Thần Tọa
Chương 38: Mật nghị (1)

- A!

Trong vô số ánh mắt khiếp sợ, Trương Long kêu thảm một tiếng rồi như diều đứt dây bay đi.

- Trương... Trương Long lại cũng bại!

Vương Hải, Triệu Tuyết nhìn bóng người đang bay trên trời mà ngây ra như phỗng, ngay cả đau đớn của mình đều quên đi. Bốn phía cũng lặng ngắt như tờ.

Mặc dù biết Lâm Hi rất mạnh, nhưng không ai nghĩ, lại ngay cả Trương Long chỉ nửa bước là sẽ nhập vào cảnh giới Thần Hành mà cũng không phải đối thủ của hắn!

- Ha ha ha, Vương Hải, Triệu Tuyết, Trương Long, hiện tại các ngươi còn có gì có thể nói?!

Lâm Hi cười lớn một tiếng, rồi hạ xuống. Hắn liên tiếp đánh bại ba tên đệ tử trọng yếu Vương Hải, Triệu Tuyết, Trương Long này, chỉ cảm thấy khoan khoái từ trước tới nay chưa từng có. Toàn thân mười hai vạn tám ngàn lỗ chân lông, không có một cái nào mà không thư giãn.

Từ sau khi Lâm Hi tiến vào thế giới này, hiện nay mới xem như đích thực được hãnh diện. Một hơi đánh bại ba tên đệ tử trọng yếu Ngũ Lôi Phái, điều này có ý nghĩa vị Thiếu chưởng môn Lâm Hi này đã đích thực đứng vững vàng bên trong tông phái, có được thực lực tương xứng với thân phận Thiếu chưởng môn này.

- Tại sao lại như vậy!

Xa xa, Trương Long bộp một tiếng rơi trên mặt đất, hắn quát to một tiếng.

Trong lòng hắn vừa sợ vừa giận, ọc một cái liền phun ra một ngụm máu tươi rồi lập tức liền ngất đi. Lại là bị cứ như vậy mà tức giận đến hôn mê bất tỉnh.

Trương Long hoàn toàn không ngờ rằng, Lâm Hi chỉ trong ngắn ngủn hai mươi ngày lại trở nên mạnh mẽ đến tình trạng như thế. Một chiêu nội gia quyền kia của Lâm Hi không chỉ làm nội phủ của hắn bị thương nặng, càng là làm tổn thương đến tự ái của hắn. Trước mắt bao người, hắn không hạ nổi người này, giờ thì trực tiếp ngất xỉu đi.

- Tại sao là như vậy?

Lâm Hi nghe được câu nói của Trương Long trước khi ngất xỉu đi mà trong lòng cười lạnh một tiếng:

- Bởi vì ngươi có xương cốt sắt thép, nhưng không có nội tạng sắt thép!...

Điều đặc sắc lớn nhất của Nội Gia Quyền, chính là tính "Xuyên thấu". Bất kể da của ngươi có dày tới đâu, bất kể cơ thể ngươi có chắc tới đâu, chỉ cần nội tạng của ngươi không phải là kim cương khó vỡ thì lập tức sẽ bị đánh cho trọng thương.

Trong Nội Gia Quyền, bên ngoài thân không hiện ra vết thương rõ ràng. Bởi vì tất cả lực lượng đều được tập trung đến nội tạng bên trong. Cho dù bên ngoài thân hoàn hảo không tổn hao gì thì cũng là lục phủ ngũ tạng bên trong bị thương nặng.

Mà loại đặc tính này, là cực kỳ khắc chế với Võ Giả ở thế giới này!

- Đi!

Tâm niệm Lâm Hi vừa nghĩ tới liền lập tức rời khỏi sân luyện công.

Vào ban đêm, những vì sao lấp lánh.

Trên một quả núi cây cối xanh tốt ở cạnh núi Ngũ Lôi, một tòa đại điện Thanh Đồng đứng sừng sững, trong đó đèn đuốc sáng choang.

- Cái gì?! Ngay cả các ngươi cũng bị hắn đánh bại!

Nhị trưởng lão Mạnh Quân ngồi ở trên một chiếc ghế thái sư. Sắc mặt của lão xanh mét, hung hăng nện một cái vào chiếc bàn ở bên cạnh. Cái bàn làm bằng đồng này, bốn chân của nó liền trực tiếp liền xuyên qua lớp đá cắm thật sâu xuống dưới đất.

- Thật xin lỗi, sư tôn. Đệ tử vô năng, khiến cho sư tôn thất vọng!

Vương Hải, Triệu Tuyết quỳ trên mặt đất, vẻ mặt buồn bã. Bên cạnh hai người bọn họ, Trương Long nằm thẳng cẳng ở trên giường, mặt trắng như tờ giấy, không thể động đậy.

- Đồ vô dụng!

Mạnh Quân hung hăng phất phất tay, thần sắc cực kì khó coi. Bốn tên đệ tử trọng yếu thủ hạ của lão đều thua ở trong tay Lâm Hi. Nếu tính thêm cả Mạnh Thạch thì chính là năm người.

Nếu là năm người này thực lực không tốt, thì cũng không có gì đáng trách. Nhưng tu vi võ đạo của mấy người đó hết thảy đều cao hơn Lâm Hi, kết cục lại vẫn bị đánh bại, mà lại còn là thảm bại!

Điều này không thể không nói, đối với địa vị của Mạnh Quân ở bên trong môn phái là một đả kích không nhỏ. Điều này vô hình trung đang nói, tất cả đám môn hạ của Mạnh Quân đều là phường giá áo túi cơm! Còn danh tiếng của chính Mạnh Quân đương nhiên cũng không khá hơn chút nào.

- Mạnh sư huynh, ngươi cũng không cần phải tức giận. Tiểu súc sinh Lâm Hi kia, sớm muộn cũng phải chết. Hôm nay trước hết cứ để cho hắn đắc ý một thời gian ngắn, cũng không phải chuyện gì ghê gớm lắm.

Một bên, Ngũ trưởng lão Vi Bất Bình nói an ủi. Text được lấy tại Truyện FULL

Sự thực, ở trong phòng lúc này trừ Tứ trưởng lão Đoạn Nhất Mi ra thì còn có Ngũ trưởng lão Vi Bất Bình. Ngoài ra, còn có một số đệ tử thân tín bên người Mạnh Quân.

Mạnh Quân không nói gì. Nhưng cơn tức giận trong lòng lão nào có dễ dàng mất đi như vậy.

- Đoạn sư đệ, thế nào? Đã tra ra manh mối gì chưa?

Mạnh Quân nhướng mày lên, đột nhiên quay sang hỏi Tứ trưởng lão Đoạn Nhất Mi ở cách đó không xa.

Lúc này Tứ trưởng lão Đoạn Nhất Mi đang nửa quỳ ở bên người Trương Long, một đôi tay đang kiểm tra, xoa xoa các huyệt đạo toàn thân của hắn.

- Không có. Bên ngoài thân Trương Long cơ hồ không bị thương tích gì. Nhưng mà lục phủ ngũ tạng bên trong thân thể của hắn đều đã bị thương nặng. So với vết thương của Nhạc Hạc sư điệt thì giống nhau như đúc. Quyền kình tựa hồ là trực tiếp xuyên thấu qua thân thể, công kích thẳng vào nội tạng. Loại thương thế này phi thường khó khăn chữa trị!

Đoạn Nhất Mi lắc đầu đáp. Lão lộ vẻ suy nghĩ kĩ, trên nét mặt hơi có chút ý tứ chậc chậc than thở:

- Quyền pháp như vậy, thật sự là nghe thì có nghe, thấy chưa từng thấy. Với loại vết thương này mà ngay cả ta đều không làm gì được. Tiểu tử này rốt cuộc là có được từ nơi nào?

Một câu vừa nói xong, cả trong đại điện lập tức hoàn toàn yên tĩnh.

Sự thực, đây không phải lần đầu tiên mấy người nghe được Đoạn Nhất Mi nói về điều này. Nhưng mà lại lần nữa phải nghe thì vẫn cảm giác rằng khó có thể đón nhận. Trong Ngũ Lôi Phái, từ trên xuống dưới, trừ Lâm Hi ra, căn bản không có người nào lại có loại quyền pháp cổ quái như thế. Mà cụ tổ của Lâm gia căn bản cũng không sáng tạo ra loại quyền pháp đó.

Chỉ có thể nói, Lâm Hi thi triển ra loại quyền pháp này, lai lịch của nó đã thành câu đố!

- Cho dù là hắn có được từ đâu tới. Hắn đều phải chết!

Hai hàng lông mày Mạnh Quân như đao, tản mát ra một cỗ thật sâu sát ý.

- Không thể giết hắn!!

Đoạn Nhất Mi và Vi Bất Bình cơ hồ là đồng thời nói, âm thanh dồn dập. Nói vừa xong, hai người mới đồng thời ý thức được điều gì, nên nhìn thoáng qua lẫn nhau, như biết mà không nói.

Cuối cùng, vẫn là Đoạn Nhất Mi nói:

- Mạnh sư huynh, nếu huynh muốn giết hắn, ta không có ý kiến. Nhưng là phải sau khi chúng ta có được quyền phổ từ trên người hắn. Uy lực của môn quyền pháp này thì huynh cũng thấy đấy. Đừng nói Ngũ Lôi Phái chúng ta, chính là nhìn khắp cả giới tông phái, kể cả là Liệt Dương Tông thì cũng không có tuyệt học quỷ dị, bá đạo như thế!

- Không sai!

Vi Bất Bình cũng phụ họa theo:

- Sư huynh ngươi ngẫm lại. Môn quyền pháp này có thể xuyên thấu làn da, đả thương nội tạng. Nói cách khác, cho dù là cường giả Đệ Bát Trọng Kim Cương Kỳ, nếu đã trúng một chưởng thì cũng phải bị thương. Nếu mà rơi vào trong tay chúng ta, uy lực liền lớn hơn nữa. Quả thực là có khả năng khiêu chiến cường giả cảnh giới Long Lực.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương