Thần Y Trọng Sinh
-
Chương 1371
Hắn mới ngưng tụ Kim Đan, thực lực chân chính có thể diệt cao thủ Nguyên Anh trung kỳ.
Tuy đám Albert cũng tương đương với Nguyên Anh trung kỳ, nhưng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ trên Địa Cầu.
Giống như Dracula và Charles, hai người là Nguyên Anh trung kỳ, nhưng nguyền rủa chi huyết và ma lang chi tâm trên người không bằng một nửa của Vampire và Lang Nhân ở Tu Chân giới, chín người cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn.
Lúc trước đám Albert không có giá trị với hắn.
Giết hay không giết đều như nhau.
Hiện giờ thì khác, chín người cùng thông qua Luyện Kim Thuật mới tăng tới Nguyên Anh hậu kỳ.
Giết mấy người này thì sẽ tăng lên.
Hắn cách đi Tu Chân giới không lâu lắm, vừa vặn dùng mấy người này để tăng thực lực tiếp vậy.
- Không thành vấn đề, chỉ cần bọn họ chết là được, chết ở trên tay ai đều không quan trọng.
Tần Vô Nhai gật đầu nói.
Bọn họ có thể báo thù tất cả là nhờ Mạc Phàm, tất nhiên sẽ không quá coi trọng chuyện này.
- Vậy thì được rồi.
Mạc Phàm khẽ gật đầu, cầm trường thương Longinus chậm rãi tới gần đám Albert.
Albert nhíu mày, trong mắt hiện lên lo lắng.
- Tôi duy trì Luyện Kim Thuật này, các ông ngăn cản tiểu tử kia.
Nếu Mạc Phàm có thể nhìn thấu hạn chế của Luyện Kim Thuật này, phần lớn là có phương pháp phá giải.
Nếu bị Mạc Phàm phá hủy lúc này, không chỉ bọn họ không có thực lực đối phó Mạc Phàm, thánh thạch trên tay ông ta cũng sẽ nổ tung.
Mấy người thấy Mạc Phàm đi tới, lại nhìn trường thương Longinus trong tay Mạc Phàm, trong mắt hiện lên vẻ lúng túng.
Trong đám người Merlin hơi do dự, một Ma Pháp Trận xuất hiện trước người ông ta.
Một tay ông ta vươn vào trong Ma Pháp Trận, khi rút ra có thêm một một quyển sách bằng vải đay nhiễm huyết sắc.
Cuốn vải này mới xuất hiện, trường thương Longinus trên tay Mạc Phàm như cảm ứng với cuốn vải này, lập tức chấn động.
Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lộ vẻ bất ngờ.
Cuốn vải có khí tức tương tự với trường thương trong tay hắn, hơn nữa khí tức trên cuốn vải còn nồng đậm hơn trường thương một chút.
- Đó là Đô Linh Khỏa Thi Bố sao?
Hoàng Phủ Thái Ất nhíu mày, nói.
Trong ngũ lão ông ta tinh thông pháp bảo nhất, khối vải này rất nổi tiếng, ông ta không biết cũng không được.
Cuốn vải này giống trường thương Longinus trong tay Mạc Phàm, đều vì nhiễm huyết dịch của thần linh, do đó thành pháp bảo nổi tiếng, chẳng qua thương Longinus là vũ khí giết thần linh, còn Đô Linh Khỏa Thi Bố là vải bọc thần linh sau khi tử vong.
Trên thế giới có rất nhiều khối vải này, đều tự xưng là thật.
Nhưng chỉ sợ chỉ có cuốn vải trong tay Merlin mới là thật, bởi vì chỉ có Đô Linh Khỏa Thi Bố thật mới khiến thương Longinus có phản ứng như vậy.
Ngoại trừ Đô Linh Khỏa Thi Bố ra, còn có khối vải khác tên là Luân Hồi.
Dưới Luân Hồi, trường thương Longinus được xưng là vận mệnh cũng trở nên bớt sắc bén hơn.
Có thể nói, Đô Linh Khỏa Thi Bố là khắc tinh của trường thương Longinus, có khối vải này, trường thương Longinus của Mạc Phàm sẽ không đáng sợ nữa.
Hơn nữa Đô Linh Khỏa Thi Bố còn được xưng là luân hồi khảo vấn nguyền rủa, không thể trải qua khẩu vấn sẽ tử vong.
- Không sai, đây là Đô Linh Khỏa Thi Bố.
Merlin cũng không giấu diếm, nói.
Ông ta thân là Ma Pháp Sư nổi tiếng ở Anh quốc, sống hơn một ngàn năm, sao có thể không có quân bài chưa lật, khối vải Đô Linh Khỏa Thi Bố này là một trong số đó.
Nói xong ông ta ném Đô Linh Khỏa Thi Bố lên không trung, Đô Linh Khỏa Thi Bố nhanh chóng kéo dài, ngưng tụ thành một trường thương trắng ngà, bất luận là hình dáng hay vẻ ngoài đều giống hệt trường thương Longinus trong tay Mạc Phàm, được Merlin chộp trong lòng bàn tay, trên trường thương này đại phóng bạch quang.
Nhìn thấy một trường thương khác trong tay Merlin, đám Dracula thở phào nhẹ nhõm.
Có thứ này trong tay, cộng thêm thực lực bọn họ tăng lên, tỷ lệ bọn họ giết được Mạc Phàm là rất cao.
Những người khác thấy Merlin lấy Đô Linh Khỏa Thi Bố ra, cũng nhao nhao lấy quân bài chưa lật của mình ra.
Kagan lấy mười mấy tượng thần to bằng nắm tay, những tượng thần này có cái hai đầu là cờ Mỹ quốc, cự nhân khiêng núi, vân vân, ma lực khổng lồ trút vào bên trong.
Những tượng thần này nhanh chóng biến to, một người lại tiếp một người sống lại.
Meire thì lấy một pháp điển màu tím đen ra, khí tức hắc ám nồng đậm lộ từ trên pháp điển ra.
Hai thứ này vừa xuất hiện, sắc mặt Hoàng Phủ Thái Ất lại thay đổi.
Mười mấy tượng thần kia là thần thủ hộ của Tinh Linh Nhất Tộc, mỗi người đều có thực lực tương đương với Kagan, 12 vị thần giống như vốn là tinh linh ở trong nước, lần này được Kagan mang đi theo.
Pháp điển của Meire là Tử Vong Chi Thư, nắm giữ được quyển sách này sẽ như nắm giữ được tử vong.
Bởi vì quyển sách này quá tà ác, mỗi lần xuất hiện đều cần lượng lớn tử vong, nghe nói đã bị thiêu hủy, không ngờ vẫn còn xuất hiện vào lúc này, ở trong tay Meire.
Mấy người khác cũng lần lượt lấy quân bài chưa lật ra, mỗi một thứ đều không kém Kagan và Meire.
Mạc Phàm cười khẽ, trên mặt hắn không có một chút lo lắng.
- Đừng khẩn trương, tôi chỉ muốn xem Luyện Kim Thuật này của ông được sửa tới trình độ nào, tôi sẽ không ra tay với các ông, ít nhất không phải là bây giờ, tôi sẽ để các ông hoàn thành Luyện Kim Thuật này, sau khi thực lực của các ông tăng lên nhiều tôi sẽ ra tay.
Mạc Phàm đứng cách đám Albert không xa, lạnh nhạt nói.
Tuy bây giờ hắn có thể ra tay ngăn cản đám Albert tăng thực lực, chuyện này không có bất luận vấn đề gì, đám người này cũng không thể ngăn cản được hắn.
Nhưng làm như vậy hắn sẽ mất đi cơ hội tăng thêm một cấp nữa.
Albert nghe Mạc Phàm nói vậy, bỗng nhiên ông ta nghĩ tới gì đó, trên mặt lập tức xanh mét.
- Tiểu tử Hoa Hạ, cậu muốn dựa vào chúng tôi làm cầu nối tăng cấp à?
Tuy bọn họ mới tỉnh lại không lâu, nhưng bọn họ biết rõ mọi chuyện về Mạc Phàm, ví dụ như bản lĩnh giết người tăng cấp của Mạc Phàm.
Lúc này Mạc Phàm không giết bọn họ, muốn đợi thực lực của bọn họ cường đại mới ra tay.
Hơn nữa lúc trước Mạc Phàm đồng ý với đám Phương Hạo Thiên, để bọn họ tự tay báo thù, hiện giờ lại đột nhiên sửa là muốn tự mình ra tay, phần lớn là muốn lợi dụng bọn họ để tăng cấp.
- Không sai.
Mạc Phàm cũng không giấu diếm, nói thẳng.
- Cậu.
Albert nhíu chặt mày, hung quang ở trong mắt sáng hơn rất nhiều.
Cho đến bây giờ đều là bọn họ nhìn những người khác vùng vẫy một cách vô lực, lần này thì ngược lại trở thành con mồi trong mắt Mạc Phàm, bị Mạc Phàm đùa giỡn tùy ý.
- Tiểu tử, cậu đã muốn bắt chúng tôi để tăng cấp, vậy Albert tôi muốn xem cậu dựa vào cái gì để đối phó chúng tôi rồi tăng cấp.
Albert nheo mắt lại nói.
Nếu Mạc Phàm không ngăn cản ông ta thi triển Luyện Kim Thuật, vậy ông ta an tâm rồi.
Ông ta nheo mắt lại, lực lượng thánh thạch trên nhẫn không hề giữ lại rót vào trong cơ thể chín người.
Rất nhanh, hào quang lóe lên trên chiếc nhẫn nhanh chóng nhạt dần đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, mà thực lực của đám Albert lại tăng lên nhiều.
- Thành cho ta.
Albert âm dương quái khí quát, giọng nói giống như sấm vang lên, lực lượng cuối cùng trong thánh thạch rót vào trong cơ thể chín người.
Luyện thành!
Tuy đám Albert cũng tương đương với Nguyên Anh trung kỳ, nhưng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ trên Địa Cầu.
Giống như Dracula và Charles, hai người là Nguyên Anh trung kỳ, nhưng nguyền rủa chi huyết và ma lang chi tâm trên người không bằng một nửa của Vampire và Lang Nhân ở Tu Chân giới, chín người cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn.
Lúc trước đám Albert không có giá trị với hắn.
Giết hay không giết đều như nhau.
Hiện giờ thì khác, chín người cùng thông qua Luyện Kim Thuật mới tăng tới Nguyên Anh hậu kỳ.
Giết mấy người này thì sẽ tăng lên.
Hắn cách đi Tu Chân giới không lâu lắm, vừa vặn dùng mấy người này để tăng thực lực tiếp vậy.
- Không thành vấn đề, chỉ cần bọn họ chết là được, chết ở trên tay ai đều không quan trọng.
Tần Vô Nhai gật đầu nói.
Bọn họ có thể báo thù tất cả là nhờ Mạc Phàm, tất nhiên sẽ không quá coi trọng chuyện này.
- Vậy thì được rồi.
Mạc Phàm khẽ gật đầu, cầm trường thương Longinus chậm rãi tới gần đám Albert.
Albert nhíu mày, trong mắt hiện lên lo lắng.
- Tôi duy trì Luyện Kim Thuật này, các ông ngăn cản tiểu tử kia.
Nếu Mạc Phàm có thể nhìn thấu hạn chế của Luyện Kim Thuật này, phần lớn là có phương pháp phá giải.
Nếu bị Mạc Phàm phá hủy lúc này, không chỉ bọn họ không có thực lực đối phó Mạc Phàm, thánh thạch trên tay ông ta cũng sẽ nổ tung.
Mấy người thấy Mạc Phàm đi tới, lại nhìn trường thương Longinus trong tay Mạc Phàm, trong mắt hiện lên vẻ lúng túng.
Trong đám người Merlin hơi do dự, một Ma Pháp Trận xuất hiện trước người ông ta.
Một tay ông ta vươn vào trong Ma Pháp Trận, khi rút ra có thêm một một quyển sách bằng vải đay nhiễm huyết sắc.
Cuốn vải này mới xuất hiện, trường thương Longinus trên tay Mạc Phàm như cảm ứng với cuốn vải này, lập tức chấn động.
Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lộ vẻ bất ngờ.
Cuốn vải có khí tức tương tự với trường thương trong tay hắn, hơn nữa khí tức trên cuốn vải còn nồng đậm hơn trường thương một chút.
- Đó là Đô Linh Khỏa Thi Bố sao?
Hoàng Phủ Thái Ất nhíu mày, nói.
Trong ngũ lão ông ta tinh thông pháp bảo nhất, khối vải này rất nổi tiếng, ông ta không biết cũng không được.
Cuốn vải này giống trường thương Longinus trong tay Mạc Phàm, đều vì nhiễm huyết dịch của thần linh, do đó thành pháp bảo nổi tiếng, chẳng qua thương Longinus là vũ khí giết thần linh, còn Đô Linh Khỏa Thi Bố là vải bọc thần linh sau khi tử vong.
Trên thế giới có rất nhiều khối vải này, đều tự xưng là thật.
Nhưng chỉ sợ chỉ có cuốn vải trong tay Merlin mới là thật, bởi vì chỉ có Đô Linh Khỏa Thi Bố thật mới khiến thương Longinus có phản ứng như vậy.
Ngoại trừ Đô Linh Khỏa Thi Bố ra, còn có khối vải khác tên là Luân Hồi.
Dưới Luân Hồi, trường thương Longinus được xưng là vận mệnh cũng trở nên bớt sắc bén hơn.
Có thể nói, Đô Linh Khỏa Thi Bố là khắc tinh của trường thương Longinus, có khối vải này, trường thương Longinus của Mạc Phàm sẽ không đáng sợ nữa.
Hơn nữa Đô Linh Khỏa Thi Bố còn được xưng là luân hồi khảo vấn nguyền rủa, không thể trải qua khẩu vấn sẽ tử vong.
- Không sai, đây là Đô Linh Khỏa Thi Bố.
Merlin cũng không giấu diếm, nói.
Ông ta thân là Ma Pháp Sư nổi tiếng ở Anh quốc, sống hơn một ngàn năm, sao có thể không có quân bài chưa lật, khối vải Đô Linh Khỏa Thi Bố này là một trong số đó.
Nói xong ông ta ném Đô Linh Khỏa Thi Bố lên không trung, Đô Linh Khỏa Thi Bố nhanh chóng kéo dài, ngưng tụ thành một trường thương trắng ngà, bất luận là hình dáng hay vẻ ngoài đều giống hệt trường thương Longinus trong tay Mạc Phàm, được Merlin chộp trong lòng bàn tay, trên trường thương này đại phóng bạch quang.
Nhìn thấy một trường thương khác trong tay Merlin, đám Dracula thở phào nhẹ nhõm.
Có thứ này trong tay, cộng thêm thực lực bọn họ tăng lên, tỷ lệ bọn họ giết được Mạc Phàm là rất cao.
Những người khác thấy Merlin lấy Đô Linh Khỏa Thi Bố ra, cũng nhao nhao lấy quân bài chưa lật của mình ra.
Kagan lấy mười mấy tượng thần to bằng nắm tay, những tượng thần này có cái hai đầu là cờ Mỹ quốc, cự nhân khiêng núi, vân vân, ma lực khổng lồ trút vào bên trong.
Những tượng thần này nhanh chóng biến to, một người lại tiếp một người sống lại.
Meire thì lấy một pháp điển màu tím đen ra, khí tức hắc ám nồng đậm lộ từ trên pháp điển ra.
Hai thứ này vừa xuất hiện, sắc mặt Hoàng Phủ Thái Ất lại thay đổi.
Mười mấy tượng thần kia là thần thủ hộ của Tinh Linh Nhất Tộc, mỗi người đều có thực lực tương đương với Kagan, 12 vị thần giống như vốn là tinh linh ở trong nước, lần này được Kagan mang đi theo.
Pháp điển của Meire là Tử Vong Chi Thư, nắm giữ được quyển sách này sẽ như nắm giữ được tử vong.
Bởi vì quyển sách này quá tà ác, mỗi lần xuất hiện đều cần lượng lớn tử vong, nghe nói đã bị thiêu hủy, không ngờ vẫn còn xuất hiện vào lúc này, ở trong tay Meire.
Mấy người khác cũng lần lượt lấy quân bài chưa lật ra, mỗi một thứ đều không kém Kagan và Meire.
Mạc Phàm cười khẽ, trên mặt hắn không có một chút lo lắng.
- Đừng khẩn trương, tôi chỉ muốn xem Luyện Kim Thuật này của ông được sửa tới trình độ nào, tôi sẽ không ra tay với các ông, ít nhất không phải là bây giờ, tôi sẽ để các ông hoàn thành Luyện Kim Thuật này, sau khi thực lực của các ông tăng lên nhiều tôi sẽ ra tay.
Mạc Phàm đứng cách đám Albert không xa, lạnh nhạt nói.
Tuy bây giờ hắn có thể ra tay ngăn cản đám Albert tăng thực lực, chuyện này không có bất luận vấn đề gì, đám người này cũng không thể ngăn cản được hắn.
Nhưng làm như vậy hắn sẽ mất đi cơ hội tăng thêm một cấp nữa.
Albert nghe Mạc Phàm nói vậy, bỗng nhiên ông ta nghĩ tới gì đó, trên mặt lập tức xanh mét.
- Tiểu tử Hoa Hạ, cậu muốn dựa vào chúng tôi làm cầu nối tăng cấp à?
Tuy bọn họ mới tỉnh lại không lâu, nhưng bọn họ biết rõ mọi chuyện về Mạc Phàm, ví dụ như bản lĩnh giết người tăng cấp của Mạc Phàm.
Lúc này Mạc Phàm không giết bọn họ, muốn đợi thực lực của bọn họ cường đại mới ra tay.
Hơn nữa lúc trước Mạc Phàm đồng ý với đám Phương Hạo Thiên, để bọn họ tự tay báo thù, hiện giờ lại đột nhiên sửa là muốn tự mình ra tay, phần lớn là muốn lợi dụng bọn họ để tăng cấp.
- Không sai.
Mạc Phàm cũng không giấu diếm, nói thẳng.
- Cậu.
Albert nhíu chặt mày, hung quang ở trong mắt sáng hơn rất nhiều.
Cho đến bây giờ đều là bọn họ nhìn những người khác vùng vẫy một cách vô lực, lần này thì ngược lại trở thành con mồi trong mắt Mạc Phàm, bị Mạc Phàm đùa giỡn tùy ý.
- Tiểu tử, cậu đã muốn bắt chúng tôi để tăng cấp, vậy Albert tôi muốn xem cậu dựa vào cái gì để đối phó chúng tôi rồi tăng cấp.
Albert nheo mắt lại nói.
Nếu Mạc Phàm không ngăn cản ông ta thi triển Luyện Kim Thuật, vậy ông ta an tâm rồi.
Ông ta nheo mắt lại, lực lượng thánh thạch trên nhẫn không hề giữ lại rót vào trong cơ thể chín người.
Rất nhanh, hào quang lóe lên trên chiếc nhẫn nhanh chóng nhạt dần đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, mà thực lực của đám Albert lại tăng lên nhiều.
- Thành cho ta.
Albert âm dương quái khí quát, giọng nói giống như sấm vang lên, lực lượng cuối cùng trong thánh thạch rót vào trong cơ thể chín người.
Luyện thành!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook