Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay
Quyển 5 - Chương 51

Làm sao để cứu vớt một người cá chỉ số thông minh có thiếu sót, đây là một nhiệm vụ gian khổ.

Mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm nhiệm vụ trên sổ tay công lược trong chốc lát, Quản Lăng nội tâm vô cùng phiền muộn.

Hiện tại khoảng cách đến trung tâm đảo nhỏ hẳn là còn có lộ trình không đến một ngày, nói cách khác trong vòng ngày mai, Quản Lăng nhất định phải nghĩ biện pháp tránh khỏi tầm mắt bọn cướp biển, sau đó moi Vua Người Cá từ thùng nước ra —— thả.

Nếu không, người cá liền có thể sẽ gặp đến nguy hiểm bị quét thành sashimi.

Đây thật là loại gian nan nào a.

Trước không nói cậu phải làm sao để tránh đi tầm mắt bọn cướp biển, bộ dạng Vua Người Cá này là cá thể tráng mạnh mẽ, một cái đuôi cá có thể rút nó ra xa mười mét, huống chi nó là một sinh vật giống đực!

Muốn trộm mang theo thứ này lúc người không biết quỷ không hay xuyên qua nửa đảo nhỏ thành công đến bờ biển như vậy… Thần thiếp thật lòng là làm không được a.

Khóc không ra nước mắt bay mắt nhìn xung quanh Vua Người Cá bên này, sau khi thu hoạch một ánh mắt bán manh, tâm Quản Lăng càng thêm mệt mỏi.

Trong khoảng thời gian ngắn tạm thời không thể nghĩ ra được cái gì có thể làm kế hoạch, nhưng vô luận như thế nào thì cũng không thể để NPC nhiệm vụ của mình bị cắt thành lát cá, Quản Lăng thâm trầm thở ra một hơi, quyết định vẫn là đi từng bước xem từng bước đi.

Đương nhiên, Quản Lăng tuyệt đối sẽ không thừa nhận chỉ số thông minh của mình không quá đủ dùng.

Đây là vũ nhục cực lớn với cậu!

Một tia dư quang cuối cùng đã hoàn toàn chìm nghỉm cho bên trong khe núi, cây đuốc dầu cá kình bốc cháy bị bọn cướp biển dựng đứng ở bốn phía, chiếu sáng đảo nhỏ u ám yên tĩnh này.

Người cá vô cùng nhàn nhã duỗi thân vây đuôi, im lặng nằm úp sấp ở đáy thùng nước, xuyên thấu qua bức thủy tinh không quá rõ ràng quan sát Quản Lăng dưới tàng cây, cây đuốc một bên chớp lên rất nhỏ, trên vảy màu lạnh băng của người cá bao trùm một tầng vàng chanh xinh đẹp, tuấn mỹ giống như thần thoại.

Bốn phía tiếng ngáy liên tiếp vang lên, bọn cướp biển mệt nhọc không chút nào cố kỵ nằm dưới tàng cây, lưu lại một chút thủy thủ tuần tra mỏi mệt dựa vào ngồi cạnh đống lửa.

Bị kẹt nhiệm vụ Quản Lăng căn bản không hề buồn ngủ, nhìn bốn phía không có ai, Quản Lăng quyết định thừa dịp hiện tại đi trấn an người cá một chút trước, may ra lúc mình trộm cá chạy có thể thuận lợi một chút.

Dù sao thông đồng mới làm việc tốt không phải sao?!

Đứng dậy vỗ vỗ vụn gỗ trên mông, không chú ý ánh mắt nóng cháy của người cá, tiểu nhãn thần của Quản Lăng nghiêm túc, trịnh trọng đứng cạnh thùng nước, bắt đầu ý đồ tiến hành trao đổi câu thông với người cá.

Vây đuôi nhẹ nhàng giãn ra trong nước, người cá chớp chớp mắt, sung sướng đưa đầu dò trên mặt nước, ôn nhu xuyên thấu qua thùng nước nửa mở đem hai má cực lực gần sát Quản Lăng, bàn tay dán trên vách thùng trong suốt, kiềm chế không được mà vỗ nhẹ.

Mịa nó, trái tim nhỏ thũng sao mà nhảy nhanh như vậy chớ!

Yên lặng ực một tiếng, Quản Lăng lạnh mặt, cố gắng khống chế bản thân không cần nhìn về khuôn mặt anh tuấn có chút yêu dị kia, một bên lại nhịn không mà trộm liếc mắt một cái.

Ban đêm người cá không thể nghi ngờ là tồn tại mê người nhất, tóc dài quăn phân tán trên thân thể nam tính tái nhợt kiện mỹ, bọt nước vắt trên vai dưới ánh lửa chiếu rọi xuống rạng rỡ rực rỡ, đường vân cơ bắp từ trên cánh tay, dừng trên vây cá trong suốt trải ra trong nước.

Tựa hồ chú ý tới ánh mắt Quản Lăng, trong đôi mắt màu xanh thẳm của người cá lộ ra một chút ý cười quỷ dị, biển tình trên mặt lại càng thêm nhu hòa, cũng dùng lực dùng đuôi cá đưa mình từ thùng nước chống đỡ lên.

Ngớ ra nhìn hai tròng mắt người cá, Quản Lăng há miệng thở dốc, không tự giác lên tiếng nói: “Pro, Prody…”

Ánh mắt hơi hơi sáng ngời, người cá “ào ào” một tiếng từ trong nước chui ra, toét miệng môi, bắt chước miệng hình của Quản Lăng: “Po… Pro… d…”

Thanh âm khàn khàn của người cá cúi đầu truyền vào trong tai Quản Lăng, trong đầu sửng sốt, Quản Lăng nháy mắt lấy lại tinh thần, nuốt nước miếng, không dám tin nhìn về phía người cá: “Mày, mày có thể nói?!”

“Pro… d… dy.” Mày vặn lại, người cá ra lực lắc lắc đuôi, tựa hồ người vì cái tên trong miệng Quản Lăng mà hưng phấn không thôi, lặp lại bắt đầu thấp lẩm bẩm: “Prody, Prody.”

Run rẩy nhìn khuôn mặt quen thuộc của người cá, Quản Lăng trong đầu bỗng nhiên toát ra một suy đoán đáng sợ.

Mịa nó ngàn vạn không cần là như cậu nghĩ, dưỡng thành từng NPC gì đó rất không tiết tháo…

Nhưng mà ngay khi Quản Lăng cực lực muốn phủ quyết suy đoán của mình, hệ thống cho cậu một kích nặng nề.

“Đinh, chúc mừng người chơi lấy được quyền đặt tên người cá, Vua Người Cá Prody đặt tên thành công.”

“Đinh, chúc mừng người chơi thành công buộc định với Vua Người Cá Prody, giữa kỳ buộc định của người chơi cùng NPC có thể đạt được cùng chung sinh mệnh và mang theo kỹ năng tự do, có thể cung cấp người chơi đi đường nhanh và tiện, làm cho người chơi nhanh hơn, rất tốt, càng thoải mái hoàn thành “

Quản Lăng: “=A= “

Quản Lăng phản ứng đầu tiên là đờ mờ, hạn cuối của cái game này quả nhiên đều là âm.

Sau đó nữa, Quản Lăng không hiểu từ trong kỹ năng này nghe ra một cỗ cảm giác thật sâu không rõ.

Tuy nói kỹ năng này nghe lên giống như rất giúp đỡ hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mà lấy kinh nghiệm Quản Lăng vào game cho tới nay để xem, đây tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Vì thế, vì chứng minh cảm giác không rõ của mình, Quản Lăng thật cẩn thận hỏi: “Tao có thể hỏi một chút, buộc định này, khi nào thì mới có thể giải trừ không?”

“Đinh, người chơi tôn kính, quan hệ buộc định quyết định từ độ hảo cảm của Vua Người Cá Prody, sau độ hảo cảm của người cá về không, buộc định sẽ tự động giải trừ.”

Loại cảm giác bắt giữ sủng vật trong game này là cái quỷ gì, sau khi độ hảo cảm của sủng vật rơi chậm lại thì sủng vật sẽ chạy trốn, sao chép cmn cũng quá không sáng ý đi!

Mặt không chút thay đổi nhìn người một bên vì chiếm được tên mà hân hoan nhảy nhót đến ngốc… Vua Người Cá, Quản Lăng âm sâm sâm mân mím đôi môi.

Không phải là rơi chậm lại hảo cảm sao, quả thực là dễ như trở bàn tay, liền tính mày có bản mặt như Prody… Được rồi liền tính mày có thể căn bản chính là Prody, vậy cũng không thể ngăn cản được tao…

“Đinh, bày tỏ ấm áp, sau khi làm độ hảo cảm người cá về không sẽ tự động tiến vào trạng thái cuồng hóa, có khả năng sẽ làm ra công kích, ăn cơm, ba ba ba hành vi không thể đoán trước, còn xin người chơi trân trọng người cá, để phòng cuồng hóa.”

Sét! Đánh! Trời! Quang!

Đờ mờ cái ý này là muốn ông dẫn người cá này thẳng đến vĩnh viễn sánh cùng trời đất sao! Có cần dưỡng thành hoàn toàn như vậy hay không a! Trạng thái cuồng hóa sẽ ba ba ba rốt cuộc là nháo loại nào a phắc!!!

Vì thế, chỉ là đơn thuần muốn câu thông với người cá một chút Quản Lăng cứ như vậy thu hoạch một sủng vật có thể dưỡng thành.

Quản Lăng rơi lệ đầy mặt.

Cậu chỉ biết, game này sao có thể ngốc như thế.

Một khác bên cạnh, Vua Người Cá Prody “ngốc” hoàn toàn hưng phấn, nó vừa nỉ non tên mình mới có được, vừa đưa hai tay từ trong thùng nước trung dò xét ra, mềm nhẹ phủ về phía Quản Lăng vẻ mặt tuyệt vọng đang đứng ở trạng thái muốn tòa báo.

Xúc cảm lạnh lẽo trên hai má làm cho Quản Lăng không tự giác mà giật mình, lấy lại tinh thần nhìn khuôn mặt trước mắt bỗng nhiên để sát vào, Quản Lăng nhất thời dâng lên một loại cảm giác nguy cơ quen thuộc: “Mày, mày muốn làm gì.”

Đuôi cá nôn nóng vuốt mặt nước, vảy thật nhỏ trên làn da người cá bỗng nhiên lóe ra ánh sáng xanh sẫm nhè nhẹ, cùng lúc đó, chóp mũi Quản Lăng mơ hồ ngửi được một chút hơi thở thấp mi mà mê người.

Hai tay gặp may chậm rãi để sát vào cổ Quản Lăng, đôi mắt xanh thẳm của người cá thâm trầm có chút đáng sợ, trong nơi u ám sâu nhau lại hàm chứa mê luyến không thể ức chế.

Cánh môi hơi hơi mở ra, người cá Prody khàn khàn nhẹ gọi: “Quản… Lăng.”

Chóp mũi lặp lại nhẹ nhàng ngửi ở cổ Quản Lăng, cánh môi Prody ôn nhu đặt lên làn da cần cổ Quản Lăng, răng nanh sắc nhọn hai bên ẩn nhẫn cắn cắn môi dưới ấm áp.

Mùi quanh thân càng lúc nồng đậm, Quản Lăng không chịu khống chế đưa đầu theo người cá chậm rãi tới gần thùng nước, chóng mặt nhìn người cá chút đem cơ thể mình chìm vào trong nước.

Ôi chao, mùi này ngửi thật quen thuộc…

Mờ mịt nhìn chăm chú vào hai tròng mắt sáng đen trong nước, Quản Lăng chớp mắt, tầm mắt theo vây đuôi lay động chuyển qua một vật thể hình trụ nhìn quen mắt bên hông người cá.

Quản Lăng: “…”

Vật này lớn lên thật giống bộ phận nào đó trên cơ thể cậu… Đờ mờ!!!!

“Oành” đem đầu từ trong thùng nước chui ra, Quản Lăng hai mắt đẫm lệ rưng rưng ôm cái trán bị đụng, nghẹn nói không ra lời.

Mịa nó cậu nói như thế nào mùi này quen thuộc như vậy, tên cá *** già Prody kia có lúc từng kéo cậu ba ba ba chính là dùng hương vị này để dụ hoặc cậu!

Quả nhiên là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, dù cho là NPC thành non cũng vẫn như cũ không thể khinh thường.

Thấy Quản Lăng thoát khỏi dụ hoặc của mình, Prody thành non thất vọng phe phẩy đuôi, đôi mắt vô cùng trong suốt nhìn Quản Lăng, trên mặt tuấn mỹ treo biểu tình tội nghiệp: “Quản Lăng.”

Quản Lăng mặt đầy máu nhìn lại Prody, nửa ngày cũng không tức giận nổi để biểu đạt phẫn nộ của mình với người cá.

Nói Prody thế giới này hẳn là đã bị hệ thống quá cách thức hóa, nói cách khác anh ta hiện tại hẳn chỉ là một người cá đơn thuần tuân theo bản tính mà thôi.

Như vậy liền dễ làm hơn, hít sâu một hơi, Quản Lăng trầm trọng nói: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ dẫn anh lên chính đạo!”

Tò mò nhìn Quản Lăng, Prody không hiểu nhíu nhíu mi.

“Tốt lắm, đầu tiên nói cho tôi, anh có thể nghe hiểu tôi nói gì không?” Nghĩ nếu người cá có thể bắt chước loài người nói chuyện vậy thì thanh tuyến hẳn là không có vấn đề gì, Quản Lăng chuẩn bị trước dạy Prody nói ngôn ngữ loài người, dù sao Prody trước kia là có thể nói.

Vì thế, suy nghĩ cẩn thận Quản Lăng tự tin nhìn về phía người cá, chuẩn bị bày ra năng lực dạy học ngôn ngữ của mình.

Nhưng mà Quản Lăng hiển nhiên đã quên một chuyện, thì phải là thế giới cùng thế giới là không giống nhau như vậy.

Trải qua một buổi tối huấn luyện, Quản Lăng vô cùng thất bại đối với Prody vẫn chỉ biết kêu tên của bản thân, rốt cục vẫn buông tha.

Quên đi ngốc liền ngốc đi, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ là được.

Cả đêm không ngủ Quản Lăng âm u nhìn bọn cướp biển tinh thần sung mãn nâng người cá tiếp tục đi tới, sau khi trải qua một buổi sáng chạy đi rốt cục cũng tới trung tâm đảo nhỏ.

Mà trải qua tự hỏi từ ban ngày đến đêm tối, Quản Lăng rốt cục nghĩ ra một phương pháp tốt có thể tạm thời bảo toàn tính mạng người cá!

Trình độ cây cối rậm rạp ở trung tâm đảo nhỏ không thua gì bốn phía đảo, nhưng mà khác là bọn họ một đường hành tẩu qua rừng rậm, nơi này có một con suối, mà con suối kia lại chảy về phía một cái hồ lạnh sâu không thấy đáy.

Ánh mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn hồ nước kia, Quản Lăng cảm thấy mình gặp được hi vọng.

Người cá vẫn đang an phận chờ trong thùng nước, không có chút ý tứ nào muốn đào tẩu.

Ý bảo bọn cướp biển mở ra đồ che thùng nước, thuyền trưởng cướp biển đưa móc sắt trang bị trên tay đánh lên vách thùng nước, hung tợn uy hiếp người cá, “Thứ này có nói địa điểm của cúp bạc ra sao?”

Đối với một thứ ngay cả nói đều không biết nói ông không biết là rất khó xử sao.

Nội tâm yên lặng phun tào, Quản Lăng mặt không đổi sắc tiến lên từng bước, nghĩa chính ngôn từ nói: “Đương nhiên, tôi hôm qua hàn huyên với nó cả đêm, đã cơ bản biết làm sao để lấy được cúp bạc.”

“Thật không?” Ha ha nở nụ cười, thuyền trưởng cao hứng phấn chấn vỗ vỗ bả vai Quản Lăng: “Mày thật là một cướp biển ưu tú, tốt lắm, hiện tại mau nói cho tao biết, cúp bạc ở chỗ nào!”

Quản Lăng: “Cái kia, thuyền trưởng, chuyện cúp bạc trước không vội, chính là tôi hôm qua trải qua nói chuyện với người cá, tôi đã biết một chuyện rất quan trọng!”

Thuyền trưởng sửng sốt: “Cái gì?”

“Người cá nói, nếu như muốn lấy cúp bạc, nhất định phải đạt được nước mắt nó vì người âu yếm mà lưu lại.” Nghiêm túc bịa chuyện, Quản Lăng cứng ngắc đi tới bên cạnh thùng nước, đưa tay moi Prody nhô đầu ra hung hăng ấn xuống nụ hôn trên môi nó.

Chúng cướp biển: “Ác —— “

Cố gắng để cho khóe miệng mình câu ra một độ cong ôn nhu, Quản Lăng nắm người cá hình như là có chút giật mình, bi phẫn rống lên, “Tha thứ tôi thuyền trưởng, tôi với con cá này đã yêu sâu đậm, xin đừng chia rẽ chúng tôi!”

Thuyền trưởng: “…”

Vô cùng bình tĩnh quan sát biểu tình thuyền trưởng, Quản Lăng phát hiện mặt thuyền trưởng sao lại có chút xanh xao.

Cảm giác thuyền trưởng không quá tán thành với tình yêu nhân thú của mình, lúc Quản Lăng đang nghĩ tới có cần đổi một cái lý do khác để thử xem xem hay không, một tiếng kêu to sắc bén chợt vang lên bên tai, ngay sau đó một trận tiếng bọt nước to lớn từ bên cạnh truyền đến, sau đó, Quản Lăng cảm thấy bên hông mình căng thẳng, “vèo” một tiếng liền bay ra ngoài!

Đờ mờ! Cái tình huống gì!!!

Toàn bộ cơ thể ầm một cái rơi vào trong nước, bên người loáng thoáng thấy được vài cái bóng đen nhanh chóng vọt tới phía mình, Quản Lăng cơ thể run lên, đạp chân bơi lên mặt nước.

Thật vất vả đem đầu lộ ra khỏi mặt nước, Quản Lăng một tay đỡ tảng đá bên bờ, nháy mắt ngẩng đầu, chống lại hai tròng mắt vô cùng sung sướng của Prody.

Tui có phải nói sai cái gì rồi hay không?!

Đúng lúc này, Quản Lăng cảm thấy hai chân còn ở trong nước của mình bị thứ gì quấn chặt, giây tiếp theo, từng người cá đột nhiên từ mặt nước toát ra, cũng quay chung quanh Quản Lăng.

Tác giả có chuyện muốn nói: hôm nay canh một, cá nhân cảm thấy rất thô dài ( không cần đánh mặt)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương