Thần Tọa
Chương 31: Vạn Hoàng Đồ (2)

Nhưng mà, điều thu hút nhất sự chú ý của Lâm Hi là ở sau lưng ngọn núi. Ở đó có những quầng sáng thời không ( không gian) cuồn cuộn. Trong cái lờ mờ hư ảo của nó, hình như có nối thông đến một thời không khác. Tuy nhiên đến khi Lâm Hi nhìn kỹ thì nó lại trở nên bình thường, cũng không có cái gì.

Cả bức họa vuông vức rộng đại khái một thước. Trong sự tinh xảo lộ ra khí thế, trong phong cách cổ xưa mang theo một sự tôn quý. Tuy nhiên điều khiến người khác có ấn tượng khắc sâu nhất e rằng là từ cả bức họa để lộ ra khí tức thần bí mãnh liệt, phảng phất trên bức họa này có giấu bí mật gì đó cực lớn, đang chờ người đến khai quật.

- Vạn Hoàng Đồ?... Cái này rốt cuộc là vật gì vậy?

Ánh mắt của Lâm Hi rơi vào chỗ trên cùng của bức họa, nơi có ba chữ triện cổ màu vàng ròng mà chau mày nhăn mặt thật sâu.

Vạn Hoàng Đồ hẳn chính là tên của bức họa quyển trục này. Tuy nhiên, loại chất liệu kỳ lạ, với kinh nghiệm làm người hai đời của Lâm Hi, cũng chưa từng gặp. Nó thể hiện ra tài nghệ, quả thực điêu luyện sắc sảo khiến người khác trông thật tuyệt vời.

Tới một mức độ nào đó, nó đã không giống như là sức người có thể làm ra nổi!

- Thật sự là món đồ khó có thể tin nổi..., chỉ là, bức Vạn Hoàng Đồ kỳ quái này làm thế nào lại xuất hiện trong bức họa mẫu thân đây?

Lâm Hi chậc chậc than thở, bức họa quyển trục này tựa hồ có một loại ma lực vô hình, thu hút ánh mắt của người khác. Làm cho người ta không nhịn được phải đưa tay vuốt ve nó.

- A!

Đến khi bàn tay của Lâm Hi mơn trớn trên bức họa tới con Cửu Trảo Kim Long thì đột nhiên, một loại cảm giác đau nhói truyền đến. Lâm Hi theo bản năng thu hồi ngón tay, chỉ thấy trên bàn tay có một điểm đỏ, đã có giọt máu chảy ra.

- A! Đây là có chuyện gì!...

Ánh mắt của Lâm Hi đột nhiên giật thót, hắn nhìn chăm chú trên bức họa. Chỉ thấy con Cửu Trảo Kim Long trên bức họa, hai mắt nó đột nhiên phát sáng lên, đỏ tươi rực rỡ. Mà vẽ rồng điểm mắt cho con Cửu Trảo Kim Long này, lại đúng là giọt máu chảy ra từ ngón tay của Lâm Hi.

Cửu Trảo Kim Long này và lá vàng có bức họa vốn đã hòa tan vào làm một thể. Nhưng vào giờ khắc này, đột nhiên hình như nó đã sống lại. Hai sợi Long Tu kim loại rung động, thân hình chậm rãi không tiếng động trườn đi, rồi dần dần nhô lên từ trong bức họa. Nó ngẩng cao đầu trông thật giống như một con rắn vậy, cứ thế dựng đứng ở trên bức họa. Hai con mắt đỏ rực chăm chú nhìn Lâm Hi đang liên tục chớp chớp.

"!!!"

Cả người Lâm Hi đều sợ ngây ra. Một màn trước mắt này rất quỷ dị. Hoàn toàn ra ngoài sự nhận thức và hiểu biết của hắn! Hắn hoàn toàn có thể cảm giác được, con Cửu Trảo Kim Long này đang đánh giá hắn.

- Goao!

Một tiếng Long Ngâm trời long đất lở không hề dấu hiệu vang lên trong đầu Lâm Hi. Sau một khắc, con Cửu Trảo Kim Long kia trườn ra từ trong bức họa. Bất thình lình cả người nó duỗi ra thẳng băng rồi hóa thành một tia chớp bay lên trời, sau đó trực tiếp xuyên qua cái lỗ rỉ máu ở trên ngón tay Lâm Hi, chui vào trong cơ thể hắn.

- Không tốt!

Lâm Hi kinh hãi, ra sức vẩy vẩy ngón tay. Tuy nhiên chỗ đó lúc thì phồng lên, lúc thì xẹp đi. Chỉ thấy bức họa trên mặt bàn đột nhiên phóng ra những đạo kim quang sáng rực. Đồng thời với lúc con Cửu Trảo Kim Long chui vào trong cơ thể Lâm Hi thì lá vàng vuông vức rộng một thước còn lại lập tức hóa thành một vầng sáng, không hề trở ngại nhảy vào trong cơ thể Lâm Hi.

Oanh!

Tâm thần Lâm Hi chấn động kịch liệt, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, lập tức mất hết ý thức, rồi liền bị một cỗ lực lượng vô hình kéo hút vào chỗ sâu trong óc.

Trong ánh mắt khiếp sợ của Lâm Hi, một bức họa màu vàng đang phóng ra những tia kim quang vô biên rồi xoay quanh ý thức của Lâm Hi. Nó nổi bật trong chốn hắc ám vô biên, tản ra một cỗ khí tức tôn quý, chí cao vô thượng.

Cỗ khí tức kia, giống như là Hoàng Đế trên trời cao đang tuần du tứ phương. Nó khiến cho những người nhìn thấy cảm nhận được sự uy nghiêm và tôn quý của Hoàng Đế. Đồng thời làm sinh ra một loại cảm giác thần phục.

- Quyển... quyển trục này, làm thế nào mà lại xuất hiện ở trong đầu của ta!

Tâm thần Lâm Hi run rẩy dữ dội.

Bức họa này, so cùng bức họa kim loại mà vừa rồi hắn đặt lên bàn thì giống nhau như đúc.

Bất luận kẻ nào, nếu phát hiện trong đầu mình đột nhiên có thêm một bức họa kim loại đều sẽ cảm giác đầy khiếp sợ và hoảng sợ. Loại cảm giác quỷ dị này, quả thực là không cách nào để hình dung.

Lâm Hi còn có thể duy trì tỉnh táo, không bị hôn mê cũng đã là khá tốt rồi.

Bức họa màu vàng này cứ xoay tròn trong không trung tại ý thức của Lâm Hi. Một âm thanh trống rỗng mà vang dội vang vọng tứ phương:

- Chúng sinh chi tể, vạn hoàng chi hoàng! ( Cai trị chúng sinh, vua của vạn hoàng đế)

Cùng với đạo âm thanh này, đại lượng tin tức đang truyền vào trong óc Lâm Hi. Lập tức, trong đầu Lâm Hi có thêm một Tôi Thể Pháp hàng đầu gọi là "Quân Lâm Thiên Hạ Thể".

Sau khi môn pháp quyết này hoàn toàn in dấu vết trong đầu Lâm Hi thì cả bức họa quyển lập tức cố định bất động. Những ánh kim quang phát ra cũng nhanh chóng yếu ớt.

Oanh!

Trong óc Lâm Hi chấn động, một cơn cảm giác mệt mỏi trào dâng mãnh liệt trong lòng, rốt cục không nhịn được hắn đã lâm vào giấc ngủ mê mệt.

Đến lúc tỉnh lại một lần nữa thì đã là sáng sớm ngày hôm sau.

Lâm Hi vừa mới tỉnh lại, liền cảm giác được toàn thân đang tràn ngập một cỗ lực lượng cường đại. Cả thân thể hình như được cải tạo một lượt, càng thêm cứng cỏi, càng thêm tinh vi, cũng càng thêm mạnh mẽ tràn trề sức lực.

Phanh!

Lâm Hi tùy ý xuất ra một quyền, trong không trung lập tức phát ra tiếng nổ ầm ầm thật giống như là một cây côn thép vụt đi ra ngoài, có tiếng sắt thép phát ra vù vù. Mà khi nắm đấm nện xuống, một đám không khí nổ tung mãnh liệt, kình phong bắn ra bốn phía, ngay cả cái bàn làm từ đồng xanh đều bị chấn động đến run lên một cái. Bạn đang đọc chuyện tại qtruyen.net

- Lực lượng thực cường đại! Làm sao lực lượng của ta lại tăng thêm nhiều như vậy!

Trong lòng Lâm Hi đột nhiên cả kinh. Vẻn vẹn là lực lượng một quyền này, nếu đem so sánh với lực lượng vốn có của Lâm Hi thì cao hơn rất nhiều. Thậm chí mơ hồ hiển lộ ra vết tích giống như bước vào Thiết Cốt Kỳ.

Lâm Hi liếc mắt đánh giá bốn phía. Trước mắt hoàn toàn bừa bãi, bức họa của mẫu thân vẫn còn đặt ở trên bàn. Quyển trục bị tháo ra rồi cắt thành hai đoạn thì nằm ở một bên. Tất cả xem ra đều vẫn bình thường như vậy.

Tuy nhiên, trong đầu Lâm Hi lại xuất hiện bản khẩu quyết kia, và lực lượng trên người đột nhiên tăng trưởng lại nói rõ ràng cho Lâm Hi biết, tất cả điều này xác thực là đã xảy ra.

Lâm Hi im lặng không nói, trong đầu nhớ lại toàn bộ quá trình tối hôm qua. Sau khi đầy đủ mọi thứ xẹt thoáng qua trong óc, cuối cùng mới định dạng vào lúc sáng sớm hôm nay thì dẫu phản ứng của Lâm Hi trì trệ tới đâu, rốt cuộc cũng đã phản ứng.

Hắn đã gặp đại vận may mắn!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương