Thần Y Thánh Thủ
Chương 1031: Ta hiểu rồi!

- Chúng ta lên núi!

Trương Dương nắm lấy cơ hội, đưa tay ôm Đại Lôi Tiểu Lôi, nhảy lên lưng Truy Phong, thét lên một tiếng với Vô Ảnh Tia Chớp cùng Tam Nhãn Thú kim sắc.

Trên Dã Nhân Sơn, hai con anh vũ liên tục thúc giục hắn nhanh chóng trèo lên, hiện giờ Tm Nhãn Ma Thú bị Đại Lôi Tiểu Lôi dọa chạy mất, điều này đối với Trương Dương mà nói chính là cơ hội tốt nhất.

- Hú!

Truy Phong sải vó, không hề chậm trễ quay người tiến lên núi, con Tam Nhãn Thú phía sau cũng bật dậy, kéo Vô Ảnh Tia Chớp cùng Đại Lôi Tiểu Lôi lên người mình, theo sau Truy Phong cùng tiến lên núi!

Phác Thiên Ân không rảnh đi quản Trương Dương, gã đang ra sức ra lệnh cho con Tam Nhãn Ma Thú, để nó không sợ hãi hai con ấu thú mới sinh, nhưng cho dù gã có nói thế nào, con Tam Nhãn Ma Thú kia vẫn khăng khăng không chịu quay vào, cứ đi đi lại lại bên ngoài núi Dã Nhân.

- Đáng chết!

Phác Thiên Ân suy đi tính lại, sắc mặt liên tục thay đổi, cuối cùng gã cũng đành phải quay người, một mình lên núi đuổi theo Trương Dương!

Thực lực Trương Dương thể hiện ra quả thật quá mức kinh người, gã căn bản không có cách nào tưởng tượng sau này Trương Dương hoàn toàn khôi phục thì sẽ như thế nào.

Cho dù thế nào, Phác Thiên Ân cũng phải giết chết Trương Dương, diệt trừ hậu họa!

Từ chân núi Dã Nhân tiến vào trung tâm, cũng phải cách cả mấy trăm dặm đường, nhưng nhờ có Truy Phong dốc sức chạy nên cũng chỉ mất một khoảng thời gian ngắn.

Nếu như nhờ vào khả năng bay của Tam Nhãn Thú màu vàng từ trên không tiến vào trung tâm của Dã Nhân Sơn, như vậy tuy tốc độ nhanh nhất, nhưng cũng sẽ hoàn toàn để lộ hành tung của bọn họ, vì thế Trương Dương cùng mấy con linh thú trực tiếp từ mặt đất đi lên, vượt qua những đầm lầy cây cối phức tạp.

Bởi vì trước đây Trương Dương từng tiến vào một lần, nên biết rõ vị trí hang động cua hai con anh vũ. Truy Phong ở phía trước dẫn đường, còn Trương Dương thì làm xáo trộn khí tức bọn họ lưu lại dọc đường đi, gây phiền phức cho Phác Thiên Ân trong quá trình đuổi theo.

Phác Thiên Ân vẫn chưa mất dấu Trương Dương, nhưng cũng không thể nhanh chóng tìm được.

Trung tâm Dã Nhân Sơn so với dưới chân núi không hề có khác biệt gì, trong trận chiến đấu lúc trước, năng lượng thiên địa ở đây sớm đã bị hút sạch, năng lượng thiên địa từ vùng lân cận bổ xung đến tạm thời còn chưa thể chạm đến nơi này, càng lên trên cao, năng lượng thiên địa vốn đã mỏng manh lại càng trở nên thưa thớt hơn.

Đến cuối cùng, đã không còn cảm nhận được sự tồn tại của năng lượng thiên địa quanh bốn phía, Dã Nhân Sơn lúc này phảng phất như một dãy núi sắp tàn lụi.

Không riêng gì nội công của người tu luyện, ngay cả sự phụ thuộc của linh thú đối với năng lượng thiên địa cũng rất quan trọng, khi tới nơi này, năng lượng thiên địa ở đây đang trong trạng thái trống rỗng, điều này khiến cho bọn Truy Phong đều cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng bọn chúng đều biết phía sau có cường địch, nên không ai tỏ vẻ gì.

- Hú!

Đại Lôi Tiểu Lôi tuổi còn nhỏ nên không hiểu chuyện, lập khó chịu tức kêu lên.

Trương Dương dù sao cũng là cường nhân ngũ tầng, sự khó chịu cũng giảm bớt một chút, trong đan điền cơ thể hắn cũng có linh khí, mà bản thân chỗ linh khí này cũng có thể tự hóa thành năng lượng thiên địa.

Vì muốn để bọn Truy Phong dễ chịu hơn một chút, Trương Dương đã phân ra một chút linh khí, hóa thành năng lượng thiên địa rải rác quanh người Truy Phong cùng Tam Nhãn Thú màu vàng, đặc biệt chiếu cố đến Đại Lôi Tiểu Lôi nên linh khí rải rác quanh người bọn chúng nhiều hơn một chút.

Vào thời điểm mấu chốt này, có thể nói thứ mà Trương Dương có thể dựa vào trong cuộc chiến cuối cùng với Phác Thiên Ân chính là chỗ linh khí trong cơ thể kia, nhưng cho dù là như vậy Trương Dương cũng không hề keo kiệt với đám linh thú.

Vô Ảnh Tia Chớp Truy Phong đều hiểu được ý tốt của Trương Dương, cũng càng khẳng định hơn nếu bản thân chúng phải chôn thân ở đây, cũng tuyệt đối không để Trương Dương phải mất mạng vì một quyết định như vậy.

- Các người mau vào!

Hai con anh vũ phát hiện ra đám người Trương Dương đã đến, lập tức bay ra từ trong động, đồng thời bọn chúng cũng cảm nhận được Phác Thiên Ân rất nhanh sẽ đuổi kịp đến.

- Đi!

Trương Dương khoát tay, dẫn bọn Truy Phong tiến vào trong hang động.

- Trương Dương!

Sau khi Trương Dương vào động Phác Thiên Ân mới tìm đến nơi, đáng tiếc linh thú anh vũ đã khởi động chốt, đóng lại sơn động.

Hang động này vốn dĩ là do chủ nhân của hai con anh vũ tạo nên, bên trong đầy rẫy chốt đóng mở trùng điệp, hơn nữa còn có thuật kỳ môn độn pháp, muốn cản trở Phác Thiên Ân trong chốc lát cũng không phải là việc khó.

Phác Thiên Ân cũng có nghe qua về thuật kỳ môn độn pháp của Trung Quốc, biết được người tu luyện của Trung Quốc thường nhờ vào thủ pháp thần kỳ này mà lấy yếu thắng mạnh, từng có không ít linh thú bậc cao chết thảm dưới những trận pháp này, bọn chúng cho dù có thông minh hơn nữa cũng không thể phá giải những trận pháp mà ngay cả loài người cũng chưa chắc đã phá được này.

Phác Thiên Ân cũng không dám tùy tiện tiến vào sơn động.

- Ngươi tưởng rằng ngươi có thể chạy thoát sao? Ta sớm đã thăm dò kỹ nơi đây, cái hang động này cũng chỉ có một lối ra duy nhất, ta không tin các ngươi có thể trốn trong đó cả đời!

Phác Thiên Ân từ trước đã biết được nơi đây có một cơ quan huyệt động như vậy, nếu như năng lượng thiên địa của núi Dã Nhân dư thừa, gã hoàn toàn có thể dùng lực phá dễ dàng tiến vào bên trong, nhưng hiện giờ năng lượng thiên địa nơi đây lại trống trơn, vì an toàn, Phác Thiên Ân tất nhiên không thể lãng phí linh khí của mình, gã dứt khoát lựa chọn chờ đợi ở bên ngoài, dù sao thì năng lượng thiên địa ở xung quanh bổ sung đến cũng không mất quá lâu, gã chỉ cần một chút năng lượng trời đất, là có thể phá được toàn bộ chốt đóng trong hang động này.

Trong hang động.

- Ba ba ba ba!

Vách núi xung quanh đột nhiên vang lên, một quầng sáng hiện lên, trên vách núi kia có rất nhiều giá đèn, từng ngọn đèn lần lượt phát sáng.

Trương Dương cùng tam đại linh thú không hề cảm thấy bất ngờ một chút nào, nhưng Tam Nhãn Thú màu vàng thì hoàn toàn ngược lại, nó nhìn quanh bốn phía, lộ ra vẻ kinh ngạc, xem ra nó cũng không biết nơi này còn có một động thiên khác.

Đại Lôi Tiểu Lôi trợn trừng mắt, nhìn xung quanh một cách hiếu kỳ, mọi thứ ở đây đối với chúng nó mà nói đều vô cùng kỳ lạ.

- Hai vị, thật sự rất xin lỗi, lẽ ra khi ta đột phá Đại viên mãn tăng lên ngũ tầng, thì nên đến đón hai ngươi rời đi, vậy mà hiện giờ không những không thể giúp đỡ hai ngươi rời đi mà còn mang theo một tên cường địch đến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trương Dương cười khổ lắc đầu, hắn không dám chắc chắn thuật kỳ môn độn pháp trong sơn động này có thể ngăn cản Phác Thiên Ân được bao lâu, nhưng ít nhất hiện giờ vẫn còn an toàn.

Hai con anh vũ bay lượn trên không trung, lúc này bọn chúng đã đi qua được đoạn đường kia, tiến vào đại sảnh sâu nhất trong hang động.

Lần trước Trương Dương chính là ở chỗ này, lĩnh ngộ triệt để tự nhiên chi đạo, nhập môn thành công, công thành Đại viên mãn.

Lần này quay trở về chốn cũ, Trương Dương nhìn lên vách núi bốn phía, lại cảm thấy những chữ viết trên vách đã này đã trở nên khác với lần trước.

Trong lần này, những văn tự trên vách núi hoàn toàn không trúc trắc khó hiểu, hơn nữa còn không thể ghi nhớ như lần trước. Lần này khi nhìn lên, những chữ viết kia dường như có linh tính, Trương Dương quét mắt qua, bọn chúng liền lần lượt nhảy xuống từ vách núi, sau đó chui vào trong đầu óc Trương Dương.

Lúc này Trương Dương căn bản không cần phải đi nhận biết những chữ đó là gì, mà mỗi một chữ lại đại diện cho một loại xu thế khắc chế của năng lượng thiên địa tương ứng, đồng loạt tràn vào cũng cùng lúc nổ tung.

Trong mắt Tam Nhãn Thú màu vàng cùng Truy Phong Vô Ảnh Tia Chớp, Trương Dương chính là đang bước vào một đại sảnh, nhưng từ bên ngoài nhìn lướt vào, thì toàn thân lại đứng im tại chỗ, giống như bị ma nhập vậy.

Ai cũng không biết Trương Dương rốt cuộc đã xảy ra việc gì, nhưng hai con anh vũ cũng đồng thời đứng im, đột nhiên ra hiệu cho mấy con linh thú khác, để bọn chúng không quấy rầy Trương Dương.

Hai con anh vũ vô cùng rõ ràng về trạng thái của Trương Dương, xem ra Trương Dương đã hoàn toàn nhập tâm.

Lần này còn mãnh liệt hơn so với lần trước, sự che giấu bề ngoài của những văn tự kia đều đã mất hết hiệu quả.

- Vù vù!

Đột nhiên trong sơn động nổi gió, đây là một trận gió năng lượng, là do Trương Dương nhanh chóng hấp thu năng lượng trời đất chuyển hoá thành nội kình mà tạo ra, lúc này đan điền của Trương Dương giống như một tấm bọt biển, thoả thích hấp thu lấy năng lượng thiên địabên ngoài.

Có điều gió nổi lên lại lặng xuống, Trương Dương nay đã tăng lên ngũ tầng, đan điền chỉ có thể bảo tồn linh khí, năng lượng thiên địa bên ngoài Dã Nhân Sơn sớm đã đứt đoạn, còn năng lượng thiên địa trong hang động này cũng chỉ trong chớp mắt đã bị Trương Dương hấp thu sạch sẽ.

Có thể nói, những chốt đóng mở cùng thuật kỳ môn độn giáp trong sơn động cũng đã mất đi tác dụng trong cùng một thời khắc đó.

Không có sự chống đỡ của năng lượng thiên địa, thuật kỳ môn độn giáp có cường mạnh đến đâu cũng chỉ là những cơ quan bình thường, đối với những người tu luyện đã đạt đến trình độ như Phác Thiên Ân mà nói, căn bản chẳng khác gì với đống đồ chơi của con nít.

Bên ngoài hang động, Phác Thiên Ân lập tức cảm nhận được sự thay đổi.

- Ha ha, đúng là trời cũng muốn giúp ta!

Phác Thiên Ân không biết bên trong đã phát sinh chuyện gì, nhưng gã đã phát hiện được khí tức của đám người Trương Dương trong hang động, mặc dù trong đó có thêm khí tức của hai con linh thú tứ tầng, nhưng điều này đối với Phác Thiên Ân mà nói hoàn toàn là một chuyện tốt.

Tam Nhãn Thú Đại viên mãn màu vàng, hai con Tam Nhãn Thú Vương mới sinh, cộng thêm nhiều linh thú tứ tầng như vậy, chỉ cần giải quyết Trương Dương, bọn chúng đều sẽ trở thành vật của Phác Thiên Ân!

- Xem ta đem mấy con linh thú các ngươi bắt về, tin rằng trong số mấy con linh thú tứ tầng các ngươi, nhất định lại có thể luyện chế ra một con ma thú ngũ tầng!

Phác Thiên Ân cười gằn một tiếng, rút thanh đao hẹp ra tiến vào trong sơn động.

Nhứng mà sau khi vào sơn động, Phác Thiên Ân cũng không trực tiếp tiến thẳng đến chỗ Trương Dương, hắn từng bước từng bước tiến lên trước, dù sao nơi đây cũng chỉ có một lối ra duy nhất, gã không việc gì phải sợ Trương Dương có thể trốn mất.

Phác Thiên Ân sở dĩ đi chậm như vậy, hoàn toàn là đang đề phòng âm mưu quỷ kế của Trương Dương, nhưng như vậy cũng khiến Trương Dương có thêm chút thời gian.

Mà một chút thời gian này, đối với Trương Dương mà nói còn quý giá hơn vàng bạc gấp vạn lần!

Hai con anh vũ, Tam Nhãn Thú màu vàng, cùng với tam đại linh thú đều nhìn chằm chằm vào Trương Dương, bọn chúng trong lòng sớm đã cảm thấy lo âu bất an, khí tức của Phác Thiên Ân trong hang động càng lúc càng gần kề, nhưng Trương Dương vẫn chưa thoát khỏi trạng thái kỳ lạ kia.

Trước mắt Trương Dương dường như xuất hiện rất nhiều thứ, có Hàn Tuyền Kiếm, có Đường Thị Đoán Tạo Pháp, có Phá Thiên Nhất Kiếm, còn có tâm pháp của Thiếu Lâm Đạt Ma tổ sư tu luyện, đều trong cũng một thời khắc xâm chiếm lấy đầu óc Trương Dương.

Những văn tự trên vách núi này thực ra rất đơn giản, sự tồn tại của chúng chẳng qua chỉ nhằm mục đích chỉ dẫn, dẫn dắt nội kình của những người tu luyện nhìn chúng, để họ căn cứ vào văn tự phù hợp với mình nhất, sau đó dựa theo xu thế năng lượng thiên địa mà văn tự đó chỉ định vận chuyển vào nội kình trong đan điền của mình, đây là một loại thủ pháp cao diệu tuyệt đối.

Chủ nhân của hai con anh vũ kia, đúng thật là thiên tài!

- Nhất hấp nhất xích, chu thiên đại tuần hoàn, thì ra là thế!

- Ha ha, ta hiểu rồi!

Trương Dương đột nhiên mở mắt, trên mặt tràn ngập vui sướng!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương