Thần Y Trọng Sinh
Chương 1397

- Hửm?  

Đám Long Ảnh nhíu mày, không hẹn mà cùng nhìn về phía đông.  

Trên bầu trời ở phía đông, một đạo lôi quang màu bạc lóe lên, tiếng sấm ù ù vang lên theo.  

Một khắc trước lôi quang này còn ở chân trời, ngay sau đó liền tới trước người mấy người.  

“Rầm!” Một thanh lợi kiếm lôi quang từ trên trời giáng xuống, khí tức chôn vùi toàn bộ mang theo lửa giận khôn cùng lan ra xung quanh.  

Trên mặt đất vừa rồi sân còn tốt, chỉ trong chớp mắt đã nát mảng lớn.  

Đá bay tới giữa không trung, cuối cùng lại rơi xuống.  

Trong bụi bậm, mơ hồ lộ ra bóng dáng của Mạc Phàm và Lưu Phỉ Phỉ.  

Ngao Sương thấy là Mạc Phàm thì đôi mắt khẽ nhướn lên.  

- Mạc Phàm, cậu mau nhìn Tiểu Vũ xem.  

Lúc này khí tức trên người Tiểu Vũ không chỉ yếu đi nhiều, mái tóc đen của cô cũng bắt đầu xuất hiện màu trắng, chuyện này rất không bình thường.  

Mạc Phàm nhìn Tiểu Vũ hai mắt vô thần, tóc hoa râm thì nheo mắt lại, điện quang và hỏa diễm xuất hiện trong mắt hắn, sát khí trước nay chưa từng có nhập vào cơ thể mà ra.  

- Vạn Niên Tuyệt và Thuận Thiên Thuật sao?  

Vạn Niên Tuyệt tên cũng như nghĩa, cho dù có tuổi thọ vạn năm cũng phải chết, loại độc này dùng độc dịch của huyền xà vạn năm làm nguyên chính để luyện chế.  

Huyền xà vạn năm không gặp được thì không nói, cho dù tìm được cũng rất khó đối phó, bởi vì thực lực của huyền xà tu luyện vạn năm, tu sĩ Nguyên Anh kỳ tuyệt đối không thể đối phó được.  

Loại độc này tích lũy hơn vạn năm, rất khó giải trừ.  

Người trúng loại độc này, tuổi thọ sẽ xói mòn theo thời gian, nói cách khác một ngày tương đương với 24 năm.  

Chỉ người có tuổi thọ trên vạn năm, mới chống đỡ được loại độc này.  

Cho dù có thể sống sót, tu vi vạn năm cũng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.  

Trên người Tiểu Vũ không chỉ trúng loại độc này, còn có Thuận Thiên Thuật, có thể nói loại thuật pháp huyền môn và Vạn Niên Tuyệt là tuyệt phối, không chỉ tăng nhanh tốc độ chảy tuổi thọ, còn đẩy quỹ đạo vận mệnh ra hướng xấu nhanh hơn.  

Tiểu Vũ hiện giờ, tốc độ xói mòn tuổi thọ không kh ủng bố như giây, nhưng không khá hơn chút nào.  

Nếu trong người Tiểu Vũ không có tu vi, có thể áp chế Vạn Niên Tuyệt một chút, tuổi thọ cũng dài hơn người bình thường, nếu không chỉ sợ hắn nhìn thấy thi thể của Tiểu Vũ trôi nổi trên hồ Vong Tình như kiếp trước rồi.  

Đồng thời trong hai loại độc này, cho dù là đệ tử hạch tâm của Thần Nông Tông cũng khó chữa trị.  

Hắn không có bất luận do dự gì, ngón tay sáng lên, một loạt ngân châm rất mảnh xuất hiện.  

Ngón tay hắn chỉ về phía Tiểu Vũ, ngân châm như mưa hoa lê rơi xuống trăm huyệt vị trên người Tiểu Vũ theo ý của hắn.  

Trên trăm cây châm bạc vừa tiến vào trong cơ thể Tiểu Vũ, trong mắt Tiểu Vũ lập tức khôi phục chút thần quang.  

Không đợi Tiểu Vũ tỉnh táo hoàn toàn, hai ngón tay Mạc Phàm điểm lên mi tâm Tiểu Vũ, những chuyện liên quan tới Liễu Như Phi đều được hắn xóa sạch, đổi thành một số trí nhớ khác.  

Hắn vừa làm xong những chuyện này, Tiểu Vũ tỉnh lại hoàn toàn.  

- Anh, hình như em trúng Vạn Niên Tuyệt, anh từng nói loại độc này rất khó giải, không giải trừ được thì tuổi thọ sẽ hết sạch, em còn có thể cứu chữa được không?  

Ngao Sương và Lưu Phỉ Phỉ đều nhăn mày, bọn họ không biết Vạn Niên Tuyệt là gì, nhưng chắc chắn không phải độc dễ giải.  

Mạc Phàm lại càng khó chịu, giống như bị một thanh đao đâm mạnh vào tim.  

- Nha đầu ngốc, có anh ở đây, không có độc gì anh không thể giải được, nhưng em phải ngủ một lát trước, có thể không?  

Mạc Phàm véo má Tiểu Vũ, cố nặn ra nụ cười nói.  

- Thật sự ngủ một lát sẽ tốt hơn sao?  

Tiểu Vũ hơi sửng sốt, bán tín bán nghi nói.  

- Thật.  

Mạc Phàm gật đầu liên tục.  

Vạn Niên Tuyệt cộng thêm Thuận Thiên Thuật, hắn có thể giải, nhưng cần một số dược liệu mới được, những nguyên liệu này cho dù ở Tu Chân giới cũng chỉ có mấy nơi mới có.  

Cho nên tạm thời hắn chỉ có thể phong ấn Tiểu Vũ, dừng xói mòn tuổi thọ, đợi hắn tới Tu Chân giới tìm được những dược liệu này mới chữa bệnh được cho Tiểu Vũ.  

- Vậy anh để em ngủ một lát đi, có một số việc em giống như không nghĩ ra, em ngủ một lát suy nghĩ cẩn thận vậy.  

Tiểu Vũ giống như hơi mệt mỏi, nghi ngờ nói.  

Rõ ràng vừa rồi xảy ra chuyện gì đó, nhưng cô nghĩ mãi không ra.  

- Ừm.  

ầ ể ẳ ổ ề ắMạc Phàm đáp, đặt một tay lên đầu Tiểu Vũ, tay còn lại hai ngón tay dựng thẳng trước ngực, chú ngữ khổ sáp truyền từ miệng hắn ra.  

Theo chú ngữ vang lên, phù văn màu vàng thông qua tay hắn lan từ đỉnh đầu Tiểu Vũ ra khắp toàn thân cô.  

Phù văn đến chỗ nào, ngân châm lần lượt bay ra.  

Đợi phù văn lan tới lòng bàn chân Tiểu Vũ, mắt Tiểu Vũ khép lại hoàn toàn.  

Mạc Phàm ôm lấy Tiểu Vũ giao cho Lưu Phỉ Phỉ.  

Hắn nhìn thoáng qua đoản đao huyết sắc trên đùi Ngao Sương, lông mày hắn nhíu lại, trong lòng bàn tay có một ấn ký sáng lên, huyết đao mà Ngao Sương làm thế nào cũng không rút ra được chớp lóe hồng quang, bay vào trong tay hắn.  

Tay hắn tạo pháp thuật, miệng vết thương kh ủng bố trên người Ngao Sương nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu với tốc độ mắt thường có thể thấy được.  

- Cô mang hai người đứng sang một bên đi, thù của Tiểu Vũ và một đao này của cô, tôi sẽ báo giúp.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Người đó là Long Bác, cậu cẩn thận một chút.  

Ngao Sương nhắc nhở.  

- Tôi biết rồi.  

Mạc Phàm nói.  

Long Bác là tu sĩ ngoại đạo, hắn vẫn luôn biết, tuy từng được Ngạo Nhật Sơn Tông dùng bí pháp huấn luyện, nhưng dù thế nào cũng không thể thoát khỏi cảm ứng của hắn.  

Lông mày Ngao Sương nhíu lại, muốn nói gì đó nhưng không mở miệng nữa, long ảnh xuất hiện, cô mang theo Lưu Phỉ Phỉ và Tiểu Vũ lùi về phía xa.  

Đám Long Ảnh không đuổi theo, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm ở giữa bọn họ, giống như nhìn con mồi đã tiến vào trong cạm bẫy của bọn họ.  

- Phong Thiên Thuật, Hồi Đao Tuyệt, vậy mà cậu đều biết, tiểu tử, quả nhiên Long thiếu bảo tôi tới đây là không sai, quả thật cậu không đơn giản.  

Long Ảnh cười âm hiểm, mở miệng nói.  

Vạn Niên Tuyệt cộng thêm Thuận Thiên Thuật, cho dù là đệ tử của Thần Nông Tông cũng ít có biện pháp, Mạc Phàm vừa ra tay liền dùng Phong Thiên Thuật dừng xói mòn tuổi thọ trên người tiểu nha đầu kia.  

Ngoài ra thanh đao trên người Ngao Sương là Huyết Hồn Đao, là bí kỹ độc nhất vô nhị của Long Diệt, một khi đâm vào trong cơ thể trừ phi Long Diệt nguyện ý, nếu không rất khó rút lui.  

Mạc Phàm dùng Hồi Đao Tuyệt của Huyết Đao Môn, vậy mà rút Huyết Hồn Đao ra được.  

Có thể làm được những chuyện này, đúng là không đơn giản.  

Mạc Phàm làm như không nghe thấy lời Long Ảnh nói, đôi mắt như lợi kiếm hàn băng nhìn về phía Liễu Như Phi.  

- Vạn Niên Tuyệt trên người Tiểu Vũ là cậu cho con bé ăn đúng không, Liễu Như Phi?  

Tiểu Vũ không ăn đồ người lạ đưa, hắn từng dặn dò Tiểu Vũ rất nhiều lần, Tiểu Vũ vẫn luôn nghe theo, nhưng có thể khiến Tiểu Vũ ăn độc Vạn Niên Tuyệt chỉ có tiểu tử này, Liễu Như Phi.  

- Là tôi, chỉ cần tôi cho nha đầu ngốc kia ăn dược, thì có thể trở thành người như anh.  

Liễu Như Phi không chỉ không sợ Mạc Phàm, trái lại còn cười hưng phấn nói.  

- Trở thành người như tôi sao?  

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe sắc bén, lắc đầu.  

Lúc trước hắn còn suy nghĩ, nếu Tiểu Vũ lại ở bên Liễu Như Phi, hắn sẽ không ngăn cản chỉ phái người thủ hộ Tiểu Vũ.  

Dù sao Tiểu Vũ có tu vi trong người, hồ Vong Tình này sâu tới mấy cũng đừng mơ làm Tiểu Vũ chết chìm.  

Hiện giờ hắn phát hiện hắn sai rồi, hắn nên sớm giết Liễu Như Phi nhìn như rất vô hại này mới phải, như vậy sẽ không xảy ra chuyện ngày hôm nay.  

- Cậu vĩnh viễn sẽ không thành được, bởi vì cho dù hôm nay tôi không giết cậu, cậu cũng sống không quá 100 ngày.  

Mạc Phàm nói rất chắc chắn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương