Thăng Chức Hệ Thống
Chương 31: Ss3: Tận thế (8)

Thế giới bắt đầu thêm một đợt tiến hoá mới.Chỉ sau 2 tháng xác sống bình thường bắt đầu tiến hoá lên cấp 1 và 2, những cấp sau thì khá hiếm gặp.

Những người thường đa số đều thành xác sống sau đợt tiến hoá này. Dị năng giả cũng bắt đầu tăng lên.Những dị năng giả thức tỉnh đợt đầu cũng bắt đầu nâng cấp theo xác sống.Trong đợt thời gian này dị năng trong đoàn đội nam nữ chính không ngừng tăng.

Thất đã phát động dị năng không gian.Thủy thì phát động dị năng nước. Chỉ còn Dũng hắn vẫn là người thường.

Ái Linh cũng bắt đầu cảm nhận được dị năng của cô mạng lên không ít.Đặc biệt cô lại cực kì quan tâm tới Thủy, chắc có lẽ là do đặc thù của dị năng mang lại.

___________________

Họ đã đi chuyển liên tiếp trong vòng 4 ngày, vượt qua rất nhiều tỉnh thành.Chỉ cần chạy thêm một lúc nữa là sẽ tiến vào trung tâm thành phố.

Trung tâm thành phố được nghe nói là nơi tập hợp rất nhiều xác sống cấp 2 hoặc 3, là nơi cực kì nguy hiểm.

Ái Linh nhớ trong ký ức nguyên chủ đây chính là nơi khiến cho đoàn đội tan rã gần phân nửa. Nam nữ chính cũng phải khốn đốn khi đi qua nơi này, cũng đủ hiểu nơi này nguy hiểm như nào.

Thiên Quân cầm tay lái nghiêm trọng nói

" Chúng ta sắp đi qua trung tâm thành phố, mọi người nhất định phải đề cao cảnh giác "

Trong xe ai nghe xong cũng lập tức nghiêm túc không dám lơ là dù một giây.

Trần Thiển liên tục rờ vào vòng cổ không gian của mình. Gương mặt hiện lên sự lo lắng không thể tả.



Tiếng ồn của xe sẽ thu hút cực kì nhiều xác sống tới bao vây.Nên khi tới rìa trung tâm thì mọi người bắt buộc phải xuống xe đi bộ.

Thiên Quân dẫn đầu mọi người xem bản đồ đã vẽ tuyến đường sẵn.Lần mò trong những con hẻm nhỏ để giảm rủi ro xuống mức thấp nhất.

Ái Linh nhìn tuyến đường trước mắt, dự đoán được sắp có chuyện gì sắp xảy ra.

Đột nhiên đất trời rung chuyển, mặt đất bắt đầu nứt ra. Mọi người bị lung lay, khiến cho rất nhiều người ngã xuống.

Mặt đất nứt ra chia con đường thành hai nửa, những người thường kia liền bị rơi xuống vết nứt.Ngay đến đội nam nữ chính cũng không chống đỡ được.Trong lúc mọi người đang hoang mang không biết phải làm sao.

Ái Linh phóng dây leo quấn cột điện bên lề kéo mình lên vùng an toàn. Cô phóng toàn bộ dây leo quấn quanh mọi người. Kéo hết về bên mình.

Ai cũng kinh ngạc khi được dây leo từ đâu xuất hiện giải cứu khỏi nguy hiểm.

" Chuyện gỉ vậy, sao tui là ở trên này..."

" Ai đã cứu tụi mình vậy...."

Rất nhiều người sau khi được cứu hỏi tại sao và không hiểu sao mình được cứu.Có Trần Thiển luôn quan sát xung quanh liền hoảng hốt thốt lên.

" Lúc nãy em thấy Thiên Thanh...."

Không nói lời phía sau cũng khiến cho mọi người hiểu mọi chuyện. Ai cũng quay qua nhìn Ái Linh với vẻ mặt không tin.

Ái Linh giả bộ suy yếu, ngã nhẹ xuống, cũng may là Thiên Quân đỡ kịp. Ái Linh dựa vào lòng Thiên Quân, trán trên bịn rịn mồ hôi, mặt tái nhợt không sức sống.



Thiên Quân lo lắng, nhẹ giọng hỏi han cô.

" Em không sao chứ "

Ái Linh nhẹ lắc đầu, không nói lời nào. Mọi người xung quanh vẫn không quan tâm hỏi dồn dập.

" Có phải là Thanh cứu mọi người không "

" Là Thanh sao...."

" Thật sự là em ấy à..."

Thiên Quân nhìn Ái Linh biểu thị cùng thắc mắc với mọi người. Ái Linh nhẹ mở mắt, nhìn mọi người rồi gật đầu.

Ban đầu còn có người nghi ngờ, khi nhận được kết quả thì ai cũng sốc. Ái Linh trực tiếp phát động năng lực mộc trong lòng bàn tay.Tới đây thì không còn ai nghi ngờ nữa.

Cơn động đất nãy giờ đã không còn nữa mà trở nên yên bình đến kỳ lạ.Dây leo từ đâu bắt đầu len lõi qua từng nơi. Một tiếng gào vang trời vang vội khắp nơi.

Ái Linh cảm nhận được một năng lượng dồi dào đang không ngừng lan toả trong không khí. Cô quay về hướng phát ra tiếng gào, có một cảm giác khó tả.

Thiên Quân và mọi người đồng loạt nhìn về hướng phát ra tiếng động. Trên mặt ai cũng đầy vẻ sợ hãi, có người còn muốn bỏ chạy khi nghe thấy tiếng gào đó.

Thấp thoáng xa xa có một bóng dáng cao lớn đi khập khiễng về phía bọn họ.Khi nó tiến tới gần ai cũng hoảng sợ mà cứng cả người không cả động đậy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương