Thần Y Trọng Sinh
-
Chương 1400
Anh ta đặt Huyết Hồn Đao vào tay Long Nô, chỉ về phía Mạc Phàm nói. Bỗng nhiên đôi mắt Long Nô sáng lên, trong mắt lóe lên dữ dằn tới gần Mạc Phàm.
- Đi!
Long Diệt cười âm hiểm ra lệnh.
Không phải Mạc Phàm không muốn Long Nô bị thương sao, vậy thì nhìn xem Mạc Phàm không muốn Long Nô bị thương nhiều hơn, hay quý trọng mình hơn một chút.
Chữ này vừa ra khỏi miệng, khí tức vô cùng hỗn loạn giống như tích lũy rất lâu cuối cùng cũng như núi lửa bộc phát, tỏa từ người Long Nô ra, mặt hồ yên bình lập tức như sôi trào.
“Rầm!” một tiếng thật lớn, Long Nô giống như sư tử bị chọc giận xông về phía Mạc Phàm, tốc độ vô cùng nhanh, đến chỗ nào sóng nước phóng lên trời.
Không đợi sóng nước thứ sáu hạ xuống, Long Nô đã tới trước người Mạc Phàm.
Đao khí huyết sắc trên Huyết Hồn Đao mà Long Diệt cho ông ta tăng vọt, chỉ trong chớp mắt đã từ hơn một thước biến thành loan đao bán nguyệt ba trượng.
Đao khí như hoa chém mạnh về phía đầu Mạc Phàm, không lưu tình chút nào.
Ở phía xa, Ngao Sương và Lưu Phỉ Phỉ nhìn Long Nô và Mạc Phàm ra tay, quả đấm nắm chặt lại, trong mắt bọn họ tràn đầy lo lắng.
Long Bác vì Mạc gia mới biến thành dáng vẻ như hiện tại.
Hiện giờ Long Diệt bảo Long Nô đối phó Mạc Phàm, Mạc Phàm thật sự sẽ ra tay với Long Bác sao?
Nếu là Long Bác lúc trước, ngay cả người Mạc Phàm ông ta cũng không tới gần được, Mạc Phàm có thể bắt được Long Bác dễ dàng.
Nhưng hiện giờ khí tức trên người Long Bác mạnh hơn Long Diệt nhiều, Mạc Phàm muốn chế trụ Long Bác mà không bị thương thì rất khó, bên cạnh còn có hai cao thủ là Long Diệt và Long Ảnh, Mạc Phàm khó mà ứng phó được.
Thậm chí Mạc Phàm vì Long Bác mà bị đánh chết cũng không phải không có khả năng.
Long Bác vừa tới bên cạnh Mạc Phàm, Long Ảnh và Long Diệt hơi nhếch miệng, cơ thể cũng biến mất theo, xuất hiện bên cạnh Mạc Phàm.
Tuy hai người tới sau, nhưng lại chém giết Mạc Phàm trước Long Bác một bước.
Trên tay Long Diệt là quả đấm màu đen, theo một quyền của anh ta đánh về phía Mạc Phàm, khí tức tràn ngập lập tức xuất hiện.
Đồng thời mấy chục Huyết Hồn Đao mang theo tiếng xé gió đâm về phía Mạc Phàm.
Long Ảnh thì cầm một thanh trường kiếm hình xà, rõ ràng là một thanh kiếm, nhưng chỉ như hư ảnh, thông qua ảnh ngược trong nước là có thể nhìn thấy, mắt thường không nhìn thấy thanh kiếm mà Long Ảnh cầm trong tay.
Một thanh kiếm nhìn như không vô hại, lại khiến Mạc Phàm nhíu mày.
Thanh kiếm không nhìn thấy nàytên là Ảnh, là một Mệnh Kiếm.
Mệnh Kiếm là pháp bảo độc nhất của Quỷ Ảnh Nhất Tộc, nghe nói loại kiếm này đã bị cao thủ tiêu diệt Quỷ Ảnh Nhất Tộc hủy diệt toàn bộ, hắn ở Tu Chân giới 500 năm, cũng chỉ từng thấy thanh kiếm này.
Loại kiếm này đả thương người không chỉ mất mạng, còn vô cùng quỷ dị khó lường.
Không chỉ không thể đụng vào, đụng vào liền mất mạng, phần lớn pháp khí, pháp thuật đều không có biện pháp ngăn cản Mệnh Kiếm sắc bén.
Trong tay Long Ảnh có một thanh kiếm như vậy, chuyện này nằm ngoài dự liệu của hắn.
Nếu hắn vẫn giống như trước, chỉ mới ngưng tụ ra Kim Đan, chỉ sợ lần này hắn sẽ chết dưới tay ba người.
Thực lực của ba người này không yếu, cho dù là Long Diệt yếu nhất cũng có tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
Tuy là Nguyên Anh trung kỳ, nhưng Long Diệt có thể nghiền áp đám Albert, dù sao bọn họ đều là tu sĩ của Ngạo Nhật Sơn Tông, không phải tu sĩ trên Địa Cầu.
Hơn nữa trong ba người không chỉ có Long Bác thần chí không rõ, còn có thứ phiền phức như Mệnh Kiếm Ảnh.
Hắn không quan tâm Long Bác trước người hắn, trên kiếm Hồng Liên trong tay tỏa ra huyết quang.
- Diệt Hồn!
Hắn cũng không quan tâm Mệnh Kiếm Ảnh trên tay Long Ảnh, một kiếm Hồng Liên đâm về phía Long Ảnh.
“Răng rắc!” Kiếm ra, lôi điện huyết sắc ngưng tụ thành một đóa liên hoa xuất hiện từ mũi kiếm của hắn, bay về phía Long Ảnh.
Đồng thời.
- Diệt Vũ!
Tay còn lại của hắn nắm chặt, một vùng tinh vân đủ màu sắc xuất hiện trên nắm tay hắn, không sợ chút nào đánh về phía Long Diệt.
Chỗ phương hướng mà Hông Liên chém ra, Long Ảnh nhìn một kiếm này của Mạc Phàm, sắc mặt hơi đổi.
- Đây là?
Một kiếm này rất giống kiếm pháp của người diệt Quỷ Ảnh Nhất Tộc bọn họ.
Nhưng kiếm pháp của cao thủ tuyệt thế kia đã không lưu truyền tới nay, theo người kia chết đi, bộ kiếm pháp này cũng biến mất theo, sao Mạc Phàm có thể sử dụng bộ kiếm pháp này?
- Tên điên!
Anh ta mắng thầm một câu, thân thể nhoáng lên một cái liền từ bỏ tấn công Mạc Phàm.
Bộ kiếm pháp này được xưng là khắc tinh của vạn tộc, vạn tộc bao gồm cả Quỷ Ảnh Nhất Tộc bọn họ.
Quả thật Mệnh Kiếm Ảnh của anh ta có thể đâm Mạc Phàm, nhưng nếu anh ta bị một kiếm của Mạc Phàm đâm trúng, có khả năng anh ta bị Mạc Phàm gi ết chết trước.
Long Ảnh chớp lóe, lôi điện huyết sắc tạo thành kiếm hoa chụp hụt, nổ tung ở phía xa.
Trong vùng không gian đó tràn đầy khí tức chôn vùi.
Mạc Phàm nghiêng đầu, Long Diệt không cố kỵ nhiều như vậy, quả đấm chạm vào quả đấm của Mạc Phàm.
“Bùm” một tiếng kinh thiên động địa vang lên, giống như trên vạn tấn thuốc nổ nổ tung, cả hồ Vong Tình như vỡ thành hai, thủy tinh trên nhà cao tầng ở gần đó vỡ nát.
Long Diệt nhíu mày, kêu lên một tiếng đau đớn.
Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Kim Đan, tuy ngưng tụ Cửu Chuyển Kim Đan nhưng cường đại cũng có hạn, lực lượng có thể so được với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ thì dễ nói, không ngờ một quyền này còn mạnh hơn anh ta một chút.
Anh ta cũng không ham chiến, dưới chân vừa động lùi về phía sau.
Nhưng theo quả đấm của anh ta hạ xuống, Huyết Hồn Đao rơi như mưa về phía Mạc Phàm.
Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, dưới chân vừa động, hồ nước phun trào mà lên, ngưng tụ thành một mặt tường nước ở trước người hắn.
Những Huyết Hồn Đao này bay vào trong tường thủy thì biến mất không thấy, khi xuất hiện lần nữa đã tới trước người Long Ảnh, đâm mạnh về phía Long Ảnh.
Long Ảnh nhíu mày, thân thể lùi về sau.
Chỉ trong chớp mắt hai người bị Mạc Phàm ép lui.
Mà lúc này, một đao tràn đầy khí thế của Long Bác cũng tới trước người Mạc Phàm.
Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Bác, một tay lập tức vỗ lên đao của Long Bác.
“Rầm!” Mạc Phàm mới đụng vào Huyết Hồn Đao, chỉ trong chớp mắt ống tay áo bị cắn nát, vết thương sâu đủ thấy xương lan từ tay đến vai hắn, huyết dịch chảy ra.
Ở phía xa Ngao Sương và Lưu Phỉ Phỉ hơi sửng sốt.
Mạc Phàm không dùng kiếm Hồng Liên để ngăn cản, lại giơ tay ra đỡ, đây là muốn làm gì?
Long Ảnh và Long Diệt thì cười đắc ý, Huyết Hồn Đao không hạn chế được Mạc Phàm, nhưng trên Huyết Hồn Đao có Vạn Niên Tuyệt.
Mạc Phàm là một tu sĩ Kim Đan, trúng Vạn Niên Tuyệt, có bao nhiêu tuổi thọ tiêu hao dưới Vạn Niên Tuyệt?
- Tiểu tử Địa Cầu này đúng là ngu ngốc.
Long Diệt cười nói.
Ở giữa hồ Vong Tình, ánh mắt Mạc Phàm rét lạnh thấu xương nhìn chằm chằm hai mắt Long Bác.
Hắn đường đường là y tiên bất tử, trên thanh Huyết Hồn Đao này đã thêm thứ gì, sao hắn có thể không nhìn ra?
Nhưng Long Bác vì Mạc gia mới bị bắt.
Hắn muốn chế trụ Long Bác, sẽ tạo thành một chút thương tổn với ông ta, một đao này coi như là trả lại cho Long Bác.
- Trấn Hồn Đao!
Ba chữ vang lên, đôi mắt hắn biến thành màu lam, giống như hai viên ngọc bảo thạch.
Hai đạo lam quang chiếu từ mắt hắn ra, tụ thành một điểmở nơi cách hắn không xa, một thanh phi đao màu lam bay từ trong ra.
Thanh phi đao màu lam này chỉ chớp lóe một cái, liền biến mất vào trong mi tâm Long Bác.
Phù văn trên người Long Bác lập tức sáng tắt bất định, sáng rọi trong mắt cũng thay đổi không đồng nhất, khi thì tỉnh táo khi thì hung ác như mãnh thú. Mạc Phàm làm xong những chuyện này, không để ý tới Long Bác nữa, ánh mắt rét lạnh nhìn về phía Long Diệt và Long Ảnh.
- Đi!
Long Diệt cười âm hiểm ra lệnh.
Không phải Mạc Phàm không muốn Long Nô bị thương sao, vậy thì nhìn xem Mạc Phàm không muốn Long Nô bị thương nhiều hơn, hay quý trọng mình hơn một chút.
Chữ này vừa ra khỏi miệng, khí tức vô cùng hỗn loạn giống như tích lũy rất lâu cuối cùng cũng như núi lửa bộc phát, tỏa từ người Long Nô ra, mặt hồ yên bình lập tức như sôi trào.
“Rầm!” một tiếng thật lớn, Long Nô giống như sư tử bị chọc giận xông về phía Mạc Phàm, tốc độ vô cùng nhanh, đến chỗ nào sóng nước phóng lên trời.
Không đợi sóng nước thứ sáu hạ xuống, Long Nô đã tới trước người Mạc Phàm.
Đao khí huyết sắc trên Huyết Hồn Đao mà Long Diệt cho ông ta tăng vọt, chỉ trong chớp mắt đã từ hơn một thước biến thành loan đao bán nguyệt ba trượng.
Đao khí như hoa chém mạnh về phía đầu Mạc Phàm, không lưu tình chút nào.
Ở phía xa, Ngao Sương và Lưu Phỉ Phỉ nhìn Long Nô và Mạc Phàm ra tay, quả đấm nắm chặt lại, trong mắt bọn họ tràn đầy lo lắng.
Long Bác vì Mạc gia mới biến thành dáng vẻ như hiện tại.
Hiện giờ Long Diệt bảo Long Nô đối phó Mạc Phàm, Mạc Phàm thật sự sẽ ra tay với Long Bác sao?
Nếu là Long Bác lúc trước, ngay cả người Mạc Phàm ông ta cũng không tới gần được, Mạc Phàm có thể bắt được Long Bác dễ dàng.
Nhưng hiện giờ khí tức trên người Long Bác mạnh hơn Long Diệt nhiều, Mạc Phàm muốn chế trụ Long Bác mà không bị thương thì rất khó, bên cạnh còn có hai cao thủ là Long Diệt và Long Ảnh, Mạc Phàm khó mà ứng phó được.
Thậm chí Mạc Phàm vì Long Bác mà bị đánh chết cũng không phải không có khả năng.
Long Bác vừa tới bên cạnh Mạc Phàm, Long Ảnh và Long Diệt hơi nhếch miệng, cơ thể cũng biến mất theo, xuất hiện bên cạnh Mạc Phàm.
Tuy hai người tới sau, nhưng lại chém giết Mạc Phàm trước Long Bác một bước.
Trên tay Long Diệt là quả đấm màu đen, theo một quyền của anh ta đánh về phía Mạc Phàm, khí tức tràn ngập lập tức xuất hiện.
Đồng thời mấy chục Huyết Hồn Đao mang theo tiếng xé gió đâm về phía Mạc Phàm.
Long Ảnh thì cầm một thanh trường kiếm hình xà, rõ ràng là một thanh kiếm, nhưng chỉ như hư ảnh, thông qua ảnh ngược trong nước là có thể nhìn thấy, mắt thường không nhìn thấy thanh kiếm mà Long Ảnh cầm trong tay.
Một thanh kiếm nhìn như không vô hại, lại khiến Mạc Phàm nhíu mày.
Thanh kiếm không nhìn thấy nàytên là Ảnh, là một Mệnh Kiếm.
Mệnh Kiếm là pháp bảo độc nhất của Quỷ Ảnh Nhất Tộc, nghe nói loại kiếm này đã bị cao thủ tiêu diệt Quỷ Ảnh Nhất Tộc hủy diệt toàn bộ, hắn ở Tu Chân giới 500 năm, cũng chỉ từng thấy thanh kiếm này.
Loại kiếm này đả thương người không chỉ mất mạng, còn vô cùng quỷ dị khó lường.
Không chỉ không thể đụng vào, đụng vào liền mất mạng, phần lớn pháp khí, pháp thuật đều không có biện pháp ngăn cản Mệnh Kiếm sắc bén.
Trong tay Long Ảnh có một thanh kiếm như vậy, chuyện này nằm ngoài dự liệu của hắn.
Nếu hắn vẫn giống như trước, chỉ mới ngưng tụ ra Kim Đan, chỉ sợ lần này hắn sẽ chết dưới tay ba người.
Thực lực của ba người này không yếu, cho dù là Long Diệt yếu nhất cũng có tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
Tuy là Nguyên Anh trung kỳ, nhưng Long Diệt có thể nghiền áp đám Albert, dù sao bọn họ đều là tu sĩ của Ngạo Nhật Sơn Tông, không phải tu sĩ trên Địa Cầu.
Hơn nữa trong ba người không chỉ có Long Bác thần chí không rõ, còn có thứ phiền phức như Mệnh Kiếm Ảnh.
Hắn không quan tâm Long Bác trước người hắn, trên kiếm Hồng Liên trong tay tỏa ra huyết quang.
- Diệt Hồn!
Hắn cũng không quan tâm Mệnh Kiếm Ảnh trên tay Long Ảnh, một kiếm Hồng Liên đâm về phía Long Ảnh.
“Răng rắc!” Kiếm ra, lôi điện huyết sắc ngưng tụ thành một đóa liên hoa xuất hiện từ mũi kiếm của hắn, bay về phía Long Ảnh.
Đồng thời.
- Diệt Vũ!
Tay còn lại của hắn nắm chặt, một vùng tinh vân đủ màu sắc xuất hiện trên nắm tay hắn, không sợ chút nào đánh về phía Long Diệt.
Chỗ phương hướng mà Hông Liên chém ra, Long Ảnh nhìn một kiếm này của Mạc Phàm, sắc mặt hơi đổi.
- Đây là?
Một kiếm này rất giống kiếm pháp của người diệt Quỷ Ảnh Nhất Tộc bọn họ.
Nhưng kiếm pháp của cao thủ tuyệt thế kia đã không lưu truyền tới nay, theo người kia chết đi, bộ kiếm pháp này cũng biến mất theo, sao Mạc Phàm có thể sử dụng bộ kiếm pháp này?
- Tên điên!
Anh ta mắng thầm một câu, thân thể nhoáng lên một cái liền từ bỏ tấn công Mạc Phàm.
Bộ kiếm pháp này được xưng là khắc tinh của vạn tộc, vạn tộc bao gồm cả Quỷ Ảnh Nhất Tộc bọn họ.
Quả thật Mệnh Kiếm Ảnh của anh ta có thể đâm Mạc Phàm, nhưng nếu anh ta bị một kiếm của Mạc Phàm đâm trúng, có khả năng anh ta bị Mạc Phàm gi ết chết trước.
Long Ảnh chớp lóe, lôi điện huyết sắc tạo thành kiếm hoa chụp hụt, nổ tung ở phía xa.
Trong vùng không gian đó tràn đầy khí tức chôn vùi.
Mạc Phàm nghiêng đầu, Long Diệt không cố kỵ nhiều như vậy, quả đấm chạm vào quả đấm của Mạc Phàm.
“Bùm” một tiếng kinh thiên động địa vang lên, giống như trên vạn tấn thuốc nổ nổ tung, cả hồ Vong Tình như vỡ thành hai, thủy tinh trên nhà cao tầng ở gần đó vỡ nát.
Long Diệt nhíu mày, kêu lên một tiếng đau đớn.
Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Kim Đan, tuy ngưng tụ Cửu Chuyển Kim Đan nhưng cường đại cũng có hạn, lực lượng có thể so được với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ thì dễ nói, không ngờ một quyền này còn mạnh hơn anh ta một chút.
Anh ta cũng không ham chiến, dưới chân vừa động lùi về phía sau.
Nhưng theo quả đấm của anh ta hạ xuống, Huyết Hồn Đao rơi như mưa về phía Mạc Phàm.
Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, dưới chân vừa động, hồ nước phun trào mà lên, ngưng tụ thành một mặt tường nước ở trước người hắn.
Những Huyết Hồn Đao này bay vào trong tường thủy thì biến mất không thấy, khi xuất hiện lần nữa đã tới trước người Long Ảnh, đâm mạnh về phía Long Ảnh.
Long Ảnh nhíu mày, thân thể lùi về sau.
Chỉ trong chớp mắt hai người bị Mạc Phàm ép lui.
Mà lúc này, một đao tràn đầy khí thế của Long Bác cũng tới trước người Mạc Phàm.
Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Bác, một tay lập tức vỗ lên đao của Long Bác.
“Rầm!” Mạc Phàm mới đụng vào Huyết Hồn Đao, chỉ trong chớp mắt ống tay áo bị cắn nát, vết thương sâu đủ thấy xương lan từ tay đến vai hắn, huyết dịch chảy ra.
Ở phía xa Ngao Sương và Lưu Phỉ Phỉ hơi sửng sốt.
Mạc Phàm không dùng kiếm Hồng Liên để ngăn cản, lại giơ tay ra đỡ, đây là muốn làm gì?
Long Ảnh và Long Diệt thì cười đắc ý, Huyết Hồn Đao không hạn chế được Mạc Phàm, nhưng trên Huyết Hồn Đao có Vạn Niên Tuyệt.
Mạc Phàm là một tu sĩ Kim Đan, trúng Vạn Niên Tuyệt, có bao nhiêu tuổi thọ tiêu hao dưới Vạn Niên Tuyệt?
- Tiểu tử Địa Cầu này đúng là ngu ngốc.
Long Diệt cười nói.
Ở giữa hồ Vong Tình, ánh mắt Mạc Phàm rét lạnh thấu xương nhìn chằm chằm hai mắt Long Bác.
Hắn đường đường là y tiên bất tử, trên thanh Huyết Hồn Đao này đã thêm thứ gì, sao hắn có thể không nhìn ra?
Nhưng Long Bác vì Mạc gia mới bị bắt.
Hắn muốn chế trụ Long Bác, sẽ tạo thành một chút thương tổn với ông ta, một đao này coi như là trả lại cho Long Bác.
- Trấn Hồn Đao!
Ba chữ vang lên, đôi mắt hắn biến thành màu lam, giống như hai viên ngọc bảo thạch.
Hai đạo lam quang chiếu từ mắt hắn ra, tụ thành một điểmở nơi cách hắn không xa, một thanh phi đao màu lam bay từ trong ra.
Thanh phi đao màu lam này chỉ chớp lóe một cái, liền biến mất vào trong mi tâm Long Bác.
Phù văn trên người Long Bác lập tức sáng tắt bất định, sáng rọi trong mắt cũng thay đổi không đồng nhất, khi thì tỉnh táo khi thì hung ác như mãnh thú. Mạc Phàm làm xong những chuyện này, không để ý tới Long Bác nữa, ánh mắt rét lạnh nhìn về phía Long Diệt và Long Ảnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook