Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới
Chương 185: Đứng dậy đi....!

Thiên kiếp tích súc dần trở nên mãnh liệt hơn, vòng xoáy trên không trung trở nên đen kịt như thể nơi này chính là trung tâm của một cơn bão lớn, cây cối ngả nghiêng bởi những cơn gió giật vùi, lá cây bụi đất và sương trắng bị cuốn lên nhập vào trong nó.

Những tia chớp uốn lượn đan xen giữa những đám mây đen, đâu đó có sắc hoả diễm ẩn hiện, lôi âm đì đùng ghê rợn làm sáng cả khoảng không gian.

Hầu Vương nhìn thiên khung lẩm bẩm:

- Đây là Thiên Hoả Lôi kiếp...

Chúng nhân cũng dõi mắt nhìn theo, quả nhiên như lời lão trên bầu lôi quang vốn có màu xanh trắng, dần xuất hiện thêm sắc hoả diễm đỏ rực.

Tu tiên vốn là chuyện nghịch thiên mà đi vốn chịu thiên khiển, thiên kiếp là sự trừng phạt cũng như thử thách của thiên, mỗi người lại có thiên kiếp khác nhau dựa trên sự tích lũy lực lượng và mức độ nghịch thiên của người đó.

Thiên Hoả Lôi kiếp này là kiếp số không phải hiếm gặp nhưng không phải hàng lan tràn, trong lôi có kèm theo thiên hoả sát thương chồng lên nhau, lôi sát thương trực tiếp thiên hoả thì thiêu rụi đốt cháy rất khó đối phó.

Gióng nhìn thiên khung biến đổi đầy màu sắc mà kinh ngạc, so sánh với thiên kiếp này thì lần trước Gióng độ kiếp Trúc Cơ đúng là trò trẻ con mà, nếu hiện tại thân thể đứng trong kiếp này không bị thiêu rụi mới lạ.

Từng ánh mắt đổ dồn về phía bạch y thiếu nữ trên đài giữa Đầm Sương Bạc, tà áo nàng tung bay phần phật trong gió, mái tóc buông dài khẽ đung đưa, từ trên cơ thể nàng độc khí tản mát ra xung quanh quỷ dị.

Một hư ảnh Giao Long cuộn quanh nàng, chiếc đầu lớn với những chiếc răng nanh sắc nhọn trực chỉ thiên khung.

- Lên...

Theo tiếng quát của nàng hư ảnh Giao Long đằng không hướng thiên Khung mà đi.

" Uỳnh"

Thiên Hoả Lôi kiếp giáng thẳng xuống đầu hư ảnh Giao Long, vụ va chạm khiến không trung như một đoá hoa nở rộ đẹp đẽ, khí kình tạo thành một cơn gió mạnh thổi ra xung quanh.

Thiên Hoả Lôi Kiếp đâm vỡ hư ảnh Giao Long to lớn, Thiên Hoả đốt cháy độc khí khiến chúng dần tiêu tán trong không trung, hư ảnh dần biến mất mà uy lực tia thiên kiếp vẫn còn xuyên xuống hướng về Ngọc Giao.

Ngọc Giao hai tay đan chéo trước người cả hai tay đã được phủ kín Giao lân kịp thời đón đỡ, cơ thể nàng bị ép xuống khiến đôi chân khẽ trùng lại, bề mặt tế đàn cũng xuất hiện những vết nứt chằng chịt.

Lôi quang trên đôi tay nàng phát ra những tiếng xoẹt xoẹt, Thiên Hoả thiêu rụi đi hai ống tay áo vẫn còn cháy âm ỉ, nàng gắng gượng đứng thẳng thẳng người lên hai tay hất mạnh sang hai bên.

Dư ba của thiên kiếp tạo thành hai vết chém xuống mặt Đầm khiến nước bắn tung toé khắp nơi.

Khuôn mặt Ngọ Giao mồ hôi đã chảy dài khiến tóc tai hơi bết lại, sắc mặt lúc này hơi tái lợt đi liền vội vã ném một viên đan dược vào miệng, nàng khoanh chân đả toạ hồi phục lại chút linh lực trong lúc chờ đợi lần thiên kiếp tiếp theo.

Nhìn thấy nàng bình yên khiến mấy người Gióng và chúng yêu thú khẽ thở phào trong lòng, cũng không khỏi tấm tắc trước thực lực của Ngọc Giao, nàng ta cường đại hơn cường giả cùng cấp không ít.

- ah...

Thanh âm nữ tử vang lên khiến Gióng và mấy người Hầu Vương quay đầu nhìn lại, thì ra chấn động của đợt thiên kiếp vừa rồi khiến cho Tiểu Tuyết nằm dưới đất đã hồi tỉnh lại.

Hắc y nữ tử ngồi cạnh nàng, cánh tay mọc ra những vuốt sói để đề phòng nàng làm ra động tác gì khác.

Tiểu Tuyết ánh mắt mơ màng nhìn mấy đầu yêu thú hoá hình đang chú mục nhìn mình, nàng liền gượng ngồi dậy cảm giác vuốt sói sắc bén đang kề cổ mình không dời và ánh mắt lạnh lẽo của nữ tử bên cạnh mà chỉ biết cười khổ.

Thấy giáo chúng đả toạ ở phía xa dưới sự dám sát của yêu thú thì nàng biết việc đã bất thành, nàng thầm rủa mười tám đời tổ tông của kẻ phá hoại mọi chuyện.

" Con khỉ đen chết tiệt... Tất cả là tại ngươi "

- Tiểu Tuyết tiểu thư, ngươi đã tỉnh rồi!!

Nàng đang cảm thấy bực bội trong lòng thì thanh âm cuối cùng nàng nghe thấy trước khi ngất đi lại xuất hiện, đó chính là của con khỉ thối đó..

Gióng bước lại gần chỗ nàng, thấy nàng nhìn mình như hận không thể ăn tươi nuốt sống thì hơi gãi đầu có chút không được tự nhiên cười nói:

- hắc hắc... Tiểu Tuyết cô nương thân đang mang trọng thương đừng nên nổi giận, dễ khiến hoả độc công tâm ah... Mỗi người đều có việc phải làm không cần phải quá hận thù làm gì cả...

- ngươi... Tất cả là tại ngươi ngăn cản ta, nếu không ta đã có thể thànhh công rồi!!

Tiểu Tuyết mặt thêm phần tái nhợt ngón tay run rẩy chỉ vào Gióng đầy tức tối, khoé môi dòng huyết đen lại hơi chảy ra, thân thể khẽ lảo đảo không vững vàng.

- Tiểu Tuyết nàng nên điều tức hồi phục đi thì hơn, đừng cố làm tổn thương chính mình như vậy, nàng làm như vậy dễ ảnh hưởng tu luyện sau này..

- A Xa cô nương cũng không cần quá khẩn trương, Tiểu Tuyết tiểu thư là người thông minh biết tình thế, ở chỗ này với lực lượng còn sót lại cô ta cũng không thể làm được gì nữa đâu.

Gióng nhìn bộ dạng yếu ớt của Tiểu Tuyết có chút không đành lòng, nhắc nhở Hắc y nữ tử A Xa không cần đề phòng quá mà làm khó nàng làm gì.

Nhưng Gióng đã lầm khi vừa dứt lời, Tiểu Tuyết đã áp sát trước người Gióng, tay xuất chưởng:

- Huyền Sa Chưởng...

- Huynh đệ cẩn thân...

- ngươi...

- Hắc Viên...

- Ta không sao mọi người không cần cân thiệp...

Gióng nói giơ tay ngăn mọi người ra tay, cảm nhận bàn tay yếu ớt đặt lên ngực mình vận dụng chút sức lực cuối cùng của Tiểu Tuyết, thân thể Gióng hơi lùi về sau mấy bước mới có thể đứng vững lại.

Trên ngực đã xuất hiện một dấu tay lõm xuống còn vương độc khí, Gióng khẽ đưa tay phủi xua tan chúng đi, vết lõm liền trở lại như chưa từng xuất hiện.

Nhìn Tiểu Tuyết đã khụy xuống đất và thổ huyết một lần nữa, bờ vai gầy run rẩy thì Gióng cũng không biết làm gì cho phải:

- Nàng nên nghỉ ngơi đi... Đừng làm những việc vô vị như vậy.

- Ngươi...

Tiểu Tuyết bặm môi lại liền khoanh chân đả toạ để hồi phục, nàng biết Lúc này mình không thể làm gì hơn được nữa, cứ tiếp tục dây dưa với tên chết tiệt này thì người chịu thiệt chính là nàng mà thôi.

Thấy nàng đã ngoan ngoãn trở lại Gióng mới khẽ thở phào một hơi, đối với nàng trong thâm tâm Gióng vốn có chút áy náy, nên đành chịu một chưởng coi như để dứt nhân quả với nàng.

Lang Thiếu vỗ vai Gióng quan tâm hỏi:

- Huynh đệ ngươi không bị sao chứ???

Gióng lắc đầu:

- Ta không sao, chưởng lực hiện tại của nàng ta cũng không cường đại gì mấy, để cho nàng ta giải toả chút một chút cũng tốt..

- Không phải ngươi ưa thích nữ tử này rồi chứ??? Hắc... Hắc... Ta nghĩ cảnh tượng Hắc Viên ngươi Kỵ một nữ tử nhân loại xem ra cũng rất đặc sắc...

- Phụt....

- Lang thiếu đang ngươi nghĩ cái gì đấy??? Ngươi thích kỵ nữ tử nhân loại lắm sao???

- Ách... A Xa ta chỉ là nói giỡn thôi!!

- Giỡn mà thôi!!!

Lang thiếu nhìn Tiểu Tuyết vừa đả toạ yên lặng lại phun ra một ngụm máu tươi trừng mắt nhìn hắn, Hắc Y A Xa thì lạnh lùng toả sát khí khiến hắn giật bắn mình lại vội xưa tay cười thanh minh.

Gióng nhìn lướt qua Tiểu Tuyết không nói gì liền quay đi, Lang Thiếu cũng không muốn ở lại đối diện với hai nàng thêm chút nào nữa đành nối gót theo.

Bạch Mao cùng Tứ thú vương từ xa nhìn lại cũng chỉ cười nhạt, đợi hai người quay lại có chút hỏi thăm nhưng không đề cập tới chuyện vừa rồi, Gióng nhìn thiên khung đang bất đầu tích tụ lực lượng thì tò mò hỏi:

- Hầu Vương đại nhân, đợt thiên kiếp tiếp theo này là gì thế???

Hầu Vương ngẫm nghĩ không chắc chắn nói:

- Ta cũng không biến nó sẽ là gì đây, thông thường với người từ luyện bình thường thì cũng chỉ là lôi kiếp bình thường, Giao Vương kiếp đầu tiên là lôi kiếp bình thường thứ hai lại thêm Thiên Hoả uy lực dường như gấp đôi, thứ ba ắt càng không thể nào mà coi thường, thứ tư âm ma ảo cảnh làm loạn tâm chí aizzz...

- Hy vọng có thể vượt qua được, việc này chúng ta cũng chỉ đành buông tay mà bất lực, chỉ mong Ngọc Giao nó bình yên..

- Haizzzz...

Tam Thú Vương cũng cảm thấy trong lòng một hồi bất lực, chỉ biết thầm cầu mong Ngọc Giao có thể độ kiếp thành công mà thôi!

- Đây là....

- hử??...

- không phải chứ??

- Tam Muội Chân Hoả... Không phải Lục Cửu Thiên Kiếp mới có loại này sao???

Nhưng thiên phụ lòng người có tâm, Tứ thú nhìn thương khung mà sững sờ không tin vào mắt mình nữa, bởi lẩn khuất giữa những đám mây là từng tia lôi điện rực rỡ, chúng được bao quanh bởi tam sắc hoả diễm cường đại.

Chúng nhân cũng há hốc miệng một hồi trước đợt thiên kiếp vượt nhận thức thường thấy này, Thiên Hoả còn kém một bậc so với Tam Muội Chân Hoả ah...

Gióng nghe cái danh tự này có chút quen thuộc, dường như trong ký ức đã từng được nghe qua, cái này chính là Hoả Diễm mà thường ngày mấy lão đầu Thánh Tổ vẫn dùng để luyện đan đây mà..

Ngọc Giao từ trong đả toạ nhẹ nhàng mở mắt, nàng nhìn thiên khung mà khẽ nhíu mày, tay liền bắt pháp quyết từ trong cơ thể nàng một viên Độc Châu xuất hiện, Độc Châu lơ lửng trên đỉnh đầu toát ra độc khí nồng đậm.

Độc Châu vừa ra khiến chúng nhân Ngũ Tiên Giáo mắt sáng rỡ nhìn theo không rời, chẳng phải đây chính là mục đích họ tới đây hôm nay sao?? Tiểu Tuyết cũng hé mắt nhìn Độc Châu lơ lửng đó mà lòng thở dài tiếc nuối.

Ngọc Giao ngửa mặt nhìn Độc Châu mỉm cười:

- Mẫu Thân... Người cùng Ngọc Giao độ qua kiếp này nhé...!!!

Dứt lời nàng há miệng khẽ hút một hơi, thân thể bỗng biến về bản thể Độc Giao Long khổng lồ được bảo phủ bởi một lớp Giao Lân xanh đen, Độc Giao ngậm Độc Châu trong miệng mà đối thiên.

" Uỳnh"

" Phụt"

Tia lôi kiếp mang theo Tam Muội Chân Hoả giáng xuống, cũng cùng lúc đó từ miệng Độc Giao bắn ra một cột sánh xanh đen phóng thẳng lên thương khung mà đón đỡ.

Cột sánh và lôi kiếp và chạm với nhau toả sắc màu sặc sỡ trên thườn khung, nhưng uy lực lôi kiếp này quá cường hãn, từng tấc từng tấc đốt cháy cột sánh độc khí phát ra từ độc châu, khoảng cách lôi kiếp và Độc Giáo ngày càng trở nên gần hơn..

Chúng nhân nét mặt liền trở nên căng thẳng hơn bởi vì uy lực thiên kiếp tuy đã giảm đi nhưng vẫn còn rất mạnh.

" Uỳnh"

" Rầm"

....

...

Lôi kiếp ập xuống bao trùm cơ thể Độc Giao, khiến cho cơ thể to lớn bị lực ép khiến cho trùng xuống, bề mặt đài đá vết nứt chằng chịt trở nên lớn hơn rồi dần lõm sâu xuống dưới.

Thân thể Độc Giao bị ép nằm sát xuống nền, Giao Lân bị đốt cháy dần huyết dịch chảy ra nhanh chóng bị đốt mà bốc hơi, cơ thể lớn theo đài cao đã bị lún xuống khá sâu mới dừng lại khi Lôi kiếp đã tiêu tán.

Độc Giao yên lặng nằm thê thảm trong đống vụn đá một hồi lâu, nhịp thở yếu ớt mới bắt đầu xuất hiện trở lại.

- Ngọc Giao...

- Ngọc Giao...

- Giao Vương...

- Điện Chủ...

...

Chúng thú thổn thức, nhìn thân thể ướt đẫm máu huyết đang gắng gượng chống đỡ thân thể đứng dậy giữa đống đổ nát. Sức tàn phá vừa rồi quá kinh khủng đi, Giao Lân đã bị hủy hoại nhưng vẫn còn một tia lôi kiếp cuối cùng, tia cuối cùng này chính là tia quyết định sinh tử.

Độc Giao tứ chi run rẩy chống đỡ thân thể đứng dậy, ngước đầu nhìn lên thiên khung đang tiếp tục vần vũ, Hắc Ám như dòng chảy đang tích súc cuồn cuộn, nàng không muốn bỏ cuộc bởi trong não hải có thanh âm vang vọng:

" Độ kiếp thành công thì chính là cá chép vượt vũ môn, Giao lột xác mà hoá Long thực sự và càng trở nên mạnh mẽ hơn, tiến thêm một bước cảm ngộ sâu hơn với thiên địa phép tắc. "

" Thất bại, chỉ có một kết cục hình thần câu diệt trở về với cát bụi..."

" Ngọc Giao... Nàng có làm được điều này không?? Hay là sẽ ngã xuống trước ngưỡng cửa này???"

" Thiên Khung đang đợi nàng giá vụ đằng vân, cất Long Khiếu khắp cửu thiên vang vọng"

" Đứng dậy đi...!"

" Đứng dậy đi...!"

Thanh âm ấy như có ma lực thôi thúc nàng đứng lên để tiếp tục hoàn thành lần lôi kiếp cuối cùng này, nhưng nàng đã mệt mỏi quá rồi thân thể như chẳng còn lại chút sức lực nào nữa cả, nàng không biết liệu nàng có thể làm được hay không?? nàng cũng không cũng không muốn tử bỏ nhưng.....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương