Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới
-
Chương 194: Lời hẹn với Ngọc Nữ
Một người một lừa lững thững bước đi trong các ngóc ngách sâm lâm, đôi khi dừng lại ở những địa điểm có dược thảo hữu dụng, những nơi đi qua các yêu thú nhỏ yếu đều một mực lẩn tránh từ xa, trong trữ vật của Gióng dần dần cũng xuất hiện những dược thảo các loại.
Hắc Lừa chợt dừng bước trước một khoảng rừng rậm, ánh mắt xanh xoay chuyển ngưng trọng hơn, cái mũi khẽ nhăn lại đánh giá tình hình phía trong, nó khẽ lách đầu xen quá tán lá nhìn đối tượng.
Gióng ngồi trên lưng Lừa cũng đưa tay vén lá nhìn xem.
- Đây là Hoả Vân Báo, yêu thú Trúc Cơ cảnh giới ah, nó đang canh giữ cái gì vậy??
Khẽ buông thần thức lần tìm xung quanh chỗ đầu Hoả Vân Báo đang nằm, mắt Gióng loé sáng miệng lẩm bẩm:
- oh! Huyết Linh Chi xem chừng dược lực tản phát cũng đã vài trăm năm tuổi.
Gióng hơi nhớ lại những thông tin mà có trong ghi chéo của Tiểu Y Tiên về loại Huyết Linh Chi này.
Đây là loại Linh Chi có tác dụng tăng cường khí huyết và sinh lực khi phục dụng, nó là nguyên liệu luyện chế các loại đan dược phục hồi tinh khí huyết và chữa thương hay là đan dược nước thuốc cho người luyện thể.
Còn đầu Hoả Vân Báo này là yêu thú Hoả Thuộc tính, một thân lông đen có những đường vân lửa đỏ, có tốc độ di chuyển nhanh và công kích móng vuốt sắc bén, nó thuộc loại yêu thú không dễ đối phó nhất là về ban đêm ở nơi sâm lâm.
Nhưng dẫu sao nó cũng chỉ là yêu thú Trúc Cơ hậu kỳ mà thôi, Gióng toan ra tay thì bị Lão Thủy ngăn lại:
- bản thể, đầu thú này để ta đối phó được chứ??
Gióng hơi ngẫm nghĩ đôi chút liền đáp ứng, thủy hoả vốn tương khắc nên để Lão Thủy ra tay thì đúng là hợp lý hơn, áp chế về thuộc tính hơn nữa Gióng cũng muốn xem Lão Thủy chiến đấu sẽ ra sao.
- Được, ngươi đi đi, không cần hạ sát nó làm gì, nếu thả được thì thả cho nó một con đường sống, yêu thú tu luyện đến bước này cũng không phải dễ dàng gì.
Lão Thủy cũng gật đầu đáp lời:
- yên tâm ta sẽ không quá nặng tay đâu.
Dứt lời Lão Thủy đã từ trong Báo Thiên Tháp bay ra, một thân thanh y mái tóc xanh búi cao xuất hiện, hắn tiến lại gần khu vực của Hoả Vân Báo, tay chắp phía sau nhìn nó.
Hoả Vân Báo thấy nhân loại đột nhiên xuất hiện thì trở nên cảnh giác, nó đứng dậy mắt gườm gườm nhìn về nhân loại nhỏ bé này, ở đối phương khiến nó có cảm giác gì đó nguy hiểm.
Lão Thủy từ tốn nói:
- Tiểu Báo Tử, ta biết ngươi cất công cảnh giữ Huyết Linh Chi này vì nó có tác dụng với ngươi, nhưng ta cũng đang cần dùng tới nó, ngươi bỏ qua vật ưa thích rời đi thế nào??
- Gừ....
- không tránh thì ta đánh ngươi ah.
- Gừ..
Lão Thủy thấy nó hứng dữ từ chối thương thương lượng liền lắc đâu, khí tức thân thể lập tức được đẩy lên, bảo quanh người là một màn nước xanh dập dềnh.
Đầu Hoả Báo cũng không hề chậm trễ mà hoả khí tức tuôn ra nóng rực, nó há mồm máu bắn một hoả cầu về phía Lão Thủy.
Lão Thủy tay vũ động trước mặt rồi hai tay áp vào nhau, lòng bàn tay ngửa ra phía trước hướng về hoả cầu khẽ đẩy, một lồng nước màu xanh từ tay hắn bắn ra hất văng hoả cầu về phía Hoả Báo.
Uỳnh..
Hoả Bão vội vã bật người tránh né qua một bên, Hoả Cầu mất mục tiêu đâm xầm vào gốc đại thụ lưu lại một lỗ lớn, thủy linh lực va chạm tạo ra một cơn mưa nhỏ rơi xuống lá có phát ra những tiếng rào rạt.
Hoả Báo một thân lông đen cũng ướt sũng, cả người bốc lên làn sương trắng, nó khẽ lắc người hất lớp nước dính trên mình, bước chân đạp lên lá khô dần đi chuyển qua chỗ khác mắt không rời khỏi Lão Thủy một chút nào.
Lão Thủy thấy nó đi chuyển thì cũng hiểu ý, thì ra nó muốn thay đổi địa phương chiến đấu, để xưng lực của giáo tránh không có ảnh hưởng tới Huyết Linh Chi mà nó đang canh giữ.
Đầu thú này tuy chưa thể nói tiếng người nhưng cũng đã sinh ra linh tính nhất định, đúng là không nên tiếp tục chiến đấu ở chỗ này, nếu có vấn đề sảy ra thì cuối cùng chẳng ai được lợi điều gì.
Lão Thủy cũng rời bước ra theo nó tới khoảng trống bên cạnh, hắn đưa mắt nhìn Hoả Báo đi chuyển xung quanh cơ thể mình với tứ chi săn sắc khẽ trùng xuống và đôi mắt nó có ánh lửa đỏ lấp loé.
" Phốc"
Hắc Báo chân sau đạp đất bắn người chồm về phía Lão Thủy, bộ vuốt sắc bén dấu dưới lớp da chân trồi ra, tử tưởng chừng như có thể cắt đứt mọi thứ nó chạm phải.
Lão Thủy cười nhẹ như không, tay xuất thủy côn vừa mới tay lúc trước, thủy côn hướng thẳng về phía ngực Hoả Báo đang phi đến gần.
- dài ra..
" Vèo"
" Ức"
" Rầm"
Thủy côn đâm thẳng vào ngực Hoả Báo khiến nó trơn tròn mắt, nước miếng hộc ra khỏi miệng cả cơ thể bị hắt vào đại thụ.
Nó rơi xuống đất kịp thời đáp một cách vững vàng lại lặp tức bay vào tấn công lần nữa, tốc độ của nó được đẩy cao hơn và liên tục thay đổi phương vị trên đường chạy.
Lão Thủy thủ hồi côn lại rồi cúng điều khiển côn đâm về các vị trị Hoả Báo đặt chân, nhưng đều bị nó thấy đổi phương vị mà tránh được.
Hoả Báo lựa chọn bệ phóng vững chắc mà bất cao người lên, nó lựa chọn thời điểm mà Lão Thủy chưa kịp thu hồi trường côn lại, cảm giác như chiếc cổ của đối phương nằm trong tầm vuốt, khoé miệng nó nước dãi chảy dài.
Lão Thủy thấy vậy thì cũng không khỏi kinh ngạc thốt lên:
- oh nhanh lắm.
Hắn nói vậy nhưng lại không hề có ý né tránh trảo của Hoả Báo.
Hoả Báo thấy kẻ địch như vậy như vậy thì cũng không khỏi kinh ngạc nhưng lúc này nó không thể thấy đổi phương vị được nữa rồi.
" Póc"
Báo Trảo nhào về Lão Thủy nhưng không hề có dấu hiệu huyết dịch hay đổ máu bay ra, mà Lão Thủy như một bóng bóng nước vỡ tan.
Lão Thủy thân ảnh hội tụ lại phía phương vị khác, cơ thể không một chút tổn hại.
Hoả Báo biết bản thân thất bại liền muốn hạ xuống đất để xoay người ứng phó, nhưng nó có cảm giác như thân thể không đi động được, mặt đất ngay ở mũi chân nó mà lại không thể chạm tới.
Thì ra cơ thể Lão Thủy vừa nãy nó lão vào đã vỡ tan, lúc này đã hội tụ lại bao quanh lấy nó ở bên trong, nó như thể trong một bong bóng nước lớn lơ lửng trên không trung.
Lão Thủy cười nhạt nói:
- Thủy Ngục.
Tay hắn điều khiển Thủy Ngục giam giữ Hoả Báo bay lên cao rồi bất ngờ lật tay ném về phía hắc thạch gần đó.
Hoả Báo thấy vậy ánh mắt trở nên lo lắng cử động cơ thể nhưng nó bị thủy linh lực áp chế lại, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn nó và thủy cầu đập mạnh vào hắc thạch rắn chắc.
"" rầm"
"Hộc"
" Phụt"
Cụ và chạm khiến hắc thạch vỡ tận thành nhiều mảnh bắn tung toé khắp nơi, Hoả Báo bị đập mạnh khiến thần thất điên bát đảo, thất khiếu chảy ra huyết dịch, sức ép làm nó hộc ra búng máu đen đặc quánh.
Nó gắng gượng đứng dậy nhưng từ chỉ hơi lảo đảo, ánh mắt không cảm phục vì nó mất thời gian rất lâu để bảo vệ Huyết Linh Chi này, chỉ còn một chút nữa thôi khi linh lực cơ thể tràn đầy thì có thể phục dụng đột phá Kết Đan.
Lão Thủy nhìn thấy ánh mắt ấy, hai tay liền loạn động xung quanh cơ thể, thủy linh lực như dòng nước thành mất đi chuyển theo cử động tay của hắn.
Nhưng khiến hắn cũng bất ngờ là từ màn linh lực mà hắn hội tụ ấy, một bóng dáng quen thuộc lúc hắn ở dưới Đầm Sương Bạc lại một lần nữa bước ra.
Vẫn một đạo bào trắng từng bay với khăn xếp chỉnh chu trên đầu, khuôn trăng trẻo xinh đẹp một cách hoàn mỹ mang theo nét hiền từ, nhưng khí tức uy nghi khiến người khác muốn cúi đầu.
Thân thể nàng lơ lửng trên không như thể tiên nữ chẳng nhuốm bụi trần, tay ngọc khẽ chỉ về phía Hoả Vân Báo, thành âm như suối nguồn:
- đừng đánh nữ, tiểu tử hãy nghỉ ngơi đi.
Hoả Báo thân thể run rẩy khi đối diện với hư ảnh cao thượng này, nhưng khi thành âm lọt vào tai nó làm thân thể thảnh thơi và đôi mặt nhắm nghiền lại, nó nằm yên lặng trên nền cỏ với nét mặt nhăn nheo dần dần giãn ra.
Lão Thủy chắp tay cúi đầu bái kiến:
- Gặp lại công chúa.
- Ân.
Nàng khẽ gật đầu với hắn rồi mắt nhìn về hướng Gióng đang cưỡi trên lưng lừa, nàng khẽ mỉm cười thân thể liền đi động tiến đến trước mặt Gióng.
Gióng hơi gãi đầu nhìn nàng, tuy lần trước quá ánh mắt của Lão Thủy đã nhìn thấy qua, nhưng lúc đối diện với bậc mẫu nghi một cõi này khiến Gióng vẫn có chút bối rối, khi thấy nàng dừng lại thì liền chắp tay:
- gặp qua, Ngọc Nữ Công Chúa
Ngọc Nữ ánh mắt đánh giá Gióng từ chân đến đầu thì hơi đáp lễ:
- Xung Thiên, ta gọi như vậy được chứ?? Đã lâu rồi chúng ta không nhau.
Gióng hồi tưởng lại thời gian trước kia đã từng diện kiến quá nàng, quả là đã rất lâu rồi chưa gặp lại nữ nhân này từ khi nàng được cha Long giao cho cái quản sông nước ở dưới trần.
- cũng chỉ là một tên gọi mà thôi!! Công chúa muốn gọi như nào cũng được, đúng là rất lâu rồi mới gặp lại như này.
Ngọc Nữ khẽ gật đầu:
- Xung Thiên, đây có lẽ là bản thể của huynh hiện tại đúng chứ?? Ta là lần đâu tiên thấy huynh trong hình dạng như này.
Gióng cười khổ nói:
- đây đúng là bản thể của ta hiện tại, ta đã đến đây hơn ba năm rồi!! Giờ vẫn đang lớn ah.
Ngọc Nữ nhìn hình hài của Gióng hiện tại khẽ mỉm cười yêu thích:
- ta hiểu vì sao trước ở dưới đầm huynh không ra mặt gặp ta, thì ra hiện tại huynh vẫn còn rất nhỏ yếu.
Gióng thấy nụ cười thân thuộc này nghe nàng nói vậy không khỏi có chút ảo não:
- nàng nói đúng hiện tại ta vẫn chưa có thực lực ah, còn rất lâu nữa ta mới có thể trở về Đại Việt, thế giới này quá xa lạ với ta.
Ngọc Nữ ánh mắt tràn ngập sự tin tưởng nhìn Gióng nói:
- huynh sẽ rất nhanh trở lại với trước kia thôi!! Ta tin là như vậy, Đại Việt vẫn rất cần có huynh trên con đường phía trước, ta tin rằng dù huynh không trờ về thì bản thể của ta và các đại thần thiên giới cũng bất chấp mà phá giới kéo huynh về.
Gióng thì trầm ngâm:
- Nếu ta không trở về thì ta hy vọng Thủy Tinh và những người khác sẽ có thể trở về, còn chuyện phá giới ta hy vọng sẽ không xảy ra, nàng biết mà! Ta bất tử, chỉ cần một ngày còn người Đại Việt thì sẽ có một ngày ta khởi sinh.
Ngọc Nữ kinh ngạc thốt lời:
- Tiểu Tinh nó cũng ở đây sao??
- đúng vậy, lần vượt giới này ta và hắn cùng vài người khác cùng tới đây, ta biết nàng rất muốn gặp hắn nhưng đáng tiếc là hắn chưa đến thời điểm xuất hiện.
Gióng nhìn nàng như vậy cũng có chút khó xử, vì nàng tới đây hẳn là đã lâu không gặp qua nhưng phong ấn của Cha Long không phải là thứ có thể dễ dàng thay đổi được.
Ngọc Nữ bình ổn tâm tình lại khi thấy ánh mắt của Gióng có sự khó sử như vậy:
- Nếu không thể gặp thì đã sao?? Chỉ cần biết nó vẫn còn bình yên là đủ rồi!! Vậy huynh hãy bảo bạn nó giúp ta và nhất định tất cả hãy cùng trở về, ta sẽ ở Thủy Cung thiết yên tẩy trần chờ đợi.
Gióng mỉm cười gật đầu:
- nhất định chúng ta sẽ trở về!!
- hẹn gặp lại huynh, Xung Thiên.
- hẹn gặp lại nàng, Ngọc Nữ.
Ngọc Nữ mỉm cười gật đầu đáp lễ rồi thân hình lần này thật sự tiêu tán vào không trứng.
Nhìn theo linh lực cuối cùng từ hư ảnh Ngọc Nữ tiêu tán, Gióng khẽ thở dài có chút tưởng niệm sự gặp gỡ này, không biết đến bao giờ có thể thực hiện lời hứa hôm nay.
- bản thể, Huyết Linh Chi đã tới tay ah.
Lão Thủy cầm trong tay cây Huyết Linh Chi trong tay trở lại cạnh Gióng, Gióng cầm nó trong tay khẽ gật đầu định thu lại Báo Thiên Tháp thì thấy Hoả Vân Báo lúc này đã thức dậy ánh mắt thất lạc nhìn hướng này.
Gióng thấy khuôn mặt đáng thương của nó thì mỉm cười ngắt lấy một nhánh Huyết Linh Chi nhỏ cho nó nói:
- nếu muốn đột phá Kết Đan thì một chút vậy là đủ rồi!! Nhiều hơn cũng là lãng phí, ta cho ngươi bù lại ngươi dẫn ta đi kiếm dược thảo thế nào?? Làm tốt ta tất có thưởng.
Hoả Báo vui mừng nhảy lên đớp lấy nhanh Huyết Linh Chi, như thể sợ Gióng đổi ý nó lập tức nuốt xuống bụng.
Nghe Gióng nói vậy nó liền gật đầu tỏ thái độ hưởng ứng, nó ngó nghiêng sâm lâm suy nghĩ tìm hướng đi, rồi đi thẳng mấy bước rồi quay đầu lại biểu thị mời Gióng đi theo.
Gióng thấy vậy vỗ vào vai Hắc lừa nói:
- chúng ta đi thôi!
Hắc Lừa nghe lời liền tiến bước theo lối Hoả Bảo dẫn đường, Lão Thủy không chậm trễ liền biến thành một luồng nước quay trở lại trong tháp Báo Thiên.
Hắc Lừa chợt dừng bước trước một khoảng rừng rậm, ánh mắt xanh xoay chuyển ngưng trọng hơn, cái mũi khẽ nhăn lại đánh giá tình hình phía trong, nó khẽ lách đầu xen quá tán lá nhìn đối tượng.
Gióng ngồi trên lưng Lừa cũng đưa tay vén lá nhìn xem.
- Đây là Hoả Vân Báo, yêu thú Trúc Cơ cảnh giới ah, nó đang canh giữ cái gì vậy??
Khẽ buông thần thức lần tìm xung quanh chỗ đầu Hoả Vân Báo đang nằm, mắt Gióng loé sáng miệng lẩm bẩm:
- oh! Huyết Linh Chi xem chừng dược lực tản phát cũng đã vài trăm năm tuổi.
Gióng hơi nhớ lại những thông tin mà có trong ghi chéo của Tiểu Y Tiên về loại Huyết Linh Chi này.
Đây là loại Linh Chi có tác dụng tăng cường khí huyết và sinh lực khi phục dụng, nó là nguyên liệu luyện chế các loại đan dược phục hồi tinh khí huyết và chữa thương hay là đan dược nước thuốc cho người luyện thể.
Còn đầu Hoả Vân Báo này là yêu thú Hoả Thuộc tính, một thân lông đen có những đường vân lửa đỏ, có tốc độ di chuyển nhanh và công kích móng vuốt sắc bén, nó thuộc loại yêu thú không dễ đối phó nhất là về ban đêm ở nơi sâm lâm.
Nhưng dẫu sao nó cũng chỉ là yêu thú Trúc Cơ hậu kỳ mà thôi, Gióng toan ra tay thì bị Lão Thủy ngăn lại:
- bản thể, đầu thú này để ta đối phó được chứ??
Gióng hơi ngẫm nghĩ đôi chút liền đáp ứng, thủy hoả vốn tương khắc nên để Lão Thủy ra tay thì đúng là hợp lý hơn, áp chế về thuộc tính hơn nữa Gióng cũng muốn xem Lão Thủy chiến đấu sẽ ra sao.
- Được, ngươi đi đi, không cần hạ sát nó làm gì, nếu thả được thì thả cho nó một con đường sống, yêu thú tu luyện đến bước này cũng không phải dễ dàng gì.
Lão Thủy cũng gật đầu đáp lời:
- yên tâm ta sẽ không quá nặng tay đâu.
Dứt lời Lão Thủy đã từ trong Báo Thiên Tháp bay ra, một thân thanh y mái tóc xanh búi cao xuất hiện, hắn tiến lại gần khu vực của Hoả Vân Báo, tay chắp phía sau nhìn nó.
Hoả Vân Báo thấy nhân loại đột nhiên xuất hiện thì trở nên cảnh giác, nó đứng dậy mắt gườm gườm nhìn về nhân loại nhỏ bé này, ở đối phương khiến nó có cảm giác gì đó nguy hiểm.
Lão Thủy từ tốn nói:
- Tiểu Báo Tử, ta biết ngươi cất công cảnh giữ Huyết Linh Chi này vì nó có tác dụng với ngươi, nhưng ta cũng đang cần dùng tới nó, ngươi bỏ qua vật ưa thích rời đi thế nào??
- Gừ....
- không tránh thì ta đánh ngươi ah.
- Gừ..
Lão Thủy thấy nó hứng dữ từ chối thương thương lượng liền lắc đâu, khí tức thân thể lập tức được đẩy lên, bảo quanh người là một màn nước xanh dập dềnh.
Đầu Hoả Báo cũng không hề chậm trễ mà hoả khí tức tuôn ra nóng rực, nó há mồm máu bắn một hoả cầu về phía Lão Thủy.
Lão Thủy tay vũ động trước mặt rồi hai tay áp vào nhau, lòng bàn tay ngửa ra phía trước hướng về hoả cầu khẽ đẩy, một lồng nước màu xanh từ tay hắn bắn ra hất văng hoả cầu về phía Hoả Báo.
Uỳnh..
Hoả Bão vội vã bật người tránh né qua một bên, Hoả Cầu mất mục tiêu đâm xầm vào gốc đại thụ lưu lại một lỗ lớn, thủy linh lực va chạm tạo ra một cơn mưa nhỏ rơi xuống lá có phát ra những tiếng rào rạt.
Hoả Báo một thân lông đen cũng ướt sũng, cả người bốc lên làn sương trắng, nó khẽ lắc người hất lớp nước dính trên mình, bước chân đạp lên lá khô dần đi chuyển qua chỗ khác mắt không rời khỏi Lão Thủy một chút nào.
Lão Thủy thấy nó đi chuyển thì cũng hiểu ý, thì ra nó muốn thay đổi địa phương chiến đấu, để xưng lực của giáo tránh không có ảnh hưởng tới Huyết Linh Chi mà nó đang canh giữ.
Đầu thú này tuy chưa thể nói tiếng người nhưng cũng đã sinh ra linh tính nhất định, đúng là không nên tiếp tục chiến đấu ở chỗ này, nếu có vấn đề sảy ra thì cuối cùng chẳng ai được lợi điều gì.
Lão Thủy cũng rời bước ra theo nó tới khoảng trống bên cạnh, hắn đưa mắt nhìn Hoả Báo đi chuyển xung quanh cơ thể mình với tứ chi săn sắc khẽ trùng xuống và đôi mắt nó có ánh lửa đỏ lấp loé.
" Phốc"
Hắc Báo chân sau đạp đất bắn người chồm về phía Lão Thủy, bộ vuốt sắc bén dấu dưới lớp da chân trồi ra, tử tưởng chừng như có thể cắt đứt mọi thứ nó chạm phải.
Lão Thủy cười nhẹ như không, tay xuất thủy côn vừa mới tay lúc trước, thủy côn hướng thẳng về phía ngực Hoả Báo đang phi đến gần.
- dài ra..
" Vèo"
" Ức"
" Rầm"
Thủy côn đâm thẳng vào ngực Hoả Báo khiến nó trơn tròn mắt, nước miếng hộc ra khỏi miệng cả cơ thể bị hắt vào đại thụ.
Nó rơi xuống đất kịp thời đáp một cách vững vàng lại lặp tức bay vào tấn công lần nữa, tốc độ của nó được đẩy cao hơn và liên tục thay đổi phương vị trên đường chạy.
Lão Thủy thủ hồi côn lại rồi cúng điều khiển côn đâm về các vị trị Hoả Báo đặt chân, nhưng đều bị nó thấy đổi phương vị mà tránh được.
Hoả Báo lựa chọn bệ phóng vững chắc mà bất cao người lên, nó lựa chọn thời điểm mà Lão Thủy chưa kịp thu hồi trường côn lại, cảm giác như chiếc cổ của đối phương nằm trong tầm vuốt, khoé miệng nó nước dãi chảy dài.
Lão Thủy thấy vậy thì cũng không khỏi kinh ngạc thốt lên:
- oh nhanh lắm.
Hắn nói vậy nhưng lại không hề có ý né tránh trảo của Hoả Báo.
Hoả Báo thấy kẻ địch như vậy như vậy thì cũng không khỏi kinh ngạc nhưng lúc này nó không thể thấy đổi phương vị được nữa rồi.
" Póc"
Báo Trảo nhào về Lão Thủy nhưng không hề có dấu hiệu huyết dịch hay đổ máu bay ra, mà Lão Thủy như một bóng bóng nước vỡ tan.
Lão Thủy thân ảnh hội tụ lại phía phương vị khác, cơ thể không một chút tổn hại.
Hoả Báo biết bản thân thất bại liền muốn hạ xuống đất để xoay người ứng phó, nhưng nó có cảm giác như thân thể không đi động được, mặt đất ngay ở mũi chân nó mà lại không thể chạm tới.
Thì ra cơ thể Lão Thủy vừa nãy nó lão vào đã vỡ tan, lúc này đã hội tụ lại bao quanh lấy nó ở bên trong, nó như thể trong một bong bóng nước lớn lơ lửng trên không trung.
Lão Thủy cười nhạt nói:
- Thủy Ngục.
Tay hắn điều khiển Thủy Ngục giam giữ Hoả Báo bay lên cao rồi bất ngờ lật tay ném về phía hắc thạch gần đó.
Hoả Báo thấy vậy ánh mắt trở nên lo lắng cử động cơ thể nhưng nó bị thủy linh lực áp chế lại, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn nó và thủy cầu đập mạnh vào hắc thạch rắn chắc.
"" rầm"
"Hộc"
" Phụt"
Cụ và chạm khiến hắc thạch vỡ tận thành nhiều mảnh bắn tung toé khắp nơi, Hoả Báo bị đập mạnh khiến thần thất điên bát đảo, thất khiếu chảy ra huyết dịch, sức ép làm nó hộc ra búng máu đen đặc quánh.
Nó gắng gượng đứng dậy nhưng từ chỉ hơi lảo đảo, ánh mắt không cảm phục vì nó mất thời gian rất lâu để bảo vệ Huyết Linh Chi này, chỉ còn một chút nữa thôi khi linh lực cơ thể tràn đầy thì có thể phục dụng đột phá Kết Đan.
Lão Thủy nhìn thấy ánh mắt ấy, hai tay liền loạn động xung quanh cơ thể, thủy linh lực như dòng nước thành mất đi chuyển theo cử động tay của hắn.
Nhưng khiến hắn cũng bất ngờ là từ màn linh lực mà hắn hội tụ ấy, một bóng dáng quen thuộc lúc hắn ở dưới Đầm Sương Bạc lại một lần nữa bước ra.
Vẫn một đạo bào trắng từng bay với khăn xếp chỉnh chu trên đầu, khuôn trăng trẻo xinh đẹp một cách hoàn mỹ mang theo nét hiền từ, nhưng khí tức uy nghi khiến người khác muốn cúi đầu.
Thân thể nàng lơ lửng trên không như thể tiên nữ chẳng nhuốm bụi trần, tay ngọc khẽ chỉ về phía Hoả Vân Báo, thành âm như suối nguồn:
- đừng đánh nữ, tiểu tử hãy nghỉ ngơi đi.
Hoả Báo thân thể run rẩy khi đối diện với hư ảnh cao thượng này, nhưng khi thành âm lọt vào tai nó làm thân thể thảnh thơi và đôi mặt nhắm nghiền lại, nó nằm yên lặng trên nền cỏ với nét mặt nhăn nheo dần dần giãn ra.
Lão Thủy chắp tay cúi đầu bái kiến:
- Gặp lại công chúa.
- Ân.
Nàng khẽ gật đầu với hắn rồi mắt nhìn về hướng Gióng đang cưỡi trên lưng lừa, nàng khẽ mỉm cười thân thể liền đi động tiến đến trước mặt Gióng.
Gióng hơi gãi đầu nhìn nàng, tuy lần trước quá ánh mắt của Lão Thủy đã nhìn thấy qua, nhưng lúc đối diện với bậc mẫu nghi một cõi này khiến Gióng vẫn có chút bối rối, khi thấy nàng dừng lại thì liền chắp tay:
- gặp qua, Ngọc Nữ Công Chúa
Ngọc Nữ ánh mắt đánh giá Gióng từ chân đến đầu thì hơi đáp lễ:
- Xung Thiên, ta gọi như vậy được chứ?? Đã lâu rồi chúng ta không nhau.
Gióng hồi tưởng lại thời gian trước kia đã từng diện kiến quá nàng, quả là đã rất lâu rồi chưa gặp lại nữ nhân này từ khi nàng được cha Long giao cho cái quản sông nước ở dưới trần.
- cũng chỉ là một tên gọi mà thôi!! Công chúa muốn gọi như nào cũng được, đúng là rất lâu rồi mới gặp lại như này.
Ngọc Nữ khẽ gật đầu:
- Xung Thiên, đây có lẽ là bản thể của huynh hiện tại đúng chứ?? Ta là lần đâu tiên thấy huynh trong hình dạng như này.
Gióng cười khổ nói:
- đây đúng là bản thể của ta hiện tại, ta đã đến đây hơn ba năm rồi!! Giờ vẫn đang lớn ah.
Ngọc Nữ nhìn hình hài của Gióng hiện tại khẽ mỉm cười yêu thích:
- ta hiểu vì sao trước ở dưới đầm huynh không ra mặt gặp ta, thì ra hiện tại huynh vẫn còn rất nhỏ yếu.
Gióng thấy nụ cười thân thuộc này nghe nàng nói vậy không khỏi có chút ảo não:
- nàng nói đúng hiện tại ta vẫn chưa có thực lực ah, còn rất lâu nữa ta mới có thể trở về Đại Việt, thế giới này quá xa lạ với ta.
Ngọc Nữ ánh mắt tràn ngập sự tin tưởng nhìn Gióng nói:
- huynh sẽ rất nhanh trở lại với trước kia thôi!! Ta tin là như vậy, Đại Việt vẫn rất cần có huynh trên con đường phía trước, ta tin rằng dù huynh không trờ về thì bản thể của ta và các đại thần thiên giới cũng bất chấp mà phá giới kéo huynh về.
Gióng thì trầm ngâm:
- Nếu ta không trở về thì ta hy vọng Thủy Tinh và những người khác sẽ có thể trở về, còn chuyện phá giới ta hy vọng sẽ không xảy ra, nàng biết mà! Ta bất tử, chỉ cần một ngày còn người Đại Việt thì sẽ có một ngày ta khởi sinh.
Ngọc Nữ kinh ngạc thốt lời:
- Tiểu Tinh nó cũng ở đây sao??
- đúng vậy, lần vượt giới này ta và hắn cùng vài người khác cùng tới đây, ta biết nàng rất muốn gặp hắn nhưng đáng tiếc là hắn chưa đến thời điểm xuất hiện.
Gióng nhìn nàng như vậy cũng có chút khó xử, vì nàng tới đây hẳn là đã lâu không gặp qua nhưng phong ấn của Cha Long không phải là thứ có thể dễ dàng thay đổi được.
Ngọc Nữ bình ổn tâm tình lại khi thấy ánh mắt của Gióng có sự khó sử như vậy:
- Nếu không thể gặp thì đã sao?? Chỉ cần biết nó vẫn còn bình yên là đủ rồi!! Vậy huynh hãy bảo bạn nó giúp ta và nhất định tất cả hãy cùng trở về, ta sẽ ở Thủy Cung thiết yên tẩy trần chờ đợi.
Gióng mỉm cười gật đầu:
- nhất định chúng ta sẽ trở về!!
- hẹn gặp lại huynh, Xung Thiên.
- hẹn gặp lại nàng, Ngọc Nữ.
Ngọc Nữ mỉm cười gật đầu đáp lễ rồi thân hình lần này thật sự tiêu tán vào không trứng.
Nhìn theo linh lực cuối cùng từ hư ảnh Ngọc Nữ tiêu tán, Gióng khẽ thở dài có chút tưởng niệm sự gặp gỡ này, không biết đến bao giờ có thể thực hiện lời hứa hôm nay.
- bản thể, Huyết Linh Chi đã tới tay ah.
Lão Thủy cầm trong tay cây Huyết Linh Chi trong tay trở lại cạnh Gióng, Gióng cầm nó trong tay khẽ gật đầu định thu lại Báo Thiên Tháp thì thấy Hoả Vân Báo lúc này đã thức dậy ánh mắt thất lạc nhìn hướng này.
Gióng thấy khuôn mặt đáng thương của nó thì mỉm cười ngắt lấy một nhánh Huyết Linh Chi nhỏ cho nó nói:
- nếu muốn đột phá Kết Đan thì một chút vậy là đủ rồi!! Nhiều hơn cũng là lãng phí, ta cho ngươi bù lại ngươi dẫn ta đi kiếm dược thảo thế nào?? Làm tốt ta tất có thưởng.
Hoả Báo vui mừng nhảy lên đớp lấy nhanh Huyết Linh Chi, như thể sợ Gióng đổi ý nó lập tức nuốt xuống bụng.
Nghe Gióng nói vậy nó liền gật đầu tỏ thái độ hưởng ứng, nó ngó nghiêng sâm lâm suy nghĩ tìm hướng đi, rồi đi thẳng mấy bước rồi quay đầu lại biểu thị mời Gióng đi theo.
Gióng thấy vậy vỗ vào vai Hắc lừa nói:
- chúng ta đi thôi!
Hắc Lừa nghe lời liền tiến bước theo lối Hoả Bảo dẫn đường, Lão Thủy không chậm trễ liền biến thành một luồng nước quay trở lại trong tháp Báo Thiên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook