trung làm trọng tài, hắn giơ tay ra trước mặt nhìn sang hai người, thấy hai gã gật đầu đáp lại.
Hắn nhấc tay lên trời đồng thời hô lớn:
- bắt đầu.
Gã bợm chân đạp nền đất thật mạnh bật người lên không trung bay đâm về phía Lý Thông quát:
- lấy thịt đè người.
Lý Thông nhếch mép cười mỉa thầm nghĩ tên đầu không tóc dám cậy mạnh, Lý Thông hắn tự tin nhất là ở điểm này, Hắn cũng đạp đất bật người bay đến kêu:
- không thể cản phá...
Hai Tên béo lao thẳng vào nhau như hai quả bóng lớn, khí kình va chạm làm khói bụi trên đường bị thổi hắt về hai bên vệ đường.
khán giả nhìn khung cảnh va chạm xác thịt này mà há hốc, phong cách chiến đấu cũng quá dị ah đây thuần tuý là man lực. Gióng cùng chúng nhân Việt Tông cũng ngạc nghiên không phải vì cách chiến đấu mà là gã bợm này có thể so man lực với Lý Thông nha.
Hai người va chạm vào nhau rồi bị bật ra sau chân cày đất một đoạn thì mới dừng lại, cả hai cũng bất ngờ về đối phương.
Gã bợm lật tay xuất hiện một thùng rượu, gã ngửa cổ uống một rồi ném mạnh vào Lý Thông, Lý Thông dựng tường đất chắn lại mắng:
- mẹ mày, thằng điên lãng phí rượu.
Gã bợm mắng lại:
- rượu ta nấu ta thích làm gì là việc của ta. Ngươi quản cái gì?
Gã bợm lấy rượu ra nốc rồi lại ném, cứ nốc rồi ném, Lý Thông thấy hắn ném rồi dựng tường. Quá trình lặp đi lặp lại, Lý Thông bất ngờ lẩm bẩm:
- thằng này cũng có nhiều rượu quá đi. Không thể cứ chống đỡ mãi được.
Nói rồi hắn vừa dựng tường vừa lấy tay cào xuống đất nhấc lên những cục đất lớn ném về phía gã bợm, gã bợm tránh né rồi hắn cầm trên tay thùn rượu lớn bật cao lên không nện thẳng xuống đầu Lý Thông.
Lý Thông đứng thẳng giơ tay lên đỡ bình rượu người đập từ trên xuống, người đỡ từ dưới lên hai người thở phì phò.
Thấy không ăn thua sức lực của tên này cũng rất lớn đi, Gã bợm bật người lại phía sau cầm thùng rượu, thùng rượu lúc này quang mang thủy linh lực càng lúc càng lớn hắn cầm thùng rượu quăng thẳng tới đối phương hét:
- Giải tán đám đông, chết mẹ mày chưa?
Thấy hành động của gã bợm và quang mang trên thùng rượu, Lý Thông biết gã ra chiêu cuối rồi. Lý thông đưa tay áp xuống mặt đất vận pháp hét:
- Mộ địa viễn cổ.
Mặt đất bao phủ lên khắp người Lý Thông, khiến cho hắn như một tác phẩm hoá thạch trong một cái ụ đất lớn. Mộ địa vừa hình thành thì cũng là lúc thùng rượu rơi xuống, nó đập mạnh vào mộ địa rồi vỡ ra từng mảnh cùng với rượu vung ra hết khoảng không gian xung quanh Mộ, mùi rượu xômg lên nồng nặc chảy trên nền đường.
Thấy chiêu cuối của mình không thành công gã bợm hết hơi. Lảo đảo, miệng thở phì phò, hắn linh lực tụ vào chiêu cuối khiến hết sức chiến đấu rồi. Ở trong mộ địa Lý Thông thấy vậy thì thu hồi mộ địa cười cười nói:
- gã bợm ngươi thua rồi! Thổ Tiễn Xuyên vân, Đi.
Dứt lời thổ linh lực quây xung quanh người Lý Thông hoá thành nhiều mũi tiến bằng đất, theo hướng tay hắn chỉ, bay về phía gã bợm rồi lơ lửng bảo quanh lấy gã.
Gã bợm nhìn những mũi tiễn này, nếu đây là một trận chiến sinh tử thì giờ phút này hắn đã bị ghim thành nhím rồi, trận này hắn thua thua một cách tâm phục khẩu phục.
Trận chiến diễn ra đặc sắc khiến người xem tấm tắc, tràng diện cường giả bậc này không phải dễ thấy từ trước đến nay, làm ai cũng được mở rộng tầm mắt.
Gióng cũng phải gật đầu khen hay một tiếng, Gã bợm này ngang cấp tu vi với Lý Thông đều là Nguyên Anh trung kỳ nhưng dù sao lực chiến vẫn kém hơn một chút nhưng nếu không phải đối thủ của hắn là Lý Thông thì hắn chưa chắc đã thua.
Nên biết Lý Thông tuy dùng nhân hình chiến đấu nhưng bản thể là siêu cấp Bọ Hung nên sức mạnh thân thể cường đại hơn hẳn rất nhiều, hắn có thể dùng nhục thân đối chiến với Lý Thông tuy kém một khoảng nhưng cho thấy thân thể hắn không yếu bởi được tiếp xúc với nhiều loại rượu nên đã được cường hoá mạnh mẽ.
Lý Thông thu hồi thổ tiễn nhìn gã bợm trong ánh mắt đã thêm một phần hoà hoãn, trải qua cuộc giao tranh chóng vừa rồi hắn đối với gã này có chút một chút thưởng thức, gã này rất không tệ tình huống vừa rồi nghĩ lại cũng có chút hiểu được ai bảo là Lý Thông hắn nấu rượu quá ngon đi chứ? Trách sao người ta lại thèm thuồng.
- mời các vị khách quan dùng bữa..
Thức ăn đã được mấy tiểu nhị dọn lên đầy đủ trước khi rời đi không quên mời mọc, nhị nữ sau một ngày dài đi lại mệt mỏi nhìn một bàn thức ăn ngon miệng trước thì háo hức. Gióng khẽ mỉm cười, hai tiểu ny tử xinh đẹp vẫn còn trẻ con lắm.
Không muốn các nàng phải chờ đợi thêm nữa, Gióng bảo với mọi người:
- chúng ta dùng thôi!
Lý Thông kêu tiểu nhị lại nói:
- tiểu nhị, lấy cho chúng ta mấy cái bát uống rượu.
Tiểu nhị vâng lời chạy đi, lúc sau lấy lại mấy cái bát lớn, Lý Thông mở vò rượu ra rót đầy sáu cái bát rồi phân phối cho mọi người nói:
- công tử, đây là rượu Táo Mèo do chính tay ta nấu rất ngon đấy, một trăm phần là nguyên liệu tự nhiên, hôm nay chúng ta phải uống một chút để ăn mừng thế nào??
Gióng đứng lên ghế cầm bát giơ ra giữa bàn, mọi người hiểu ý đứng dậy cũng giơ bát ra chạm vào bát của của Gióng. Gióng nói:
- tốt chúng ta phải uống mừng thành công của Việt Tông ngày hôm nay. Bây giờ ta làm quản ca mọi người hô theo ta thế nào??
Chúng nhân gật đầu chờ đợi Gióng bắt giọng:
- một... Hai... Ba...
- dô......
- một... Hai... Ba...
- dô....
- một... Hai... Ba...
- uống...
- một... Hai... Ba..
- cạn.
Tiếng hô của mọi người làm vang dội cả tửu lầu, đám khách nhân các bàn đều nhìn về phía này bởi cách ăn mừng hô hào này chưa từng gặp qua, nó mang tới cảm giác rất khí thế.
Chén rượu chưa được uống sau tiếng cạn thì một tiếng động khác cất lên phá vỡ khung cảnh ăn mừng, Bàn của Gióng và chúng nhân tửu lâu nhìn về phía phát ra tiếng động. Đó chính là bàn của tên bợm rượu Tây vực, lúc này cái bàn đã bị hắn dùng thùng rượu đập nát, những người cùng uống rượu cùng hắn ban nãy nằm la liệt dưới đất.
Hắn bước qua những người đang nằm tiến về phía bàn của Gióng. Gióng và mọi người để bát rượu xuống nhìn hắn mà khá bất ngờ, ngẫm nghĩ tên này có ý gì?? muốn gây sự hay sao đây??
Gã bợm tiến đến bàn Gióng chẳng nói chẳng rằng cúi xuống đưa mũi xuống bát rượu của Lý Thông ngửi ngửi, mắt loé sáng thèm thuồng nói lẩm bẩm:
- rượu ngon đúng là rượu ngon, rất tốt không ngờ lại có thể gặp rượu ngon như vậy ở chỗ này.
Nói rồi hắn toan cầm lấy bát rượu hòng đưa bát rượu đổ vào miệng. Lý Thông đưa tay cầm lấy bát ngăn hắn uống có chút tức giận:
- thằng bợm, đây là rượu của lão tử. Ai cho ngươi uống?? Muốn chết...
Gã bợm đưa tay bát rượu kéo về phía mình:
- rượu ngon, ta thích uống đưa đây, ngươi còn mấy vò cơ mà!
Lý thông kéo lại:
- ta không cho, ta không cho...nào có cái lý như vậy??
Cả bàn Gióng ngẩn ngơ nhìn hai gã bợm tranh nhau rượu như trẻ con tranh đồ ngọt, Bát rượu bị hai người to béo kéo đi kéo lại một lúc thì bị nứt đôi rượu bị rớt hết xuống sàn.
Tên bợm tức giận chỉ thẳng mặt Lý Thông quát:
- tên béo chết bầm, ta uống một tí thì đã làm sao?? Ta trả tiền là được cần gì làm phí rượu như vậy?
Lý Thông tức giận không kém chỉ lại mắng:
- thằng bợm, rượu ta nấu phí hay không là quyền của ta. Ta không cho ngươi tranh, tranh cái mụ nội ngươi à??
- thằng thô tục như ngươi mà nấu được rượu ngon?? Ăn nói hàm hồ.
- thằng bợm như ngươi thì biết quái gì là ngon?? Chỉ là cái bọn nát bét toàn uống mấy thứ xàm xí.
Hài người gằm ghè nhấc bụng đùn đẩy nhau, Gióng ngồi trên ghế mỉm cười gã này cũng là một gã thú vị đây, ra chiều ngẫm nghĩ Gióng nghĩ ra một ý hay, vừa có thể giải quyết vấn đề lại có thể kết giao với hảo thủ này vì Gióng nhận ra gã này không đơn giản.
Gióng nói:
- Lý đường chủ đều là người lớn cả sao phải cãi nhau về một bát rượu cho thêm đói bụng. Ta có một ý để giải quyết việc này.
Gã bợm nhìn Gióng bất ngờ lên tiếng, Tên tiểu hài tử này có thể nói chuyện ở đây?? À khoan đường chủ?? Thuộc về tông môn sao??? Hắn lẩm bẩm trong đầu tuy tu vi hắn không tệ nhưng đối nghịch với thế lực tông môn là điều không sáng suốt, hắn uống nhiều rất nhiều nhưng không phải hắn ngốc.
Lý Thông nghe công tử nói vậy thì dừng tránh khí lại, tuy không biết người có ý gì nhưng vẫn cúi đầu hỏi lại:
- công tử, người có ý gì vậy???
Gióng cười nhẹ tay cầm vò rượu trên bàn nói:
- bây giờ hai người Đường chủ ra ngoài kia đánh một trận, Nếu vị này thắng thì Đường chủ cho hắn một vò rượu, dù sao rượu này ngươi nấu cũng vẫn còn nhiều cho đi một vò cũng không sao. Còn nếu đường chủ thắng vị này phải nói lời xin lỗi dù sao thì dù thì hành động của vị này lúc nãy không đúng. Thế nào?? vừa hay chút được một cục giận, người uống rượu đều là nam nhân hào sảnh đừng vì những chuyện không đâu mà lãng phí tâm tình.
Hai gã béo nhìn nhau rồi lại nhìn Gióng:
- công tử, ta chỉ sợ thằng bợm này không dám, ta thấy hắn chỉ là sâu rượu bờ bụi lấy đâu ra cái gọi là hào sảng??
- có người không dám ấy tên keo kiệt, ngon thì đấu với ta bà trăm hiệp xem ai sợ ai?
- dám thì đi...
- đi thì đi xem ngươi làm gì được ta?
Hai người xỉa xói nhau bước ra đường lớn, Gióng và chúng khách nhân trong sảnh bước ra theo xem. Hai người đứng đối diện nhau trên đường, người đi đường thấy sắp đánh nhau thì dẹp hết sang hai bên để coi náo nhiệt, thậm chí bắt đầu có người tiến hành đặt cược.
Hắc Tuyên được thần thức truyền âm của Gióng chỉ thị, tung cánh lên trên không trung làm trọng tài, hắn giơ tay ra trước mặt nhìn sang hai người, thấy hai gã gật đầu đáp lại.
Hắn nhấc tay lên trời đồng thời hô lớn:
- bắt đầu.
Gã bợm chân đạp nền đất thật mạnh bật người lên không trung bay đâm về phía Lý Thông quát:
- lấy thịt đè người.
Lý Thông nhếch mép cười mỉa thầm nghĩ tên đầu không tóc dám cậy mạnh, Lý Thông hắn tự tin nhất là ở điểm này, Hắn cũng đạp đất bật người bay đến kêu:
- không thể cản phá...
Hai Tên béo lao thẳng vào nhau như hai quả bóng lớn, khí kình va chạm làm khói bụi trên đường bị thổi hắt về hai bên vệ đường.
khán giả nhìn khung cảnh va chạm xác thịt này mà há hốc, phong cách chiến đấu cũng quá dị ah đây thuần tuý là man lực. Gióng cùng chúng nhân Việt Tông cũng ngạc nghiên không phải vì cách chiến đấu mà là gã bợm này có thể so man lực với Lý Thông nha.
Hai người va chạm vào nhau rồi bị bật ra sau chân cày đất một đoạn thì mới dừng lại, cả hai cũng bất ngờ về đối phương.
Gã bợm lật tay xuất hiện một thùng rượu, gã ngửa cổ uống một rồi ném mạnh vào Lý Thông, Lý Thông dựng tường đất chắn lại mắng:
- mẹ mày, thằng điên lãng phí rượu.
Gã bợm mắng lại:
- rượu ta nấu ta thích làm gì là việc của ta. Ngươi quản cái gì?
Gã bợm lấy rượu ra nốc rồi lại ném, cứ nốc rồi ném, Lý Thông thấy hắn ném rồi dựng tường. Quá trình lặp đi lặp lại, Lý Thông bất ngờ lẩm bẩm:
- thằng này cũng có nhiều rượu quá đi. Không thể cứ chống đỡ mãi được.
Nói rồi hắn vừa dựng tường vừa lấy tay cào xuống đất nhấc lên những cục đất lớn ném về phía gã bợm, gã bợm tránh né rồi hắn cầm trên tay thùn rượu lớn bật cao lên không nện thẳng xuống đầu Lý Thông.
Lý Thông đứng thẳng giơ tay lên đỡ bình rượu người đập từ trên xuống, người đỡ từ dưới lên hai người thở phì phò.
Thấy không ăn thua sức lực của tên này cũng rất lớn đi, Gã bợm bật người lại phía sau cầm thùng rượu, thùng rượu lúc này quang mang thủy linh lực càng lúc càng lớn hắn cầm thùng rượu quăng thẳng tới đối phương hét:
- Giải tán đám đông, chết mẹ mày chưa?
Thấy hành động của gã bợm và quang mang trên thùng rượu, Lý Thông biết gã ra chiêu cuối rồi. Lý thông đưa tay áp xuống mặt đất vận pháp hét:
- Mộ địa viễn cổ.
Mặt đất bao phủ lên khắp người Lý Thông, khiến cho hắn như một tác phẩm hoá thạch trong một cái ụ đất lớn. Mộ địa vừa hình thành thì cũng là lúc thùng rượu rơi xuống, nó đập mạnh vào mộ địa rồi vỡ ra từng mảnh cùng với rượu vung ra hết khoảng không gian xung quanh Mộ, mùi rượu xômg lên nồng nặc chảy trên nền đường.
Thấy chiêu cuối của mình không thành công gã bợm hết hơi. Lảo đảo, miệng thở phì phò, hắn linh lực tụ vào chiêu cuối khiến hết sức chiến đấu rồi. Ở trong mộ địa Lý Thông thấy vậy thì thu hồi mộ địa cười cười nói:
- gã bợm ngươi thua rồi! Thổ Tiễn Xuyên vân, Đi.
Dứt lời thổ linh lực quây xung quanh người Lý Thông hoá thành nhiều mũi tiến bằng đất, theo hướng tay hắn chỉ, bay về phía gã bợm rồi lơ lửng bảo quanh lấy gã.
Gã bợm nhìn những mũi tiễn này, nếu đây là một trận chiến sinh tử thì giờ phút này hắn đã bị ghim thành nhím rồi, trận này hắn thua thua một cách tâm phục khẩu phục.
Trận chiến diễn ra đặc sắc khiến người xem tấm tắc, tràng diện cường giả bậc này không phải dễ thấy từ trước đến nay, làm ai cũng được mở rộng tầm mắt.
Gióng cũng phải gật đầu khen hay một tiếng, Gã bợm này ngang cấp tu vi với Lý Thông đều là Nguyên Anh trung kỳ nhưng dù sao lực chiến vẫn kém hơn một chút nhưng nếu không phải đối thủ của hắn là Lý Thông thì hắn chưa chắc đã thua.
Nên biết Lý Thông tuy dùng nhân hình chiến đấu nhưng bản thể là siêu cấp Bọ Hung nên sức mạnh thân thể cường đại hơn hẳn rất nhiều, hắn có thể dùng nhục thân đối chiến với Lý Thông tuy kém một khoảng nhưng cho thấy thân thể hắn không yếu bởi được tiếp xúc với nhiều loại rượu nên đã được cường hoá mạnh mẽ.
Lý Thông thu hồi thổ tiễn nhìn gã bợm trong ánh mắt đã thêm một phần hoà hoãn, trải qua cuộc giao tranh chóng vừa rồi hắn đối với gã này có chút một chút thưởng thức, gã này rất không tệ tình huống vừa rồi nghĩ lại cũng có chút hiểu được ai bảo là Lý Thông hắn nấu rượu quá ngon đi chứ? Trách sao người ta lại thèm thuồng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook