Thần Tọa
-
Chương 58: Đệ Lục Trọng Thần Hành (2)
Toàn thân hắn nóng rực như lửa, bề ngoài thân thể đều hiện lên một màu đỏ tươi, thân thể hình như muốn nổ tung. Nguyên khí cường đại như thế, đến ngay cả Lâm Hi cũng không ngờ tới.
- Làm thế nào lại mạnh như vậy!
Lâm Hi làm sao còn dám phân tâm, hắn tập trung toàn bộ tinh thần vào việc thu nạp nguyên khí trong cơ thể.
Dược lực của Xích Diễm Đan vô cùng mạnh mẽ, mặc dù đối với các trưởng lão tông phái cấp Kim Cương Kỳ và Long Lực Kỳ, cũng không coi là cái gì. Nhưng mà đối với Lâm Hi vẫn còn võ đạo cảnh giới Đệ Ngũ Trọng, dược lực của nó đã là khó có thể tin nổi.
Hắn hiện tại hoàn toàn khẳng định, trong viên Xích Diễm Đan chính mình thu hoạch tuyệt đối hàm chứa nội đan mãnh thú tuyệt thế cấp Đệ Cửu Trọng, Đệ Thập Trọng. Dược lực của viên Xích Diễm Đan này, nếu đem so sánh với dược lực tổng hợp của các Thú Đan mà Lâm Hi thu nạp trong mấy tháng qua thì còn mạnh hơn.
Ti ti!
Trong tai Lâm Hi nghe được những tiếng ti ti, hắn cảm giác được tạp chất trong cơ thể bị Xích Diễm Đan luyện hóa không ít. Làn da vốn đã rất cứng cỏi lại lần nữa được tôi luyện thêm một lần, cơ bắp thân thể càng thêm hữu lực, giàu có tính dễ bộc phát.
Khi mà dược lực hấp thu đến đỉnh điểm, Lâm Hi chỉ cảm thấy trong óc chấn động.
Ầm!
Trong linh thức, khi mà khí huyết toàn thân đi qua lòng bàn chân thì tựa hồ như nó phá tan một tầng gông cùm xiềng xích gì đó. Trong phút chốc, ý thức mở rộng ra vô hạn, Lâm Hi cảm giác được ý thức của chính mình dường như đang lao nhanh trong cơ thể.
Tiếng gió rung động xa xa, tiếng kêu của côn trùng dưới đất, tiếng huyết dịch chảy trong cơ thể, toàn bộ đều lọt vào tai hắn thật rõ ràng. Thậm chí hắn có thể nắm bắt được đến từng dấu vết vàng vàng mà các ngọn lửa bập bùng đang toát ra.
- Võ đạo Đệ Lục Trọng, Thần Hành Kỳ!...
Trong óc Lâm Hi xẹt qua một ý niệm, có lối suy nghĩ chậm lại vô hạn, thời gian cũng phảng phất dừng lại. Hắn biết, chính mình rốt cục đã một cước đạp vỡ ngưỡng cản kia, bước vào Thần Hành Kỳ Đệ Lục Trọng.
- Ông!
Cơ hồ là đồng thời, một dòng nước lũ chảy ngược xuống. "Vạn Hoàng Đồ" vốn đã bị Lâm Hi lãng quên, lại xuất hiện lần nữa ở trong ý thức của Lâm Hi, ánh vàng lấp lánh chói mắt, hào quang vạn trượng. Đồng thời trong lúc đó, một luồng tin tức khổng lồ tràn vào trong óc Lâm Hi. Chả mấy chốc, trong đầu hắn liền có thêm một công pháp hàng đầu mới, gọi là "Khí Thôn Bát Hoang Quyền".
Khí Thôn Bát Hoang Quyền có uy lực khổng lồ, là pháp môn cường đại hàng đầu trong luyện lực và công kích. Lâm Hi chỉ mới sơ lược cảm ứng một phen, liền cảm nhận được uy lực khủng bố ẩn chứa trong đó.
Nhưng mà, uy lực càng là cường đại, lại càng đòi hỏi phải tốn hao tâm tư đi nghiền ngẫm, đi tu luyện. Mà vào lúc này, Lâm Hi cũng không cách nào tốn tâm tư đi nghiền ngẫm nghĩa lý sâu sắc của tâm pháp.
Lâm Hi lúc này cũng mơ hồ cảm nhận ra được, sự huyền bí của Vạn Hoàng Đồ, tựa hồ là cùng với thực lực của mình tăng lên thì nó cũng từ từ được vạch trần. Thực lực của chính mình càng cao, những thứ được nhận từ trong Vạn Hoàng Đồ lại càng nhiều hơn.
Chỉ là trong tích tắc thời gian, sau khi Vạn Hoàng Đồ lưu lại môn quyền pháp này thì lại yên lặng đi.
- Ha ha ha!
Thần thức của Lâm Hi lại trở về thân thể, hắn cười lớn:
- Rốt cục đã đạt tới Thần Hành Kỳ!
Thân hình hắn nhoáng lên, cả người hóa thành một cái bóng từ bên trong động lao ra như chớp. Ngay trong chớp mắt đó, trong phạm vi trăm trượng bên ngoài cửa hang động, tất cả mọi nơi đều có bóng dáng của Lâm Hi đang di chuyển rất nhanh.
Tốc độ của hắn nhanh như chớp giật, nhưng không hề đụng vào một thân cây nào. Đây chính là năng lực phản ứng mạnh mẽ của cường giả Thần Hành Kỳ.
Hô!
Cơ hồ là chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, Lâm Hi liền xuất hiện ở đỉnh núi của thác nước. Lúc này tốc độ của hắn, đâu chỉ là nhanh như tuấn mã. Coi như là mãnh thú Đệ Lục Trọng, e rằng cũng không đuổi kịp hắn.
- Ha ha ha, một ngày hóa thành rồng. Căn bản không cần đến năm tháng, chỉ ba tháng là ta liền đạt tới Thần Hành Kỳ!
Lâm Hi lúc này chỉ cảm thấy sự sảng khoái trước nay chưa từng có.
Phái qui của Ngũ Lôi Phái, Thiếu chưởng môn phải đạt tới Thần Hành Kỳ Đệ Lục Trọng trước năm mười tám tuổi để chứng minh thực lực của mình, nếu không sẽ bị phế truất.
Điều này một mực là cái dằm áp chế ở trong lòng Lâm Hi, hiện nay dằm đã mất đi, trong lòng chỉ cảm thấy hoàn toàn thoải mái.
- Mạnh Quân ơi Mạnh Quân, ngươi cho là cứ như vậy liền có khả năng ngăn cản được ta sao. Chờ khi ta trở lại, liền trực tiếp liền cắt đứt giấc mộng chưởng môn của ngươi!
Trong mắt Lâm Hi phóng ra những tia sáng lấp lánh. Mục đích lần này hắn tiến vào vùng núi mãnh thú tu hành, có thể nói đã hoàn toàn đạt tới. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: qtruyen.net chấm c.o.m
Mạnh Quân lợi dụng quyền thế trong tay mình, thừa dịp hắn không có ở nhà để làm mất quyền lực của hắn, để phong chính mình làm Đại chưởng môn. Nhưng chỉ cần Lâm Hi trở lại Ngũ Lôi Phái, chính là Thiếu chưởng môn danh chính ngôn thuận.
Dựa vào tu vi Đệ Lục Trọng, cũng không còn ai có thể làm khó dễ được hắn nữa. Cho dù là Mạnh Quân thì cũng khó lòng phá nổi. Cuối cùng, vị trí chưởng môn Ngũ Lôi Phái, vẫn cứ phải rơi vào trong tay Lâm Hi.
Xoạt!
Lâm Hi đột nhiên tâm niệm chợt nảy ra ý nghĩ, xoạt một cái, lập tức từ nhảy xuống trên vách đá. Đến nửa đường, bàn tay liên tục vừa cắm vừa cào trên vách đá để triệt tiêu xung lượng, cuối cùng vững vàng rơi trên Hàn Đàm.
- Xuống nước không chìm, gặp nước không ngã! Không hề nghi ngờ, ta đã hoàn toàn đạt tới Thần Hành Kỳ.
Lâm Hi đứng ở trên mặt nước, hai chân cũng không hề rạch xuống nước, nhưng cũng không chìm xuống. Nước chỉ ngập không tới mắt cá chân hắn.
Võ đạo đạt tới Đệ Lục Trọng, trọng lượng thân thể sẽ giảm đi rất nhiều, đạt tới hiệu quả khinh thân. Trong lúc hô hấp, hắn có loại cảm giác mọc cánh thành tiên bay lên.
Phanh!
Lâm Hi cước đạp liên hoàn, trực tiếp để lại trên mặt hồ một vệt sáng bạc, chả mấy chốc biến mất ở phương xa.
Thời gian mỗi một ngày trôi qua, Lâm Hi mỗi ngày đều đắm chìm trong tu luyện, thực lực càng đột nhiên tăng mạnh với tốc độ kinh người.
Sáng sớm, trên đồi núi bên ngoài hang động.
Lâm Hi chân đạp thất tinh, luyện tập Khí Thôn Bát Hoang Quyền ở trong rừng cây.
Chỉ thấy một đám Nguyên Khí Thiên Địa hóa thành màn sương trắng giống như những đốt xiềng xích ùa tới từ bốn phương tám hướng, rồi không ngừng tiến vào trong cơ thể Lâm Hi.
Khí Thôn Bát Hoang Quyền vô cùng uyên thâm, ngoại trừ uy lực khổng lồ ra, nó cũng là pháp môn luyện lực tinh thâm hàng đầu. Đối với "Quân Lâm Thiên Hạ Thể" trên người Lâm Hi thì nó có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau. Một cái để Tôi Thể, một cái cho luyện lực.
Cũng giống như "Quân Lâm Thiên Hạ Thể", điều quan trọng nhất của Khí Thôn Bát Hoang Quyền chính là một chữ "Thế". Cái loại khí thế Thiên Hạ Vô Song này, hình như cũng muốn thôn tính tất cả những nơi xa xăm (bát hoang) vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook