Thần Y Trọng Sinh
Chương 1363

Mấy người còn lại, Hải Vương, Ma Pháp Sư Meire, tinh linh Kagan, Diệt Thần Giả Skien nhìn những người khác chiến ở gần đó thì nhíu mày, trên mặt bọn họ hiện lên vẻ nghiêm trọng.  

Dưới chỉ điểm của Mạc Phàm, ngay cả Albert mà bọn họ hơi kiêng kị cũng bị Hoàng Phủ Thái Ất áp chế.  

Thứ mà Albert thông qua Luyện Kim Thuật luyện thành, gần như không tạo thành thương tổn với Hoàng Phủ Thái Ất, đã bị Hoàng Phủ Thái Ất hủy diệt.  

Tuy trên người Albert không bị thương, nhưng vô cùng e sợ ma kiếm màu đen trong tay Hoàng Phủ Thái Ất, càng ngày càng rơi vào thế hạ phong.  

Tuy bọn họ có bốn người, nhưng chỉ sợ đối phó Mạc Phàm không đơn giản như vậy.  

- Mạc Phàm, cậu đúng là có không ít thủ đoạn, chẳng trách cậu có thể quật khởi ở Hoa Hạ nhanh như vậy, trên đại hải này, cậu chuẩn bị dùng thủ đoạn gì để đối phó bổn vương đây.  

Tam Xoa Kích của Hải Vương gõ lên đất, lạnh giọng hỏi.  

Ông ta thân là Titan, vùng biển này do ông ta tạo ra, vùng biển này cũng là ngọn nguồn lực lượng của ông ta.  

Vùng biển này không khô, ông ta sẽ bất tử bất diệt.  

Thủ đoạn của Mạc Phàm thông thiên, ông ta rất muốn biết Mạc Phàm đối phó ông ta trên đại hải thế nào.  

Gương mặt Mạc Phàm rét lạnh, lắc đầu.  

- Các ông không trả lời câu hỏi của tôi, vậy tôi cho các ông chọn, các ông không cần lần lượt tới đây, tôi sẽ cùng giết bốn người.  

- Còn nữa, đối phó bốn người, không cần bất luận thủ đoạn gì, quả đấm là được, ông coi như là người đầu tiên bị tôi giết đi, Hải Vương.  

Ngũ lão và Tần Vô Nhai cần phương pháp, là vì cơ thể và thần thông của mấy người này đặc biệt, đám ngũ lão không đủ cường đại.  

Hắn đối phó bốn người này, cần dùng thủ đoạn gì sao, lực lượng bình thường là đủ rồi.  

Nói xong thân thể hắn lay trái lay phải, cơ thể hắn kéo dài trên mặt biển, giống như laser đến trước mặt Hải Vương.  

Năm ngón tay hắn nắm chặt, linh khí cuồn cuộn bị rút từ trong không khí, trong nước biển.  

Chỉ trong chớp mắt, linh khí trong mười km xung quanh đã bị hắn rút đi, ngưng tụ trên nắm tay của hắn.  

- Băng Sơn!  

Hải Vương vốn sớm cảnh giác với Mạc Phàm, nhưng không ngờ tốc độ của Mạc Phàm nhanh như vậy.  

Ông ta nhíu mày, tay còn lại nhanh chóng vươn ra, một mặt gương màu lăm chắn trước người ông ta, che khuất cả người ông ta lại.  

Ngay sau đó một quyền của Mạc Phàm đánh lên tấm gương kia.  

Gương căn bản không có năng lực chống cự lại, bị quả đấm của Mạc Phàm xuyên thủng, quyền kình kh ủng bố bùng nổ ra, giống như đạn quỹ đạo phóng ra, một đạo cột sáng không thể ngăn cản vọt về nơi xa, đụng lên trên Thủy Tinh Cung ở phía xa, một lỗ thủng vĩ đại xuất hiện trên Thủy Tinh Cung.  

Cuồng phong như bão nhấc lên theo, lưu ly trên Thủy Tinh Cung bị nghiền nát gần hết.  

Trên mặt đất, sàn nhà như bạch ngọc bị lốc lên.  

Vừa rồi Thủy Tinh Cung còn vô cùng hoa lệ, chỉ trong chớp mắt đã tả tơi, chỉ còn lại dàn giáo chính.  

Nhất là lỗ thủng ở giữa, giống như mãnh thú há to miệng.  

Xung quanh, thuộc hạ của Hải Vương không có một ai đứng vững, có một số người còn bị kình phong thổi xa trăm mét.  

Phía sau thủy kính, cơ thể Hải Vương nhoáng lên một cái lùi về sau, chín thủy kính lục giác xuất hiện, xoay quanh xung quanh ông ta, chuyển động dựa theo quỹ tích, bảo vệ ông ta ở bên trong.  

Vẻ nghiêm trọng xuất hiện trên mặt ông ta.  

Tuy một quyền của Mạc Phàm không thể thương tổn được ông ta, nhưng mạnh như thế nào ông ta biết rất rõ.  

Hải Thần Cung là cung điện ông ta tốn rất nhiều năm mới xây được, trong ngoài đều có Ma Pháp Trận thủ hộ.  

Tu sĩ bình thường, đừng nghĩ tới chuyện có thể hủy Hải Thần Cung của ông ta, ngay cả một khối thủy tinh đều không thể phá được.  

Mạc Phàm chỉ đánh một quyền, lại phá nát toàn bộ Hải Thần Cung.  

Đám Hải Thần, đệ tử của Hải Thần Cung và đám tinh linh Kagan cũng đều sửng sốt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.  

Lúc trước Mạc Phàm đã đủ cường đại, Mạc Phàm chân chính ra tay, còn cường đại hơn trước rất nhiều.  

Nếu một quyền này của Mạc Phàm đánh trúng người, cho dù bọn họ có mười mạng cũng không thể sống sót.  

Đối diện Hải Vương, Mạc Phàm thu hồi quả đấm, hơi thất vọng lắc đầu.  

Cùng là Thái Thượng Phá Diệt Kinh, so với lần đầu tiên hắn sử dụng mạnh hơn gấp bội lần, nhưng không thương tổn được Hải Vương.  

Theo ý hắn, ít nhất phải khiến Hải Vương biết đau là gì.  

Thất vọng trong mắt Mạc Phàm chỉ chớp lóe, liền biến mất không thấy, một chưởng khác đánh ra.  

Một quyền không được, vậy thì dùng võ pháp khác của Thái Thượng Phá Diệt Kinh.  

- Chấn Hải!  

“Răng rắc…” Giống như chư thần phẫn nộ, tiếng sấm rung động cuồn cuộn, một hư ảnh thủ chưởng lôi điện cỡ tiểu sơn đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Hải Vương, vỗ mạnh xuống đầu ông ta.  

ể ể ề ấCơ thể Hải Vương run lên, trái lại không có gì không khỏe, nhưng cho dù là cơ thể ông ta hay chín thủy kính xung quanh ông ta đều bất động.  

Sau đó một quyền của Mạc Phàm cách không đánh về phía Hải Vương.  

- Liệt Địa!  

“Bùm!” Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, xung quanh Hải Vương giống như có vô số vũ khí tiên tiến nổ tung.  

Sân xung quanh Hải Vương lập tức tứ phân ngũ liệt, khe hở sâu không thấy đáy mang theo nước biển tràn vào từ bốn phương tám hướng.  

Trước tiên Thủy Tinh Cung như bị ngũ mã phân thây, vỡ ra thành mảnh nhỏ.  

Trong nước biển, những động vật biển vĩ đại gặp khe hở này, chỉ trong chớp mắt bị cắt thành mấy mảnh.  

Chỉ trong phút chốc hải vực vô cùng yên bình, giống như gặp tận thế.  

Không chỉ như vậy, thủy kính trên người Hải Vương cũng bị phá mở.  

Trên cơ thể uy võ của ông ta tỏa ra lam quang, chỉ giằng co một lát.  

“Xoẹt” một tiếng, âm thanh như xé vải vang lên, cơ thể ông ta cũng vỡ thành mấy mảnh, rơi vào trong nước biển.  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn tay mình một cái, lúc này mới lộ ra vẻ vui mừng.  

- Như vậy còn tạm.  

Thái Thượng Phá Diệt Kinh được xưng là công pháp có thể võ đấu với Quân Khương Lâm vô địch, không nên ngay cả một người của Thần Tộc Titan cũng không làm bị thương được.  

Trong nước biển cách đó không xa, nước biển màu lam dâng lên, nhanh chóng ngưng tụ thành dáng vẻ một người.  

Hào quang thu lại, lộ ra Hải Vương hơi chật vật ở bên trong.  

Trái lại trên người Hải Vương không có thương tổn gì, nhưng vương miện ở trên đầu đã không còn, tóc cũng bị nước biển làm ướt nhẹp, hỗn loạn trên người.  

Trong đôi mắt u lam, lửa giận hừng hực giống như nham thạch nóng chảy sắp phun trào.  

Ông ta đường đường là Hải Vương, lại bị một tiểu tử thương tổn tới mức này.  

Chuyện như vậy đều chưa từng xảy ra ở một ngàn năm trước.  

- Tiểu tử, cậu đúng là rất đáng chết.  

Hải Vương nghiến răng nói.  

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, giống như không nghe thấy, hắn thản nhiên nói:  

- Xem ra năng lượng thần nguyên của ông còn rất sung túc, không biết có thể khiến ông khôi phục mấy lần.  

Nòng cốt của cổ thần như Hải Vương đều là thần nguyên, nếu năng lượng thần nguyên sung túc, cho dù bị trọng thương cũng có thể khôi phục trong thời gian ngắn.  

Đương nhiên nếu thần nguyên bị hủy, Hải Vương chỉ còn đường chết.  

Hải Vương giống như bị vạch trần nhược điểm, nhíu mày.  

Thần nguyên là bí mật lớn nhất của ông ta, vậy mà Mạc Phàm cũng biết.  

Ông ta chỉ hơi nhíu mày, liền giãn ra.  

- Tôi quấn lấy tiểu tử này trước, ba người đi diệt mấy người kia, sau đó chín chúng ta cùng đối phó cậu ta.  

Hải Vương nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương