Vỡ vụn—

Những mảnh vỡ bắn lên mặt Hypnos khi dao găm của ông ta tan thành từng mảnh.

Hypnos chớp mắt, và vị Quản lý bước tới chỗ ông ta.

“Giải thích đi,” Quản lý ra lệnh.

Hypnos cảm giác như cơ thể mình sắp đổ sụp xuống đến nơi. Miệng lưỡi ông ta trở nên khô khốc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.

Ông ta liếc tới chỗ YuWon và thấy cậu đang khoanh tay nhìn.

YuWon là một trong những thí sinh tham gia vào bài khảo nghiệm. Việc Quản lý sẽ đứng về phía ai trong tình huống này đã rõ ràng như ban ngày.

“Thưa ngài, chuyện là…” Hypnos cố gắng nặn ra một lời giải thích, nhưng chẳng thể nghĩ được gì.

Hypnos lê bước đi tới, ông ta hướng về phía Quản lý và quỳ xuống.

“Tôi thật sự xin lỗi, thưa ngài!” Hypnos cúi đầu.

Rất có thể Quản lý đã biết rõ toàn bộ tình hình, bằng chứng là việc ngài ấy đích thân xuất hiện ở đây.

Hypnos đã dùng lượng sức mạnh vượt mức phản phệ cho phép, vậy nên việc Quản lý không biết gì về những gì đang xảy ra mới là lạ đấy.

Sự việc thành ra như thế này đều là do ngọn lửa kéo dài lâu hơn ông ta đã dự tính.

Ít nhất thì ngươi còn biết đường xin lỗi,” Quản lý nói.

“Tôi đã phạm phải một sai lầm không thể dung thứ, thưa ngài.”

Có phải đây là mệnh lệnh từ Olympus không?” 

Hypnos giật mình bởi những gì Quản lý vừa hỏi. 

Vị Quản lý gật đầu sau khi thấy phản ứng của ông ta.

Vậy là ta đã đoán đúng. Ai là người ra mệnh lệnh này? Ares? Hera? Hay là Zeus?” 

Hypnos thét lên, “Đó là quyết định của—!” Nhưng ông ta nhanh chóng hạ giọng sau khi nhận ra mình vừa lớn tiếng trong vô thức, “—một mình tôi.”

Là ý của một mình ngươi sao?” Vị Quản lý chế giễu. Đó là một lời nói dối mà ngay cả kẻ ngốc cũng không thèm tin vào.  “Vậy ngươi muốn tự mình chịu tội đúng không?”

“Thưa ngài, ý tôi không phải như vậy…”

Ngay cả khi điều đó là sự thật, Olympus cũng không thể trốn tránh mọi trách nhiệm đâu.” 

Những lời Quản lý nói làm cho Hypnos kinh hoàng.

Lòng trung thành của ông ta với Olympus là tuyệt đối, đến mức ông ta mạo hiểm tính mạng để đích thân săn lùng một thí sinh. Nhưng ông ta không bao giờ có ý định gây tổn hại tới Olympus.

Việc tước quyền làm giám khảo của ngươi sẽ có hiệu lực ngay lập tức. Ngoài ra, ta cũng sẽ loại bỏ mọi quyền hạn của Olympus trên Tầng 11,” Quản lý nói với giọng đanh thép.

“Thưa – thưa ngài!” Hypnos cố gắng đưa ra lời phản kháng.

  Ngươi còn dám ồn ào sao?!” Vị Quản lý nạt ông ta.

Thụp—!

Hypnos, người đang chuẩn bị đứng dậy, bỗng bị ấn sụp xuống, khuôn mặt ông ta ghì chặt xuống nền đất.

“Ư—“ Hypnos rên rỉ trong đau đớn.

“ Đương nhiên, chuyện sẽ không dừng lại chỉ với việc tước quyền làm giám khảo của ngươi. Lạm dụng quyền giám khảo để gây chiến với một thí sinh là một tội lỗi không thể tha thứ. Ngươi sẽ phải chịu phạt trong hàng ngàn năm, chịu đựng nỗi đau giằng xé giữa sự sống và cái chết.” 

Vị trí giám khảo là một vị trí vô cùng quyền lực. Họ quản lý các cuộc khảo nghiệm trên các tầng, và loại bỏ mọi hành vi gian lận. Chính bởi tầm quan trọng của công việc này, các giám khảo luôn được trao cho quyền hạn đáng kể và có ảnh hưởng lớn trong Tòa Tháp.

“Chúng ta sẽ nói việc này sau, Hypnos,” Quản lý nói.

Vụt—

Cơ thể Hypnos hòa vào mặt đất. Ông ta trừng mắt nhìn YuWon trong khi dần tan biến.

Sau khi Hypnos biến mất, vị Quản lý dời mắt tới YuWon.

“Lại là cậu.” 

Quản lý vốn biết YuWon từ trước. Đó không phải chuyện bất ngờ gì.

Các Quản lý là những sinh vật khó gặp, thế nhưng YuWon đã ba lần được gặp Quản lý, mỗi lần như vậy đều trong các tình huống bất thường. 

“Tên cậu là Kim YuWon đúng chứ? Cậu đúng là một đứa trẻ không tầm thường chút nào” 

“Nhờ có ngài mà tôi gặp kha khá rắc rối đấy,” YuWon đáp lời trong lúc nhìn chỗ Hypnos vừa biến mất khi nãy.

“Khá đấy” Ông ta nhếch môi.

YuWon gật đầu.

Quản lý là những sinh vật đáng sợ. Sở hữu sức mạnh sánh ngang với các Ranker cấp cao, họ có khả năng sử dụng Quyền hạn của Quản lý, cho phép họ điều khiển cả một tầng trong Tòa Tháp. Khác với các Ranker tham gia vào vô số bang hội, các Quản lý đã là một thể thống nhất từ đầu.

Nói cách khác, họ chính là những người thống trị Tòa Tháp này. Thế nhưng…

‘Điều đó không có nghĩ là mình phải tỏ ra sợ hãi trước họ,’ YuWon nghĩ.

Các Quản lý khác hẳn so với Olympus. Họ không có cảm xúc cá nhân hay bất kỳ mục tiêu thay đổi thế giới nào.

Miễn là bạn không đi ngược lại với quy luật của thế giới, bạn không phải sợ Quản lý chút nào cả.

“Đã xảy ra khá nhiều điều lạ lùng trong cuộc khảo nghiệm, và nếu tôi nhớ không nhầm, giám khảo đều nhận sự ủy quyền của Hội đồng quản lý,” YuWon khẳng định ý kiến của mình.

“ Vậy là cậu muốn ta chịu trách nhiệm sao?” 

“Chắc chắn phải có một người đảm đương trọng trách cho việc này.”

Quản lý im lặng nhìn YuWon.

YuWon không tránh ánh mắt của ông ta, cậu biết Quản lý sẽ không làm điều gì tổn hại đến cậu bởi cậu mới là nạn nhân trong tình huống này.

Cậu nói không sai,” Quản lý đáp lời với nét hứng thú trên khuôn mặt.

Những gì xảy ra hôm nay là những điều một thí sinh đáng lý không bao giờ phải trải qua. Và hơn thế nữa, với sự can thiệp của một giám khảo, độ khó của bài khảo nghiệm đã tăng lên đáng kể.

“ Được rồi. Ta hứa sẽ cho cậu một phần thưởng khi bài khảo nghiệm kết thúc.” 

“Ông sẽ không nuốt lời đâu, đúng chứ?”

“Ta là một Quản lý. Cậu không nên so sánh ta với một kẻ thấp kém như Hypnos.” 

Những lời của một Quản lý hoàn toàn đáng tin tưởng. Họ chỉ là một hệ thống có thể thở và sống, bởi lẽ đó, họ sẽ không làm những điều như lừa gạt người khác.

“Tôi hiểu rồi,” YuWon nói. Sau khi nhận được câu trả lời mong muốn từ Quản lý, cậu chuyển sự chú ý đến một nơi khác. “Bây giờ thì…”

Có một vài người chơi đã và đang theo dõi những đang xảy ra từ nãy đến giờ.

‘NamGung Hoon,’ YuWon đặc biệt chú ý.

Hoon là người thừa kế của gia tộc NamGung, và là một người chơi được kỳ vọng sẽ trở thành một Ranker cấp cao trong tương lai. Nhờ có gia tộc NamGung chống lưng, sức ảnh hưởng của anh ta còn lớn hơn một Ranker bình thường.

Thì ra chúng ta có một vài thính giả ở đây,” Quản lý cất lời, bỏ qua chuyện đó và làm như ông ta không biết gì cả. “Một làn sóng nữa lại đến rồi. Một đợt sóng nữa. Hahahah!”

Vị Quản lý đặt tay sau lưng mình và bước đi mất. Khoảng không gian trước mặt ông ta tách ra, và ông ta biến mất ngay lúc đó.

Quan sát được hồi lâu, Hoon và đồng đội của anh ta vô cùng sửng sốt trước sự biến mất đột ngột của vị Quản lý.

“‘Một làn sóng nữa’ mà ông ta nói…” YuWon nghĩ trong khi nhìn chằm chằm Hoon. ‘Mình thắc mắc là…’

Hoon đã cảm thấy nghi ngờ khi anh ta theo dõi ‘Vua’, một người mang danh tính bí ẩn.

Một vị giám khảo cấp Ranker lại đi lùng bắt một thí sinh, đó là một tội lỗi tồi tệ nhất một người có thể gây ra, bởi nó vi phạm luật lệ của Tòa Tháp.

“Vậy là, điều đó đã đúng,” Hoon nói với vẻ mặt nghiêm nghị sau khi nắm được lời giải thích về tình hình từ YuWon. “Olympus…”

“Đây là chuyện lớn đấy.”

“Làm sao chúng ta có thể chắc rằng đó không phải là hành động của một mình giám khảo chứ?”

“Vì sao một giám khảo lại phải đích thân làm thế? Chắc chắn chuyện này có liên quan đến các vị tối cao kia.”

“Cái quái gì thế này?”

“Chúng ta có nên giữ im lặng về chuyện này không?”

“Ngươi nghĩ đại nhân Hoon sẽ cho phép chúng ta làm vậy hả?” Đồng đội của Hoon nói trong khi canh chừng anh ta, nhưng đó cũng là điều mà họ đều đồng ý.

Chứng kiến toàn bộ câu chuyện, họ đã ngầm bắt tay với nhau rồi.

Olympus đã phạm một sai lầm rất lớn, rất nghiêm trọng. Nếu chuyện này bị lộ ra ngoài, Olympus sẽ phải chịu ảnh hưởng không nhỏ.

“Nhưng mà…”

“Chuyện đó đã xảy ra thật sao?”

“Đối thủ của cậu ta là một Ranker!”

“Và còn là người đủ mạnh để trở thành một giám khảo nữa…”

Đồng đội của Hoon đều đưa mắt nhìn YuWon.

Chiến đấu với một Ranker. Đó là một ý nghĩ viển vông đối với những người chơi ở tầng thấp, bởi mục tiêu quan trọng nhất đối với họ khi leo Tháp chính là để trở thành Ranker. Điều này đặc biệt đúng với những người chơi Thuần Huyết, vậy nên đối với những người như Hoon, vụ việc vừa rồi giáng một đòn lớn vào tâm lý anh ta.

“Cậu ta là người đầu tiên thực hiện được việc này, chỉ sau ‘Đại Thánh’,” Hoon nghĩ thầm.

Đây không phải lần đầu tiên một Ranker thất bại trước một người chơi. Tôn Ngộ Không, một trong những Ranker cấp cao hiện giờ, người được biết đến với danh hiệu “Tề Thiên Đại Thánh” cũng đã từng đánh bại một Ranker khi chỉ là người chơi. Tầm ảnh hưởng của Tôn Ngộ Không lập tức đạt tới đỉnh cao khi chuyện này được công chúng biết đến rộng rãi.

 ‘Giám khảo của cuộc khảo nghiệm tầng này là một Ranker của Olympus,’ Hoon tiếp tục đánh giá tình hình.

Một khi sự kiện này được nhiều người biết đến, nó hẳn sẽ được bàn tán nhiều hơn cả câu chuyện của Tôn Ngộ Không.

‘Nên làm gì bây giờ…’ anh ta tự hỏi.

Cuối cùng thì, họ cũng là những người đã chứng kiến sự việc vừa rồi. Vì vậy họ có hai lựa chọn — giữ im lặng hoặc tiết lộ chuyện này ra.

Đương nhiên, không có lý do gì để chọn điều thứ hai cả. Ngay cả khi được gia tộc chống lưng, Olympus vẫn là một thế lực hùng mạnh, và có thể đè bẹp Hoon bất cứ lúc nào. Trong trường hợp tồi tệ nhất, nếu như mối quan hệ giữa Olympus và gia tộc NamGung trở nên xấu đi, thế giới ở Tầng 10, Chiến Địa, sẽ rơi vào hỗn loạn.

‘Ngay cả khi chúng ta không làm gì, Olympus cũng sẽ phải đối mặt với hậu quả của việc họ vừa gây ra.’

Hành động của Giám khảo đến từ Olympus sẽ gây ảnh hưởng tới toàn bộ Olympus. Họ sẽ bị tước toàn bộ quyền hạn trên Tầng 11, và Hội đồng quản lý ở các tầng khác cũng sẽ nâng cao cảnh giác đối với Olympus.

Hiển nhiên, Olympus bắt đầu rơi vào tình trạng báo động đỏ.

“Cậu…” Hoon quyết định hỏi YuWon sau khi suy nghĩ hồi lâu, “Cậu sẽ làm gì?”

YuWon đã vượt qua ranh giới không thể nào quay lại với Olympus.

Hoon không biết vì sao Olympus lại nhắm tới YuWon, nhưng rõ ràng YuWon sẽ trở thành kẻ thù của họ sau sự việc ngày hôm nay.

Một người chơi đơn độc không thể nào đối địch được với Olympus. Cho dù vậy…

“Tôi sẽ chiến đấu,” YuWon đáp lời.

Câu trả lời của cậu hoàn toàn vượt xa những gì Hoon cho là hợp tình hợp lý.

YuWon tiếp tục, “Cho tới khi tôi đánh bại được Zeus.”

Zeus. Một trong những người cai trị Tòa Tháp và là vị Vua vĩ đại của Olympus.

Ngay khi cái tên Zeus được thốt ra, Hoon cảm thấy ngực mình thắt lại. YuWon lại dám nói tên người đó một cách dễ dàng như thế.

Hoon không nhịn được chất vấn, “Làm sao cậu lại trở thành kẻ thù của Olympus? Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“Tôi đã giúp đỡ một thợ rèn, người bị ép rèn thứ vũ khí mà ông ta không muốn.” YuWon nói về Hephaestus. “Kể từ khi đó, họ đã quyết định phải giết tôi cho bằng được.”

“Người thợ rèn mà cậu nói…” Hoon lẩm bẩm.

Hoon là một hậu duệ của gia tộc NamGung. Vì thế, anh ta nghe được vô số tin tức bên trong Tòa Tháp.

Mặc dù YuWon không nói rõ, nhưng Hoon cũng có thể hiểu sơ được những điều đang xảy ra.

“Tôi hiểu rồi,” Hoon nói, gật đầu.

Và rồi anh ta bước đi mất.

“Hử?”

“Này, Hoon! Anh đang đi đâu vậy?”

Đồng đội của anh ta bắt đầu chạy theo anh ta.

“Cũng sắp đến lúc tổ chức Đại Hội Võ Thuật rồi,” Hoon trả lời bọn họ trong khi lấy bộ kit người chơi ra. “Chúng ta sẽ trở về gia tội NamGung, ngay bây giờ.”

Anh ta nhắn cho cha của mình, tộc trưởng gia tộc NamGung và cũng là bang chủ Võ Thuật Bang, NamGung JinWoon.

***

Sau đó, cuộc khảo nghiệm ở Tầng 11 tiếp tục diễn ra dưới sự giám sát của Hội đồng quản lý.

Bây giờ không gì có thể cản bước YuWon.

Phần lớn người chơi ở đội B đã bị tước quyền tham gia khảo nghiệm. Vậy nên YuWon đã đi thu thập cờ từ những người chơi còn lại và tìm kiếm chúng xung quanh khu rừng.

Thời gian cứ trôi, và 24 giờ cuối cùng đã dần đi tới kết thúc.

“Tôi tưởng tôi đã chết rồi chứ,” Halimun nói với YuWon.

Sau khi nhìn thấy YuWon, đôi chân anh ta không thể đứng vững nổi nữa, và khuỵu xuống.

Xung quanh anh ta đều là máu, nhưng không phải máu của Halimun. Đó là máu của những người chơi đội B đổ xuống, những kẻ đã cố giết Halimun để chiến thắng cuộc khảo nghiệm. Những người chơi đó bị buộc phải trốn chạy trong khi vẫn còn đang bị thương, và thất bại trong việc thực hiện ý định của mình.

“Nhưng anh đã không chết,” YuWon thờ ơ đáp.

Halimun lắc đầu, có cảm giác như mình vừa trải qua một địa ngục vĩnh cửu. Đã vô số lần anh ta nghĩ tới việc từ bỏ cuộc khảo nghiệm.

“Anh đã cầm chân họ và không bỏ cuộc, làm tốt lắm,” YuWon khen ngợi anh ta.

Halimun ngẩng đầu lên khi nghe được những lời đó, và nhìn thấy một lá cờ đỏ rực. 

Đó là tất cả cờ mà YuWon đã thu thập được.

[618]

Đó là con số trên lá cờ.

Ngay cả 5 hoặc 10 lá cờ đã được coi là một con số không nhỏ, nhưng đây lại là người đã thu thập được hơn 600 lá cờ, chỉ với một mình cậu ta.

“Ha… Haha…” Halimun cười, thật khó mà tin nổi. Rất nhiều dòng suy nghĩ chạy ngang tâm trí anh ta.

Cuộc khảo nghiệm đã gần kết thúc, với rất nhiều những lá cờ, anh ta có thể nhận được một lượng lớn lực chiến, và là một phần thưởng hậu hĩnh.

‘Mình đã làm được,’ Halimun nghĩ thầm. Anh ta vui sướng và tự hào khi nhận được lời khen từ YuWon, khi anh ta cố gắng chịu đựng gian khổ và không bỏ cuộc. ‘Mình đã làm được…’

Đôi tay Halimun run lên khi chạm vào lá cờ.

Điều đó đã xảy ra. Anh ta đã làm được. Anh ta đã hoàn thành trọng trách ‘Vua’ của mình khi không hề bỏ cuộc và cố gắng sống sót. Cho dù điều đó 90% là nhờ có YuWon… anh ta đã làm được.

Halimun là người nắm giữ vị trí ‘Vua’ của đội A, người giành chiến thắng trong cuộc khảo nghiệm Tầng 11 cùng với YuWon.

[Bạn nhận được 618 lá cờ.]

[Bạn nhận được 6180 lực chiến.]

Ngay khi YuWon đưa tất cả cờ mà cậu có cho Halimun, cả hai người nhận được các thông báo giống nhau.

Một lát sau…

[Khảo nghiệm kết thúc.]

[Đội A: 623 lá cờ.]

[Đội B: 2 lá cờ.]

[Đội A là đội chiến thắng.]

[Giờ đây, bạn có thể sử dụng cửa hàng lực chiến.]

[Bạn được quyền tiến lên Tầng 12.]

[Bạn được quyền dịch chuyển tới tầng tiếp theo.]

[Bảng xếp hạng Tầng 11 đã được cập nhật.]

[Vị trí thứ nhất: 22,360 lực chiến.]

Các thông báo lần lượt hiện lên cho các người chơi đã tham gia vào cuộc khảo nghiệm Tầng 11.

Cuộc khảo nghiệm chính thức kết thúc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương