Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay
-
Quyển 6 - Chương 65
Quản Lăng mơ một giấc mơ, trong mơ Quản Lăng biến thành một đóa cúc nhỏ vàng nhạt vàng nhạt, cậu thoải mái duỗi thân đóa hoa, nằm trên sườn núi ngọn gió hiu hiu vô ưu vô lự phơi nắng mặt trời.
Sau đó, một bóng đen to lớn đột nhiên bao phủ cậu, Quản Lăng nháy mắt mở mắt, thấy khuôn mặt không chút thay đổi của số 1 còn nhỏ đứng trước cơ thể hoa cúc của cậu.
Vừa mới thở ra một hơi Quản Lăng còn không kịp nói cái gì, ngay sau đó, cậu liền trơ mắt nhìn số 1 càng đổi càng lớn, càng đổi càng lớn, toàn bộ mặt bắt đầu nhanh chóng trưởng thành, cuối cùng biến thành một Bộ Thời Nhận tay cầm xẻng!
Trong đôi mắt tối như mực của Bộ Thời Nhận mang theo một chút quỷ dị tươi cười, a cười ra tiếng, “Quản Lăng, anh cỡ nào thích em.”
“Vì em, anh cư nhiên cam nguyện biến thành một nông dân trồng hoa.”
Nói xong, ý cười khóe môi Bộ Thời Nhận càng toét càng lớn, đưa tay hướng lên □ non mịn của cậu “Ba”, “Ba” cậu cong luôn!!!
Quản Lăng là bị làm tỉnh lại.
Trong nháy mắt bị chụp cong, Quản Lăng chợt mở hai mắt, mờ mịt nhìn về phía trần nhà mơ hồ.
Ánh nắng nhạt buổi sớm xuyên thấu qua cửa sổ loáng thoáng chiếu vào, phần eo như còn có thể cảm nhận được một chút ý đau, Quản Lăng run run lau mồ hôi lạnh trên trán, thật sâu hít vào một hơi.
“Mẹ nó, thì ra là đang nằm mơ.”
Bị chuyện mình ở trong mơ bị Bộ Thời Nhận đuổi theo “Ba” cong dọa mặt đầy máu, Quản Lăng run lập cập vì trái tim thẳng nam của mình đối một nén nhan, vừa định thở phào một hơi lại cảm giác hình như không thích hợp?
Thũng sao cảm giác trên đùi lạnh vù vù ni?
Nghi hoặc cảm nhận ẩm ướt trong quần, Quản Lăng dâng lên một loại dự cảm không tốt.
Đưa tay nắm góc chăn vén lên, Quản Lăng run run rẩy cúi đầu, nháy mắt hoảng sợ!
Đờ mờ tui thấy cái gì?!
Ông chỉ là đơn thuần mơ thấy ác mộng mà thôi Quản Lăng nhỏ sao lại khóc thê thảm như vậy?
Chờ đã, tui tựa hồ là nhìn thấy gì không nên nhìn…
Khóe mắt hoảng hốt bay đến một bàn tay trắng xanh trên Quản Lăng nhỏ bên đùi, Quản Lăng chớp chớp mắt, theo bàn tay nhìn lại xuống dưới, thấy một XX to lớn lõa lồ ở ngoài dính đầy không chất lỏng màu sắc không rõ.
Quản Lăng: “=A= “
Khóe mắt nước mắt trong nháy mắt dâng lên, hiểu được đã xảy ra chuyện gì Quản Lăng run run nâng mông lên, hai mắt đẫm lệ rưng rưng muốn đem mình rời xa vật thể không rõ thoạt nhìn liền *** tới cực điểm kia.
Nhưng mà ngay khi cậu vừa mới rời xa không đến một giây, một bàn tay mạnh mẽ hung hăng áp chế cậu, ngay sau đó, một thanh âm trầm thấp khàn khàn theo men theo vai gáy tới bên tai Quản Lăng.
“Quản Lăng, em tỉnh…”
Thanh âm mang theo ý cười cúi đầu thổi ra từ bên tai, theo sát sau đó là một trận gặm nhắm ấm áp ướt át, Quản Lăng động tác cứng đờ, mặt không chút thay đổi quay đầu, chống lại đôi mắt đen tràn đầy chiếm hữu của Bộ Thời Nhận.
Ánh mắt khó lường nhìn Quản Lăng dưới thân một bãi ẩm ướt, Bộ Thời Nhận không thể nhận ra cong lên khóe môi, tâm tình rất tốt ôm Quản Lăng vào trong lòng, gần như thương tiếc hôn hôn đỉnh đầu Quản Lăng.
“Thật đáng thương, đều đã hôn mê ni.”
Rơi lệ đầy mặt!
Yên lặng co rúm trong lòng Bộ Thời Nhận, Quản Lăng đã không biết nên nói cái gì cho tốt.
Đờ mờ trách không được lại nằm mơ a, đây đều là cảnh tượng mười tám X không hài hòa a!
Ông mắt đều mù a!
Cho nên nói nằm mơ không đáng sợ, đáng sợ nhất là vừa tỉnh thì bạn liền phát hiện giấc mơ của bạn trở thành sự thật a.
Càng đáng sợ là sự thật còn khủng bố hơn giấc mơ được không a!
Ông đã sắp không chịu nổi hức hức hức!
Không chịu nổi Quản Lăng quả thực là muốn che mặt khóc rống.
Từ khi Quản Lăng phát hiện Bộ Thời Nhận cũng không có bị game xoát mới, ngược lại mang theo trí nhớ từ thế giới Nam Cao đến vòng trừng phạt, sinh hoạt của cậy từ một khắc kia liền bắt đầu xảy ra biến hóa cực lớn.
Đứng mũi chịu sào chính là Bộ Thời Nhận.
Tựa hồ là chờ bị Quản Lăng vạch trần, xé nát mặt nạ Bộ Thời Nhận hoàn toàn khôi phục dục chiếm hữu cuồng nhiệt làm người ta sợ hãi trước kia, thậm chí là càng đáng sợ hơn hai thế giới trước, đã biết tất cả Bộ Thời Nhận bắt đầu lợi dụng tất cả tài nguyên mà giờ có được, nhốt chặt Quản Lăng ở trong phòng, coi chừng cậu một tấc cũng không rời.
Tại thế giới này Bộ Thời Nhận thân là vật thể thí nghiệm cơ bản là không cần ăn cơm, nhưng thân là con người Quản Lăng một ngày ba bữa lại nhất định phải tiến hành bình thường.
Vì thế, sau khi ăn xong lương thực trong nhà, Quản Lăng bắt đầu nghĩ cách lừa Bộ Thời Nhận ra ngoài mua cơm, muốn mượn cơ hội này chạy đi.
Về phần nhiệm vụ, ba cũng đã ba chết còn có khí lực đi quản sao?!
Vì thế rốt cục có một ngày Bộ Thời Nhận ra ngoài.
Mừng rỡ như điên Quản Lăng lập tức chạy vội tới bàn chuẩn bị nhảy cửa sổ, cậu thậm chí ngay cả cửa cũng chưa từng suy xét qua, bởi vì nhất định sẽ bị Bộ Thời Nhận khóa.
Nhưng mà sau khi kéo ra rèm cửa, Quản Lăng phát hiện cậu quả nhiên vẫn là quá ngây thơ rồi.
Cửa sổ không biết khi nào thì bị người đổi thành kiếng chống đạn, ở góc cũng không có đồ thông gió, ngay cả con mưỡi cũng không bay vào được.
Bình tĩnh nhìn trong chốc lát, Quản Lăng quyết định chuyển chiến trường qua WC.
Sau đó cậu phát hiện ngay cả ống thông gió ở WC cũng bị đổi thành nhôm hợp kim tinh khiết.
Dây điện thoại ở phòng khách bị cắt đứt, giây điện máy tính bị ném, ngay cả tiết mục TV cũng đổi thành chiếu CD.
Quản Lăng quả thực tuyệt vọng với thế giới tràn đầy ác ý này.
Đi dạo một vòng, Quản Lăng thất hồn lạc phách về tới trên giường, sau đó mười giây sau nghe được ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
Ra ngoài ngay cả năm phút đồng hồ còn không đến, thật là không hay…
Vì thế cứ như vậy, Quản Lăng tiến vào thời kì ăn ăn uống uống, ba ba ngủ ngủ cực hài hòa.
Thẳng đến cậu lại lần nữa bị sợ hôn mê.
Đây là cái cốt truyện thần thánh gì a, đây không giống như lúc trước đã nói tốt, họa phong cũng thay đổi a phắc!
Quản Lăng cảm thấy cậu lần thứ hai thận hư mà chết cũng không xa.
Ánh mắt cuồng nhiệt kín không kẽ hở bao chặt Quản Lăng một tầng một tầng, Bộ Thời Nhận kiềm chế không được nhéo nhéo vành tai Quản Lăng, hạ xuống nụ hôn mềm nhẹ lên mặt, “Quản Lăng, chúng ta lại tiếp nữa.”
Quản Lăng vẻ mặt cứng ngắc nhìn về phía Bộ Thời Nhận, ánh mắt vô cùng chân thành: “Trước khi ba em có thể yêu cầu một thứ không?”
Híp híp mắt, Bộ Thời Nhận không chút để ý khẽ hừ một tiếng.
Quản Lăng rơi lệ đầy mặt: “Lên trung học đi, cầu anh… Ngao!”
Sau gáy bị hung hăng cắn, Quản Lăng cả người run run bị Bộ Thời Nhận toàn bộ lao lên người, giữa mũi hừ hừ lâm vào trong ba ba ba kịch liệt.
Một ba lại là cả ngày, buổi tối, thật vất vả mới thỏa mãn Bộ Thời Nhận rốt cục dành thời gian bắt đầu đi nhà bếp chuẩn bị bữa tối.
Vẻ mặt kiên cường nằm ở trên giường, Quản Lăng bắt đầu gọi hệ thống.
“Tao cảm thấy tao cần cứu viện khẩn cấp.”
“…”
“Mày không biết là đối với Bộ Thời Nhận mày cần cho tao một lời giải thích sao?”
“…”
“Cũng không phải lần đầu tiên, dù cho là lừa bịp mày cũng nhất định phải cho một lý do…”
“…”
Quản Lăng xù lông.
Vẻ mặt bi phẫn vung quyền đầu, Quản Lăng rống giận: “Đừng giả bộ im lặng với tao, tao biết mày đang nghe, mày còn như vậy tao mà ra ngoài nhất định sẽ kiện mày, nhất định!!!”
“Đinh, người chơi tôn kính, tất cả điều này đều là vì ba chữ —— duyên phận a! Tục ngữ nói, hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất…”
Quản Lăng: “…”
Mày mịa nó đang đùa tao?
Cậu cùng Bộ Thời Nhận dù cho là có duyên phận nói không rõ tỏ không rõ, cũng tuyệt đối là nghiệt duyên!
Hít sâu một hơi, Quản Lăng mặt không chút thay đổi nói: “Đi, mày không nói tao cũng có thể nghĩ ra biện pháp, chỉ là một game công lược tình yêu mà thôi…”
Thừa dịp Bộ Thời Nhận không ở, Quản Lăng điều sổ tay công lược ra tỉ mỉ nhìn một lần, chuẩn bị từ trong chữ móc ra phương pháp công lược không tưởng được của game.
Không sai, Quản Lăng cũng bắt đầu tìm BUG của hệ thống.
Dù sao mặc kệ thủ đoạn công lược như thế nào chỉ cần kết quả cuối cùng giống nhau là được.
Đây dù sao cũng chỉ là game công lược chủ đề tình yêu mà thôi, tuy nói cốt truyện kỳ ba chút…
Ánh mắt một điểm một điểm hoạt động, rốt cục, khi nhìn đến vài chữ cuối cùng của đầu mối chính nhiệm vụ hai, Quản Lăng trước mắt nháy mắt sáng ngời.
Hiện tại chỉ cần để Bộ Thời Nhận thuận lợi lên trung học hình thức ký túc xá là có thể.
Mà dựa theo đầu mối chính nhiệm vụ hai từ tư cách sơ trung đến xem, không nhất định Bộ Thời Nhận phải đến trường mới xem như vào trung học.
Chỉ cần cậu có thể để cho Bộ Thời Nhận đạt được tư cách học sinh trung học, hoặc là thành công treo tên của Bộ Thời Nhận vào trung học, nhiệm vụ có lẽ là có thể xem như hoàn thành.
Càng nghĩ càng có đạo lý, Quản Lăng quyết định thử xem xem.
Nhưng đầu tiên, cậu cần phải ra khỏi cái phòng này trước…
Tác giả có chuyện muốn nói: ta lại nửa đêm phát văn, trước tiên thỉnh cái giả, minh sau hai ngày không thể thêm văn, đầu tuần trận đấu giao ngũ chương bản thảo, trước mắt ta chỉ xoa ra nhất trương bán…
Sau đó, một bóng đen to lớn đột nhiên bao phủ cậu, Quản Lăng nháy mắt mở mắt, thấy khuôn mặt không chút thay đổi của số 1 còn nhỏ đứng trước cơ thể hoa cúc của cậu.
Vừa mới thở ra một hơi Quản Lăng còn không kịp nói cái gì, ngay sau đó, cậu liền trơ mắt nhìn số 1 càng đổi càng lớn, càng đổi càng lớn, toàn bộ mặt bắt đầu nhanh chóng trưởng thành, cuối cùng biến thành một Bộ Thời Nhận tay cầm xẻng!
Trong đôi mắt tối như mực của Bộ Thời Nhận mang theo một chút quỷ dị tươi cười, a cười ra tiếng, “Quản Lăng, anh cỡ nào thích em.”
“Vì em, anh cư nhiên cam nguyện biến thành một nông dân trồng hoa.”
Nói xong, ý cười khóe môi Bộ Thời Nhận càng toét càng lớn, đưa tay hướng lên □ non mịn của cậu “Ba”, “Ba” cậu cong luôn!!!
Quản Lăng là bị làm tỉnh lại.
Trong nháy mắt bị chụp cong, Quản Lăng chợt mở hai mắt, mờ mịt nhìn về phía trần nhà mơ hồ.
Ánh nắng nhạt buổi sớm xuyên thấu qua cửa sổ loáng thoáng chiếu vào, phần eo như còn có thể cảm nhận được một chút ý đau, Quản Lăng run run lau mồ hôi lạnh trên trán, thật sâu hít vào một hơi.
“Mẹ nó, thì ra là đang nằm mơ.”
Bị chuyện mình ở trong mơ bị Bộ Thời Nhận đuổi theo “Ba” cong dọa mặt đầy máu, Quản Lăng run lập cập vì trái tim thẳng nam của mình đối một nén nhan, vừa định thở phào một hơi lại cảm giác hình như không thích hợp?
Thũng sao cảm giác trên đùi lạnh vù vù ni?
Nghi hoặc cảm nhận ẩm ướt trong quần, Quản Lăng dâng lên một loại dự cảm không tốt.
Đưa tay nắm góc chăn vén lên, Quản Lăng run run rẩy cúi đầu, nháy mắt hoảng sợ!
Đờ mờ tui thấy cái gì?!
Ông chỉ là đơn thuần mơ thấy ác mộng mà thôi Quản Lăng nhỏ sao lại khóc thê thảm như vậy?
Chờ đã, tui tựa hồ là nhìn thấy gì không nên nhìn…
Khóe mắt hoảng hốt bay đến một bàn tay trắng xanh trên Quản Lăng nhỏ bên đùi, Quản Lăng chớp chớp mắt, theo bàn tay nhìn lại xuống dưới, thấy một XX to lớn lõa lồ ở ngoài dính đầy không chất lỏng màu sắc không rõ.
Quản Lăng: “=A= “
Khóe mắt nước mắt trong nháy mắt dâng lên, hiểu được đã xảy ra chuyện gì Quản Lăng run run nâng mông lên, hai mắt đẫm lệ rưng rưng muốn đem mình rời xa vật thể không rõ thoạt nhìn liền *** tới cực điểm kia.
Nhưng mà ngay khi cậu vừa mới rời xa không đến một giây, một bàn tay mạnh mẽ hung hăng áp chế cậu, ngay sau đó, một thanh âm trầm thấp khàn khàn theo men theo vai gáy tới bên tai Quản Lăng.
“Quản Lăng, em tỉnh…”
Thanh âm mang theo ý cười cúi đầu thổi ra từ bên tai, theo sát sau đó là một trận gặm nhắm ấm áp ướt át, Quản Lăng động tác cứng đờ, mặt không chút thay đổi quay đầu, chống lại đôi mắt đen tràn đầy chiếm hữu của Bộ Thời Nhận.
Ánh mắt khó lường nhìn Quản Lăng dưới thân một bãi ẩm ướt, Bộ Thời Nhận không thể nhận ra cong lên khóe môi, tâm tình rất tốt ôm Quản Lăng vào trong lòng, gần như thương tiếc hôn hôn đỉnh đầu Quản Lăng.
“Thật đáng thương, đều đã hôn mê ni.”
Rơi lệ đầy mặt!
Yên lặng co rúm trong lòng Bộ Thời Nhận, Quản Lăng đã không biết nên nói cái gì cho tốt.
Đờ mờ trách không được lại nằm mơ a, đây đều là cảnh tượng mười tám X không hài hòa a!
Ông mắt đều mù a!
Cho nên nói nằm mơ không đáng sợ, đáng sợ nhất là vừa tỉnh thì bạn liền phát hiện giấc mơ của bạn trở thành sự thật a.
Càng đáng sợ là sự thật còn khủng bố hơn giấc mơ được không a!
Ông đã sắp không chịu nổi hức hức hức!
Không chịu nổi Quản Lăng quả thực là muốn che mặt khóc rống.
Từ khi Quản Lăng phát hiện Bộ Thời Nhận cũng không có bị game xoát mới, ngược lại mang theo trí nhớ từ thế giới Nam Cao đến vòng trừng phạt, sinh hoạt của cậy từ một khắc kia liền bắt đầu xảy ra biến hóa cực lớn.
Đứng mũi chịu sào chính là Bộ Thời Nhận.
Tựa hồ là chờ bị Quản Lăng vạch trần, xé nát mặt nạ Bộ Thời Nhận hoàn toàn khôi phục dục chiếm hữu cuồng nhiệt làm người ta sợ hãi trước kia, thậm chí là càng đáng sợ hơn hai thế giới trước, đã biết tất cả Bộ Thời Nhận bắt đầu lợi dụng tất cả tài nguyên mà giờ có được, nhốt chặt Quản Lăng ở trong phòng, coi chừng cậu một tấc cũng không rời.
Tại thế giới này Bộ Thời Nhận thân là vật thể thí nghiệm cơ bản là không cần ăn cơm, nhưng thân là con người Quản Lăng một ngày ba bữa lại nhất định phải tiến hành bình thường.
Vì thế, sau khi ăn xong lương thực trong nhà, Quản Lăng bắt đầu nghĩ cách lừa Bộ Thời Nhận ra ngoài mua cơm, muốn mượn cơ hội này chạy đi.
Về phần nhiệm vụ, ba cũng đã ba chết còn có khí lực đi quản sao?!
Vì thế rốt cục có một ngày Bộ Thời Nhận ra ngoài.
Mừng rỡ như điên Quản Lăng lập tức chạy vội tới bàn chuẩn bị nhảy cửa sổ, cậu thậm chí ngay cả cửa cũng chưa từng suy xét qua, bởi vì nhất định sẽ bị Bộ Thời Nhận khóa.
Nhưng mà sau khi kéo ra rèm cửa, Quản Lăng phát hiện cậu quả nhiên vẫn là quá ngây thơ rồi.
Cửa sổ không biết khi nào thì bị người đổi thành kiếng chống đạn, ở góc cũng không có đồ thông gió, ngay cả con mưỡi cũng không bay vào được.
Bình tĩnh nhìn trong chốc lát, Quản Lăng quyết định chuyển chiến trường qua WC.
Sau đó cậu phát hiện ngay cả ống thông gió ở WC cũng bị đổi thành nhôm hợp kim tinh khiết.
Dây điện thoại ở phòng khách bị cắt đứt, giây điện máy tính bị ném, ngay cả tiết mục TV cũng đổi thành chiếu CD.
Quản Lăng quả thực tuyệt vọng với thế giới tràn đầy ác ý này.
Đi dạo một vòng, Quản Lăng thất hồn lạc phách về tới trên giường, sau đó mười giây sau nghe được ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
Ra ngoài ngay cả năm phút đồng hồ còn không đến, thật là không hay…
Vì thế cứ như vậy, Quản Lăng tiến vào thời kì ăn ăn uống uống, ba ba ngủ ngủ cực hài hòa.
Thẳng đến cậu lại lần nữa bị sợ hôn mê.
Đây là cái cốt truyện thần thánh gì a, đây không giống như lúc trước đã nói tốt, họa phong cũng thay đổi a phắc!
Quản Lăng cảm thấy cậu lần thứ hai thận hư mà chết cũng không xa.
Ánh mắt cuồng nhiệt kín không kẽ hở bao chặt Quản Lăng một tầng một tầng, Bộ Thời Nhận kiềm chế không được nhéo nhéo vành tai Quản Lăng, hạ xuống nụ hôn mềm nhẹ lên mặt, “Quản Lăng, chúng ta lại tiếp nữa.”
Quản Lăng vẻ mặt cứng ngắc nhìn về phía Bộ Thời Nhận, ánh mắt vô cùng chân thành: “Trước khi ba em có thể yêu cầu một thứ không?”
Híp híp mắt, Bộ Thời Nhận không chút để ý khẽ hừ một tiếng.
Quản Lăng rơi lệ đầy mặt: “Lên trung học đi, cầu anh… Ngao!”
Sau gáy bị hung hăng cắn, Quản Lăng cả người run run bị Bộ Thời Nhận toàn bộ lao lên người, giữa mũi hừ hừ lâm vào trong ba ba ba kịch liệt.
Một ba lại là cả ngày, buổi tối, thật vất vả mới thỏa mãn Bộ Thời Nhận rốt cục dành thời gian bắt đầu đi nhà bếp chuẩn bị bữa tối.
Vẻ mặt kiên cường nằm ở trên giường, Quản Lăng bắt đầu gọi hệ thống.
“Tao cảm thấy tao cần cứu viện khẩn cấp.”
“…”
“Mày không biết là đối với Bộ Thời Nhận mày cần cho tao một lời giải thích sao?”
“…”
“Cũng không phải lần đầu tiên, dù cho là lừa bịp mày cũng nhất định phải cho một lý do…”
“…”
Quản Lăng xù lông.
Vẻ mặt bi phẫn vung quyền đầu, Quản Lăng rống giận: “Đừng giả bộ im lặng với tao, tao biết mày đang nghe, mày còn như vậy tao mà ra ngoài nhất định sẽ kiện mày, nhất định!!!”
“Đinh, người chơi tôn kính, tất cả điều này đều là vì ba chữ —— duyên phận a! Tục ngữ nói, hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất…”
Quản Lăng: “…”
Mày mịa nó đang đùa tao?
Cậu cùng Bộ Thời Nhận dù cho là có duyên phận nói không rõ tỏ không rõ, cũng tuyệt đối là nghiệt duyên!
Hít sâu một hơi, Quản Lăng mặt không chút thay đổi nói: “Đi, mày không nói tao cũng có thể nghĩ ra biện pháp, chỉ là một game công lược tình yêu mà thôi…”
Thừa dịp Bộ Thời Nhận không ở, Quản Lăng điều sổ tay công lược ra tỉ mỉ nhìn một lần, chuẩn bị từ trong chữ móc ra phương pháp công lược không tưởng được của game.
Không sai, Quản Lăng cũng bắt đầu tìm BUG của hệ thống.
Dù sao mặc kệ thủ đoạn công lược như thế nào chỉ cần kết quả cuối cùng giống nhau là được.
Đây dù sao cũng chỉ là game công lược chủ đề tình yêu mà thôi, tuy nói cốt truyện kỳ ba chút…
Ánh mắt một điểm một điểm hoạt động, rốt cục, khi nhìn đến vài chữ cuối cùng của đầu mối chính nhiệm vụ hai, Quản Lăng trước mắt nháy mắt sáng ngời.
Hiện tại chỉ cần để Bộ Thời Nhận thuận lợi lên trung học hình thức ký túc xá là có thể.
Mà dựa theo đầu mối chính nhiệm vụ hai từ tư cách sơ trung đến xem, không nhất định Bộ Thời Nhận phải đến trường mới xem như vào trung học.
Chỉ cần cậu có thể để cho Bộ Thời Nhận đạt được tư cách học sinh trung học, hoặc là thành công treo tên của Bộ Thời Nhận vào trung học, nhiệm vụ có lẽ là có thể xem như hoàn thành.
Càng nghĩ càng có đạo lý, Quản Lăng quyết định thử xem xem.
Nhưng đầu tiên, cậu cần phải ra khỏi cái phòng này trước…
Tác giả có chuyện muốn nói: ta lại nửa đêm phát văn, trước tiên thỉnh cái giả, minh sau hai ngày không thể thêm văn, đầu tuần trận đấu giao ngũ chương bản thảo, trước mắt ta chỉ xoa ra nhất trương bán…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook