Bên trong Trang viên của Thiên Ma không quá lớn, chỉ khoảng 65 mét vuông.

Người đang chờ YuWon đến đây chính là Thiên Ma, người mà cậu đã từng thoáng nhìn thấy khi vượt qua được bài khảo nghiệm đầu tiên.

“Ngươi đến rồi.” Thiên Ma mở mắt, chậm rãi nói.

YuWon hơi cúi đầu hành lễ trước ông ta.

Cheon MuJin, Thiên Ma. Ông ta chính là một mảnh ghép lịch sử uy hùng của Võ giới này, cũng được thế nhân biết đến với thân phận là một Ranker Cấp Cao và là người cầm cân nảy mực của Thiên Ma Giáo.

Sau khi chính thức đạt được danh hiệu Ranker Cấp Cao nhờ sức mạnh cá nhân và cả nguồn lực lượng mạnh mẽ của Thiên Ma Giáo, ông ta lại lui về ở ẩn tại Thiên Sơn, dừng mọi hoạt động giao du với thế giới bên ngoài.

Điều duy nhất mà ông ta đảm nhiệm chính là giám sát các bài khảo nghiệm, nhưng cũng bởi không một ai có thể vượt qua được bài khảo nghiệm đó, dần dà, thế nhân còn thậm chí đồn đại rằng Thiên Ma rất có thể đã chết.

“Tôi được bảo là Ngài cho gọi tôi đến đây.” YuWon nói, nhìn thẳng vào MuJin.

Dáng người ông ta rất cao, phải hơn 2 mét. Bả vai rộng lớn, mặc một chiếc trường bào có thêu con rồng màu đỏ rực rỡ bao phủ toàn cơ thể. Bộ râu ngắn. Một đôi mắt sắc bén như diều hâu, dường như có thể nhìn thấu mọi thứ.

Mặc dù vẫn đang ngồi ở bàn, nhưng ông ta gần như ngang tầm với YuWon, chính vì vậy YuWon vẫn không hề ngồi xuống, duy trì tư thế đứng đó và đợi cho ông ta mở miệng nói chuyện.

“Cánh tay của ngươi sao rồi?”

YuWon vừa lắc lắc cánh tay vừa trả lời câu hỏi của MuJin. “Như ngài thấy đấy thôi.”

[Dưới ảnh hưởng của bóng đêm, tốc độ hồi phục thể lực của bạn tăng lên.]

[Tốc độ hồi phục thể lực: + 102%]

Thanh kiếm của YuWon, 「Bạc Mộ Chi Nhận」 là một thanh kiếm chỉ hoạt động trong bóng tối. Nhờ tác dụng hồi phục thể lực và năng lực nhanh như chớp của nó mà YuWon lấy lại sinh khí nhanh hơn khi trời về đêm.

“Kiếm tốt đấy. Thật làm ta muốn chiếm đoạt lấy nó.”

“Tôi chắc chắn rằng nó không tốt bằng thanh kiếm mà Ngài đang sở hữu, thưa Ngài.”

“Dù sao cứ nhắc đến kiếm là ta lại tham lam muốn sở hữu.”

Mặc dù đa phần là một người theo chủ nghĩa phi vật chất, nhưng một khi nhắc đến kiếm, MuJin lại nảy sinh lòng tham. Bởi vì lẽ đó mà trong một thời gian, thậm chí còn có tin đồn rằng căn hầm của Thiên Ma Giáo cất giữ vô số vũ khí vốn đã bặt vô âm tín từ rất lâu trong Tòa tháp này.

“Xin lỗi, nhưng đây là giới hạn của tôi. Một khi kiếm của mình mà cũng không trông chừng được thì sẽ có ông chú nào đó sẽ nhai đầu tôi mất.”

“Ngươi đang nói về Hephaestus sao? Nếu là hắn thì đúng là có quyền nói như vậy…”

“Ngài cũng biết ông chú đó sao?”

“Không biết. Chỉ là trước đây ta có cơ hội dùng qua thanh kiếm của hắn thôi.”

Lòng tham vọng dành cho những thanh kiếm của MuJin còn lớn hơn cả tưởng tượng. Những thanh kiếm trứ danh của Hephaestus là những vật phẩm vô cùng khó mua, dù bạn có bao nhiêu điểm đi chăng nữa, muốn sở hữu nó không phải chuyện đơn giản. Vậy mà lại có một người đã từng sử dụng qua thanh kiếm của ông chú đó… 

“Vậy tại sao ngài lại cho gọi tôi đến đây?”

“Ngươi khá thiếu kiên nhẫn nhỉ.”

“Ngài cũng biết đấy, cổ nhân từng nói, ‘Thời gian là vàng bạc’ mà.”

“Tư tưởng đó không sai đâu.” MuJin nói, đứng lên rời khỏi chỗ ngồi.

Với vóc dáng hơn 2m của mình, YuWon gần như có cảm giác như đang đối mặt với một gã Khổng lồ cao lều khều .

“Bắt đầu bài khảo nghiệm cuối cùng ngay bây giờ đi.” MuJin tiếp tục.

Thật là một thông báo gây chấn động.

YuWon lắc lắc cánh tay bị gãy của mình, nói. “Nhưng Ngài nhìn tay tôi còn chưa lành mà.”

“Không phải ngươi vừa nói ngươi ổn rồi sao?”

“Cử động thì không có vấn đề gì, nhưng chiến đấu thì chưa được…” YuWon phản bác. Nếu có thể, YuWon muốn thực hiện bài khảo nghiệm khi cậu đang ở trạng thái đỉnh cao nhất. Bằng cách đó cậu có thể đạt được kết quả tốt nhất. Vì vậy, nếu có thể YuWon muốn tránh việc thực hiện bài khảo nghiệm ngay lúc này, nhưng…

“Không sao cả.” MuJin quay người rồi bước đi, mở miệng nói. “Dù sao ngươi cũng không dùng đến tay.”

Rầm, rập—

MuJin đi đến một bức tường trống không.

Trước câu nói rằng cậu sẽ không cần dùng đến cánh tay của mình, YuWon lâm vào trạng thái khó hiểu, rồi lại tự hỏi tại sao MuJin lại đi về phía bức tường kia.

Đúng lúc đó…

Vù—

MuJin biến mất sau tia sáng le lói.

‘Là kết giới sao?’ YuWon suy tính trong lòng.

[Hầu Nhãn]

YuWon nhanh chóng sử dụng [Hầu Nhãn] để tra xét nơi MuJin biến mất.

Linh cảm của cậu đã đúng. Nơi MuJin đã đến có để lại một dấu vết nhỏ của kết giới.

‘Kết giới này khác xa với kết giới dưới chân núi Thiên Sơn. Cái này tinh vi và phức tạp hơn nhiều…’

“Ngươi còn làm gì nữa? Sao không tiến vào đi?” Giọng nói của MuJin vang lên.

Nghe lời hối thúc của Thiên Ma, YuWon cẩn thận từng chút một mà bước vào. May mắn là bước đầu tiên còn khá dễ dàng, trước mắt cậu hiện ra một khu vực rộng lớn, khoáng đạt hơn rất nhiều, không hề còn hình dáng một bức tường bình thường vô tri vô giác trước đó nữa.

Riiiiing—

Một tiếng động vang lên bên trong tai cậu, và chỉ trong một giây đầu cậu trở nên choáng váng.

[Hầu Nhãn đang cố chống lại Trấn Hồn giới.]

[Hầu Nhãn chống lại Trấn Hồn giới thất bại.]

Một kết giới quá mạnh, [Hầu Nhãn] không thể chống lại nó.

‘Mình không thể bước qua được.’

Nếu chỉ cần cậu mất tập trung một giây ngắn ngủi mà thôi, cậu chắc chắn sẽ tự biến mình thành con mồi của ảo ảnh mà kết giới tạo thành.

Đúng lúc đó… 

Kéo—

Một bàn tay to lớn nắm lấy bả vai cậu và kéo cậu vào trong.

[Bạn đã vào Thiên Ma Động.]

[Bài kiểm tra cuối cùng của Thiên Ma Giáo sẽ bắt đầu.]

Tầm nhìn quay của cậu trở lại bình thường. YuWon lắc đầu một cái rồi nhìn xung quanh.

Cậu có thể nhìn thấy MuJin đang đứng ngay bên cạnh mình. Xung quanh cậu là một đường hầm tối tăm, ẩm thấp. Đúng hơn là một hang động.

MuJin bắt đầu sải bước về phía trước.

YuWon bắt đầu đốt lửa để thắp sáng hang động tối tăm âm hiểm này, cầm trên tay như một ngọn đuốc.

Cậu căng thẳng đến đỉnh điểm khi cùng MuJin đi trên một con đường.

“Ngươi đã học được Thiên Ma Linh?” MuJin hỏi.

YuWon đang đi phía sau MuJin, nghe vậy liền trả lời, “Đúng vậy. Nó cũng thành kỹ năng của riêng tôi rồi.” 

“Vậy chắc hẳn bây giờ nó dễ kiểm soát hơn nhiều rồi đấy. Kỹ năng chính là thứ giúp thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.”

Ngữ khí ông ta nghe như một người ông đã đứng tuổi, nhưng YuWon có thể hiểu xuất thân của MuJin. Ông ta là một trong những Ranker lâu đời nhất còn sống, một Ranker cổ đại.

“Ngươi là một chiến binh xuất chúng.” MuJin bất ngờ đưa ra lời khen ngợi. “Ta mong đợi đến ngày được hợp sức cùng ngươi."

“Ý của Ngài là gì vậy?” YuWon bối rối hỏi nhưng không nhận được phản hồi.

YuWon không hiểu ý của MuJin là gì mà lại nói đến từ “hợp sức”

Phải chăng nó chỉ là lời nói nhất thời?

Cộp, cộp —

Bên trong động vốn yên tĩnh như nước lặng vang lên tiếng bước chân của hai người.

Vù vù—

Ngọn lửa trong tay YuWon vẫn bập bùng, dù trời không có gió.

Và đó không phải là điều duy nhất.

[Trứng của ? nhe nanh.]

[Trứng của ? nhỏ dãi.]

Quả trứng bắt đầu có phản ứng.

* * *

Đi đến cuối Thiên Ma Động có thể nhìn thấy một tia sáng màu tím, lập lòe ở đằng xa.

Có cảm giác quen thuộc, nhưng lại hoàn toàn khác biệt với mana.

‘Hóa ra ở đây đúng là có thứ gì lạ thường.’

Nó quá mờ nhạt, cậu chỉ có thể cảm nhận nó đang đến gần, nhưng Yuwon chắc chắn rằng đây là một sức mạnh đến từ bên ngoài Tòa tháp.

Mặt khác, quả trứng sớm đã phát hiện ra nó.

‘Cái này tinh như một loại radar Ngọc Rồng vậy.’

Khi đến gần hơn, YuWon có thể nhìn thấy rõ thứ ánh sáng đó là gì.

Đó là một ‘ngọn lửa.’

[Kỹ năng: Đại Hỏa chịu chấn động bởi một luồng sức mạnh thần bí.]

Một ngọn lửa màu tím ánh lên sắc màu vô cùng lung linh.

Ngọn lửa không quá lớn, kích thước chỉ bằng nắm tay của nam giới trưởng thành và bay lơ lửng trong không khí như một con ma trơi.

Cậu không thể cảm thấy bất kỳ sức nóng nào tỏa ra từ nó, nhưng theo bản năng, YuWon lại cảm thấy bản thân muốn né xa ngọn lửa này. Cảm giác như chỉ cần đến gần nó, toàn bộ cơ thể sẽ bị thiêu rụi thành một đống tro tàn.

YuWon hít thở sâu để giảm bớt căng thẳng trong lồng ngực.

MuJin vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào ngọn lửa, “Đây là ‘Thánh Hỏa’.”

“Thánh Hỏa?”

“Chúng ta gọi nó bằng cái tên như vậy.”

Thánh Hỏa. YuWon nghĩ, một cái tên thật đơn giản. Và trong trí nhớ của cậu, có khá nhiều kỹ năng mang tên đó.

‘Loại lửa này thậm chí không giống thánh lực tí nào cả.’ YuWon nghĩ.

Cậu nghĩ rằng đó là một cái tên nhiều thiếu sót, nhưng cậu cũng chẳng làm gì hơn được. Một cái tên không phải lúc nào cũng được quyết định bởi đặc tính thực sự của nó mà chỉ do cách mọi người quyết định gọi nó ra sao.

Nếu thứ này được gọi là ‘Thánh Hỏa’ lâu đến vậy rồi, thì hệ thống cũng đã công nhận sức mạnh này là Thánh Hỏa.

“Đó là một lời tiên tri được truyền lại từ thời cổ chí kim, từ khi Giáo phái quyết định lấy Thiên Sơn làm nơi cư ngụ và phát hiện ra ngọn lửa này. Sự tồn tại của Giáo phái chính là để bảo hộ và tìm ra chủ nhân của nó.” MuJin nói, mỉm cười có phần chua xót. “Thiên Ma đầu tiên của Giáo phái, Thiên Ma thứ hai, và ngay cả sư phụ của ta, họ sống cả một đời vì mục đích này, đều đã qua đời. Vận mệnh của ta cũng tương tự như họ.”

“Một lời tiên tri sao… Tôi vẫn chưa hình dung ra được.” 

“Đó là một câu chuyện cũ đã nhàm chán không theo thời thế. Nhưng tin và làm theo những điều như vậy là một thói quen phổ biến của những người có thói đam mê như ta.”

“Ngài thực sự tin vào lời tiên tri đó sao?”

“Tuy là một võ giáo, nhưng trên hết Thiên Ma giáo cũng là một tôn giáo. Và đã là tôn giáo thì một khi niềm tin lung lay, nền tảng ắt sẽ thụt lùi.”

Niềm tin của MuJin đối với Giáo phái không hề dao động một chút nào khi trả lời câu hỏi của YuWon. Dù đã sống lâu hơn nhiều so với những người tiền nhiệm, ông ta vẫn đặt trọn niềm tin vào Giáo phái.

“Tuy nhiên, trong Tòa tháp này, trải qua một quãng thời gian dài đằng đẵng, nhiều phe phái lớn mạnh hơn Thiên Ma giáo đã liên tục xuất hiện. Thân là Thiên Ma, ta không còn cách nào khác ngoài việc dùng mánh khóe để bảo hộ Thánh Hỏa.”

“Đó là lý do tại sao ngài tạo ra một bài khảo nghiệm rồi lấy Thánh Hỏa làm phần thưởng sao?”

“Đúng vậy. Chính vì thế mà mọi chuyện mới thành ra thế này.”

Yêu cầu người chơi ở Tầng 10 vô hiệu hóa kết giới ảo ảnh, cho họ thông qua một chiến chống lại Ranker. YuWon cuối cùng cũng hiểu được bài khảo nghiệm khó đến mức khó tin này lại được hình thành như thế nào.

‘Bằng cách sử dụng bài khảo nghiệm như một chiêu bài, ông ta có thể ở ẩn và bảo vệ Thánh Hỏa.’ YuWon nghĩ khi nhìn không chớp mắt ngọn lửa lơ lửng giữa không trung.

“Đã từng có ai đi đến nơi này chưa?”

“Kiếm Vương. Hắn là người từng đến được đây và nhìn thấy nó.”  

Hình ảnh phản chiếu trong mắt MuJin in bóng những luồng ánh sáng tím bập bùng khi ông ta nhìn Thánh Hỏa.

“… Nhưng hắn không thể đánh bại được nó.”

Đó là điều hết sức tự nhiên. Sức mạnh của một Ngoại Giới Chi Thần không phải là thứ đơn giản mà một tân thủ mới leo lên Tầng 10 có thể đánh bại được. Đó là một ngọn lửa mà ngay cả Ranker cũng khó có thể đánh bại, vì vậy tất nhiên khi Kiếm Vương vẫn chỉ dừng chân ở mức người chơi bình thường, ông ấy không thể thực hiện được điều đó.

“Tuy nhiên, đây rất có thể không phải là một bài khảo nghiệm bất khả thi. Nếu đúng như vậy, Quản trị viên sẽ không cho phép khảo nghiệm này tồn tại.” MuJin nói khi nhìn YuWon. “Đây là bài khảo nghiệm cuối cùng.”

Vù—!

Sau khi những lời nói của MuJin vang lên, Thánh Hỏa chỉ to bằng nắm tay bắt đầu  lớn hơn.

“Phải sống sót qua ngọn lửa này. Hãy chịu đựng nó… ”

Vù, vù—

Ngọn lửa dần dà to lớn hơn.

YuWon vẫn không thể cảm nhận được sức nóng thực sự, nhưng nó vẫn có cảm giác như nó có thể nuốt chửng và làm YuWon tan xương nát thịt bất cứ lúc nào.

“… Cho đến khi ngươi được Thánh Hỏa công nhận.”

[Chịu đựng sức mạnh của Thánh Hỏa.]

[Khi bạn đầu hàng, bài khảo nghiệm này sẽ kết thúc.]

Thông báo hiện lên, giải thích về quy cách khảo nghiệm.

YuWon nhìn ngọn lửa màu tím lung linh.

Kích thước của Thánh Hỏa đang điên cuồng tăng trưởng, đã chạm đến tận nóc hang động. YuWon thậm chí không nhúc nhích mà đã có cảm giác như ngọn lửa đã sớm nuốt chửng cậu.

Vù, vù—

Ngọn lửa ngày càng lớn.

MuJin nhìn chằm chằm vào biển lửa màu tím trước khi nhìn sang YuWon.

‘Vậy là cậu ta cũng thấy nhiệm vụ lao vào giữa những ngọn lửa bập bùng như vậy quá khó nhằn…’ MuJin nghĩ.

Việc đi xuyên qua ngọn lửa này là điều tất nhiên. Thành thật mà nói, đây đúng là một bài khảo nghiệm vô lý.

Đã từng có một vị Tề Thiên Đại Thánh, tên Son Ohgong đã chịu đựng thiêu đốt 40 ngày trong lò bát quái. Tuy nhiên, đó lại là khảo nghiệm dành cho Ohgong khi hắn đã chạm đến gần đỉnh Tòa tháp.

‘Cũng giống như Shin MuGuek đã từng phải trải qua.’

Kiếm Vương Shin MuGuek đã trực tiếp đến được trước Thánh Hỏa. Tuy nhiên, ông ấy đã không thể thực sự chịu đựng được bài khảo nghiệm này.

Đó là vì sợ hãi.

‘Tốt hơn là cậu ta nên từ bỏ. Đây là ngọn lửa thậm chí có thể nuốt chửng một Ranker.’

MuJin biết rất rõ rằng đây là một bài khảo nghiệm khó nhằn. Ngay cả khi YuWon có kỹ năng thần thông quảng đại, chặn được nắm đấm Quyền Vương, đối đầu với sức mạnh thần bí này, tất cả những thành tựu đó đều là vô nghĩa.

‘Tuy nhiên, cậu ta đã đạt được Thiên Ma Linh, nên là…’

Giữa dòng suy nghĩ của MuJin…

Rập—

YuWon, người chỉ im lặng nhìn Thánh Hỏa, bắt đầu đi về phía trước. Và cùng lúc đó…

Gào...

… Thánh Hỏa mở to miệng như thể đang mời chào YuWon tiến vào bên trong.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương