Thần Tiên Song Tuyệt
Chương 15: Thôn Nạp Vạn Khí Quyết

Bàn tay đại thủ tán đi, nó chỉ để lại một cái hố tay to lớn trăm trượng, sâu đến vạn trượng ở dưới mặt đất.

Tại trung tâm của hố tay, thân ảnh của hắc bào nam tử toàn thân mềm nhũn như không xương, chỉ có cái đầu là vẫn cứng cáp như cũ.

Khộc!

Khạc!

Phốc!

Phụt!

Khuôn mặt hắn không ngừng nôn ra máu, hộc máu liên tục khiến nó bay tung tóe, khí tức suy yếu đến cực hạn.

Hắn hiện tại bị trọng thương, trọng thương chưa từng có trong đời hắn!

Xương cốt vỡ vụn tất cả hóa thành bột xương khiến thân thể hắn chẳng khác nào tấm vải mà mềm mại uốn lượn.

Lục phủ ngũ tạng bị bạo nát, hấp hối đến sắp chết, toàn thân kinh mạch cũng có không ít cái rạn nứt, bị đứt đoạn.

Thương thế cực kỳ thê thảm!

Toàn thân mà mạch máu dồn lên não, đầu óc mụ mị cực kỳ mơ hồ, không ngừng thổ huyết, hơi thở sinh cơ yếu ớt như lúc nào cũng có thể dập tắt.

Hắn đến bây giờ ngay cả nói cũng không được, cả người cực kỳ vô lực, còn sống đã là phúc ba đời rồi.

Nhưng hắn lại gánh chịu một thứ khác.

Đó là cơn đau đớn dữ dội đến tê tâm liệt phế, linh hồn run rẩy khiến ý chí của hắn sôi sục nhưng thần trí lại mơ hồ hỗn loạn, tâm cảnh có chút dao động như muốn sập đi.

Cũng không thể trách hắn được a, bị người bản thân xem là đồng cấp đánh đến thê thảm như vậy, đổi lại là ai đều có chút chịu không nổi.

Nếu đây là toàn lực của đối phương thì cũng thôi đi, bị như vậy chỉ có thể là trách hắn tài nghệ không bằng người, thua cũng đáng nên tạm chấp nhân được.

Nhưng đâu? Đó chỉ là một bàn tay tùy ý của đối phương, một chiêu đơn giản liền đánh, trấn áp hắn đến trọng thương thảm liệt, làm sao tâm cảnh có thể không dao động?

Chưa sụp đổ ngay lập tức là đã cực kỳ kiên định rồi.

Trong lòng hắn điên cuồng mắng chửi cùng hối hận, hối hận khi dây vào nhân vật đáng sợ như lão đầu.

Còn muốn cướp đồ của người ta? Nghĩ đến lúc trước bản thân mặc kệ lời khuyên can của y mà vẫn cố chấp tranh đoạt, có chút hài hước cùng ngu xuẩn, và đặc biệt là, vô tri!

Đối phương không giết hắn ngay, đã là nhân từ lắm rồi.



Lão đầu kia không biết là ai, có lai lịch gì, thân phận ra sao, những điều này không ai biết.

Cũng chẳng biết là ai tung tin đồn, lão đầu nắm giữ vô thượng chí bảo khiến cho vô số tu sĩ tham lam nhấp nghé muốn cướp đoạt, hậu quả ra sao thì chính là một đi trong trở lại.

Không biết, vận mệnh của hắn tiếp theo, chính là đi về đâu?

Lão đầu đứng trên hố tay sâu vạn trượng, lạnh nhạt nhìn xuống hắc bào nam tử.

Ánh mắt đục ngầu có chút lập lòe quang mang như ẩn như hiện.

Cuối cùng, y lại thở dài....

- Haizz....

.................

Trong động thiên phúc địa.

Tại một góc khỉ ho cò gáy nào đó.

Nơi này xuất hiện một cái tiểu nam hài toàn thân thổ huyết không ngừng, gương mặt trắng bệch có chút vặn vẹo cay cú.

Hắn còn ai khác ngoài Trường Tranh đâu?

Hắn lúc này đang rơi vào một hoàn cảnh cực kỳ khó xử, có chút đau đầu nhứt cả trứng.

Khi hắn vừa mới ra ngoài động thiên phúc địa, cho dù đã phản ứng cực nhanh cùng tung ra hết tất cả thủ đoạn của bản thân nhưng hắn vẫn bị dính chưởng.

Dính một chút dư ba khủng bố kia, để nó tiến vào trong thân thể.

Bây giờ nó đang không ngừng tàn phá thân thể của hắn từ trong ra ngoài, lục phủ ngũ tạng yếu ớt đã vỡ nát một vài cái.

Mạch máu, kinh mạch cùng xương cốt thỉnh thoảng lại răng rắc, bể vài khối xương, mạch máu đứt đoạn.

Duy chỉ có kinh mạch được hắn chú tâm ở Thông Mạch Kỳ rèn luyện kinh khủng nên cực kỳ kiên cố, khá hơn những thứ khác một chút.

Nhưng hoàn cảnh cũng là cực kỳ tệ.

Nếu cứ tiếp tục như này, e là hắn sớm muộn gì cũng sẽ bị nó tàn phá cho bạo thể mà chết, bên trong toàn thân chảy xuôi dư ba hóa thành cương khí sắc nhọn cắt chém, tàn phá không ngừng.


Hắn gương mặt nhíu mày lại cực kỳ nghiêm nghị, nhưng không phải vì đau đớn, mà là vì không biết làm sao để giải quyết loại cương khí này.

Trục xuất nó thoát ra khỏi cơ thể thì không được, thực lực hiện tại của hắn, không đủ để trục xuất nó.

Dẫn dắt cũng là một chuyện khó khăn, hắn vẫn luôn dồn nó về những nơi không trọng yếu, nhưng vẫn là còn rất nhiều cương khí sót lại, vô tình cắt trảm phá hoại nhục thân của hắn.

Cương khí thực chất là khí dư ba của làn sóng kia, nó giống như khí âm thanh vậy, nhưng trong tình huống này có cực kỳ cuồng bạo, nên được hắn gọi tạm là cương khí.

Chứ thật ra nó vẫn là khí dư ba hay khí âm thanh.

Đột nhiên, một ý nghĩ cực kỳ táo bạo hiện lên trong đầu hắn.

Gương mặt hắn nở một nụ cười dữ tợn, lập tức khoanh chân lại, ngồi thiền tọa lạc.

Hắn hít sâu một hơi, vận chuyển một bộ công pháp mà từ xưa nay hắn vẫn luôn lấy nó để hấp thu linh khí tu luyện, tên là Thôn Nạp Vạn Khí Quyết!

Ý nghĩa như tên của nó, Thôn Nạp Vạn Khí Quyết có thể cho phép hắn hấp thu thôn nạp cả vận loại khí khác nhau, bao gồm cả linh khí, yêu khí, ma khí,...

Nó giúp cho chủ nhân tăng tốc độ thôn nạp linh khí lên đến mức cực hạn, chỉ cần thiên phú hắn càng mạnh, tốc độ thôn nạp sẽ càng nhanh.

Hắn cũng có thể thôn nạp cùng lúc nhiều loại khí, hoặc cũng có thể lựa chọn khí để hấp thu, cực kỳ tiện lợi.

Nhưng có một điều hắn khá không thích đó chính là nó không giúp hắn tăng nhanh tốc độ chuyển hóa hay minh tưởng Pháp Lực nên lần nào tu luyện hắn đều hơi áp chế lại để đầu óc theo kịp tốc độ thôn nạp của Thôn Nạp Vạn Khí Quyết.

Nếu không, linh khí vào quá tải, nhục thân nhất định sẽ bị bạo thể mà chết, đến lúc đó hắn sẽ khóc không ra nước mắt a.

Nhưng nghĩ cũng đúng, nếu nó vừa minh tưởng vừa thôn nạp được thì cũng quá nghịch thiên, công pháp như vậy dù cấp thấp nhưng cực kỳ không nhiều.

Thay vào đó thì nó lại có một công năng nghịch thiên khác, đó chính là hấp thu luồng khí bất chấp tất cả ngăn cách trong thiên địa!

Cái này, chỉ phát huy đại tác dụng khi gặp đúng hoàn cảnh, lời nói khó mà kể ra được sự nghịch thiên của nó.

Nơi hắn có được nó chính là trong một mảnh tử địa cực kỳ nguy hiểm trong lúc hắn đang thực hiện chấp niệm của mình.

Mà thôi, bỏ qua tất cả tạp niệm.

Hắn lập tức vận chuyển Thôn Nạp Vạn Khí Quyết, trong lòng không ngừng đọc thầm khẩu quyết của nó.

Lần này vận chuyển Thôn Nạp Vạn Khí Quyết hắn không muốn hấp thu linh khí, mà là cương khí trong thân thể chính hắn!

Bất kỳ loại khí nào khi đã bị hấp thu vào thân thể đều sẽ được dẫn dắt về đan điền, quá trình dẫn dắt này, chính là tự động mà không chịu ngoại lực tác động.



Nên là lần này, hắn hấp thu cương khí cuồng bạo trong thân thể chính mình, chính là để nó hội tu về đan điền của hắn.

Mục đích, chính là mượn nhờ sức mạnh khủng bố của một tia dư ba xâm nhập vào thân thể hắn, mượn nhờ sức mạnh của nó để, tôi luyện đan điền!

Tôi luyện cả Pháp Lực!

Nếu mượn được ngoại lực của nó để phá vỡ Pháp Lực Cực Cảnh luôn thì quá tốt, khà khà....

Hắn âm thầm cười một tiếng điên cuồng, mặc dù nói thì đơn giản, nhưng thực tế lại vô cùng nguy hiểm.

Bởi vì cường độ đan điền lúc này của hắn, cực kỳ khó chống lại cương khí, Pháp Lực có thể niết bàn thì hắn không nói, nhưng đan điền thì lại không!

Nên là việc làm này của hắn, cực kỳ điên cuồng lẫn mạo hiểm, nếu đan điền bị bạo nát, hắn tiền đồ, xem như phế đi hoàn toàn.

Nhưng nói đan điền không thể phục hồi cũng không đúng, bởi vì nó cao thể phục hồi qua khá nhiều cách, có điều, hiện tại trước mắt hắn vô pháp khả thi, cũng là xem như phế đi.

Khi Thôn Nạp Vạn Khí Quyết vận chuyển, những luồng cương khí liền nhao nhao tiến về cùng một chổ như bách hồ quy nguyên, tụ tập lại một điểm.

Chính là tại đan điền!

Trên đường đi, kinh mạch của hắn chính là bị tàn phá dữ dội, hai mươi đầu kinh mạch thì đã có đến ba cái sắp chịu đựng không nổi, là ba cái kinh mạch yếu mong manh nhất!

Nên là hắn làm liều, vẫn quyết tâm vận chuyển Thôn Nạp Vạn Khí Quyết, mặc kệ ba đầu kinh mạch kia có bị vỡ nát hay không.

Hắn chính là muốn liều mạng!

Kinh mạch toàn bộ đứt đoạn mới đáng sợ, chứ đứt vài cái vẫn còn có thể phục hồi thông qua thiên tài địa bảo, cùng lắm là giảm đi tốc độ vận chuyển lực lượng.

Đan điền liên thông với tất cả hai mươi đầu kinh mạch, nếu muốn vận chuyển lực lượng ở đan điền, phải truyền lực lượng thông qua kinh mạch gắn với nó, đưa lực lượng đến nơi cần đến qua kinh mạch nối liền với vô số mạch nhỏ li ti trong toàn thân.

May mắn cho hắn là, cương khí vẫn chưa phá hủy đầu kinh mạch nào, vẫn nguyên vẹn nhưng đã tổn thương nặng nề, lục phủ ngũ tạng đã bạo nát gần hết, xương cốt nát bấy mấy chục cái, vô số mạch máu bị đứt đoạn.

Lúc này, tất cả cương khí đã hoàn toàn hội tụ về đan điền của hắn!

Phụt!

Hắn nhịn không được lại phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt trừng lớn, thân thể run lẩy bẩy.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương