Chương 11: Ba Phó
Edit: Miêu | Sắc Xanh Lam
Convert: Reine Dunkeln & Vespertine

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quả đúng như lời Phó Tường nói, từ khi Phí Linh về nhà Phó Tường vẫn chưa từng gặp họ hàng rối loạn như ở nhà cô. Ba mẹ Phó Tường đều là người tinh ý, thấy Phí Linh “ngại ngùng” cũng không hỏi gì, cơm nước xong thì bảo “vợ chồng son” đi nghỉ ngơi.

“Ba mẹ cậu tốt ghê.” Phí Linh hâm mộ khen.

“Cũng là ba mẹ cậu mà.” Phó Tường tiếp lời.

“Cậu để mình làm con gái nuôi của hai người à.” Phí Linh đùa, cô vẫn chưa nhận ra. Thấy ánh nhìn nghiêm túc của Phó Tường, cô không có tiền đồ mà né tránh.

Phó Tường vẫn luôn chiều chuộng cô. Ánh mắt của anh là ánh mắt cưng như cưng trứng, buông thả, bao dung cô dù không nói lời nào… Vấn đề là Phí Linh chưa từng thấy sự thâm tình của anh, giờ đây đôi mắt đầy ẩn ý sâu xa kia khiến cô có chút không biết phải làm sao.

“Bé Linh, chúng ta…”


Phó Tường thấy cô né tránh thì định mở miệng nhưng đã bị Phí Linh ngắt lời trước. Như thể cô biết anh định nói gì, vội vàng cướp lời, “Phó Tường, có khả năng cả đời này mình sẽ không kết hôn.”

Phó Tường thở dài, dịu dàng xoa đầu cô, “Mình theo cậu.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Là 【Mình không kết hôn theo cậu 】hay【 Mình theo cậu cả đời】 , Phí Linh cũng không hỏi.

“Mình đi lấy chút trái cây, hầu cậu chơi game.”

“Phó Tường, cậu tốt dữ.”

Phí Linh thấy Phó Tường rời phòng thì thở phào, nhưng đồng thời trong lòng cũng xuất hiện cảm giác hụt hẫng mãnh liệt.

Cô thích Phó Tường, chỉ là cô quá hèn nên không dám thừa nhận. Cô sợ mình thừa nhân xong sẽ mất đi người bạn tốt như Phó Tường. Bây giờ Phó Tường có ý với cô nhưng cô lại vì nhút nhát mà không dám thừa nhận. Cô không biết liệu mình có thể khắc phục chướng ngại tâm lý để kết hôn với người khác hay không, cô không thể hại Phó Tường được.

Phí Linh rối rắm, cũng không dám nghĩ xa hơn nữa.

Tài khoản trên máy tính của Phó Tường được đăng nhập tự động. Tự nhiên Phí Linh tò mò Phó Tường lưu biệt danh cho mình là gì, ma xui quỷ khiến mở ra danh sách bạn thân của anh. Cô được Phó Tường đặt trong một nhóm riêng biệt (*) tên là【जीविताशा】(**), còn cô được lưu với biệt danh【 Bé Linh 】(***).

(*) Một chức năng của QQ cho phép người dùng phân loại bạn bè thành các nhóm riêng biệt, khi nhấn vào QQ sẽ hiện các nhóm này chứ không hiện tin nhắn riêng của bạn bè, nhấn vào các nhóm này mới thấy được danh sách bạn bè thuộc nhóm đó gửi tin nhắn cho mình.
(**)जीविताशा: (Jivitasha): là từ trong tiếng Marathi thuộc ngữ chi Ấn - Arya (ngôn ngữ chính tại bang Maharashtra và đồng ngôn ngữ chính tại bang Goa của miền Tây Ấn Độ), mang ý nghĩa là tình yêu trong cuộc sống (hope of life, wish for life).
(***) Có lẽ giống với Zalo, khi mình đặt biệt danh cho một người thì có thể tùy chọn biệt danh chỉ hiển thị với mình hoặc hiển thị với tất cả mọi người trong cuộc trò chuyện.

“Gì vậy pa, Phó Tường lưu tên cổ lỗ sĩ thế.” Phí Linh lẩm bẩm một mình, đóng danh sách lại. Lúc này một group tên【 Phó Ca truy tẩu hậu viện hội (*) 】lại có hoạt động mới.
(*) Fandom anh Phó theo đuổi vợ =))

Con chó 1:【 Anh Phó, đừng thấy sóng cả mà ngã tay chèo! Nếu làm không được thật thì anh em gửi mày một lô thuốc ức chế PDE5 (*)】
(*) Thuốc ức chế PDE5 điều trị rối loạn cương dương =)))))))))))))))))

Con chó 2:【 Đã dụ người ta về nhà rồi mà còn không đè nổi, có phải đàn ông đích thực không vậy?】


Chó con:【 Anh Phó, chúng tôi đánh giá cao anh! 】

Phí Linh tắt khung chat. Cô cũng không ngu. Đây hẳn là group của bạn cùng phòng Phó Tường, mà theo lời họ thì “chị dâu” có lẽ là chính cô. Không ngờ tụi con trai lại thích gọi nhau là chó, vậy Phó Tường được gọi là gì?

Phí Linh mở group chat lần nữa, tìm được biệt danh của Phó Tường ——【 Phó Daddy 】.

Ừ ok, ai có tiền thì là bố.

“Bé Linh, ngủ rồi à?”

Buổi tối, trong phòng chỉ chừa lại ánh sáng từ chiếc đèn ngủ. Giường của Phó Tường rất lớn, hai người - mỗi người chiếm một bên giường, ở giữa chừa ra một khoảng bằng nửa cánh tay. Phí Linh xoay lưng về phía Phó Tường, nhắm mắt lại cưỡng chế mình chìm vào giấc ngủ. Phó Tường nhìn trần nhà trên đầu, một lúc lâu sau anh xoay người, vươn tay thử chọt chọt xương bướm (*) của Phí Linh.
(*) nói chung là phần hông, phần hõm lưng trên mông một xíu á.

Phí Linh mất tự nhiên giật giật bả vai, nhỏ giọng đáp, “Nói.”

“Tụi mình tâm sự đi.” Phó Tường nói.

“Nói vụ gì?” Giọng Phí Linh hơi ngượng ngùng, trong màn đêm yên tĩnh đặc biệt mang tâm tư thiếu nữ.

“Ba mẹ mình rất thích cậu.”

“Ờ.”


“Mình cũng rất thích cậu.”

“Ừm… Hả?”

Đầu óc Phí Linh trống rỗng. Trộm biết người ta thích mình là một chuyện, được người ta mặt đối mặt tỏ tình lại là một chuyện khác. Cô đã quen với một Phó Tường ngang ngược càn rỡ, vậy mà giờ phút cuối cùng cô cũng không thể vực dậy chút lòng kiêu ngạo nào. Cô không biết phải từ chối Phó Tường như thế nào, không biết mình có nên đồng ý anh hay không.

Cô không muốn mất Phó Tường nhưng cũng không muốn làm anh lỡ làng.

Mâu thuẫn quá, cũng… ích kỷ quá.

Tác giả:
—— Tui không kiềm nổi tấm lòng vàng bùng nổ của mọi người. Quả nhiên tui viết truyện không tới, chương sau là có thịt rồi, cảm ơn mọi người đã đồng hành

Miêu: Sợ nhất là làm editor mà đi hỏi bạn bản xứ chỗ này dịch thế nào, bạn bảo “tác giả ghi thiếu đó” uhuhu :”)


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương